Cuối cùng đã quyết định, xem ra ta quả nhiên là bảo đao chưa già.

Bạch Thương Đông sờ mũi một cái, trong lòng đắc ý nghĩ.

Ta nguyện ý gia nhập Kính Thai Viện, nhưng mà có thể xin ngươi không nên đuổi Nam Cung Tiêu đi hay không.

Hoàng Tiên nói với Bạch Thương Đông.

Ta bây giờ đã có đệ tử là ngươi, Nam Cung Tiêu đi hay ở đã không quan trọng, nếu ngươi muốn hắn lưu lại, vậy liền để cho hắn lưu lại đi.

Đầy trong mắt Bạch Thương Đông chỉ có Hoàng Tiên, giống như không chút nào đem Nam Cung Tiêu để ở trong lòng, trong lòng cũng đã hồi hộp.

Bạch Thương Đông từ trong tin tức hỏi dò ra từ chỗ Tống Nhạc đã biết rõ, Hoàng Tiên thật ra giống như Bạch Thương Đông lúc trước, đều là người ăn nhờ ở đậu, Hoàng Tiên có thể có hôm nay, hơn nửa cũng phải cảm tạ Nam Cung gia, mặc kệ là Hoàng Tiên sử dụng Thánh Phẩm Thánh Đạo Bi, hay là nàng tu luyện công pháp Thánh phẩm, đều là tới từ Nam Cung gia, rất nhiều người đều cảm thấy là nàng dựa vào Nam Cung gia mới có thể đi tới hôm nay, là bởi vì Nam CungTiêu thích nàng, giúp nàng, nàng mới có thể có thành tựu hôm nay, cho nên người ta đều chỉ đem nàng coi là người phụ thuộc của Nam Cung Tiêu.

Mà Hoàng Tiên được Nam Cung gia trợ giúp, lại vẫn tự mình đi làm công việc khổ cực như vậy kiếm lấy thù lao ít ỏi như cũ, có thể thấy tính tình của nàng là kiêu ngạo bực nào, tuyệt không phải là người cam chịu ở dưới kẻ khác.

Bạch Thương Đông chính là bắt được điểm mấu chốt này, hơn nữa cây Linh Hào Bút kia của Nam Cung Tiêu, mới có thể thành công thuyết phục Hoàng Tiên.

Thật ra thì nói là hắn thuyết phục Hoàng Tiên, không bằng nói là chính Hoàng Tiên muốn thoát khỏi cái bóng của Nam Cung gia, Bạch Thương Đông làm chỉ là một cái dẫn dắt mà thôi.


Mà dù sao thì Nam Cung gia cũng có ân đối với Hoàng Tiên, nếu Hoàng Tiên không phải là người có lòng dạ nhỏ mọn, nhất địnhlà không có khả năng thật để cho Bạch Thương Đông không thu nhận Nam Cung Tiêu, như vậy Bạch Thương Đông liền lại có thể thuận thế nhận lấy Nam Cung Tiêu, đem hai đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm năm nay thu hết vào làm môn hạ của chính mình.

Bạch Thương Đông a Bạch Thương Đông, ngươi quả nhiên là một thiên tài.

Nhìn Hoàng Tiên làm lễ bái sư, Bạch Thương Đông vuốt vuốt tóc, cảm giác vô cùng thoải mái, mở miệng nói: Từ nay về sau, ngươi chính là đệ tử của Bạch Thương Đông ta, cái này coi như là lễ ra mắt của sư phụ tặng cho ngươi đi.

Bạch Thương Đông vừa nói vừa đem Long Lân Nhận triệu hoán đi ra đưa cho Hoàng Tiên, trong tay hắn còn có Ngàn Năm Một Giấc Mộng cùng Vô Định Kiếm, Long Lân Nhận này cũng không cần dùng.

Lại nói nếu như Hoàng Tiên thật sự vào Ly Hỏa Viện, đừng nói tới một món binh khí Thánh phẩm, sợ rằng kia Xích Long Hiền Nhân kia cũng có thể cho nàng toàn bộ dùng Thánh phẩm, một thanh binh khí Thánh phẩm này của Bạch Thương Đông cũng không coi vào đâu.

Đa tạ sư phụ.

Hoàng Tiên hai tay nhận lấy Long Lân Nhận hơi hơi hành lễ.

Này, nhất ngộ phong vân liền hóa long.

Hoàng Tiên, ta đưa Long Lân Nhận cho ngươi, đưa không chỉ là một món binh khí, còn có đôi câu thơ cởi ra thanh Long Lân Nhận này, không nên cô phụ sự kỳ vọng của vi sư, sau này phải nhất định phải trở thành Chân Mệnh thiên long ở trên chín tầng trời.

Bạch Thương Đông lời nói thấm thía nói ra.


Thân thể mềm mại của Hoàng Tiên rung một cái, giống như đã đem Bạch Thương Đông coi thành bá nhạc tri kỷ của mình, xúc động nói: Đệ tử nhất định sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của sư phụ ngài.

Như thế tốt lắm, vi sư tin tưởng ngươi.

Bạch Thương Đông vui vẻ yên tâm vỗ đầu Hoàng Tiên một cái.

Rõ ràng tuổi của Bạch Thương Đông chỉ xấp xỉ với Hoàng Tiên, nhưng Bạch Thương Đông làm ra cử động giống như trưởng bối như vậy, Hoàng Tiên lại không chút nào cảm thấy không ổn, giống như vốn là phải như vậy.

Dù sao thì chính Bạch Thương Đông, cảm giác mình có chút giống như là quái thúc thúc dụ dỗ bé gái, xoa hai cái liền cảm thấy có chút không ổn, liền thu tay lại.

Sau khi Bạch Thương Đông cùng Hoàng Tiên tách ra, cũng không tiếp tục tới Xuân Huy Tấm nữa, trở lại chỗ ở nghỉ ngơi, chờ đợi ngày mai chính thức tuyên bố Hoàng Tiên bái nhập làm môn hạ của hắn, còn có Nam Cung Tiêu nhập môn.

Giờ Thân qua không bao lâu, Tống Nhạc liền mang theo Lôi Sư trở lại, thoạt nhìn hai người đều có chút ủ rũ cúi đầu.

Tiểu Nhạc tử, chiêu mộ được mấy đệ tử? Bạch Thương Đông thuận miệng hỏi.

Ngoại trừ Lôi Sư ra, một người đệ tử cũng không tuyển được.


Tống Nhạc cười khổ nói.

Không sao, các ngươi đi nghỉ trước đi, ngày mai ta lại theo ngươi đi Xuân Huy Tấm, chúng ta chỉ chiêu mộ Thánh phẩm.

Bạch Thương Đông cười nói.

Ngay cả Thượng phẩm đều không chiêu mộ được, Thánh phẩm liền càng không thể.

Trong lòng Tống Nhạc lẩm bẩm, nhưng cũng không dám nói ra miệng, sau khi hành lễ với Bạch Thương Đông xong liền dẫn Lôi Sư về phòng của mình.

Ngày hôm sau, Bạch Thương Đông mang theo Tống Nhạc cùng Lôi Sư một lần nữa đi tới Xuân Huy Tấm.

Bạch Chấp Viện, không phải là ngươi nói Kính Thai Viện các ngươi chỉ chiêu mộ ngày hôm qua thôi sao? Như thế hôm nay lại tới? Người chiêu mộ của các viện khác bên cạnh chế nhạo nói.

Ngày hôm qua chúng ta chiêu mộ đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, hôm nay chỉ chiêu mộ đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn.

Bạch Thương Đông ngồi ở phía sau bàn lạnh nhạt nói.

Ha ha, chỉ chiêu mộ đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, ngươi thật đúng là dám nói, là đầu ta hỏng, hay là đầu ngươi bị hỏng rồi?Được rồi Ngô Chân Nhân, người ta không chiêu mộ được đệ tử, ngươi cũng không để cho người ta tự hát tự khen được hay sao?Người của các viện bên cạnh đều cười ầm lên, đều cảm thấy nhất định là đầu Bạch Thương Đông đã bị hỏng rồi.

Tống Nhạc cùng Lôi Sư đều bị cười tới mức đỏ bừng cả khuôn mặt, Bạch Thương Đông lại giống như là người ngoài, bình tĩnh ngồi ở chỗ đó nhắm mắt dưỡng thần.


Ồ, đây chẳng phải là Nam Cung Tiêu hay sao? Làm sao hắn lại tới rồi?Thật đúng là Nam Cung Tiêu, hắn còn cần tới Xuân Huy Tấm sao?Trong Xuân Huy Tấm là một mảnh xôn xao, lại là Nam Cung Tiêu tới, ngày hôm qua cả đêm hắn đều không ngủ ngon giấc, muốn ngay mặt hỏi Hoàng Tiên một câu, nhưng nghĩ đến tính tình của Hoàng Tiên, hắn đi tìm Hoàng Tiên lại sợ Hoàng Tiên mất hứng, hôm nay chỉ đành phải đi thật sớm tới Xuân Huy Tấm, nhìn một chút xem Bạch Thương Đông nói rốt cuộc là thật hay giả.

Nam Cung sư đệ, làm sao ngươi lại tới nơi này? Bính Hỏa Chân Nhân phụ trách chiêu mộ đệ tử của Ly Hỏa Viện tiến lên đón, mặt mang nụ cười chuyện trò với Nam Cung Tiêu, mặc dù hắn là Chân Nhân, Nam Cung Tiêu vẫn chỉ là Văn Sĩ, nhưng bởi vì Xích Long Hiền Nhân đã xác định Nam Cung Tiêu cùng Hoàng Tiên làm đệ tử chân truyền của mình, cho nên Bính Hỏa Chân Nhân liền gọi Nam Cung Tiêu là sư đệ.

Bởi vì Xích Long Hiền Nhân gần như đã hiệp thương xong với các viện khác, Nam Cung Tiêu cùng Hoàng Tiên rất nhanh sẽ gia nhập vào trong Ly Hỏa Viện bọn họ, cho nên Bính Hỏa Chân Nhân đã coi Nam Cung Tiêu thành người của Ly Hỏa Viện bọn họ.

Ta còn chưa từng tới Xuân Huy Tấm, tới xem một chút.

Nam Cung Tiêu nhìn tới vị trí Bạch Thương Đông ngồi một chút, cũng không nhìn thấy Hoàng Tiên, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nơi này có cái gì để nhìn, đều là một ít người không biết tốt xấu, người nào đó dám nói mình muốn thu đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, nào ngờ đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm không phải là người ngổn ngang nào cũng có thể xứng với.

Bính Hỏa Chân Nhân nói lời châm chọc, nói xong liền nhìn tới chỗ Bạch Thương Đông đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

Bạch Thương Đông một chút phản ứng cũng không có, giống như là không nghe thấy vậy.

Bính Hỏa Chân Nhân thấy vậy có chút tức giận, đanh định nói thêm điều gì, nhưng là trong Xuân Huy Tấm đột nhiên lại xôn xao lên, chỉ thấy một thiếu nữ mặc áo xanh đi vào, chính là Hoàng Tiên nắm giữ Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm kia.

Nam Cung Tiêu nhìn thấy Hoàng Tiên liền hơi biến sắc mặt, mà Bính Hỏa Chân Nhân lạ nở nụ cười nghênh đón nói: Hoàng Tiên sư muội, như thế nào ngươi cũng tới nơi này?Hoàng Tiên lại giống như là không nghe được đi thẳng tới trước mặt Bạch Thương Đông phủ phục bái xuống, trong miệng đồng thời thúy thanh nói: Đệ tử Hoàng Tiên thỉnh cầu bái nhập vào làm môn hạ Kính Thai Viện, xin sư phụ cho phép.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương