Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới
-
Chương 634: Mọi chuyện sẽ thay đổi
"Tại sao giá lại tăng vậy?! Một bao ngũ cốc tuần trước chỉ bằng một Mảnh Mana mà! Tại sao đột nhiên lại tăng lên một mảnh rưỡi rồi?!" Một người phụ nữ gầy gò và bẩn thỉu hét lên với một tên côn đồ cao lớn và vạm vỡ đang đứng trước mặt cô ta.
"Vật chất leo thang. Trả tiền, không thì cút," tên côn đồ nhếch mép nói.
Người phụ nữ siết chặt tay trong căm ghét và sợ hãi.
Những tên khốn này!
Cô ta có thể thấy họ đang tống tiền tất cả mọi người và chỉ tăng giá cho những phụ nữ trẻ đẹp đến mức họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải trả bằng thân xác của mình!
Chỉ nghĩ đến việc ngủ với thứ rác rưởi kiêu ngạo này thôi cũng khiến cô thấy tởm lợn tột độ. Nhưng cô có thể làm gì gì?
Ở nhà cô ta còn có một cô con gái nhỏ nữa!
Cô ta cần ngũ cốc!
ĐÙNG!
Đột nhiên, người phụ nữ bị ném sang một bên, đập mạnh xuống đất.
"Cút sang một bên!" Một người đàn ông từ phía sau hét lên và đưa một Mảnh Mana cho tên côn đồ.
Tên lưu manh đó lấy ra một túi ngũ cốc đưa cho gã.
Giờ cô ta phải giải thích thế nào với con gái mình rằng hôm nay họ sẽ phải nhịn đói đây?
"Pháp sư hộ vệ đến!"
Mọi người ngừng di chuyển và nhìn vào người vừa hét lên. Có ai đó đang hoảng sợ chạy về phía họ.
"Pháp sư hộ vệ tới!" Người đó hét lên kinh hãi.
Sắc mặt tất cả bọn họ trắng bệch.
Pháp sư hộ vệ là những kẻ rất đáng sợ!
Bất cứ khi nào một pháp sư hộ vệ phát hiện ai đó ăn trộm rác trong thị trấn thì họ sẽ trừng phạt những người đó bằng cách bẻ gãy một tay.
Pháp sư hộ vệ là sự tồn tại rất đáng sợ đối với những người này.
Thỉnh thoảng, người dân ở đây dám mạo hiểm ra ngoài ngôi làng nhỏ này và tiến vào Thị Trấn Pháp Sư.
Ở đó, họ sẽ cố tranh giành một ít mana cục về. Rõ ràng là các băng đảng rất quan tâm đến những mảnh Mana đó.
Trên thực tế, những mảnh Mana cục đó chỉ là một mảnh vụn ngẫu nhiên từ một Tinh thể Mana nhỏ mà thôi. Chúng quá nhỏ bé và vô giá trị nên không một Pháp Sư Chân Chính nào thèm để ý đến chúng.
Nhưng những mảnh mana nhỏ này chính là thứ quyết định sự sống còn của một người ở khu vực phàm trần.
Tuy nhiên, chính các pháp sư hộ vệ đó đã biến những chuyến đi như vậy trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Đội pháp sư hộ vệ là kẻ thù đáng sợ nhất của người dân ở đây.
Và bây giờ, những pháp sư hộ vệ đó đang tiến vào nhà của họ á?!
Điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây hết!
Mọi người nhìn qua và thấy sáu người ăn mặc rất sang trọng đang đi trên con đường và mọi người đều nhường đường cho họ.
Đội pháp sư hộ vệ đi ngang qua họ với vẻ mặt nhăn nhó.
Những kẻ phàm trần này có mùi thối kinh khủng thật sự!
Mọi người nhìn các pháp sư hộ vệ với vẻ sợ hãi trong khi họ thì chỉ tiếp tục bước đi.
Dần dần, người dân đi theo hoặc trốn trong nhà của họ.
Tuy nhiên, mặc dù có rất nhiều người đi theo các pháp sư hộ vệ, nhưng không một ai dám xin xỏ gì hết.
Họ không có cái gan to cỡ đó.
Cuối cùng, các pháp sư đã đến được chỗ một bức tường khổng lồ, và có một núi phân khổng lồ chào đón họ.
Bức tường này chính là nhà vệ sinh công cộng của những người dân ở đây.
Chỉ huy của đội pháp sư hộ vệ kia nhìn bức tường với vẻ kinh tởm và xua tay.
XOẸT!
Tất cả phân trong phạm vi 50 mét xung quanh đều biến mất trong hư vô, và mọi người kinh ngạc trố mắt nhìn.
Họ đã từng thấy một số người nổi tiếng kia làm biến mất những thứ nhỏ thôi, nhưng họ chưa bao giờ thấy ai làm một thứ to đùng như thế biến mất nhanh và dễ dàng như vậy luôn!
Sau đó, người chỉ huy cả đội gật đầu với một trong những người của mình, và người đó triệu hồi một luồng lửa.
Người lính đó đốt sạch và làm khô mọi thứ tại chỗ, đồng thời hắn cũng đốt một số hóa chất hôi thối trong không khí.
Sau đó, một người lính gác khác bước tới, và cô ta triệu hồi một luồng gió mạnh đẩy hết bụi bẩn lên tường.
Người đứng đầu đội bảo vệ nhìn vào bức tường và gật đầu.
Nó không hoàn hảo, nhưng không tệ như trước.
Mọi người theo dõi với chút thích thú và hồi hộp.
Họ đang làm gì vậy?
Những người đó chỉ đứng yên và không di chuyển.
Một lúc sau, có một người dám bước lại gần hơn một chút.
ĐÙNG!
Một trong những người lính gác búng ngón tay và người đó bị ném văng đi.
May mắn thay, người đó không hề bị thương gì cả.
Người đó là người duy nhất dám bước tới.
Vài phút sau, mọi người lại nhường đường khi có một số người mới đến.
Những người kia liền kính cẩn chào những người mới tới.
Người chỉ huy của những người mới này nhìn bức tường cháy rụi và vuốt râu.
"Được rồi, bắt tay vào làm việc thôi," gã nói với hai người bên cạnh.
Đây là những người của đội quy hoạch thị trấn, và họ toàn là những Pháp Sư Thượng Cấp cả thôi.
CRRRRR!
Mọi người kinh ngạc và kinh hoàng nhìn mặt đất gần bức tường bắt đầu bay lên và biến mất. Nó đã biến thành hư vô!
Chẳng bao lâu, một cái hố khổng lồ đã được tạo ra, nhưng vì nó chỉ là một đường hầm nên về cơ bản, cái hố này ngày càng rộng hơn.
Các lính canh liên tục đẩy mọi người ra xa khi cái hố ngày càng rộng hơn.
Cái hố càng sâu thì tiến độ càng chậm lại.
Các Pháp Sư Thượng Cấp phải cẩn thận để không đụng trúng pháp trận. Ngoài ra, họ phải cẩn thận để các phần của bức tường không chuyển động vì điều đó cũng có thể tác động đến pháp trận.
Vài giờ sau, họ ngừng đào.
Nhóm người quy hoạch thị trấn đã rời đi, nhưng các pháp sư hộ vệ vẫn ở lại.
Trong khi tất cả những điều này đang diễn ra, các thủ lĩnh băng đảng thì đang cố gắng tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao họ lại đột nhiên xuất hiện ở đây?!
Nhiều giờ trôi qua, không có gì thay đổi hết.
Cuối cùng, nhu cầu sống thường ngày của mọi người dần trở lại, và họ đi mua thực phẩm và săn lùng các mảnh Mana.
Rõ ràng, các pháp sư hộ vệ không ở đây để làm hại họ, mà chỉ vừa đào một cái hố lớn.
Sau đó, không có gì xảy ra trong ba ngày.
Nhưng sau đó, một chuyện lớn đã xảy ra.
Hai người mới đến, và điều gây sốc nhất là họ có thể bay!
Các phàm nhân thỉnh thoảng có nhìn thấy một số người biết bay, nhưng không ai trong số họ từng nhìn thấy một người bay ở cự ly gần như thế bao giờ.
Tại sao những người biết bay này lại ở đây?
“Ta muốn nó trông giống như cổng chính của thị trấn,” một người mặc đồ trắng với khăn trắng quấn quanh mắt nói.
Người còn lại, một người phụ nữ có mái tóc màu tím chỉ khoanh tay và làm một số phép tính trong đầu.
“Ta có thể làm được điều đó,” một lúc sau cô nói. “Ta cần khoảng sáu giờ, và sẽ tốn ba Tinh thể Mana cấp Sáu và 250 Tinh thể Mana Cấp Năm.”
Người áo trắng gật đầu. "Được."
Thiên Cổ Pháp Sư từ dịch vụ pháp trận kia gật đầu và bắt đầu làm việc ngay lập tức. "Pháp trận sẽ không hoạt động trong sáu giờ tới. Ta hy vọng điều đó sẽ không thành vấn đề với ngươi."
"Không đâu," người mặc đồ trắng trả lời lạnh lùng.
Thiên Cổ Pháp Sư kia gật đầu, bắt đầu làm việc.
Người mặc đồ trắng lại bay đi, và mọi người bắt đầu nhìn người phụ nữ có mái tóc màu tím đang làm việc trong cái hố.
Một lúc sau, cô ta trở nên khó chịu.
Cô khịt mũi, và một kết giới màu tím đột nhiên chặn tầm nhìn của toàn cái hố.
Sáu giờ sau, một vài ánh sáng chiếu qua kết giới.
Đây là thử nghiệm của nữ pháp sư đó để xem mọi thứ đều ổn chưa.
Vài giây sau, kết giới màu tím biến mất và cô ta bay đi.
Khoảng nửa tiếng sau, những người từ ba ngày trước quay trở lại và tiếp tục đào hố.
Vài giờ sau, họ bước ra khỏi hố và rời đi.
Cuối cùng, nhiều pháp sư hộ vệ hơn đã đến và những người trước đó đã rời đi.
Hai người bước vào cái hố, và hai người khác dừng lại bên cạnh cái hố, mỗi người một bên.
Số còn lại tập trung ở giữa.
Ở giữa tất cả những người đó là ba người khác đang đứng.
Một người phụ nữ trẻ, một chàng trai trẻ và một lão già.
Họ là ba Thượng Pháp Sư chịu trách nhiệm giữ gìn trật tự công cộng.
Thượng Pháp Sư lớn tuổi hơn bước tới, và mọi người trong khu phàm trần đều cảm thấy như bản thân phải chú ý vào lão. Họ không biết tại sao, nhưng vì lý do nào đó, họ phải nhìn lão.
Người đàn ông lớn tuổi chỉ mỉm cười ấm áp.
“Từ hôm nay trở đi, mọi thứ ở nơi này sẽ thay đổi,” lão thông báo với giọng thân thiện. "Có thể các ngươi sẽ không thích chuyện đó trong thời gian ngắn, nhưng về lâu dài, các ngươi rồi sẽ cảm ơn bọn ta."
Mọi người chỉ lo lắng nhìn lão ấy, còn lão thì chỉ mỉm cười.
Trong vài ngày tiếp theo, nụ cười đó sẽ ám ảnh cả cộng đồng bọn họ.
#Darkie
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook