Thần Hào Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game
-
Chương 40
Sau khi làm xong thủ tục, Vương Bằng nhiệt tình dẫn Đường Tụng đi bãi xe kiểm nghiệm xe.
Dưới ánh mắt trời nóng ran, một chiếc xe mô tô đứng giữa bãi đất trống.
Thân xe ba màu đỏ trắng xanh, đường cong như nước chảy mây trôi, logo BMW làm cho chiếc xe sang hơn hẳn.
Nhìn từ góc độ nào thì chiếc xe này cũng rất sang và lóa mắt, đi đâu cũng có thể hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Đường Tụng tự nhiên là rất hài lòng với chiếc xe này, chiếc Suzuki lúc trước kém quá nhiều.
Nếu không uống rượu, thì hắn đã nhảy lên lái hai vòng rồi, bây giờ chỉ có thể thử xe tại chỗ.
Mở khóa, gạt chân chống, đánh lửa, tiếng động cơ gầm thét, giống như thú hoang đang tụ lực chờ phát động.
Thân thể nghiêng về phía trước, hai tay lướt nhẹ trên thân xe, liền cảm nhận được động lực đang dâng trào bên trong.
Trên thực tế, chiếc xe này có 210 mã lực, gấp đôi chiếc suzuki kia.
Đây là một chiếc xe thể thao danh xứng với thực, tiếp cận gần 200 kg, sở hữu tính năng gia tốc cực mạnh, chỉ 2.3 giây là có thể lên đến 100km/h.
Loại xe này giống như mỹ nữ vậy, chỉ cần là đàn ông thì đều sẽ thích.
Nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của Đường Tụng, Vương Bằng mở miệng nói: “Đường tiên sinh, hôm nay là chủ nhật, không thể làm biển số. Hay là để sáng mai tôi sẽ làm thủ tục cho ngài nhé? Hôm nay quá nóng, ngài vào trong khu nghỉ ngơi ngồi uống nước, tôi đi chọn mấy món tặng phẩm cho ngài.”
“Còn có tặng phẩm à, vậy thì cảm ơn.” Đường Tụng lưu luyến xoay người đi xuống xe, lại nghĩ đến ngày mai còn phải quay video, liền nói: “Như vậy đi, chúng ta add wechat, tôi đưa địa chỉ cho anh, ngày mai làm biển xong thì anh trực tiếp mang qua giúp tôi.”
“Vâng vâng, tuyệt đối không thành vấn đề, đảm bảo sẽ hoàn thành.” Không ngờ lại còn có thể add wechat của Đường tiên sinh, Vương Bằng hơi kích động: “Ngài có yêu cầu gì với tặng phẩm không?”
Đường Tụng suy nghĩ một chút nói: “Có giá quay phim hoặc là ghi âm gì không?”
“Có có, tôi đi lấy cho ngài luôn.” Vương Bằng vội vàng đáp ứng, rồi chạy chậm vào kho.
Đường Tụng trở lại đại sảnh, không khí mát mẻ lập tức kéo đến, khiến cho hắn thoải mái hơn rất nhiều.
Vừa ra ngoài được chục phút, người đã đầy mồ hôi, tóc cũng dính cả vào trán, cực kỳ khó chịu.
Trên đường đi đến khu nghỉ ngơi, Đường Tụng lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Ngày hôm nay, Thu Thu không còn cao ngạo và lạnh lùng như một ngự tỷ, trái lại còn cực kỳ đáng yêu động lòng người.
Trang điểm nhẹ nhàng, chiếc váy vàng nhạt để lộ cặp chân thon dài thẳng tắp.
Áo sơ mi trắng phối với một đôi giày nhỏ màu trắng, cực kỳ hợp, mái tóc dài buông thõng, một hơi thở thanh xuân của nữ sinh đại học đập thẳng vào mặt.
Hai mắt Đường Tụng sáng lên, hắn còn đang nghĩ cách kéo quan hệ với đối phương vì chuyện nhiệm vụ chia sẻ kia, không ngờ hôm nay lại có thể gặp được ở đây.
Đường Tụng không do dự nữa, dạo bước đi về phía Thu Thu.
Đi đến gần, Đường Tụng đầu tiên là vẫy tay với nàng, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của đối phương.
Lại không ngờ rằng Thu Thu căn bản không để ý đến hắn, trái lại còn nhìn một tên con trai ở cách đó không xa với ánh mắt si ngốc.
Xấu hổ thả tay xuống, Đường Tụng cất giọng cười nói: “Thu Thu, thật là trùng hợp, không ngờ lại gặp được cô ở đây.”
Lúc này Thu Thu mới chú ý đến Đường Tụng đã tiến lại gần mình, nàng vô thức lùi về sau nửa bước, rồi mới bừng tỉnh: “Ah, anh là anh chàng shipper ngày hôm qua? Đường Tụng? Thật xin lỗi, bỏ mũ bảo hiểm là suýt không nhận ra.”
Hôm qua Đường Tụng đi ship cả ngày, toàn thân đều là mồ hôi, còn đội mũ bảo hiểm.
Hôm nay, Đường Tụng nhìn rất sạch sẽ đẹp trai, khí chất cũng rất tốt, làm cho Thu Thu suýt nữa thì không nhận ra.
Tuy nhiên, có tư tưởng vào trước làm chủ của ngày hôm qua, trong mắt của Thu Thu thì Đường Tụng vẫn là một anh chàng shipper không an phận thôi.
Ấn tượng ban đầu cũng không tệ, là một người có chút năng lực và nhiệt tình.
Nhưng sáng ngày hôm nay, đối phương háo danh háo lợi lại làm cho nàng thấy hơi phản cảm.
Đang làm shipper, nghe nói nàng kiếm được tiền thì vội vàng dính lại.
Hôm nay lại chạy đến đây giả vờ là tình cờ gặp mặt?
Đường Tụng đang muốn mở miệng, Thu Thu lại nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn: “Có phải Linh Linh nói cho anh biết tôi ở đây không? Vậy thì anh không cần phải dây dưa với tôi, Linh Linh phụ trách chuyện nghiệp vụ, anh tìm cô ấy là được.”
Đường Tụng thấy hơi kỳ lạ, đây rốt cuộc là thế nào?
“Thu Thu, có chuyện gì sao?”
Nghe thấy lời nói của Thu Thu, tên con trai đang xem xe ở bên kia vội vàng trở về bên cạnh nàng.
Mái tóc của hắn cũng nhuộm màu xám bạc, cũng mặc áo sơ mi trắng, bên dưới là một chiếc quần dài và một đôi giày trắng nhỏ.
Dung mạo khá đẹp trai, khí chất ôn hòa thoải mái, hình thể nhỏ gày, là một soái ca điển hình giống các nhóm nhạc thần tượng, đứng cạnh Thu Thu có vẻ rất xứng đôi.
Đồ đôi? Người yêu?
Đậu xanh!
Màu tóc cũng giống nhau luôn?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook