Thần Quân, Mời Vào Rọ
-
Chương 68-1: Hỏa vượng, ngồi dậy uống thuốc mau (1)
Nửa đêm, ta biến trở lại bộ dạng thật, thở hồng hộc đứng trước Ty Y thần
điện. Đồng tử của Ty Y thần điện rất thức thời, lập tức đón ta vào điện.
Ty Y Thần Quân vốn đã ngủ nhưng bị ta gọi dậy. Ta vào thẳng vấn đề, hỏi: “Cỏ Ngưng Lộ đâu, Ty Y Thần Quân nhận được rồi chứ?”
Ty Y Thần Quân mắt nhập nhèm, gật đầu nói: “Nhận được, nhận được rồi. Ban ngày, Nam Cực Tiên Quân đã đưa đến đây, chỉ còn thiếu Băng Phách là có thể cứu sống Hỏa Thần.”
Ta vội vàng hỏi: “Cứu như thế nào?”
Ty Y Thần Quân nhìn sắc trời bên ngoài điện, đúng là đang vào ca trực của Mão Dạ Tinh Quân, trời tối đen, tiện thể nói: “Tiên tử đừng vội, chờ đến ngày mai, ngày mai ta lập tức đến Diễm Thải cung cứu Hỏa Thần.”
Ta nói: “Bản tiên tử không vội mà là Họa Liễm tiên tử vội. Hiện tại, Họa Liễm tiên tử còn chờ ở Diễm Thải cung.”
Ty Y Thần Quân vừa nghe vậy, lập tức tỉnh ngủ hơn một nửa. Ta lại gần, cúi đầu nói bên tai hắn: “Còn nữa, Băng Phách của Ma giới cũng rất gấp. Họa Liễm tiên tử thần thông quảng đại, trộm được Băng Phách, nếu không muốn bị Ma giới phát hiện thì phải nhanh chóng trả về.”
Ty Y Thần Quân nghe vậy, thở dài với ta, cũng tạ ơn Họa Liễm tiên tử cao quý đoan trang: “Làm phiền Họa Liễm tiên tử phải bôn ba vì Hỏa Thần, tình sâu ý nặng có trời đất chứng giám.”
Ta “Ừ” một tiếng, cực kỳ đồng ý nói: “Trời đất cũng cảm động.”
Sau đó, Ty Y Thần Quân vô cùng có trách nhiệm, đem theo cỏ Ngưng Lộ cùng ta đến Diễm Thải cung. Ta kịp thời ngăn cản hắn: “Họa Liễm tiên tử đang ở Diễm Thải cung, hiện tại ngươi tới làm gì, đến để khiến nhà người ta đang tình nùng ý mật cảm thấy ngột ngạt sao?”
Ty Y Thần Quân có chút không hiểu, hỏi: “Vừa rồi chẳng phải tiên tử nói không đợi được sao?”
Ta lấy cỏ Ngưng Lộ trong tay Ty Y Thần Quân, đưa lên mũi ngửi, mùi cỏ xanh thật dễ chịu, nói: “Đúng là không đợi được. Nhưng hiện tại, bệnh của Hỏa Thần đã rõ ràng, thuốc cũng tìm thấy rồi, chẳng phải hốt thuốc đúng bệnh là chuyện dễ dàng sao? Ty Y Thần Quân chỉ cần cho ta biết cách kê đơn cho Hỏa Thần là được, bản tiên tử sẽ bẩm báo lên Họa Liễm thượng thần, để Họa Liễm thượng thần tự cứu Hỏa Thần.”
Ty Y Thần Quân hiểu ý, liên tục nói hai tiếng “Biện pháp này rất tốt” rồi yên tâm giao cỏ Ngưng Lộ cho ta còn dặn dò biện pháp cụ thể. Hắn bảo trước hết phải dùng Băng Phách hút hết thuộc tính băng trong cơ thể Hỏa Thần, chờ hai canh giờ sau, cho Hỏa Thần ăn cỏ Ngưng Lộ, ngay cả cuống lá cũng phải ăn hết.
Ra khỏi Ty Y thần điện, ta lại biến trở về bộ dạng của đồng tử Diễm Thải cung, đi loạn một hồi trong Cửu Trọng Thiên, lạc đường hơn một canh giờ mới về đến Diễm Thải cung.
Ta lập tức tiến vào tẩm điện của Hỏa Tịch, thấy hắn bình yên nằm đó, thanh đăng vẫn nhẹ nhàng tỏa khói.
Chẳng qua da hắn trắng bệch hơn so với hai ngày trước.
Thấy bộ dáng yếu ớt của Hỏa Tịch, ta đột nhiên không còn sốt ruột nữa, chỉ ngồi đầu giường quan sát hắn một lúc lâu, thuận tiện biến ra một cái lược, thay hắn chải đầu, sửa lại lông mi.
Không biết chờ khi thằng nhãi này tỉnh lại còn có thể mặc ta trêu đùa như hiện tại không. Ta nghĩ chắc là không, bảo ta bị hắn đùa bỡn còn hợp lý hơn.
Chải xong, ta leo lên giường, đánh hắn một trận, vừa đánh vừa nhỏ giọng thì thầm: “Đồ sắp chết, đứng lên đánh ta đi ~~”
Đương nhiên là hắn không thể đứng dậy đánh ta. Ta nghĩ nếu hắn có thể nghe thấy cũng chỉ biết tức giận thôi.
Đấm đá xong, ta ngồi xổm bên người hắn, rút ra một con dao nhỏ sáng loáng.
Ty Y Thần Quân vốn đã ngủ nhưng bị ta gọi dậy. Ta vào thẳng vấn đề, hỏi: “Cỏ Ngưng Lộ đâu, Ty Y Thần Quân nhận được rồi chứ?”
Ty Y Thần Quân mắt nhập nhèm, gật đầu nói: “Nhận được, nhận được rồi. Ban ngày, Nam Cực Tiên Quân đã đưa đến đây, chỉ còn thiếu Băng Phách là có thể cứu sống Hỏa Thần.”
Ta vội vàng hỏi: “Cứu như thế nào?”
Ty Y Thần Quân nhìn sắc trời bên ngoài điện, đúng là đang vào ca trực của Mão Dạ Tinh Quân, trời tối đen, tiện thể nói: “Tiên tử đừng vội, chờ đến ngày mai, ngày mai ta lập tức đến Diễm Thải cung cứu Hỏa Thần.”
Ta nói: “Bản tiên tử không vội mà là Họa Liễm tiên tử vội. Hiện tại, Họa Liễm tiên tử còn chờ ở Diễm Thải cung.”
Ty Y Thần Quân vừa nghe vậy, lập tức tỉnh ngủ hơn một nửa. Ta lại gần, cúi đầu nói bên tai hắn: “Còn nữa, Băng Phách của Ma giới cũng rất gấp. Họa Liễm tiên tử thần thông quảng đại, trộm được Băng Phách, nếu không muốn bị Ma giới phát hiện thì phải nhanh chóng trả về.”
Ty Y Thần Quân nghe vậy, thở dài với ta, cũng tạ ơn Họa Liễm tiên tử cao quý đoan trang: “Làm phiền Họa Liễm tiên tử phải bôn ba vì Hỏa Thần, tình sâu ý nặng có trời đất chứng giám.”
Ta “Ừ” một tiếng, cực kỳ đồng ý nói: “Trời đất cũng cảm động.”
Sau đó, Ty Y Thần Quân vô cùng có trách nhiệm, đem theo cỏ Ngưng Lộ cùng ta đến Diễm Thải cung. Ta kịp thời ngăn cản hắn: “Họa Liễm tiên tử đang ở Diễm Thải cung, hiện tại ngươi tới làm gì, đến để khiến nhà người ta đang tình nùng ý mật cảm thấy ngột ngạt sao?”
Ty Y Thần Quân có chút không hiểu, hỏi: “Vừa rồi chẳng phải tiên tử nói không đợi được sao?”
Ta lấy cỏ Ngưng Lộ trong tay Ty Y Thần Quân, đưa lên mũi ngửi, mùi cỏ xanh thật dễ chịu, nói: “Đúng là không đợi được. Nhưng hiện tại, bệnh của Hỏa Thần đã rõ ràng, thuốc cũng tìm thấy rồi, chẳng phải hốt thuốc đúng bệnh là chuyện dễ dàng sao? Ty Y Thần Quân chỉ cần cho ta biết cách kê đơn cho Hỏa Thần là được, bản tiên tử sẽ bẩm báo lên Họa Liễm thượng thần, để Họa Liễm thượng thần tự cứu Hỏa Thần.”
Ty Y Thần Quân hiểu ý, liên tục nói hai tiếng “Biện pháp này rất tốt” rồi yên tâm giao cỏ Ngưng Lộ cho ta còn dặn dò biện pháp cụ thể. Hắn bảo trước hết phải dùng Băng Phách hút hết thuộc tính băng trong cơ thể Hỏa Thần, chờ hai canh giờ sau, cho Hỏa Thần ăn cỏ Ngưng Lộ, ngay cả cuống lá cũng phải ăn hết.
Ra khỏi Ty Y thần điện, ta lại biến trở về bộ dạng của đồng tử Diễm Thải cung, đi loạn một hồi trong Cửu Trọng Thiên, lạc đường hơn một canh giờ mới về đến Diễm Thải cung.
Ta lập tức tiến vào tẩm điện của Hỏa Tịch, thấy hắn bình yên nằm đó, thanh đăng vẫn nhẹ nhàng tỏa khói.
Chẳng qua da hắn trắng bệch hơn so với hai ngày trước.
Thấy bộ dáng yếu ớt của Hỏa Tịch, ta đột nhiên không còn sốt ruột nữa, chỉ ngồi đầu giường quan sát hắn một lúc lâu, thuận tiện biến ra một cái lược, thay hắn chải đầu, sửa lại lông mi.
Không biết chờ khi thằng nhãi này tỉnh lại còn có thể mặc ta trêu đùa như hiện tại không. Ta nghĩ chắc là không, bảo ta bị hắn đùa bỡn còn hợp lý hơn.
Chải xong, ta leo lên giường, đánh hắn một trận, vừa đánh vừa nhỏ giọng thì thầm: “Đồ sắp chết, đứng lên đánh ta đi ~~”
Đương nhiên là hắn không thể đứng dậy đánh ta. Ta nghĩ nếu hắn có thể nghe thấy cũng chỉ biết tức giận thôi.
Đấm đá xong, ta ngồi xổm bên người hắn, rút ra một con dao nhỏ sáng loáng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook