Thần Ma Thiên Tôn
Chương 30: Huyền thú nhị phẩm

Ninh Tiểu Xuyên không chớp mắt mà viết ra một quyển bí tịch tu luyện, nhìn phương pháp tu luyện viết trên đó, hẳn không phải là bí tịch tu luyện bình thường có thể so sánh, tuyệt đối càng cao minh hơn “Thanh Diệp Thần Công”.

- Xuyên ca, ngươi sẽ không bốc phét rằng ngươi là con cháu của một phủ đệ Vương Hầu nào đó chứ?

Mộ Dung Vô Song kích động lao lên, ôm chặt lấy phiến đá, ghì sát vào ngực, giống như đang một một mỹ nữ tuyệt thế vậy.

Đối với hắn mà nói, một quyển bí tịch tu luyện cao minh còn trân quý gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần Huyết Thiềm Mộc, là bảo vật vô giá, cho dù có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không mua được.

Với thiên tư của hắn, nếu như có một quyển bí tịch tu luyện cao mình, thì đã đạt tới Thần Thể cảnh từ lâu, cũng không đến mức đến bây giờ vẫn còn ngưng lại ở cảnh giới Huyền Khí tầng thứ bảy.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta muốn xuống dưới khe núi tìm Huyết Thiềm Mộc, không bằng ngươi ở đây tu luyện bí tịch đi.

- Không! Ta đi cùng ngươi, phàm là những nơi sinh trưởng thiên tài địa bảo, nhất định sẽ có hung hiểm, có gì ta có thể trợ giúp ngươi một tay.

Mộ Dung Vô Song ôm phiến đá đứng lên, buộc trên lưng, sau đó bắt đầu tiến xuống dưới khe núi.

Hắn cảm thấy mình đã thiếu nợ Ninh Tiểu Xuyên một cái nhân tình rất lớn, nếu như không giúp Ninh Tiểu Xuyên lấy được Huyết Thiềm Mộc, trong lòng hắn sẽ rất băn khoăn.

Mặc dù hắn đã lừa gạt rất nhiều người, nhưng đối với một người thật sự đáng kết giao, hắn vẫn đủ nghĩa khí.

Hai người bọn họ đều là tu vi Huyền Khí t bảy, lực tay cường đại, ngón tay như sắt, có thể khai sơn phá thạch.

Xuống dưới khe núi, đối với bọn họ mà nói, chỉ là chuyện nhỏ.

Ầm...

Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng vào trong vách núi, nửa cánh tay chìm vào trong đá, ổn định thân thể, bàn chân lại đã vỡ vách núi, tạo thành một cái hố, từng bước đi xuống.

Cũng không biết đi xuống được bao lâu, dưới đáy vực chợt nổi lên một mảnh chướng khí màu đen.

- Có độc, mau dùng Huyền Khí bao phủ lấy thân thể.

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng vận chuyển máu trong cơ thể, Huyền Khí xích hồng sắc nhất thời từ lỗ chân lông tràn ra, bao trùm lấy thân thể, ngăn cản chướng khí màu đen này.

Mộ Dung Vô Song đi dưới vách đá, không cẩn thận hít phải một ngụm chướng khí, lập tức cảm thấy đầu óc choáng váng, huyết khí trong cơ thể không thuận, liền vội vàng dùng Huyền Khí bao phủ thân thể.

- Không ngờ lại có chướng khí trôi nổi giữa vách núi, e rằng bên dưới vách núi này cũng không phải là địa phương bình thường.

Ninh Tiểu Xuyên chợt nhíu mày.

- Không sao, chúng ta đều là tu vi Huyền Khí tầng thứ bảy, hơn nữa tính nguy hiểm của Nam Nguyệt Sơn cũng không lớn lắm.

Mộ Dung Vô Song vẫn rất tự tin.

Hắn đã đi qua Nam Nguyệt Sơn rất nhiều lần, quen thuộc như hậu hoa viên nhà mình, mặc dù còn chưa từng đi xuống vách núi này, nhưng cũng không nghĩ là nơi này nguy hiểm lắm.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua đáy vực, mí mắt khẽ giật, vui vẻ nói:

- Ngươi xem, ở dưới lớp sương mù kia có một đoàn quang mang đỏ như máu, dường như đang bao phủ lấy một gốc đại thụ, có lẽ chính là Huyết Thiềm Mộc.

Mộ Dung Vô Song cũng nhìn thoáng qua bên dưới, quả nhiên nhìn thấy cách chừng trăm thước, có một đoàn ánh sáng nhàn nhạt.

Ánh sáng bao phủ lấy một gốc đại thụ, trên gốc đại thụ là một loạt phiến lá đỏ như máu, tản mát ra quang mang yêu dị.

Không ngờ gốc Huyết Thiềm Mộc lại mọc trên vách đá này.

Điều này thật khiến người ta kích động vô cùng.

Đây chính là báu vật vô giá.

- Xì xì…

Cách đó không xa, có một cái huyệt động, có một con nhện xích hồng sắc từ bên trong bò ra, lớn bằng cái chậu rửa mặt, tám cái chân dài lộ ra móng vuốt sắc bén.

Móng vuốt đâm thủng vách đá, giống như đâm vào đậu hủ vậy.

Đây là một con nhện lửa, thuộc loại Huyền thú nhị phẩm, trên người tản mát ra một luồng khí tức nguy hiểm.

Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song đều giật nảy mình, vội vàng ngưng tụ Huyền Khí Võ Đạo, chuẩn bị chiến đấu.

Chiến lực của Huyền thú nhị phẩm, thấp nhất cũng có thể sánh ngang Võ giả Huyền Khí tầng thứ bảy, trong đó, có một vài Huyền thú nhị phẩm hung mãnh, thậm chí còn có thể xé nát Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín.

Gặp phải một đầu Huyền thú nhị phẩm trên vách núi, quả thật là một tai họa.

Con nhệ lửa bất ngờ nhảy lên vách núi, di chuyển như đi trên đất bằng, đôi mắt lớn bằng nắm quyền, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song.

- Ầm...

Trong cơ thể của nó tràn ra một đoàn hỏa diễm, bao phủ lấy thân thể, tốc độ cực nhanh, lao về phía Mộ Dung Vô Song, móng vuốt sắc bén đâm thẳng về phía đầu của hắn.

Ầm ầm ầm...

Thân thủ Mộ Dung Vô Song rất linh hoạt, tựa như một con linh hầu di chuyển trên vách núi, thân thể rơi xuống dưới hơn mười thước mới ngừng lại.

Thế nhưng, con nhện lửa lại đuổi theo, trong miệng phun ra một sợi tơ nhện bốc cháy, cuốn lấy cổ Mộ Dung Vô Song, treo hắn trên vách núi.

- Mẹ nó, con nhện này tuyệt đối có thực lực giết chết Võ giả Huyền Khí tầng thứ tám, cẩn thận…

Hai tay Mộ Dung Vô Song ôm lấy cổ, muốn xé nát tơ nhện, nhưng tơ nhện này còn cứng hơn tơ sắt, bên trên lại có hỏa diễm thiêu đốt, gần như đốt cháy cả tay hắn.

Sau khi con nhện lửa treo Mộ Dung Vô Song trên vách núi, liền xông đến công kích Ninh Tiểu Xuyên, đồng dạng phun ra một sợi tơ nhện, giống như một thanh hỏa kiếm, cắm thẳng về phía ngực của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đạp mạnh lên vách núi một cái, dùng một tay được Huyền Khí bao phủ nắm chặt lấy sợi tơ nhện bị hỏa diễm thiêu đốt, thân thể cấp tốc rơi xuống dưới đáy vách núi.

Khi rơi xuống dưới hơn ba mươi thước, tơ nhện trong tay Ninh Tiểu Xuyên đã căng cứng, thân thể treo lơ lửng trên không trung.

Mà trên vách núi ba mươi thước, con nhện lửa dùng tám cái móng vuốt cắm vào vách đá thì thân thể không ngừng run rẩy, vừa rồi thiếu chút nữa là bị Ninh Tiểu Xuyên cùng nhau kéo rơi xuống dưới vực sâu vạn trượng rồi.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ mạo hiểm một phen, trong lòng thầm đổ mồ hôi vì hành động vừa rồi của mình, nếu như con nhện lửa không chịu nổi lực rơi, vậy thì hắn và con nhện này đều sẽ rơi xuống dưới vực mà chết.

Nhưng bây giờ thì lại khác, hắn đã đảo khách thành chủ, bàn tay nắm chặt lấy tơ nhện, chỉ cần con nhện lửa dám nhúc nhích, sẽ lập tức rơi xuống vách đá sâu vạn trượng, tan xương nát thịt.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên áp sát vào vách núi, dùng một chân đạp vào trong vách đá.

Cánh tay của hắn ngưng tụ ra một tầng huyền cương, hóa thành một thanh Huyền Khí kiếm, cách không chém thẳng về phía con nhện lửa.

Vụt...

Trí tuệ của con nhện lửa cực cao, nhìn thấy Huyền Khí kiếm bay tới, liền vội vàng nới lỏng tám cái móng vuốt, thân thể lập tức bị Ninh Tiểu Xuyên kéo rơi xuống vách núi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng buông tay ra khỏi sợi tơ nhện, không muốn bị con nhện lửa kéo rơi xuống vách núi cùng.

Cuối cùng cũng giải quyết xong.

Vụt...

Thế nhưng, đột nhiên phát sinh dị biến.

Ngay lúc con nhện lửa rơi xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng nó chợt phóng ra sợi tơ nhện thứ hai, quấn chặt lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên biến sắc, vội vàng vận chuyển Huyền Khí bảo vệ cổ.

Trí tuệ của Huyền thú nhị phẩm không phải bình thường, không ngờ trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch lại tìm được phương pháp chuyển bại thành thắng.

Con nhện lửa phát ra tiếng “xì xì” phẫn nộ, thân thể bám vào vách núi, lại bò lên.

Vừa rồi, thiếu chút nữa thì nó đã chết trong tay nhân loại này.

Bây giờ, nó sẽ hút khô một thân máu huyết của đối phương.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ có tu vi Huyền Khí tầng thứ bảy, Huyền Khí trong cơ thể vẫn rất mong manh, sau khi phát ra một lần Huyền Khí kiếm, phải nửa canh giờ sau mới có thể ngưng tụ lại Huyền Khí kiếm.

Con nhện lửa một lần nữa xông lên, Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có thể tay không vật lộn với móng vuốt sắc bén của nó.

Ầm...

Ầm...



Con nhện lửa có tám cái móng vuốt, còn Ninh Tiểu Xuyên thì chỉ có hai tay, hai người ở trên vách núi đại chiến, Huyền Khí tràn ra, đá tảng trên vách núi không ngừng bị đánh rơi.

Ầm ầm ầm...

Trong lúc áp bách sinh tử, tiềm lực trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã được kích phát, nhất thời phá tan bình cảnh, đột phá đến Huyền Khí tầng thứ tám.

Trong thân thể, tốc độ máu lưu chuyển tăng nhanh, một phút lưu chuyển năm chu thiên.

Cùng lúc máu huyết vận hành, lỗ chân lông cũng điên cuồng hấp thu Huyền Khí Võ Đạo, tập trung trong Võ Đạo Tâm Cung của hắn.

Số lượng Huyền Khí trong Võ Đạo Tâm Cung nhất thời tăng lên gấp ba lần, giống như một mảnh khí hải, không ngừng tản mát ra Huyền Khí chấn động mãnh liệt.

Con nhện lửa tất nhiên cũng phát hiện tu vi của Ninh Tiểu Xuyên tăng lên, càng công kích nhanh hơn, điên cuồng ép tới, mở cái miệng rộng đầy máu ra, cắn xuống đầu Ninh Tiểu Xuyên.

- Ngươi cảm thấy mình còn cơ hội sao? Chết đi cho ta.

Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên chém xuống, một đạo Huyền Khí kiếm ảnh bay ra, bổ trúng thân thể cứng rắn của con nhện lửa, khiến thân thể nó chia năm xẻ bảy, bắn ra một vòi máu lên vách đá, vách đá liền bị ăn mòn.

Ninh Tiểu Xuyên thở hổn hển, cuối cùng cũng giết được đầu Huyền thú nhị phẩm này.

Hắn sờ sờ ngực, phát hiện một vết thương sâu ba tấc, máu tươi chảy ra đã làm ướt đẫm quần áo.

- Kỳ quái, theo lý thuyết thì móng vuốt của con nhện độc này hẳn phải có độc tính, tại sao ta lại không có chút dấu hiệu trúng độc nào?

Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền Khí bịt kín miệng vết thương, sau đó cũng không nghĩ nhiều, trước tiên tới cứu Mộ Dung Vô Song đang bị treo trên vách núi.

Tơ nhện để lại trên cổ Mộ Dung Vô Song một vòng máu, thiếu chút nữa là đã cắt đứt cổ hắn.

Mộ Dung Vô Song không ngừng thở dốc, khiếp sợ nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, nói:

- Xuyên ca, không ngờ ngươi lại đột phá Huyền Khí tầng thứ tám rồi, lợi hại, lợi hại.

- Giết con nhện lửa kia xong, có lẽ không còn nguy hiểm gì nữa, ngươi lên vách núi dưỡng thương đi, ta tới lấy Huyết Thiềm Mộc.

Ninh Tiểu Xuyên thấy Mộ Dung Vô Song bị thương không nhẹ, liền nói hắn lên vách núi trước.

Mộ Dung Vô Song cũng không cậy mạnh, gật đầu một cái, sau đó cấp tốc leo lên khỏi vách đá.

Ninh Tiểu Xuyên thì tiếp tục tiến xuống dưới vách đá, cuối cùng lúc đến chỗ Huyết Thiềm Mộc, chóp mũi đã ngửi được một mùi thơm nhàn nhạt, đây chính là mộc hương chỉ có ở Huyết Thiềm Mộc.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn gốc Huyết Thiềm Mộc này, trong lòng kích động không thôi.

Gốc Huyết Thiềm Mộc này ít nhất cũng sinh trưởng được ngàn năm, lớn bằng cái cối xay, hình dạng giống như một con thiềm thừ lớn nằm sấp trên vách núi, màu sắc đỏ như máu, đã có một vài chỗ có hình như móng vuốt, mắt, miệng,…

Đây chỉ là thân chủ, trên thân chủ còn có chín nhánh cây thô như cánh tay, bên trên mọc đầy lá cây đỏ như máu, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt.

- Chỗ này ít nhất cũng phải mấy ngàn cân. Hơn nữa còn là Huyết Thiềm Mộc còn sống, quả thực là báu vật vô giá.

Bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên chạm lên thân Huyết Thiềm Mộc, Ma kiếm trong tim liền khoan khoái kêu vang, trong kiếm thể tràn ra một dòng khí lưu, muốn hấp thu tinh khí huyết mộc trong Huyết Thiềm Mộc,

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng thu tay lại, cắt đứt liên hệ giữa Ma kiếm và Huyết Thiềm Mộc.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên cũng muốn lợi dụng Huyết Thiềm Mộc để tăng tu vi, nhưng nếu để Ma kiếm trực tiếp hấp thu Huyết Thiềm Mộc, như vậy thì cũng chỉ hấp thu được một phần mười dược lực của Huyết Thiềm Mộc mà thôi.

Chỉ sau khi Ninh Tiểu Xuyên dùng lực lượng của Dưỡng Tâm đỉnh để luyện chế Huyết Thiềm Mộc, mới có thể hoàn toàn hấp thu được dược lực của Huyết Thiềm Mộc.

- Trước hết đem về, từ từ luyện hóa, một khối Huyết Thiềm Mộc lớn như vậy, cũng đủ giúp ta đề thăng đến cảnh giới Thần Thể cảnh trong thời gian ngắn.

Ninh Tiểu Xuyên lấy rìu bổ củi ra, bắt đầu cẩn thận đào bới trên vách núi.

Hắn muốn đào gốc rễ của Huyết Thiềm Mộc ra mà không bị hao tổn gì, nói không chừng có thể mang về Hải Đường trang viên để trồng.

Một gốc Huyền Linh mộc, đủ khiến cho một vùng đất cằn cỗi, trở thành Linh địa tu luyện Võ Đạo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương