Thần Cảnh Đại Lục
-
Chương 20: Uẩn Lam
Nghĩ là làm, Dương Long liền đưa tinh thần điều khiển Hắc Châu chuyển hướng, bay thẳng về phía Thành thị kia. Còn ở sau hắn lúc này, có hơn 10 người bao bọc trong áo choàng đen đang tức tốc đuổi theo hắn. Thông qua tinh thần lực dò xét, Dương Long có thể khẳng định tu vi của những người này toàn bộ đều đã đạt đến Thiên Tinh cảnh, thậm chí trong số đó, Dương Long còn nhận thấy có một người có khí tức cực mạnh, ngay cả tinh thần lực đạt đến đỉnh của Phá Thần cảnh như hắn cũng không thể thăm dò được tu vi người này.
“ Đây chắc chắn là một cao thủ Thiên Vương cảnh, thậm chí có thể đạt đến Thiên Tôn cảnh a.” Dương Long chép miệng một tiếng, bị một cường giả có thể đạt Thiên Tôn cảnh truy bắt, tuy chân chính là truy bắt viên Hắc Châu nhưng cũng khiến Dương Long không những không cảm thấy sợ hãi mà còn khá kích thích. Hắn cũng không sợ bị những người này đuổi kịp, bởi Hắc Châu có khối lượng rất nhỏ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng của Thiên Địa Đại Đạo làm giảm tốc độ. Ngược lại, những kẻ truy đuổi theo hắn trừ người thần bí khó dò kia, những kẻ còn lại đã mặt mày đỏ như say rựu, hoàn toàn không thể kiên trì lâu.
Nếu không phải sợ kéo đến đại nhân vật lợi hại hơn nữa thì Dương Long hoàn toàn có thể sử dụng Phệ Thiên Thuật từ từ mài chết đám người này, kẻ khó dò kia tuy Dương Long còn không khẳng định được chính xác tu vi của hắn, nhưng Dương Long cũng có thể cảm ứng được tu vi của hắn chắc chắn chưa vượt quá Thiên Tôn nhất trọng thiên.
Vì vậy, điều này cũng khiến Dương Long yên tâm hơn rất nhiều. Chỉ trong vài hơi thở, Dương Long theo Hắc Châu đã bay thẳng đến sát bên ngoài thành. Không chút do dự, Dương Long lập tức bay thẳng vào trong thành, dựa theo suy nghĩ của Dương Long lĩnh ngộ được từ lời nói của Hình lão, thì viên Hắc Châu này chỉ khi ở bên trong cơ thể sinh vật sống mới có thể che dấu được khí tức của bản thân.
Chính vì vậy, khi phát hiện ra cái Thành này, Dương Long lập tức chuyển hướng bay thẳng đến đây.
Trời lúc này là ở nửa đêm, cả thành lúc này cũng khá yên tĩnh, chỉ còn một vài tửu điếm, kỹ viện còn mở cửa đón khách. Nhìn qua thì cái thành không phải khá lớn mà là rất lớn, thậm chí còn phồn thịnh hơn rất nhiều so với Lạc Hồng thành.
Nhưng Dương Long lúc này hoàn toàn không có tâm trạng để quan sát tường tận quang cảnh trong thành này, hăn hiện đang bị cường giả Thiên Vương, thậm chí là Thiên Tôn cảnh truy bắt a. Nhìn ngó xung quanh một vòng, lúc này những cường giả kia cũng đã tiếp cận sát vào trong thành, không chút suy nghĩ, Dương Long điều khiển Hắc Châu bay thẳng vào trong một con hẻm nhỏ. Chỉ ngay nháy mắt sau đó, có 5 – 6 đạo quang ảnh cũng vượt qua tường thành, chia ra truy tung theo Hắc Châu.
Những hộ vệ thủ thành tuy không thể phát hiện ra Hắc Châu trước đó, nhưng động tĩnh của những người khác thì lại rất lớn a. Tiếng chuông báo động vang lên, hàng loạt các cường giả trấn thủ trong thành cũng lập tức xuất hiện ngăn cản những kẻ xâm nhập trái phép vào thành kia. Còn Dương Long lúc này đã trốn vào trong một chiếc kiệu lớn, kiệu này được trang hoàn rất lộng lẫy. Bên trên ghế ngồi trong kiệu được trải một lớp da Bạch Hổ, kiệu này có thể chứa đến tận 5-6 người a.
Bên ngoài xe, được trang trí xung quanh là những vải lụa thượng phẩm, nhìn thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe này rất thích màu xanh rồi. Toàn bộ xe hầu như đều là một màu xanh biển nhạt. Khiến Dương Long khiếp sợ hơn là xe này lại có đến 8 con Bạch Thiên Mã kéo xe. Đây có thể nói là quá mức xa xỉ, Bạch Thiên Mã là một giống ngựa rất hiếm, toàn thân nó phát ra khí tức quang minh nhưng lại không thuộc về lớp yêu thú, mỗi con khi trưởng thành đều sẽ có thể mọc ra đôi cánh trắng giống như thiên sứ, hoàn toàn có thể sử dụng nó để phi hành. Mà giá để mua được một con Bạch Thiên Mã thậm chí đủ để mua lấy một cái thành nhỏ.
Chính vì điều này, chỉ có những đại gia tộc, tông môn có tiếng tăm mới có thể sử dụng Bạch Thiên Mã để làm vật kéo xe.
Sở dĩ Dương Long ẩn nấp ở trong xe này cũng chính là vì điều này, hắn có thể cảm nhận được khí tức của người còn lưu lại ở trong xe còn chưa đạt đến Thiên Tinh Cảnh, chỉ cần không đạt đến Thiên Tinh Cảnh thì Dương Long hoàn toàn có thể sử dụng tinh thần lực cường đại của bản thân để che dấu đi toàn bộ khí tức của Hắc Châu.
Ở bên ngoài lúc này đang vang lên những tiếng đánh nhau hỗn loạn, chắc chắn là của những kẻ truy theo Hắc Châu đến đây, bị những cường giả trấn thủ trong thành ra cản lại. Dù sao ở bất kì tòa thành nào, việc các thần giả đột nhập trái phép cũng đều là điều tối kị. Điều này lại hoàn toàn hợp ý của Dương Long. Nhưng đúng lúc này, hắn cảm nhận được khí tức của vị cường giả khó dò lúc trước kia đang quanh quẩn gần đây.
Không chút do dự, Dương Long lập tức sử dụng tinh thần lực bao phủ bên ngoài Hắc Châu lại, hắn muốn hạn chế đến mức thấp nhất có thể trước khi bị vị cường giả kia tìm ra. Cũng đúng lúc này, bên trong một hiệu thuốc bên đường có 2 thiếu nữ bước ra, tiến thẳng về phía chiếc xe. Một thanh niên nhân áo xám thấy thế cũng nhanh chóng chạy đến lấy chiếc ghế ra để cho vị tiểu thư kia bước vào.
Dừng tinh thần lực quan sát, Dương Long có thể đoán được thanh niên nhân khoản 30 tuổi này chắc chỉ là một người phu xe bình thường, nội khí của hắn hoàn toàn không tồn tại.
Nhưng khiến Dương Long giật mình là vị tiểu thư đi phía trước đang sắp bước vào trong xe kia lại có tu vi đạt đến Phá Thần Cảnh đỉnh phong. Người này thật sự rất xinh đẹp, đôi mắt long lanh, long mi dài cong vút, nhìn vào đôi mắt đó, người khác thậm chí đều có một suy nghĩ muốn chở che, bảo vệ cho nàng.
Đôi môi hồng của nàng luôn ẩn hiện một nụ cười nhàn nhạt, như cười như không, trông thấy lại khiến cho người nhìn phải chạm ngay cái thiện cảm, đặc biệt bên trên mép trái của nàng còn có một nốt ruồi son nhỏ. Nó cứ như một sự mê hoặc hấp dẫn nam nhân đắm chìm vào nàng, kết hợp với mái tóc nâu dài xuống tận cái eo nhỏ. Nhìn nàng giống như một cô công chúa nhỏ đáng yêu.
Dương Long lúc này cũng lộ ra một chút si mê, có thể nói hắn từ bé đến giờ Ngoài Mẹ hắn ra là không ai có thể so sánh thì còn lại lúc trước đẹp nhất trong mắt hắn chính là Thiên Nhi, trải qua kí ức lần trước hắn lại phát hiện ra còn có cả Cơ nữ, còn lần này chính là tiểu cô nương khoản 16 tuổi này.
Lúc này cô nương kia khoác trên mình một chiếc váy màu xanh, bó sát vào cơ thể làm hiện lên đường cong mê người của cô nàng, đôi chân ngọc thon dài, trắng như tuyết cứ ẩn hiện sau lớp váy kia làm cho người khác phải cảm thấy rạo rực mỗi khi nhìn nàng. Trên tay của nàng lúc này ôm một con mèo nhỏ mập ú, lúc này nó đang cuộn tròn ngủ trong lồng ngực mềm mại ấm áp của tiểu cô nương này.
Ở phía sau của tiểu cô nương áo xanh lại là một mỹ nhân khác, nàng cũng khoác trên mình một chiếc váy màu xanh nhạt hơn so với người đi trước, tuy không thể so sánh với vẻ đẹp thiện lương của người phía trước nhưng cũng có thể xếp nàng vào danh sách của những mỹ nhân a. đặc biệt có thể dễ dàng phát hiện là thậm chí cái ngực to tròn của tiểu cô nương phía sau càng lớn hơn, bất kì ai chỉ cần nhìn vào đó thôi cũng có thể khiến máu nóng trong người dâng lên tận mũi rồi.
Rất nhanh cả hai người đã bước đến trước cửa xe, thanh niên phu xe làm một tư thế mời rồi cúi người xuống không dám nhìn thẳng, sức hấp dẫn của 2 vị mỹ nữ này thật sự khiến hắn cũng phải rạo rực trong lòng a.
Cả hai người đều gật đầu với vị phu xe này một cái rồi lần lượt bước vào trong xe, Dương Long lúc này thu liễm khí tức của Hắc Châu ẩn ở bên dưới lớp da hổ dưới ghế, khi vừa bước vào, nữ nhân áo xanh bỗng nhíu mày một cái nhìn xung quanh một lần trong xe ngựa, ánh mắt nàng nhíu lại như suy nghĩ gì đó rồi nhìu máy lắc đầu. Thấy biểu hiện của cô, vị cô nương đi sau có vẻ lo lắng, lên tiếng hỏi.
“ Uẩn Lam tiểu thư, người sao vậy, có phải cảm thấy không khỏe không?” Trên tay của cô lúc này đang cầm một số thang thuốc vừa mua từ tiệm thuốc bên đường ra, vội đặt thuốc xuống ghế, cô tiến lên đỡ lấy Uẩn Lam ngồi xuống.
Lúc này, vị tiểu thư được gọi là Uẩn Lam kia mới nở nụ cười nhẹ, lắc đầu nói. “ Ta cứ có cảm giác là lạ, không biết vì sao. Chắc tại vì lâu rồi mới trở về nhà một lần nên hơi đa nghi. Tiểu Ngọc, em và ta đi mua dược vật để bồi bổ cho Tiểu Hoàn chứ có phải bồ bổ cho ta đâu mà lại lo lắng ta ốm vậy…” Vừa nói nàng vừa vuốt ve con mèo vẫn còn ngái ngủ trên tay, khuôn mặt mang theo một nụ cười châm chọc.
Lúc này, Tiểu Ngọc bên cạnh mới bĩu môi nũng nịu nói, tiểu thư, tỷ xem, em cũng vì lo lắng cho tỷ thôi, chẳng may tỷ mà có ốm đau gì nhưng ta lại không phát hiện thì chắc chắn ta sẽ bị lão gia cùng phu nhân phạt nặng a.
Nghe hai người cười đùa, lúc này Dương Long mới thở ra một hơi hồi hộp, hắn không ngờ rằng vị cô nương chỉ mới 16-17 tuổi kia lại đa nghi như vậy, ngay cả khi hắn toàn lực sử dụng tinh thần lực để không phát ra khí từ từ Hắc Châu nhưng cũng vẫn bị nàng ta nghi ngờ.
Nhưng khiến Dương Long cảm thấy khó nói chính là lúc này, vị tiểu thư Uẩn Lam kia lại ngồi lên vị trí viên Hắc Châu của hắn a, tuy không phải là ngồi lên hắn nhưng viên hắc châu này có ấn kí tinh thần của bản thân Dương Long, bị một người khác ngồi lên thật sự không tốt chút nào. Cũng may người này là nữ, cái mông to tròn của nàng ngồi lên cũng khiến tinh thần của Dương Long cảm nhận được cái cảm giác ấm ấm, mềm mềm từ đó tỏa ra. Cảm giác tiếp xúc mới lại khiến cho tinh thần của Dương Long có vẻ vừa khoan khoái, lại dễ chịu.
Đúng lúc này, Dương Long cảm nhận được khí tức của vị cao thủ thần bí kia ngày càng gần, xe ngựa lúc này cũng đã bắt đầu từ từ chuyển động tiến về phía trước. Nhưng chỉ vừa đi được một khoản, xe ngựa đã dừng hẳn lại, phía bên ngoài không hề có tiếng động gì, nhưng qua tinh thần lực quan sát, Dương Long có thể biết thanh niên phu xe kia đã bị một người áo đen đánh cho bất tỉnh. Người đánh hắn không ai khác chính là vị cao thủ thần bí khó dò vẫn đuổi theo Hắc Châu từ ngoài thành vào kia. Với tu vi của Uẩn Lam thì nàng cũng hoàn toàn biết được có chuyện không ổn nên cũng lập tức thu liễm lại nụ cười trên mặt.
Không đợi nàng lên tiếng, bên ngoài đã có một tiếng nói nhàn nhạt, không thể phân biệt nam nữ, già trẻ truyền vào trong.
“ Ta đang tìm kiếm một vật quan trọng, nhị vị bên trong có thể nể mặt để ta tiến hành kiểm tra một hồi không, nếu không có phát hiện, ta xin tạ lỗi với hai vị. ”
“ Kẻ cướp đi nói chuyện đạo nghĩa giang hồ.” Dương Long bĩu môi ra hừ một tiếng tỏ vẻ kinh thường.
Còn lúc này hai vị cô nương trên xe ngựa lại khiến Dương Long khá ngạc nhiên là cả hai đều tỏ ra khá bình tĩnh, đặc biệt là người tên Uẩn Lam kia, ánh mắt của nàng hiếp lại như suy nghĩ điều gì đó, còn cô nàng Tiểu Ngọc kia thì cũng hướng ánh mắt sang chờ quyết định của nàng.
Người ở bên ngoai lại tiếp tục nói, nhưng lần này có vẻ như hắn đã thiếu kiên nhẫn.
“ Nhị vị yên tâm, ta tới đây không phải để gây sự, chỉ cần tìm được vật của ta thì ta sẽ lập tức đi ngay, ta cũng không có ý định gây thù chuốc oán với tông môn của hai vị, nhưng nếu hai vị không hợp tác. Thì cũng đừng trách ta hạ sát thủ.”
Nói đến điều này, trong lời nói của hắn cũng mang theo một chút uy áp của cường giả Thiên Tôn cảnh ra làm sắc mặt của cả hai người trong xe đại biến.
Còn Nữa
“ Đây chắc chắn là một cao thủ Thiên Vương cảnh, thậm chí có thể đạt đến Thiên Tôn cảnh a.” Dương Long chép miệng một tiếng, bị một cường giả có thể đạt Thiên Tôn cảnh truy bắt, tuy chân chính là truy bắt viên Hắc Châu nhưng cũng khiến Dương Long không những không cảm thấy sợ hãi mà còn khá kích thích. Hắn cũng không sợ bị những người này đuổi kịp, bởi Hắc Châu có khối lượng rất nhỏ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng của Thiên Địa Đại Đạo làm giảm tốc độ. Ngược lại, những kẻ truy đuổi theo hắn trừ người thần bí khó dò kia, những kẻ còn lại đã mặt mày đỏ như say rựu, hoàn toàn không thể kiên trì lâu.
Nếu không phải sợ kéo đến đại nhân vật lợi hại hơn nữa thì Dương Long hoàn toàn có thể sử dụng Phệ Thiên Thuật từ từ mài chết đám người này, kẻ khó dò kia tuy Dương Long còn không khẳng định được chính xác tu vi của hắn, nhưng Dương Long cũng có thể cảm ứng được tu vi của hắn chắc chắn chưa vượt quá Thiên Tôn nhất trọng thiên.
Vì vậy, điều này cũng khiến Dương Long yên tâm hơn rất nhiều. Chỉ trong vài hơi thở, Dương Long theo Hắc Châu đã bay thẳng đến sát bên ngoài thành. Không chút do dự, Dương Long lập tức bay thẳng vào trong thành, dựa theo suy nghĩ của Dương Long lĩnh ngộ được từ lời nói của Hình lão, thì viên Hắc Châu này chỉ khi ở bên trong cơ thể sinh vật sống mới có thể che dấu được khí tức của bản thân.
Chính vì vậy, khi phát hiện ra cái Thành này, Dương Long lập tức chuyển hướng bay thẳng đến đây.
Trời lúc này là ở nửa đêm, cả thành lúc này cũng khá yên tĩnh, chỉ còn một vài tửu điếm, kỹ viện còn mở cửa đón khách. Nhìn qua thì cái thành không phải khá lớn mà là rất lớn, thậm chí còn phồn thịnh hơn rất nhiều so với Lạc Hồng thành.
Nhưng Dương Long lúc này hoàn toàn không có tâm trạng để quan sát tường tận quang cảnh trong thành này, hăn hiện đang bị cường giả Thiên Vương, thậm chí là Thiên Tôn cảnh truy bắt a. Nhìn ngó xung quanh một vòng, lúc này những cường giả kia cũng đã tiếp cận sát vào trong thành, không chút suy nghĩ, Dương Long điều khiển Hắc Châu bay thẳng vào trong một con hẻm nhỏ. Chỉ ngay nháy mắt sau đó, có 5 – 6 đạo quang ảnh cũng vượt qua tường thành, chia ra truy tung theo Hắc Châu.
Những hộ vệ thủ thành tuy không thể phát hiện ra Hắc Châu trước đó, nhưng động tĩnh của những người khác thì lại rất lớn a. Tiếng chuông báo động vang lên, hàng loạt các cường giả trấn thủ trong thành cũng lập tức xuất hiện ngăn cản những kẻ xâm nhập trái phép vào thành kia. Còn Dương Long lúc này đã trốn vào trong một chiếc kiệu lớn, kiệu này được trang hoàn rất lộng lẫy. Bên trên ghế ngồi trong kiệu được trải một lớp da Bạch Hổ, kiệu này có thể chứa đến tận 5-6 người a.
Bên ngoài xe, được trang trí xung quanh là những vải lụa thượng phẩm, nhìn thôi cũng đủ biết chủ nhân của cỗ xe này rất thích màu xanh rồi. Toàn bộ xe hầu như đều là một màu xanh biển nhạt. Khiến Dương Long khiếp sợ hơn là xe này lại có đến 8 con Bạch Thiên Mã kéo xe. Đây có thể nói là quá mức xa xỉ, Bạch Thiên Mã là một giống ngựa rất hiếm, toàn thân nó phát ra khí tức quang minh nhưng lại không thuộc về lớp yêu thú, mỗi con khi trưởng thành đều sẽ có thể mọc ra đôi cánh trắng giống như thiên sứ, hoàn toàn có thể sử dụng nó để phi hành. Mà giá để mua được một con Bạch Thiên Mã thậm chí đủ để mua lấy một cái thành nhỏ.
Chính vì điều này, chỉ có những đại gia tộc, tông môn có tiếng tăm mới có thể sử dụng Bạch Thiên Mã để làm vật kéo xe.
Sở dĩ Dương Long ẩn nấp ở trong xe này cũng chính là vì điều này, hắn có thể cảm nhận được khí tức của người còn lưu lại ở trong xe còn chưa đạt đến Thiên Tinh Cảnh, chỉ cần không đạt đến Thiên Tinh Cảnh thì Dương Long hoàn toàn có thể sử dụng tinh thần lực cường đại của bản thân để che dấu đi toàn bộ khí tức của Hắc Châu.
Ở bên ngoài lúc này đang vang lên những tiếng đánh nhau hỗn loạn, chắc chắn là của những kẻ truy theo Hắc Châu đến đây, bị những cường giả trấn thủ trong thành ra cản lại. Dù sao ở bất kì tòa thành nào, việc các thần giả đột nhập trái phép cũng đều là điều tối kị. Điều này lại hoàn toàn hợp ý của Dương Long. Nhưng đúng lúc này, hắn cảm nhận được khí tức của vị cường giả khó dò lúc trước kia đang quanh quẩn gần đây.
Không chút do dự, Dương Long lập tức sử dụng tinh thần lực bao phủ bên ngoài Hắc Châu lại, hắn muốn hạn chế đến mức thấp nhất có thể trước khi bị vị cường giả kia tìm ra. Cũng đúng lúc này, bên trong một hiệu thuốc bên đường có 2 thiếu nữ bước ra, tiến thẳng về phía chiếc xe. Một thanh niên nhân áo xám thấy thế cũng nhanh chóng chạy đến lấy chiếc ghế ra để cho vị tiểu thư kia bước vào.
Dừng tinh thần lực quan sát, Dương Long có thể đoán được thanh niên nhân khoản 30 tuổi này chắc chỉ là một người phu xe bình thường, nội khí của hắn hoàn toàn không tồn tại.
Nhưng khiến Dương Long giật mình là vị tiểu thư đi phía trước đang sắp bước vào trong xe kia lại có tu vi đạt đến Phá Thần Cảnh đỉnh phong. Người này thật sự rất xinh đẹp, đôi mắt long lanh, long mi dài cong vút, nhìn vào đôi mắt đó, người khác thậm chí đều có một suy nghĩ muốn chở che, bảo vệ cho nàng.
Đôi môi hồng của nàng luôn ẩn hiện một nụ cười nhàn nhạt, như cười như không, trông thấy lại khiến cho người nhìn phải chạm ngay cái thiện cảm, đặc biệt bên trên mép trái của nàng còn có một nốt ruồi son nhỏ. Nó cứ như một sự mê hoặc hấp dẫn nam nhân đắm chìm vào nàng, kết hợp với mái tóc nâu dài xuống tận cái eo nhỏ. Nhìn nàng giống như một cô công chúa nhỏ đáng yêu.
Dương Long lúc này cũng lộ ra một chút si mê, có thể nói hắn từ bé đến giờ Ngoài Mẹ hắn ra là không ai có thể so sánh thì còn lại lúc trước đẹp nhất trong mắt hắn chính là Thiên Nhi, trải qua kí ức lần trước hắn lại phát hiện ra còn có cả Cơ nữ, còn lần này chính là tiểu cô nương khoản 16 tuổi này.
Lúc này cô nương kia khoác trên mình một chiếc váy màu xanh, bó sát vào cơ thể làm hiện lên đường cong mê người của cô nàng, đôi chân ngọc thon dài, trắng như tuyết cứ ẩn hiện sau lớp váy kia làm cho người khác phải cảm thấy rạo rực mỗi khi nhìn nàng. Trên tay của nàng lúc này ôm một con mèo nhỏ mập ú, lúc này nó đang cuộn tròn ngủ trong lồng ngực mềm mại ấm áp của tiểu cô nương này.
Ở phía sau của tiểu cô nương áo xanh lại là một mỹ nhân khác, nàng cũng khoác trên mình một chiếc váy màu xanh nhạt hơn so với người đi trước, tuy không thể so sánh với vẻ đẹp thiện lương của người phía trước nhưng cũng có thể xếp nàng vào danh sách của những mỹ nhân a. đặc biệt có thể dễ dàng phát hiện là thậm chí cái ngực to tròn của tiểu cô nương phía sau càng lớn hơn, bất kì ai chỉ cần nhìn vào đó thôi cũng có thể khiến máu nóng trong người dâng lên tận mũi rồi.
Rất nhanh cả hai người đã bước đến trước cửa xe, thanh niên phu xe làm một tư thế mời rồi cúi người xuống không dám nhìn thẳng, sức hấp dẫn của 2 vị mỹ nữ này thật sự khiến hắn cũng phải rạo rực trong lòng a.
Cả hai người đều gật đầu với vị phu xe này một cái rồi lần lượt bước vào trong xe, Dương Long lúc này thu liễm khí tức của Hắc Châu ẩn ở bên dưới lớp da hổ dưới ghế, khi vừa bước vào, nữ nhân áo xanh bỗng nhíu mày một cái nhìn xung quanh một lần trong xe ngựa, ánh mắt nàng nhíu lại như suy nghĩ gì đó rồi nhìu máy lắc đầu. Thấy biểu hiện của cô, vị cô nương đi sau có vẻ lo lắng, lên tiếng hỏi.
“ Uẩn Lam tiểu thư, người sao vậy, có phải cảm thấy không khỏe không?” Trên tay của cô lúc này đang cầm một số thang thuốc vừa mua từ tiệm thuốc bên đường ra, vội đặt thuốc xuống ghế, cô tiến lên đỡ lấy Uẩn Lam ngồi xuống.
Lúc này, vị tiểu thư được gọi là Uẩn Lam kia mới nở nụ cười nhẹ, lắc đầu nói. “ Ta cứ có cảm giác là lạ, không biết vì sao. Chắc tại vì lâu rồi mới trở về nhà một lần nên hơi đa nghi. Tiểu Ngọc, em và ta đi mua dược vật để bồi bổ cho Tiểu Hoàn chứ có phải bồ bổ cho ta đâu mà lại lo lắng ta ốm vậy…” Vừa nói nàng vừa vuốt ve con mèo vẫn còn ngái ngủ trên tay, khuôn mặt mang theo một nụ cười châm chọc.
Lúc này, Tiểu Ngọc bên cạnh mới bĩu môi nũng nịu nói, tiểu thư, tỷ xem, em cũng vì lo lắng cho tỷ thôi, chẳng may tỷ mà có ốm đau gì nhưng ta lại không phát hiện thì chắc chắn ta sẽ bị lão gia cùng phu nhân phạt nặng a.
Nghe hai người cười đùa, lúc này Dương Long mới thở ra một hơi hồi hộp, hắn không ngờ rằng vị cô nương chỉ mới 16-17 tuổi kia lại đa nghi như vậy, ngay cả khi hắn toàn lực sử dụng tinh thần lực để không phát ra khí từ từ Hắc Châu nhưng cũng vẫn bị nàng ta nghi ngờ.
Nhưng khiến Dương Long cảm thấy khó nói chính là lúc này, vị tiểu thư Uẩn Lam kia lại ngồi lên vị trí viên Hắc Châu của hắn a, tuy không phải là ngồi lên hắn nhưng viên hắc châu này có ấn kí tinh thần của bản thân Dương Long, bị một người khác ngồi lên thật sự không tốt chút nào. Cũng may người này là nữ, cái mông to tròn của nàng ngồi lên cũng khiến tinh thần của Dương Long cảm nhận được cái cảm giác ấm ấm, mềm mềm từ đó tỏa ra. Cảm giác tiếp xúc mới lại khiến cho tinh thần của Dương Long có vẻ vừa khoan khoái, lại dễ chịu.
Đúng lúc này, Dương Long cảm nhận được khí tức của vị cao thủ thần bí kia ngày càng gần, xe ngựa lúc này cũng đã bắt đầu từ từ chuyển động tiến về phía trước. Nhưng chỉ vừa đi được một khoản, xe ngựa đã dừng hẳn lại, phía bên ngoài không hề có tiếng động gì, nhưng qua tinh thần lực quan sát, Dương Long có thể biết thanh niên phu xe kia đã bị một người áo đen đánh cho bất tỉnh. Người đánh hắn không ai khác chính là vị cao thủ thần bí khó dò vẫn đuổi theo Hắc Châu từ ngoài thành vào kia. Với tu vi của Uẩn Lam thì nàng cũng hoàn toàn biết được có chuyện không ổn nên cũng lập tức thu liễm lại nụ cười trên mặt.
Không đợi nàng lên tiếng, bên ngoài đã có một tiếng nói nhàn nhạt, không thể phân biệt nam nữ, già trẻ truyền vào trong.
“ Ta đang tìm kiếm một vật quan trọng, nhị vị bên trong có thể nể mặt để ta tiến hành kiểm tra một hồi không, nếu không có phát hiện, ta xin tạ lỗi với hai vị. ”
“ Kẻ cướp đi nói chuyện đạo nghĩa giang hồ.” Dương Long bĩu môi ra hừ một tiếng tỏ vẻ kinh thường.
Còn lúc này hai vị cô nương trên xe ngựa lại khiến Dương Long khá ngạc nhiên là cả hai đều tỏ ra khá bình tĩnh, đặc biệt là người tên Uẩn Lam kia, ánh mắt của nàng hiếp lại như suy nghĩ điều gì đó, còn cô nàng Tiểu Ngọc kia thì cũng hướng ánh mắt sang chờ quyết định của nàng.
Người ở bên ngoai lại tiếp tục nói, nhưng lần này có vẻ như hắn đã thiếu kiên nhẫn.
“ Nhị vị yên tâm, ta tới đây không phải để gây sự, chỉ cần tìm được vật của ta thì ta sẽ lập tức đi ngay, ta cũng không có ý định gây thù chuốc oán với tông môn của hai vị, nhưng nếu hai vị không hợp tác. Thì cũng đừng trách ta hạ sát thủ.”
Nói đến điều này, trong lời nói của hắn cũng mang theo một chút uy áp của cường giả Thiên Tôn cảnh ra làm sắc mặt của cả hai người trong xe đại biến.
Còn Nữa
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook