Thần Tiên Đạo Hệ Thống
-
Chương 21: Mạn đà la xà
Sau đó, Đường Nhã chăm sóc một chút Hoắc Vũ Hạo còn Bối Bối thì đi kiểm tra xác con khỉ đầu chó.
-Này nhưng là hồn thú 10 năm, không biết Hoắc đệ đệ làm giết được nó nhỉ?
-Chắc là cây dao nhỏ kia.
Phi Linh chỉ chỉ cái dao nằm trên mặt đất. Bối Bối thấy thế chạy đến, nhặt cây dao lên, xem xem cây dao.
Đúng lúc này, Đường Nhã kêu ầm ĩ:
-A, tiểu Hạo cuối cùng cũng tỉnh a, làm ta sợ muốn chết.
Vừa nói nàng vừa ôm Hoắc Vũ Hạo vào trong hai cái tiểu ngọc phong đang phát triển nói. Hoắc Vũ Hạo thì không biết gì. Mới tỉnh dậy thì đập trong mặt một cái mùi thơm của con gái.
-Ai, không sao là tốt a.
Bối Bối cùng Phi Linh chạy đến. Bối Bối thấy Đường Nhã hoạt bát quá trớn không khỏi cười cười nói.
Hoắc Vũ Hạo quan sát một chút, thấy Đường Nhã và Bối Bối, biết hai người này quan tâm mình nên đuổi theo, không khỏi có chút cảm động. Lại thấy một người thiếu niên khác khuôn mặt tuấn tú.
-Bối đại ca, Đường tỷ tỷ. Vị ca ca này là?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
-A, đây là Phi Linh. Hắn là sau khi chúng ta chia tay gặp được.
Bối Bối giới thiệu Phi Linh với Hoắc Vũ Hạo.
-Chào Phi đại ca, ta là Hoắc Vũ Hạo.
Nghe được Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo chào Phi Linh.
Muốn kiểm tra cơ thể một chút. Hoắc Vũ Hạo nhất niệm trong cơ thể vòng sáng màu trắng hồn hoàn hiện lên. Thấy thế Phi Linh không khỏi cau mày. Nhất định là đã dung hợp với Thiên mộng băng tầm ở vị diện này. Phi Linh nghĩ.
-Này ngươi có thấy mắt hắn màu vàng không?
-Ân, ngươi cũng thấy à.
Bối Bối cùng Đường Nhã hỏi qua hỏi lại.
Thấy cả hai xì xào. Phi Linh thở dài nói:
-Nhìn con mắt tiểu Hoắc phát sáng thì chắc là biến dị võ hồn hệ tinh thần Linh Mâu a.
-Wa, thật sao. Tiểu Hạo Hạo, người là Linh Mâu võ hồn sao.
-Ân.
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên vì thấy vị Phi ca ca nhìn ra được võ hồn của mình.
-Mà tiểu Hoắc đệ còn có người thân không?
-Ta…ta không còn người thân, chỉ có một mình.
Nói tới đây sắc mặt Hoắc Vũ Hạo hiện lên nét buồn bã.
-Thế thì tốt quá.
Đường Nhã tự nhiên phá tan bầu không khí buồn bã nói.
-Này, ngươi làm gì vậy?
Phi Linh hỏi.
-Ngươi và tiểu Hạo Hạo có thể gia nhập Đường Môn luôn. Dù sao không biết ngươi có phải hay không hồn sư. Nhưng đã gặp nhau tất có duyên. Tiểu Hạo Hạo, Phi Linh, các ngươi cảm thấy sao. Ta xem Đường Môn tuyệt học có lẽ phù hợp với các ngươi a.
Cả hai cùng nghĩ nghĩ.
-Haizz… vào cũng được không sao.
-Ân, vậy ta xin được chỉ giáo nhiều hơn.
Nói xong Hoắc Vũ Hạo quỳ xuống, dập đầu lạy Đường Nhã, bái nàng làm thầy. Phi Linh thì đứng đấy, nhất quyết không quỳ.
Phi Linh kiểm tra lại cơ thể của mình lại phát cơ thể có hai đạo phong ấn. Một là phong ấn ba loại năng lực đấu, ma, vũ trong cơ thể chỉ còn lại hồn lực là hoạt động tốt. Cái nữa là Hồn lực lại bị áp chế xuống đẳng cấp Hồn đế ở Đấu La đại lục này.
-Ai, mấy cái phong ấn phiền phức.
Phi Linh thầm ai oán.
-A, Phi Linh ngươi cũng là hồn sư chứ?
Đường Nhã quay sang Phi Linh hỏi.
-Ân, ta là hồn sư, cũng là tinh thần hệ.
Phi Linh đáp lại.
-Thế ngươi cấp mấy rồi?
-Ưm, ta không rõ nữa. Để thử phóng thích hồn lực.
Nói xong, Phi Linh nhất niệm hồn lực trong cơ thể tràn ra. 6 cái hồn hoàn dần hiện ra. Một cái màu trắng, hai cái màu vàng, 2 cái màu tím, 1 cái màu đen. Do Phi Linh không muốn thể hiện ra quá nhiều nên đã ẩn đi sự thật mười cái hồn hoàn chục vạn năm.
-Wa, ngươi là hồn đế. Phi Linh ngươi là cái gì vậy?
Đường Nhã cùng Bối Bối nói. Nhìn nhau hớn hở như nhặt được bảo.
-Mà mà, có vẻ như ta cấp 64 nhỉ.
Phi Linh vẫn nhớ về hệ thống cấp bậc ở vị diện này nên tùy tiện áp chế tu vi mình xuống cấp 64.
Sau khi biết được tu vi của Phi Linh, cả bốn người đều xuất phát đi tìm hồn thú cho Đường Nhã. Trên đường đi, Đường Nhã cùng Bối Bối đều giảng giải về Đường Môn tuyệt học cho cả hai người. Nào là Đường Môn thủ huyền ngọc thủ, Đường Môn nhãn Tử cực ma đồng, Đường Môn thân pháp Quỷ ảnh mê tung bộ, Đường Môn khống Khống hạc cầm long và Đường Môn ám khí Ám khí bách giải, nội công tâm pháp Huyền Thiên công. Đối với Phi Linh có lẽ cậu thích nhất chính là Ám khí bách giải bởi chỉ có bô môn này là cậu chưa có còn những bộ khác ví như Tekkai của luc thức hải quân có vẻ như vượt xa huyền ngọc thủ và còn nhiều lợi thế của Phi Linh vượt trội hơn Đường Môn tuyệt học. Hoắc Vũ Hạo thì chọn học tử cực ma đồng sau đó quyết định học hết những bộ khác sau này. Trên đường đi, có bất cứ điều gì không hiểu, Bối Bối đều giảng giải cặn kể, Hoắc Vũ Hạo cũng quên đi sự mệt mỏi mà chìm đắm trong sự chăm chỉ và được quan tâm. Càng ngày quan hệ của cả bốn người đều tăng trưởng. Phi Linh cũng cảm giác ba người này đúng như trong truyện miêu tả, vô cùng dễ gần, còn rất đáng yêu.
---------
Oanh.
Đường Nhã quyền đầu đấm vào mặt của con khỉ đầu chó khiến nó ngất ngay lập tức.
-Oa, cô Đường Nhã lợi hại a. Con khỉ này trước đây suýt giết đệ a.
-Sau này đệ cũng sẽ như vậy thôi. Hừ, ghét nhất mấy con cứ thích tấn công người.
Đường Nhã cùng Hoắc Vũ Hạo trò chuyện sau khi Đường Nhã vừa hạ gục khỉ đầu chó. Bối Bối cười, quay sang nhìn Phi Linh hỏi:
-Phi Linh, ngươi có dự định gì không? Ý ta là sau khi tìm được hồn hoàn cho tiểu Nhã.
-Hừm, ta nghĩ ta sẽ theo học tại Sử Lai Khắc cùng các ngươi. Haizz… chỉ không biết là họ có nhận ta không.
-Ồ, ngươi sẽ được nhận a, có khi tấn cấp lên cả nội môn đệ tử đấy.
Phi Linh nói qua nói lại cùng Bối Bối.
Đột nhiên vẻ mặt Bối Bối ngưng trọng quát lớn:
-Tiểu Nhã cẩn thận.
Thân thể tiểu Nhã cứ tự nhiên nghe theo Bối Bối nhảy vọt lên không trung.
Ầm.
Trên mặt đất đôt ngột xuất hiện một cái hố to, có một cái đuôi màu đỏ lượn lờ. Xung quanh toát ra khói màu vàng nhạt.
-Đây là … khí độc
Nhảy lên trên một cái cây Đường Nhã quan sát cái đuôi nói.
Hoắc Vũ Hạo thì trong làn khói bị dính chút khí độc lại được Đường Nhã dung Lam Ngân Thảo võ hồn kéo lên trên cây, thoát khỏi làn khí độc.
Xẹt Xẹt.
Âm thanh điện xẹt vang lên phá tan lớp khí độc. Cả hai nhìn về Bối Bối. Xung quanh Bối Bối luồng điện xanh phá không lượn lờ trên cơ thể.
Làn khói dần tan đi, xuất hiện trước mặt họ là một con rắn dài chừng 10 mét, màu đỏ.
Bối Bối nhìn nhíu mày.
-A, Man Đà La Xà, ta muốn con hồn thú này.
Đường Nhã thấy hình dáng con rắn lên tiếng nói.
Phi Linh nghe thế nhíu mày. Thấy Bối Bối tiến công, Phi Linh cũng bắt đầu kích hoạt hồn hoàn, hồn hoàn thứ 3 phát sáng.
-Dũ Tri đề công.
Đây là hồn kỹ đầu tiên mà Phi Linh dùng của Bích Cơ, đề thăng sức tấn công cho đồng đội và bản thân.
Bối Bối thấy cơ thể mình sức khí lực đề thăng bội phần không khỏi nhìn về phía Phi Linh cười nhạt.
Ầm.
Bối Bối nhưng là đấm vào hư không do làn độc khí như sương mù che mắt sự hiện diện của Man Đà La Xà.
-Đúng lúc này tự nhiên trong đầu ba người Đường Nhã, Bối Bối, Phi Linh xuất hiện điều kì lạ. Xung quanh khung cảnh trong mắt họ mắt đầu phân chia từng khối lập phương không gian, tầm nhìn mở rộng 360 độ kéo dài 30 mét bán kính. Trong khoảng cách này, họ có thể thấy rõ từng chi tiết một.
tình trạng hiện tại là mình đang trong thời chữa bệnh :(( bệnh đau dạ dày nên muốn viết tiếp cũng bị ba mẹ cấm. trong thời gian này mình sẽ ra chương chậm 1 ngày/ 1c để đầu ốc không bị quá tải. ae thông cảm cho mình nha :)) tks ae ủng hộ
-Này nhưng là hồn thú 10 năm, không biết Hoắc đệ đệ làm giết được nó nhỉ?
-Chắc là cây dao nhỏ kia.
Phi Linh chỉ chỉ cái dao nằm trên mặt đất. Bối Bối thấy thế chạy đến, nhặt cây dao lên, xem xem cây dao.
Đúng lúc này, Đường Nhã kêu ầm ĩ:
-A, tiểu Hạo cuối cùng cũng tỉnh a, làm ta sợ muốn chết.
Vừa nói nàng vừa ôm Hoắc Vũ Hạo vào trong hai cái tiểu ngọc phong đang phát triển nói. Hoắc Vũ Hạo thì không biết gì. Mới tỉnh dậy thì đập trong mặt một cái mùi thơm của con gái.
-Ai, không sao là tốt a.
Bối Bối cùng Phi Linh chạy đến. Bối Bối thấy Đường Nhã hoạt bát quá trớn không khỏi cười cười nói.
Hoắc Vũ Hạo quan sát một chút, thấy Đường Nhã và Bối Bối, biết hai người này quan tâm mình nên đuổi theo, không khỏi có chút cảm động. Lại thấy một người thiếu niên khác khuôn mặt tuấn tú.
-Bối đại ca, Đường tỷ tỷ. Vị ca ca này là?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
-A, đây là Phi Linh. Hắn là sau khi chúng ta chia tay gặp được.
Bối Bối giới thiệu Phi Linh với Hoắc Vũ Hạo.
-Chào Phi đại ca, ta là Hoắc Vũ Hạo.
Nghe được Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo chào Phi Linh.
Muốn kiểm tra cơ thể một chút. Hoắc Vũ Hạo nhất niệm trong cơ thể vòng sáng màu trắng hồn hoàn hiện lên. Thấy thế Phi Linh không khỏi cau mày. Nhất định là đã dung hợp với Thiên mộng băng tầm ở vị diện này. Phi Linh nghĩ.
-Này ngươi có thấy mắt hắn màu vàng không?
-Ân, ngươi cũng thấy à.
Bối Bối cùng Đường Nhã hỏi qua hỏi lại.
Thấy cả hai xì xào. Phi Linh thở dài nói:
-Nhìn con mắt tiểu Hoắc phát sáng thì chắc là biến dị võ hồn hệ tinh thần Linh Mâu a.
-Wa, thật sao. Tiểu Hạo Hạo, người là Linh Mâu võ hồn sao.
-Ân.
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên vì thấy vị Phi ca ca nhìn ra được võ hồn của mình.
-Mà tiểu Hoắc đệ còn có người thân không?
-Ta…ta không còn người thân, chỉ có một mình.
Nói tới đây sắc mặt Hoắc Vũ Hạo hiện lên nét buồn bã.
-Thế thì tốt quá.
Đường Nhã tự nhiên phá tan bầu không khí buồn bã nói.
-Này, ngươi làm gì vậy?
Phi Linh hỏi.
-Ngươi và tiểu Hạo Hạo có thể gia nhập Đường Môn luôn. Dù sao không biết ngươi có phải hay không hồn sư. Nhưng đã gặp nhau tất có duyên. Tiểu Hạo Hạo, Phi Linh, các ngươi cảm thấy sao. Ta xem Đường Môn tuyệt học có lẽ phù hợp với các ngươi a.
Cả hai cùng nghĩ nghĩ.
-Haizz… vào cũng được không sao.
-Ân, vậy ta xin được chỉ giáo nhiều hơn.
Nói xong Hoắc Vũ Hạo quỳ xuống, dập đầu lạy Đường Nhã, bái nàng làm thầy. Phi Linh thì đứng đấy, nhất quyết không quỳ.
Phi Linh kiểm tra lại cơ thể của mình lại phát cơ thể có hai đạo phong ấn. Một là phong ấn ba loại năng lực đấu, ma, vũ trong cơ thể chỉ còn lại hồn lực là hoạt động tốt. Cái nữa là Hồn lực lại bị áp chế xuống đẳng cấp Hồn đế ở Đấu La đại lục này.
-Ai, mấy cái phong ấn phiền phức.
Phi Linh thầm ai oán.
-A, Phi Linh ngươi cũng là hồn sư chứ?
Đường Nhã quay sang Phi Linh hỏi.
-Ân, ta là hồn sư, cũng là tinh thần hệ.
Phi Linh đáp lại.
-Thế ngươi cấp mấy rồi?
-Ưm, ta không rõ nữa. Để thử phóng thích hồn lực.
Nói xong, Phi Linh nhất niệm hồn lực trong cơ thể tràn ra. 6 cái hồn hoàn dần hiện ra. Một cái màu trắng, hai cái màu vàng, 2 cái màu tím, 1 cái màu đen. Do Phi Linh không muốn thể hiện ra quá nhiều nên đã ẩn đi sự thật mười cái hồn hoàn chục vạn năm.
-Wa, ngươi là hồn đế. Phi Linh ngươi là cái gì vậy?
Đường Nhã cùng Bối Bối nói. Nhìn nhau hớn hở như nhặt được bảo.
-Mà mà, có vẻ như ta cấp 64 nhỉ.
Phi Linh vẫn nhớ về hệ thống cấp bậc ở vị diện này nên tùy tiện áp chế tu vi mình xuống cấp 64.
Sau khi biết được tu vi của Phi Linh, cả bốn người đều xuất phát đi tìm hồn thú cho Đường Nhã. Trên đường đi, Đường Nhã cùng Bối Bối đều giảng giải về Đường Môn tuyệt học cho cả hai người. Nào là Đường Môn thủ huyền ngọc thủ, Đường Môn nhãn Tử cực ma đồng, Đường Môn thân pháp Quỷ ảnh mê tung bộ, Đường Môn khống Khống hạc cầm long và Đường Môn ám khí Ám khí bách giải, nội công tâm pháp Huyền Thiên công. Đối với Phi Linh có lẽ cậu thích nhất chính là Ám khí bách giải bởi chỉ có bô môn này là cậu chưa có còn những bộ khác ví như Tekkai của luc thức hải quân có vẻ như vượt xa huyền ngọc thủ và còn nhiều lợi thế của Phi Linh vượt trội hơn Đường Môn tuyệt học. Hoắc Vũ Hạo thì chọn học tử cực ma đồng sau đó quyết định học hết những bộ khác sau này. Trên đường đi, có bất cứ điều gì không hiểu, Bối Bối đều giảng giải cặn kể, Hoắc Vũ Hạo cũng quên đi sự mệt mỏi mà chìm đắm trong sự chăm chỉ và được quan tâm. Càng ngày quan hệ của cả bốn người đều tăng trưởng. Phi Linh cũng cảm giác ba người này đúng như trong truyện miêu tả, vô cùng dễ gần, còn rất đáng yêu.
---------
Oanh.
Đường Nhã quyền đầu đấm vào mặt của con khỉ đầu chó khiến nó ngất ngay lập tức.
-Oa, cô Đường Nhã lợi hại a. Con khỉ này trước đây suýt giết đệ a.
-Sau này đệ cũng sẽ như vậy thôi. Hừ, ghét nhất mấy con cứ thích tấn công người.
Đường Nhã cùng Hoắc Vũ Hạo trò chuyện sau khi Đường Nhã vừa hạ gục khỉ đầu chó. Bối Bối cười, quay sang nhìn Phi Linh hỏi:
-Phi Linh, ngươi có dự định gì không? Ý ta là sau khi tìm được hồn hoàn cho tiểu Nhã.
-Hừm, ta nghĩ ta sẽ theo học tại Sử Lai Khắc cùng các ngươi. Haizz… chỉ không biết là họ có nhận ta không.
-Ồ, ngươi sẽ được nhận a, có khi tấn cấp lên cả nội môn đệ tử đấy.
Phi Linh nói qua nói lại cùng Bối Bối.
Đột nhiên vẻ mặt Bối Bối ngưng trọng quát lớn:
-Tiểu Nhã cẩn thận.
Thân thể tiểu Nhã cứ tự nhiên nghe theo Bối Bối nhảy vọt lên không trung.
Ầm.
Trên mặt đất đôt ngột xuất hiện một cái hố to, có một cái đuôi màu đỏ lượn lờ. Xung quanh toát ra khói màu vàng nhạt.
-Đây là … khí độc
Nhảy lên trên một cái cây Đường Nhã quan sát cái đuôi nói.
Hoắc Vũ Hạo thì trong làn khói bị dính chút khí độc lại được Đường Nhã dung Lam Ngân Thảo võ hồn kéo lên trên cây, thoát khỏi làn khí độc.
Xẹt Xẹt.
Âm thanh điện xẹt vang lên phá tan lớp khí độc. Cả hai nhìn về Bối Bối. Xung quanh Bối Bối luồng điện xanh phá không lượn lờ trên cơ thể.
Làn khói dần tan đi, xuất hiện trước mặt họ là một con rắn dài chừng 10 mét, màu đỏ.
Bối Bối nhìn nhíu mày.
-A, Man Đà La Xà, ta muốn con hồn thú này.
Đường Nhã thấy hình dáng con rắn lên tiếng nói.
Phi Linh nghe thế nhíu mày. Thấy Bối Bối tiến công, Phi Linh cũng bắt đầu kích hoạt hồn hoàn, hồn hoàn thứ 3 phát sáng.
-Dũ Tri đề công.
Đây là hồn kỹ đầu tiên mà Phi Linh dùng của Bích Cơ, đề thăng sức tấn công cho đồng đội và bản thân.
Bối Bối thấy cơ thể mình sức khí lực đề thăng bội phần không khỏi nhìn về phía Phi Linh cười nhạt.
Ầm.
Bối Bối nhưng là đấm vào hư không do làn độc khí như sương mù che mắt sự hiện diện của Man Đà La Xà.
-Đúng lúc này tự nhiên trong đầu ba người Đường Nhã, Bối Bối, Phi Linh xuất hiện điều kì lạ. Xung quanh khung cảnh trong mắt họ mắt đầu phân chia từng khối lập phương không gian, tầm nhìn mở rộng 360 độ kéo dài 30 mét bán kính. Trong khoảng cách này, họ có thể thấy rõ từng chi tiết một.
tình trạng hiện tại là mình đang trong thời chữa bệnh :(( bệnh đau dạ dày nên muốn viết tiếp cũng bị ba mẹ cấm. trong thời gian này mình sẽ ra chương chậm 1 ngày/ 1c để đầu ốc không bị quá tải. ae thông cảm cho mình nha :)) tks ae ủng hộ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook