Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch)
-
Chapter 6 Siêu Nhiên (2)
Mấy ngày kế tiếp, lục tục có bạn học đi xa, trở về quê cũ.
Những người cực chẳng đã phải xa nhau ở hai đầu bầu trời sao, là thương cảm lẫn nhau nhất.
Đôi tình nhân trong lớp lặng lẽ chia tay nhau, mãi cho đến khi một bên lên tàu rời đi, một bên khác mới đau lòng khóc thành tiếng, làm cho người ta thổn thức, tình cảm của bọn họ vẫn luôn rất tốt, cuối cùng lại kết thúc như vậy.
Vào cuối mùa thu này, người rời đi chắc chắn là không được như ý.
Tuy rằng tin tức truyền từ bên phía Tân Tinh rất mơ hồ, nhưng rất nhiều người đã dự cảm được rằng gặp thoáng qua Tân Tinh là đã bỏ lỡ cơ hội lớn nhất trong cuộc đời này rồi.
Điều duy nhất khiến cho người rời đi hơi cảm thấy an ủi chính là, vấn đề công tác đã được giải quyết, đây là lời hứa trước khi gia nhập lớp thực nghiệm.
Vương Huyên còn chưa rời đi, bởi vì nhà của hắn ở trong thành phố lân cận, nếu không thể đến Tân Tinh, hắn sẽ ở lại làm việc tại thành phố mà mình đã đi học này.
Tần Thành biến mất mấy ngày, cậu là người thành phố này, gần đây vẫn luôn tìm hiểu tin tức xác thực.
Công việc kinh doanh của nhà cậu ta có liên quan đến thương mại Thâm Không, đương nhiên chỉ là một trong nhiều nhà cung ứng bên dưới, nhưng cũng có khá nhiều mối quan hệ.
Mấy ngày sau, sáng sớm Tần Thành đã xuất hiện ở trường học.
“Vương Huyên, cuối cùng tôi cũng biết tại sao lúc trước thành lập lớp thực nghiệm Cựu Thuật này rồi, có liên quan với “tình huống’’ đặc biệt mới phát hiện bên Tân Tinh!”
Mới sáng sớm tinh mơ, Tần Thành đã chạy tới, sắc mặt đỏ lên nóng bừng, nhưng cũng không có thở hồng hộc, hoàn toàn là do kích động.
Nhà cậu ta có khá nhiều mối quan hệ, mới vừa có được tin tức, bên Tân Tinh phát hiện ra mấy hiện tượng thần bí mờ ảo có liên quan đến sức mạnh siêu nhiên!
“Trên thế gian này có lẽ có tồn tại sức mạnh siêu nhiên đấy!” Cậu la lớn.
Điều này sao có thể không khiến cho lòng người ta cảm thấy phập phồng, nảy sinh ra rất nhiều liên tưởng?!
Tần Thành ngày thường là một người cảm tính, hiện tại cảm xúc dao động có chút mạnh, nhưng sau khi nhìn thấy tình trạng của Vương Huyên, cậu lập tức có chút ngẩn người.
“Sao cậu luyện ra được ‘động tĩnh’ lớn như vậy?!”
Tuy rằng đã biết Vương Huyên thải khí thành công, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng phía trước, cậu vẫn rất giật mình.
Mặt trời mới lên, vạn vật tràn đầy sức sống, Vương Huyên tựa như đang sáng lên, ánh bình minh trên người đặc biệt “đậm”, giống như một tầng ánh lửa nhàn nhạt đang lưu động.
Vương Huyên ngừng lại, tinh lực tràn đầy, trạng thái còn tốt hơn mấy ngày trước.
“Cậu chờ một lát.”
Vừa rồi hắn đón ánh bình minh, nội dưỡng bản thân, loại bỏ “sương mù vẩn đục” trong cơ thể, dẫn tới toàn thân nhớp nháp, hắn nhanh chóng đi tắm nước lạnh một cái.
Vương Huyên thay quần áo sạch sẽ đi ra, nói: “Tôi sớm đã nghĩ đến, một số cụ già có bối cảnh rất sâu, sau khi đến cuối đời càng tin vào thần bí học, cuối cùng sẽ biến thành hành động, bọn họ đến Cựu Thổ khai thác thần thoại, rồi đầu tư hạng mục nghiên cứu Cựu Thuật như vậy, trước đó nhất định là đã phát hiện ra cái gì rồi.”
Những người đó tuy rằng đã già đi, nhưng đều đã từng là người có đầu óc, không hoa mắt ù tai đến mức phạm phải sai lầm đơn giản như vậy.
Với lại, một số học sinh có thân phận và bối cảnh không đơn giản, từ Tân Tinh tới gia nhập vào lớp thực nghiệm, điều này cũng chứng tỏ một số việc.
“Lúc đầu, có lẽ bọn họ muốn chạm đến sức mạnh siêu nhiên thông qua nghiên cứu Cựu Thuật.” Vương Huyên nói, nhưng lại nhíu mày: “Nhưng, hình như tình huống hiện tại có biến rồi.”
Trực giác của hắn rất nhạy bén, mấy ngày trước khi gặp Từ Văn Bác, Tô Thiền, Chu Khôn, Lý Thanh Trúc, hắn cũng đã đoán được một phần chân tướng thông qua lời nói và hành động của bọn họ.
Mấy người từng nói, Cựu Thuật lỗi thời, lạc hậu. Phía bên Tân Tinh…hình như chướng mắt!
Hơn nữa, lúc ấy khi Từ Văn Bác lơ đãng nhìn về phía cuối chân trời, trong mắt tràn đầy ánh sáng, đó là một loại khát khao và kích động, giống như là đang khát vọng tha thiết cái gì đó.
“Sức mạnh siêu nhiên…… Có lẽ có một con đường khác, mà Cựu Thuật thì bị vứt bỏ rồi.” Đây là kết luận mà Vương Huyên đưa ra sau khi quan sát biểu hiện của mấy người này.
Tần Thành ngạc nhiên, cậu đã dùng thời gian rất dài, tiêu hao một số tinh lực lớn, thông qua các mối quan hệ trong nhà mới thăm dò được một chút bí ẩn.
Nhưng bây giờ Vương Huyên chỉ dựa vào quan sát của chính bản thân mình thì đã suy đoán ra được nhiều thứ hơn, nghi ngờ còn có một con đường khác liên quan đến sức mạnh siêu nhiên.
“Cho nên Cựu Thuật cứ thế bị vứt bỏ sao?!” Tần Thành vô cùng không cam lòng.
Lúc thăm dò được những bí ẩn kia, trong lòng cậu còn rất kích động, cho rằng cuối cùng cũng đã chạm đến được chân tướng, nghiên cứu Cựu Thuật là vì chạm đến sức mạnh siêu nhiên.
Cũng vào giây phút đó, lòng tin của cậu kiên định hơn, từ đó bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu Cựu Thuật, vượt qua mọi khó khăn trên con đường này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook