Thần Mộ
-
Chương 237: Yêu thỉnh
Lão nhân mặc áo màu xám chỉ chớp mắt đã đến giữa trường đấu, lão nhìn thấy Đọa Lạc Thiên Sứ bị chém đứt đoạn, ánh mắt đầy vẻ đau xót, da mặt co rúm lại.
Thần Nam xem lão như không, không lý gì đến lão, bước nhanh về chỗ Cổ Hi, trên mặt đầy sát ý, Phương Thiên Họa Kích phóng ra quang mang lạnh lẽo, lúc này hắn hệt như một sát thần.
Sắc mặt lão nhân có chút âm trầm, thân hình thoáng lay động một cái, đã đứng chặn ngay trước người Cổ Hi, nói với Thần Nam:
" Người trẻ tuổi không nên sát tử quá nhiều, làm người, tốt nhất là nên biết cúi đầu một chút, nếu không sẽ không sống được lâu đâu."
"Người không phạm ta thì ta không phạm người, người muốn giết ta, ta phải tru diệt!" Thần Nam nhìn thẳng vào mắt lão, lạnh lùng đáp.
Lão nhân áo xám trong mắt dần dần thoáng qua một chút tiếu ý, sắc mặt âm trầm từ từ hòa hoãn trở lại, nói:
"Người trẻ tuổi rất nóng nảy ! Ha Ha ! Cổ Hi xác thật có phần quá đáng, ta thấy sự tình hôm nay đến đây là được rồi, các hạ cũng nên lùi một bước đi ."
Nghe những lời này, sát khí trên mặt Thần Nam dần dần thu liễm lại, hắn sớm đã cảm giác được tu vi của lão nhân rất khó đoán, đây tuyệt đối là một ngũ giai cao thủ, hắn cũng chẳng muốn làm "Anh hùng chết non", hắn thật tình không muốn quyết đấu với cao thủ khi mình vẫn còn đủ chưa lông cánh.
Chỉ bất quá lúc nãy lão nhân có ý ngấm ngầm uy hiếp, nếu như hắn tỏ ra nhu nhược trước mấy vạn tu luyện giả, sợ là từ nay trở đi sẽ thành trò cười cho mọi người.
Thói thường tha được thì nên tha, để chừa đường rút lui về sau này, Thần Nam không bức bách thêm nữa, bất quá hắn biết hôm nay mình đã hoàn toàn đắc tội với Càn Thi phái. Kì thật khi lão nhân áo xám đến, kêu gọi hắn dừng tay, hắn đã có chút do dự, chung quy không biết nên hủy diệt Đọa Lạc Thiên Sứ hay không. Đắn đo lợi hại, cuối cùng hắn quyết định xuống tay.
Hắn đã đắc tội với Cổ Hi, đệ tử kiệt xuất của Càn Thi phái, tương đương đã đắc tội với phái này, đã không thể tránh khỏi là địch nhân, thì nên nhân cơ hội này mà trừ bớt đi lực lượng của chúng.
Thần Nam không hề sợ Cổ Hi, nhưng Đọa Lạc Thiên Sứ lại làm cho hắn rất úy kị, hôm nay có thể thuận lợi chém chết, vượt xa tính toán của đối phương. Hắn biết Thượng Cổ Kì Thi như thế này, trong Càn Thi phái không có nhiều, hiện tại tiêu diệt được một, tương lai sẽ giảm bớt được một địch thủ cường đại.
Phía bên ngoài mọi người vẫn sôi sục không ngừng, trong mắt bọn họ Thần Nam vừa mới lập nên một kì tích, chém chết Thượng Cổ Kì Thi Đọa Lạc Thiên Sứ của Càn Thi phái, hắn thật sự có thể so được với sát thần !
Lão nhân áo xám lạnh lùng liếc nhìn Cổ Hi, nói:
"Để ngươi đi thông cáo với toàn thiên hạ anh hùng biết về việc khai phái thánh điển của Càn Thi phái ta, ngươi lại đi đến đây làm mấy trò bịt mắt lòe người, thật là vô dụng ! "
Cổ Hi đôi mắt sáng rực hung quang, nhưng hắn vẫn cúi đầu xuống, nói:
"Xin sư thúc trách phạt."
"Hừ, để sư phụ ngươi sẽ trừng phạt ngươi!" lão nhân áo xám sớm đã quay người lại không thèm nhìn hắn.
Tiếp đó, lão nhân áo xám vận vô thượng âm công, nói với tất cả mọi người:
"Chư vị, lão hủ xin được tạ lỗi với mọi người tai đây, nhất là những vị truyền nhân kiệt xuất nhất của thánh địa. Tên sư điệt này của lão không hiểu chuyện, ỷ học được chút bí pháp khống thi của bản phái, lại không biết trời cao đất dày là gì, đến đây khiêu chiến thanh niên anh hùng thiên hạ. Lão hủ xin các vị nơi đây lượng thứ cho, ngàn vạn lần đừng để tâm. Ta nghĩ tuyệt đại đa số mọi người đều đã biết chúng ta xuất thân từ môn phái nào, không sai, chúng ta chính là đến từ Càn Thi phái. Hơn ngàn năm qua, Càn Thi phái gần như bị diệt vong nay mới trở lại, không lâu nữa sẽ cử hành khai phái đại điển. mấy ngày gần đây nghe nói Sở đô phong khởi vân dũng, thu hút quá nửa hào kiệt trong giới tu luyện. Vốn định để Cổ Hi đến đưa tin, mời anh hùng thiên hạ tham gia khai phái đại điển của phái ta, không ngờ sự tình lại phát sinh như thế này. lão hủ Cổ Phong đại biểu cho Càn Thi phái lại một lần nữa xin các vị thứ lỗi cho, đồng thời xin mời các vị anh hùng một tháng sau đến Phong Đô Sơn hội tụ, tham gia khai phái đại điển của phái ta ..."
Phong Đô Sơn ở trong biên giới Sở quốc, là một dãy núi phía tây nam Sở, nhắc đến Phong Đô Sơn không ai không biết, không ai không hiểu. Bởi vì nơi đó đại danh đỉnh đỉnh là Quỷ Sơn.
Tương truyền, thậm chí là ban ngày thì dãy núi này cũng vẫn đầy âm khí, tiếng quỷ gào không ngừng. Ban đêm, nơi đó càng giống như u minh địa ngục, khắp núi đều là quỷ hỏa âm u, vong linh phiêu đãng.
Phong Đô Sơn mạch sở dĩ thành quỷ địa, bởi vì nơi đó người chết vô số, vào năm mà Tiên ảo đại lục và Ma ảo đại lục hợp lại với nhau, giữa đông phương và tây phương đã trải qua rất nhiều cuộc đại chiến. Chinh chiến cả ngàn năm có dư, có cả ngàn vạn xác quân binh bị chết được mai táng tại Phong Đô Sơn, khiến nơi đây trở thành một chốn quỷ địa có âm khí thịnh nhất toàn đại lục.
Quỷ khí âm u ở Phong Đô Sơn là thứ mà Càn Thi phái và tây phương vong linh ma pháp sư thích nhất, nguyên nhân không gì khác, Càn Thi phái có thể từ các mộ huyệt đó đào lên được những Thượng Cổ Kì Thi, vong linh ma pháp sư có thể từ nơi đó sưu tập được các oan linh cường đại.
Ngàn năm trước Càn Thi phái đã định cư ở đó, một ngàn năm sau lễ trùng tân khai phái chọn nơi đó, cũng không có gì lạ với mọi người
Mấy lời của Cổ Phong ở Càn Thi phái tuy có vẻ rất có thành ý, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều biết rằng lão bất quá là đang cố vớt cát, Cổ Hi nếu như không được sư trưởng chỉ đạo thì quyết không dám tự đứng ra khiêu chiến với số đông thanh niên cao thủ để bị trách mắng.
Hiển nhiên, Càn Thi phái muốn môn hạ đệ tử lập uy vô địch trong giới thanh niên, nhân đông sơn tái khởi tạo thế, không ngờ mọi việc bị Thần Nam phá tung lên, cao trào phục xuất trái lại thành toàn cho uy danh vô địch của Thần Nam.
Cổ Phong lợi dụng vô thượng âm công giải thích một hồi, sau đó cõng Cổ Hi trên lưng, nhấc luôn hai đoạn thi thể của Đọa Lạc Thiên Sứ trên mặt đất, thân hóa thành một đạo điện quang, rời khỏi trường đấu.
Khi Cổ Hi và Đọa Lạc Thiên Sứ làm loạn, truyền nhân của chính tà lưỡng đạo thánh địa đã không thể tiếp tục đại chiến được nữa.
Nhưng Mộng Khả Nhi và Nam Cung Tiên Nhi muốn tính toán với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cũng không có khả năng, bọn họ sớm đã thấy Hạng Thiên bị Thần Nam đánh trọng thương, sinh mệnh sớm đã lâm nguy, không ngờ đến sức lực chiến đấu siêu cường mà hắn biểu hiện lúc sau, trong tình huống này mà hắn có ý muốn bỏ chạy thoát thân, không ai có thể ngăn nổi hắn.
Trên trường đấu, mấy vị truyền nhân của thánh địa nhìn Thần Nam, thần sắc phức tạp. Ngày hôm nay Thần Nam trước tiên là đã đánh bại Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, một kẻ được được xưng tụng gần như là vô địch trong giới thanh niên, sau đó lại đại chiến với Đọa Lạc Thiên Sứ, chém chết Thượng Cổ Kì Thi được xưng là bất tử này.
Trận chiến hôm nay, danh tiếng của Thần Nam nhất định là chấn động cả giới tu luyện, thêm vào biểu hiện của hắn trong quá khứ, hắn nhất định sẽ là một ngôi sao sáng mà mọi người chú mục vào trong khắp giới tu luyện.
Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương lạnh lùng liếc nhìn Thần Nam một cái. Sau đó bay lên, nhanh chóng biến mất trên không trung. Huyền Trang hòa thượng niệm một tiếng phật hiệu, nhẹ nhàng lùi ra ngoài trường đấu, theo sau là Tề Đằng và Vương Huy cũng lục tục rời đi.
Sau nửa thời thần, phần đông những tu luyện giả bao quanh trường đấu cũng giải tán, trong trường chỉ còn lại bốn người Nam Cung Ngâm, Nam Cung Tiên Nhi, Mộng Khả Nhi và Thần Nam.
Đương nhiên ở phía xa vẫn còn một số người, như bọn người Sở quốc đại công chúa Sở Nguyệt, Thần Phong học viện Đông Phương Phượng Hoàng, Lãnh Phong.
Tuyệt thế tư dung Nam Cung Tiên Nhi đúng là vô song, đôi chân dài thon thả, eo lưng nhỏ nhắn xinh xắn, ngọc phong căng tròn cao vút, dung nhan khuynh thành khuynh quốc, thật sự có thể điên đảo chúng sinh, họa loạn thiên hạ.
Nàng cười tươi như hoa, bạch y phiêu phiêu, gót sen uyển chuyển bước đến chỗ Thần Nam, làn da trắng như dưới ánh dương quang phát ra ánh sáng lấp lánh như ngọc. Người chưa đến, mà một mùi hương thơm như hoa lan đã truyền đến. Nàng đến gần người Thần Nam, hơi thở thơm như hoa lan, khẽ cười nói:
"Hảo thân vương của ta, chàng thật sự đã rất lợi hại, ta nhất định phải phong chàng thành chính cung đệ nhất nhân của ta."
Thần Nam xem lão như không, không lý gì đến lão, bước nhanh về chỗ Cổ Hi, trên mặt đầy sát ý, Phương Thiên Họa Kích phóng ra quang mang lạnh lẽo, lúc này hắn hệt như một sát thần.
Sắc mặt lão nhân có chút âm trầm, thân hình thoáng lay động một cái, đã đứng chặn ngay trước người Cổ Hi, nói với Thần Nam:
" Người trẻ tuổi không nên sát tử quá nhiều, làm người, tốt nhất là nên biết cúi đầu một chút, nếu không sẽ không sống được lâu đâu."
"Người không phạm ta thì ta không phạm người, người muốn giết ta, ta phải tru diệt!" Thần Nam nhìn thẳng vào mắt lão, lạnh lùng đáp.
Lão nhân áo xám trong mắt dần dần thoáng qua một chút tiếu ý, sắc mặt âm trầm từ từ hòa hoãn trở lại, nói:
"Người trẻ tuổi rất nóng nảy ! Ha Ha ! Cổ Hi xác thật có phần quá đáng, ta thấy sự tình hôm nay đến đây là được rồi, các hạ cũng nên lùi một bước đi ."
Nghe những lời này, sát khí trên mặt Thần Nam dần dần thu liễm lại, hắn sớm đã cảm giác được tu vi của lão nhân rất khó đoán, đây tuyệt đối là một ngũ giai cao thủ, hắn cũng chẳng muốn làm "Anh hùng chết non", hắn thật tình không muốn quyết đấu với cao thủ khi mình vẫn còn đủ chưa lông cánh.
Chỉ bất quá lúc nãy lão nhân có ý ngấm ngầm uy hiếp, nếu như hắn tỏ ra nhu nhược trước mấy vạn tu luyện giả, sợ là từ nay trở đi sẽ thành trò cười cho mọi người.
Thói thường tha được thì nên tha, để chừa đường rút lui về sau này, Thần Nam không bức bách thêm nữa, bất quá hắn biết hôm nay mình đã hoàn toàn đắc tội với Càn Thi phái. Kì thật khi lão nhân áo xám đến, kêu gọi hắn dừng tay, hắn đã có chút do dự, chung quy không biết nên hủy diệt Đọa Lạc Thiên Sứ hay không. Đắn đo lợi hại, cuối cùng hắn quyết định xuống tay.
Hắn đã đắc tội với Cổ Hi, đệ tử kiệt xuất của Càn Thi phái, tương đương đã đắc tội với phái này, đã không thể tránh khỏi là địch nhân, thì nên nhân cơ hội này mà trừ bớt đi lực lượng của chúng.
Thần Nam không hề sợ Cổ Hi, nhưng Đọa Lạc Thiên Sứ lại làm cho hắn rất úy kị, hôm nay có thể thuận lợi chém chết, vượt xa tính toán của đối phương. Hắn biết Thượng Cổ Kì Thi như thế này, trong Càn Thi phái không có nhiều, hiện tại tiêu diệt được một, tương lai sẽ giảm bớt được một địch thủ cường đại.
Phía bên ngoài mọi người vẫn sôi sục không ngừng, trong mắt bọn họ Thần Nam vừa mới lập nên một kì tích, chém chết Thượng Cổ Kì Thi Đọa Lạc Thiên Sứ của Càn Thi phái, hắn thật sự có thể so được với sát thần !
Lão nhân áo xám lạnh lùng liếc nhìn Cổ Hi, nói:
"Để ngươi đi thông cáo với toàn thiên hạ anh hùng biết về việc khai phái thánh điển của Càn Thi phái ta, ngươi lại đi đến đây làm mấy trò bịt mắt lòe người, thật là vô dụng ! "
Cổ Hi đôi mắt sáng rực hung quang, nhưng hắn vẫn cúi đầu xuống, nói:
"Xin sư thúc trách phạt."
"Hừ, để sư phụ ngươi sẽ trừng phạt ngươi!" lão nhân áo xám sớm đã quay người lại không thèm nhìn hắn.
Tiếp đó, lão nhân áo xám vận vô thượng âm công, nói với tất cả mọi người:
"Chư vị, lão hủ xin được tạ lỗi với mọi người tai đây, nhất là những vị truyền nhân kiệt xuất nhất của thánh địa. Tên sư điệt này của lão không hiểu chuyện, ỷ học được chút bí pháp khống thi của bản phái, lại không biết trời cao đất dày là gì, đến đây khiêu chiến thanh niên anh hùng thiên hạ. Lão hủ xin các vị nơi đây lượng thứ cho, ngàn vạn lần đừng để tâm. Ta nghĩ tuyệt đại đa số mọi người đều đã biết chúng ta xuất thân từ môn phái nào, không sai, chúng ta chính là đến từ Càn Thi phái. Hơn ngàn năm qua, Càn Thi phái gần như bị diệt vong nay mới trở lại, không lâu nữa sẽ cử hành khai phái đại điển. mấy ngày gần đây nghe nói Sở đô phong khởi vân dũng, thu hút quá nửa hào kiệt trong giới tu luyện. Vốn định để Cổ Hi đến đưa tin, mời anh hùng thiên hạ tham gia khai phái đại điển của phái ta, không ngờ sự tình lại phát sinh như thế này. lão hủ Cổ Phong đại biểu cho Càn Thi phái lại một lần nữa xin các vị thứ lỗi cho, đồng thời xin mời các vị anh hùng một tháng sau đến Phong Đô Sơn hội tụ, tham gia khai phái đại điển của phái ta ..."
Phong Đô Sơn ở trong biên giới Sở quốc, là một dãy núi phía tây nam Sở, nhắc đến Phong Đô Sơn không ai không biết, không ai không hiểu. Bởi vì nơi đó đại danh đỉnh đỉnh là Quỷ Sơn.
Tương truyền, thậm chí là ban ngày thì dãy núi này cũng vẫn đầy âm khí, tiếng quỷ gào không ngừng. Ban đêm, nơi đó càng giống như u minh địa ngục, khắp núi đều là quỷ hỏa âm u, vong linh phiêu đãng.
Phong Đô Sơn mạch sở dĩ thành quỷ địa, bởi vì nơi đó người chết vô số, vào năm mà Tiên ảo đại lục và Ma ảo đại lục hợp lại với nhau, giữa đông phương và tây phương đã trải qua rất nhiều cuộc đại chiến. Chinh chiến cả ngàn năm có dư, có cả ngàn vạn xác quân binh bị chết được mai táng tại Phong Đô Sơn, khiến nơi đây trở thành một chốn quỷ địa có âm khí thịnh nhất toàn đại lục.
Quỷ khí âm u ở Phong Đô Sơn là thứ mà Càn Thi phái và tây phương vong linh ma pháp sư thích nhất, nguyên nhân không gì khác, Càn Thi phái có thể từ các mộ huyệt đó đào lên được những Thượng Cổ Kì Thi, vong linh ma pháp sư có thể từ nơi đó sưu tập được các oan linh cường đại.
Ngàn năm trước Càn Thi phái đã định cư ở đó, một ngàn năm sau lễ trùng tân khai phái chọn nơi đó, cũng không có gì lạ với mọi người
Mấy lời của Cổ Phong ở Càn Thi phái tuy có vẻ rất có thành ý, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều biết rằng lão bất quá là đang cố vớt cát, Cổ Hi nếu như không được sư trưởng chỉ đạo thì quyết không dám tự đứng ra khiêu chiến với số đông thanh niên cao thủ để bị trách mắng.
Hiển nhiên, Càn Thi phái muốn môn hạ đệ tử lập uy vô địch trong giới thanh niên, nhân đông sơn tái khởi tạo thế, không ngờ mọi việc bị Thần Nam phá tung lên, cao trào phục xuất trái lại thành toàn cho uy danh vô địch của Thần Nam.
Cổ Phong lợi dụng vô thượng âm công giải thích một hồi, sau đó cõng Cổ Hi trên lưng, nhấc luôn hai đoạn thi thể của Đọa Lạc Thiên Sứ trên mặt đất, thân hóa thành một đạo điện quang, rời khỏi trường đấu.
Khi Cổ Hi và Đọa Lạc Thiên Sứ làm loạn, truyền nhân của chính tà lưỡng đạo thánh địa đã không thể tiếp tục đại chiến được nữa.
Nhưng Mộng Khả Nhi và Nam Cung Tiên Nhi muốn tính toán với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cũng không có khả năng, bọn họ sớm đã thấy Hạng Thiên bị Thần Nam đánh trọng thương, sinh mệnh sớm đã lâm nguy, không ngờ đến sức lực chiến đấu siêu cường mà hắn biểu hiện lúc sau, trong tình huống này mà hắn có ý muốn bỏ chạy thoát thân, không ai có thể ngăn nổi hắn.
Trên trường đấu, mấy vị truyền nhân của thánh địa nhìn Thần Nam, thần sắc phức tạp. Ngày hôm nay Thần Nam trước tiên là đã đánh bại Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, một kẻ được được xưng tụng gần như là vô địch trong giới thanh niên, sau đó lại đại chiến với Đọa Lạc Thiên Sứ, chém chết Thượng Cổ Kì Thi được xưng là bất tử này.
Trận chiến hôm nay, danh tiếng của Thần Nam nhất định là chấn động cả giới tu luyện, thêm vào biểu hiện của hắn trong quá khứ, hắn nhất định sẽ là một ngôi sao sáng mà mọi người chú mục vào trong khắp giới tu luyện.
Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương lạnh lùng liếc nhìn Thần Nam một cái. Sau đó bay lên, nhanh chóng biến mất trên không trung. Huyền Trang hòa thượng niệm một tiếng phật hiệu, nhẹ nhàng lùi ra ngoài trường đấu, theo sau là Tề Đằng và Vương Huy cũng lục tục rời đi.
Sau nửa thời thần, phần đông những tu luyện giả bao quanh trường đấu cũng giải tán, trong trường chỉ còn lại bốn người Nam Cung Ngâm, Nam Cung Tiên Nhi, Mộng Khả Nhi và Thần Nam.
Đương nhiên ở phía xa vẫn còn một số người, như bọn người Sở quốc đại công chúa Sở Nguyệt, Thần Phong học viện Đông Phương Phượng Hoàng, Lãnh Phong.
Tuyệt thế tư dung Nam Cung Tiên Nhi đúng là vô song, đôi chân dài thon thả, eo lưng nhỏ nhắn xinh xắn, ngọc phong căng tròn cao vút, dung nhan khuynh thành khuynh quốc, thật sự có thể điên đảo chúng sinh, họa loạn thiên hạ.
Nàng cười tươi như hoa, bạch y phiêu phiêu, gót sen uyển chuyển bước đến chỗ Thần Nam, làn da trắng như dưới ánh dương quang phát ra ánh sáng lấp lánh như ngọc. Người chưa đến, mà một mùi hương thơm như hoa lan đã truyền đến. Nàng đến gần người Thần Nam, hơi thở thơm như hoa lan, khẽ cười nói:
"Hảo thân vương của ta, chàng thật sự đã rất lợi hại, ta nhất định phải phong chàng thành chính cung đệ nhất nhân của ta."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook