Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới
Chương 627: Thị trấn

 

"Đưa chứng từ ra đi."

Shang đứng trước hai cánh cổng khổng lồ cao gần 200 mét. Đây là cổng vào một thành phố, một nơi mà đã lâu rồi Shang không đến.

Lúc này, có hai pháp sư đang ngồi ở mấy chiếc ghế cạnh cổng. Đáng ngạc nhiên là họ chỉ là những Thượng Pháp Sư Hậu Cấp thôi, một điều thật bất thường.

Hầu hết các thành phố mà Shang từng đến đều có Pháp Sư Tối Cao bảo vệ, nhưng nơi này chỉ có các Thượng Pháp Sư Hậu Cấp làm lính canh.

Mà cũng dễ hiểu à. Rốt cuộc thì đây thực ra không phải là một thành phố thật sự, mà đúng hơn là một thị trấn.

Ở Khu vực 23, thị trấn này có lẽ được coi là thành phố lớn nhất thế giới, nhưng ở đây, nó chỉ là một thị trấn mà thôi.

Thị trấn này có đường kính chỉ khoảng 5 km, một con số khá lớn đối với Khu vực 23 và trên Trái Đất, nhưng trong thế giới này thì nó không lớn đến thế đâu.

Ở lục địa Aterium này, các Thiên Cổ Pháp Sư có thể tạo ra một thị trấn khổng lồ như vậy chỉ trong vài ngày thôi. Thời gian xây dựng không hề tồn tại ở đây. Rốt cuộc, các Pháp sư mạnh mẽ chỉ có thể triệu hồi những cột đá, đất và kim loại khổng lồ hoàn toàn phù hợp với các thuộc tính mà các Pháp sư mong muốn.

Vấn đề duy nhất là công dân sinh sống thôi.

Tại sao mọi người lại đến một thị trấn mới? Rốt cuộc thì họ đều đã sống ở các thị trấn và thành phố khác rồi mà. Nhưng chờ đã, còn làng mạc thì sao?

Làng mạc không hề tồn tại.

Quái Thú Thượng Cấp cực kỳ nhiều, Quái Thú Tối Cao cũng khá phổ biến.

Thiên Cổ Quái Thú thỉnh thoảng xuất hiện nữa.

Ai có thể bảo vệ một ngôi làng khỏi những thứ đó được?

Ngôi làng đó sẽ cần một Pháp Sư Tối Cao rất mạnh mẽ để giải quyết các vấn đề hàng ngày, và Pháp Sư Tối Cao đó cũng cần phải có một phương pháp nào đó để loại bỏ quái thú Thiên Cổ.

Nhưng một Pháp Sư Tối Cao mạnh mẽ như vậy có muốn tạo ra một ngôi làng không?

Không, họ trực tiếp xây luôn một thị trấn cho rồi. Một ngôi làng thậm chí còn không trả đủ thuế để xứng đáng với công sức họ bỏ ra nữa.

Vì tất cả những lý do này nên làng mạc không tồn tại, và mọi người đều sống ở các thị trấn và thành phố.

Rất khó để tạo nên một thị trấn mới do thiếu người dân sinh sống, nhưng nếu mà làm được điều đó thì ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Shang lấy ra một tấm thẻ kim loại và đưa cho hai lính canh xem.

Đây là thẻ công dân, được thị trấn hoặc thành phố nơi người đó sinh sống cấp. Nếu một người quyết định chuyển đi thì họ cần xuất trình thẻ cũ để xác minh rằng họ không phải là tội phạm. Sau đó, họ sẽ có thẻ mới và cái thẻ cũ sẽ bị phá hủy.

Đây là một trong những vấn đề lớn nhất khiến Shang không thể vào thành phố.

Hắn không có thẻ công dân cũ để xuất trình, nên hắn không thể vào bất kỳ thị trấn và thành phố nào được hết.

Cái hồi mà Shang đi đến lãnh thổ của Hoàng Tộc Twilight Dusk từ lãnh thổ của Toà Đế Chế Lightning Manor thì Shang chủ yếu đợi ở gần lối vào các thành phố và thị trấn để tìm một nhóm người.

Có rất ít thị trấn cho phép hắn đi theo, nhưng chúng thực sự rất hiếm.

Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Huyết Điện, Shang đã dễ dàng nhận được thẻ công dân.

Trong vài năm qua, Shang đã nhìn ra nhiều lợi thế khi trở thành thành viên của một tổ chức hùng mạnh. Những vấn đề mà hắn không thể tự mình giải quyết sẽ tự nhiên tan biến như thể chúng chưa bao giờ quan trọng hết.

Khi Shang đưa thẻ thì hai người lính gác mở to mắt kinh ngạc.

Cái gì đây?!

Cảnh Giới: Cảnh Giới Áp Trấn Sơ Cấp.

Cảnh Giới Áp Trấn là cái quái gì vậy?!

Hai lính canh ngay lập tức nghi ngờ rằng Shang đã cho họ xem thẻ giả và họ đã sử dụng một số pháp thuật kiểm tra để xác minh thẻ.

Shang đã không nói bất cứ điều gì trong suốt thời gian này.

Các lính canh ngày càng sốc hơn khi tất cả các xét nghiệm đều cho kết quả chuẩn. Đó là hàng thật à?!

Biện pháp cuối cùng là một trong những người lính gác đã liên lạc với thành phố đã cấp thẻ. Sau vài phút, một trong những người lính gác cuối cùng đã tìm được người có thể xác minh thẻ đó.

"Ừ ừ, bọn ta đã cấp thẻ đó á," người ở đầu bên kia của Tinh Cầu Liên Lạc nói.

"Thưa ngài, ngài có thể nói rõ hơn được không? Ngài phải hiểu rằng rất khó để tin rằng tấm thẻ chứng từ đó là có thật," người lính gác nói với vẻ rất tôn trọng.

Người lính gác đang nói chuyện với người từ một thành phố khá lớn. Gần như mọi nhân viên đều là Pháp Sư Tối Cao và hắn không dám chọc giận phía bên kia.

"Ngươi đang đứng trước một tên trông rất đáng sợ và không có mắt phải không?" Người kia hỏi.

Người lính gác liếc nhìn Shang.

“Ừ đúng rồi,” hắn nói.

"Đúng vậy, hắn tên là Shang đấy, hắn không có họ." Người kia nói. "Ta vẫn nhớ cái lần hắn xuất hiện ở thành phố của bọn ta. Một trong những nhân viên của ta đã nhờ giúp đỡ vì cô ta thực sự không biết cách tạo thẻ cho hắn thế nào luôn. Ta nghĩ tầm đâu đó khoảng 120, có thể là 130 năm trước á."

"Ngươi đang gọi vì vấn đề liên quan đến Cảnh Giới đúng không?"

Người lính gác lo lắng gật đầu nhưng rồi nhớ ra rằng người kia không thể nhìn thấy cái gật đầu của mình. "Vâng, thưa ngài."

"Ừ, hôm đó quả là một ngày đáng nhớ luôn á. Hóa ra gã đó không phải là pháp sư,” người kia nói.

Hai người lính gác sững sờ, không nói gì trong vài giây. Không phải là một pháp sư?

Sau đó, họ nhìn Shang với vẻ bối rối.

Thế thì tại sao họ lại bận tâm làm thế? Không phải những người không phải là pháp sư đều yếu đuối và vô giá trị sao.

Tại sao phải đủ cả mớ rắc rối này chi thế?

"À, để ta cảnh báo cho các ngươi một điều," giọng nói từ Tinh Cầu Liên Lạc nói. "Đừng phạm sai lầm và đánh giá thấp hắn. Đã có nhiều pháp sư đánh giá thấp hắn ta và coi hắn như thể rác rưởi. Phần lớn họ đã không còn sống nữa."

Hai người lính gác hít một hơi thật sâu. "Đợi đã, vậy hắn là tội phạm à?"

“Không,” giọng nói đó trả lời. "Hắn chỉ thách đấu sinh tử với họ, và các pháp sư luôn đồng ý vì họ nghĩ rằng họ sẽ kiếm được tiền dễ dàng bằng cách giết và cướp của hắn. Hắn kiếm được rất nhiều tiền nhờ cách đó. Trên thực tế, hắn ta là một kẻ khá khét tiếng trong thành phố của chúng ta. Thật đáng tiếc là hắn đã chuyển đến thị trấn của các ngươi, mặc dù vậy, hắn dư sức trực tiếp mua thị trấn của các ngươi bằng tất cả số tiền hắn có đó."

"Ngươi còn cần gì nữa không?"

Người lính gác cầm viên pha lê không trả lời gì trong một lúc cho đến khi người lính gác kia đẩy nhẹ hắn.

Người lính gác nhanh chóng lắc đầu. "Không, thưa ngài. Thế thôi. Cảm ơn ngài!" hắn nói.

"Chúc một ngày vui vẻ," giọng nói từ Tinh Cầu nói trước khi cắt kết nối.

Cách đó hơn 500.000 km, bên trong một thành phố rộng lớn, một pháp sư với mái tóc đen trắng tựa lưng vào ghế sau khi cất Tinh Cầu Liên Lạc của mình đi.

“Chật chật, cái tên Shang nghe còn dở tệ hơn Bí Mật nữa chứ,” Mosuma cười khúc khích nói.

#Darkie

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương