Thần Hào Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game
-
Chương 14
Đường Tụng nhìn thấy ung dung và tự tin của nhân sĩ thành công trên người Lý tổng.
Đây là thứ hắn còn thiếu, cần phải học tập.
Đường Tụng bắt tay với đối phương, cố gắng bảo trì bình tĩnh: “Xin chào Lý tổng, làm phiền anh đích thân đến đây một chuyện, thật là ngại quá.”
Lý tổng nhiệt tình nói: “Đường tiên sinh khách khí rồi, anh có thể mua sắm ở chỗ chúng tôi, là vinh hạnh cho chúng tôi. Đi đi đi, chúng ta đi lên phòng làm việc của tôi ngồi một chút, bên kia có lá trà ngon, chúng ta vừa uống trà vừa nói chuyện.”
Ở cùng loại nhân sĩ thành công này, Đường Tụng luôn cảm thấy hơi câu nệ, cực kỳ không quen, có cảm giác như đang đối mặt với lãnh đạo công ty.
Đặc biệt là có rất nhiều ánh mắt ở chung quanh đều như có như không mà nhìn lại đây, làm cho hắn hơi không quen.
Đường Tụng cố gắng đứng thẳng tắp, phất tay nói: “Xin lỗi Lý tổng, lát nữa tôi con có chút việc, sẽ không lên phòng làm việc quấy rầy.”
“A, vậy thì thật đáng tiếc, vậy để lần sau đi.” Lý tổng vẫn rất nhiệt tình nói: “Nhắc đến mới nhớ, năm ngoái tôi còn đi theo Ngô tổng của thương mại Hằng Đạt đến thăm tổng bộ của tập đoàn Đường Tống, bên đó thật sự là tinh anh đầy đất. Đường tiên sinh còn trẻ như vậy, không biết là xử lý phương diện nào ở trong tập đoàn?”
“Nhắc đến thì tên của Đường tiên sinh rất có duyên với tập đoàn chúng ta, ha ha ha.”
Đường Tụng nhất thời không biết giải thích thế nào, chỉ có thể thuận miệng nói bậy: “Là một trưởng bối làm việc ở tổng bộ của tập đoàn, lần này tôi chỉ mua một chiếc xe thay cho đi bộ, vốn định lấy chút giá ưu đãi trong nội bộ thôi, không ngờ lại làm phiền đến Lý tổng.”
Lý tổng lại chân thành nói: “Đâu có đâu có, nào có phiền phức gì. Sau này còn hi vọng anh chiếu cố việc làm ăn của chúng tôi, mọi người quen biết cũng là duyên phận, con người tôi cũng rất thích kết bạn. Đường tiên sinh sống ở Yến Thành sao? Hay chỉ tạm thời ở nơi này?”
“Tôi vừa mới tốt nghiệp thôi, tương lai chắc là sẽ sinh sống ở Yến Thành.”
“Vậy thì tốt quá rồi, sau này chúng ta có thể gặp mặt nhiều hơn, tôi xin phép gọi cậu một tiếng cậu em Đường, cậu cũng đừng gọi Lý tổng Lý tổng nữa, liền gọi tôi là anh Lý hoặc là lão Lý là được.” Lý tổng liếc mắt nhìn Vương Bằng đang cung kính đứng một bên, mở miệng: “Tiểu Vương! Tôi nhớ trong kho còn có mấy cái mũ bảo hiểm cao cấp, cậu mau đi lấy một cái tặng cho người anh em này của tôi đi.”
Đường Tụng cũng không biết vì sao mình lại thành người anh em tốt của vị này rồi, hắn vẫn lộ nụ cười lễ phép, liên tục từ chối: “Vậy sao được, đồ quý như vậy tôi cũng không dám nhận.”
Dù hắn không biết giá cả của mũ bảo hiểm ra sao, nhưng mà cũng hiểu rõ, thứ để cho Lý tổng tự mở miệng thì khẳng định là không rẻ.
Lý tổng nhiệt tình vỗ vỗ cánh tay Đường Tụng, cười nói: “Coi như là quà tặng cậu mua xe đi, không cần khách khí như vậy, Đường Tống và Hằng Đạt là người một nhà. Sau này cậu em đến đây mua xe, dù không đi con đường của tập đoàn, thì nhất định cũng có thể hưởng giá cả ưu đãi nhất. Nào nào nào, chúng ta kết bạn Wechat, có rảnh thì đi ăn cơm.”
Lý tổng nói xong, cũng không cho Đường Tụng cơ hội từ chối, liền lấy điện thoại ra, mở mã QR cá nhân ra.
Đối phương nhiệt tình đến mức Đường Tụng không chống đỡ nổi, lại nói bây giờ hắn cũng không cảm thấy mình là đại lão gì cả, cũng không tiện từ chối người khác, gật đầu nói: “Vậy thì cảm ơn ý tốt của anh Lý, có rảnh thì chúng ta liên hệ.”
Lý tổng nói chuyện và làm việc đều rất có chừng mực, sau khi nhìn thấy Đường Tụng hơi mất tự nhiên thì vội vàng nói sang chuyện khác.
Hai người bắt đầu nói đến chuyện xe cộ, có thể thấy vị này cũng là một người rất biết chơi, lúc trẻ khẳng định cũng chơi xe gắn máy, hiểu không ít thứ hay ho.
Dưới kỹ xảo ngôn ngữ cao siêu của đối phương, Đường Tụng cũng từ từ thả lỏng, song phương trò chuyện rất vui vẻ.
Khi nói đến kỹ thuật lái xe, Lý tổng vẫn không quên nhắc nhở chú ý an toàn, thậm chí trong lời nói còn mang theo vẻ quan tâm, nghe vào hoàn toàn như không coi hắn là người ngoài.
Đường Tụng cảm thán năng lực giao tiếp của đối phương, đây mới thực sự là khéo léo, nếu như là trong game, mình nhất định sẽ chiêu mộ về công ty.
Nghĩ theo cách khác, hôm nay mình là ông chủ của tập đoàn Đường Tống, cũng là đại cổ đông của thương mại Hằng Đạt, Lý tổng này cũng có thể coi là nhân viên của mình.
Đậu xanh! Có vẻ như là thế thật.
Đường Tụng nghĩ như vậy, lúc này mới nói chuyện thoải mái và tùy ý hơn.
Vương Bằng chạy chậm đến bên cạnh hai người, đưa một túi văn kiện cho Đường Tụng, thận trọng nói: “Đường tiên sinh, đây là hợp đồng mua bán, hợp đồng bảo hiểm và chìa khóa xe của ngài.”
Tiếp đó, lại đưa một cái mũ bảo hiểm hoàn toàn mới đến trước Lý tổng: “Lý tổng, đây là mũ bảo hiểm ngài đã dặn.”
Lý tổng thúc giục: “Nào nào, cậu em, mau đội thử đi.”
Đây là một cái mũ bảo hiểm agv màu đen, nhìn cực kỳ xinh đẹp.
So sánh với những cái mũ bảo hiểm mà Đường Tụng từng nhìn thấy, quả thực là cao cấp hơn nhiều, vỏ ngoài chắc là không phải nhựa bình thường, kính chắn gió trong suốt.
“Cảm ơn anh Lý, tôi đúng là còn thiếu một cái mũ bảo hiểm, vốn còn định đi mua một cái, bây giờ có thể tiết kiệm rồi.” Đường Tụng cũng đội thử một chút, cảm giác rất thoải mái, cũng không có mùi lạ, liền cười nói: “Rất thoải mái, rất thích hợp. Làm phiền anh lâu như vậy, thật là ngại, tôi cũng nên trở về.”
Lý tổng nghe vậy cũng không nói gì thêm, lại bắt tay Đường Tụng lần nữa, mặt đầy tiếc nuối: “Nếu cậu em có chuyện cần làm, vậy tôi sẽ không giữ lại, chờ khi nào rảnh rỗi thì chúng ta đi ăn cơm.”
Đường Tụng đáp ứng: “Không thành vấn đề.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook