Chương 16

« Họ tên: Lâm Mặc Ngữ »

 

« Chức nghiệp: Tử Linh sư (duy nhất ) »

 

« Đẳng cấp: 10(0. 00% ) »

 

« Lực lượng: 100 »

 

« Độ linh hoạt: 100 »

 

« Tinh thần: 300 »

 

« Thể chất: 100 »

 

« Trang bị: Không »

 

« Không gian triệu hoán: 40/ 100, Khô Lâu Chiến Sĩ (số lượng: 40 ) »

 

« Thiên phú: Tăng trưởng toàn diện (cấp 2, duy nhất) »

 

« Kỹ năng bị động: Di chuyển sát thương »

 

« Kỹ năng chủ động: Linh Hồn Hỏa Diễm (cấp 10 ), Triệu hồi Khô Lâu Chiến Sĩ (cấp 10 ) »

 

« Tăng trưởng toàn diện (cấp 2 ): Hiệu quả mọi kỹ năng tăng lên gấp 20 lần. »

 

« Di chuyển sát thương: Toàn bộ sát thương mà vu sư phải gánh chịu sẽ được chuyển qua cho vật được triệu hồi. »

 

« Linh Hồn Hỏa Diễm (cấp 10 ): Thiêu đốt linh hồn của mục tiêu, gây ra sát thương thiêu đốt, uy lực phụ thuộc vào tinh thần lực và cấp bậc kỹ năng của bản thân. »

 

« Triệu hồi Khô Lâu Chiến Sĩ (cấp 1): Triệu hồi một bộ Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Thanh Đồng. »

 

Lâm Mặc Ngữ nhìn thuộc tính của mình sau khi thăng cấp, lực lượng và độ linh hoạt thay đổi không nhiều, mỗi lần thăng cấp cũng sẽ tăng thêm 10 điểm, phi thường ổn định.

 

Ngược lại là tinh thần lực trực tiếp đạt tới 300 điểm, ước chừng đã gia tăng 120 điểm.

 

"Nghe nói thuộc tính sau cấp 10 sẽ có một lần tăng trưởng đáng kể, mình thuộc chức nghiệp pháp sư, thay đổi lớn nhất chính là tinh thần lực."

 

Sau đó cậu thấy được biến hóa kỹ năng của chính mình, toàn thân đều kích động lên.

 

Thiên phú lại tăng lên lần hai, từ 10 lần tăng trưởng biến thành 20 lần tăng trưởng.

 

Cho dù ở dưới tình huống không có gì thay đổi, cũng không biến dưới tình huống, chiến lực của Khô Lâu Chiến Sĩ đều sẽ tăng lên gấp nhiều lần.

 

Huống hồ đẳng cấp của Khô Lâu Chiến Sĩ cũng đã xảy ra biến hóa, từ Hắc Thiết Khô Lâu Chiến Sĩ biến thành Thanh Đồng Khô Lâu Chiến Sĩ.

 

Lâm Mặc Ngữ không thể đợi được mà triệu hồi ra một bộ Khô Lâu Chiến Sĩ.

 

Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Thanh Đồng, sắc xám lạnh trên người đã biến mất, thay thế bằng một màu xanh trắng.

 

Vết nứt trên người cũng hầu như biến mất hoàn toàn, ngay cả thanh đao trên tay đều bóng loáng vài phần.

 

Ít nhất không giống như nhặt ra từ trong đống rác.

 

« Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Thanh Đồng »

 

« Lực lượng: 3000 »

 

« Độ linh hoạt: 3000 »

 

« Tinh thần: 3000 »

 

« Thể chất: 3000 »

 

« Kỹ năng: Cuồng bạo Nhất Kích (level 1 ) »

 

« Cuồng bạo Nhất Kích (level 1 ): Gây ra sát thương bằng 200% sức mạnh của bản thân lên mục tiêu, thời gian hồi chiêu: 10 phút. »

 

Vẫn là thuộc tính cân bằng về mọi mặt, thuộc tính cơ sở là 150 điểm.

 

Sau khi thêm Tăng Trưởng Toàn Diện 20 lần, toàn bộ thuộc tính đã đạt tới con số 3000 điểm kinh người.

 

Theo như tin tức Lâm Mặc Ngữ nắm giữ hiện nay, cũng không thể nào phán đoán thuộc tính này tương đương với chức nghiệp bao nhiêu cấp.

 

Nhưng chắc chắn rằng với thuộc tính này, ở trong khu vực này, Lâm Mặc Ngữ chính là vô địch.

 

Ngoài ra còn được tăng thêm một loại kỹ năng, giúp cho Khô Lâu Chiến Sĩ có năng lực bạo phát ngay trong nháy mắt.

 

"Đây có được coi như ‘một chiêu mới, chấp thế giới’ không?"

 

Lâm Mặc Ngữ nghĩ tới một câu nói ở kiếp trước.

 

Không cần kỹ năng phức tạp hoành tráng gì, chỉ cần một hoặc hai kỹ năng thực dụng và mạnh mẽ cũng đủ để tung hoành thiên hạ.

 

Hiện tại tình huống của cậu chính là như vậy, không có loại pháp thuật hoa lệ đến vô địch đó của pháp sư.

 

Cũng không có chiến kỹ làm người ta hoa cả mắt của chiến sĩ.

 

Nhưng chỉ với kỹ năng hiện tại này của cậu, cậu dám chắc cấp 20 trở xuống đều không phải là đối thủ của cậu.

 

Cấp 10 chiến thắng cấp 20, đối với người khác là không có khả năng, nhưng với cậu mà nói không khó gì cả.

 

Với thuộc tính của Khô Lâu Chiến Sĩ, lại tăng thêm kỹ năng bị động của cậu, coi như đứng yên để cấp 20 đánh, cũng phải thật lâu thật lâu mới có thể đánh chết cậu.

 

Lâm Mặc Ngữ vừa muốn tiếp tục triệu hồi Khô Lâu Chiến Sĩ cấp Thanh Đồng, một đạo âm thanh xé gió nổi lên, ngay sau đó một mũi tên sắc từ trước mặt cậu bay qua.

 

Vù vù!

 

Lại thêm vài mũi tên sắc nhọn bay đến.

 

Trong đó một mũi tên bắn vào người của cậu.

 

Một tầng lá chắn mỏng vô hình xuất hiện, chặn lại mũi tên sắc.

 

Kỹ năng bị động tự động phát động, mọi thương tổn đều chuyển lên người Khô Lâu Chiến Sĩ, Lâm Mặc Ngữ cũng không có bị thương.

 

« Nhận thấy công kích! »

 

Lâm Mặc Ngữ nhận được thông báo, cùng lúc đó trong mắt của Khô Lâu Chiến Sĩ loé ra hồng quang, đã tiến vào tình trạng báo động.

 

Một kẻ áo đen chạy ra từ trong rừng cây, tốc độ chạy cực kì nhanh, thuộc tính linh hoạt không thấp.

 

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có thể là chức nghiệp Thích Khách.

 

Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, kẻ đó nhanh chóng quay đầu chạy về phương hướng còn lại, trong chớp mắt đã biến mất.

 

Sau hai giây sau khi kẻ áo đen chạy đi, lại có người đuổi theo.

 

Nhìn trang phục của hai người, Lâm Mặc Ngữ cũng đoán được đại khái chức nghiệp của đối phương.

 

Cung tiễn thủ, còn có một pháp sư.

 

Không nghi ngờ gì, mấy mũi tên tên ban nãy là cung tiễn thủ kia bắn,

 

Nếu như không phải Lâm Mặc Ngữ có kỹ năng bị động Di Chuyển Sát Thương này, hiện tại chắc chắn đã bị thương.

 

Hai người đều không để ý Lâm Mặc Ngữ, cấp tốc hướng phía trước mà đuổi theo.

 

Lâm Mặc Ngữ ánh mắt lấp lóe.

 

Phương hướng sai rồi.

 

Kẻ áo đen đã đổi phương hướng ở chỗ này, bọn họ đuổi sai, đã định sẵn sẽ không tìm được mà quay lại.

 

Quả nhiên, vẻn vẹn mấy giây sau, hai người lại trở về.

 

Pháp sư bắt đầu sử dụng kỹ năng, Lâm Mặc Ngữ cảm giác có một trận gió từ bốn phương tám hướng thổi tới.

 

Vài giây sau, pháp sư thở dài, "Kẻ đó quá giảo hoạt, chạy trốn rồi."

 

Cung tiễn thủ nói, "Không sao, hắn chỉ thoát được nhất thời mà thôi, chắc chắn rồi sẽ bắt được."

 

Tiện đà hắn nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, "Tiểu gia hỏa, ban nãy có phải có một người mặc đồ đen chạy qua không ?"

 

Lâm Mặc Ngữ cũng không trả lời, mà là thấp nói rằng, "Tên của ngươi bắn trúng ta rồi, xin lỗi."

 

Cung tiễn thủ nhìn thấy mũi tên trên mặt đất, hiểu ra, "Xin lỗi ha."

 

Lâm Mặc Ngữ xua tay, "Không có lần sau.”

 

Cung tiễn thủ có một loại ảo giác, dường như Lâm Mặc Ngữ đang cao cao tại thượng nhìn xuống chính mình vậy.

 

Pháp sư biểu tình âm lệ, hiển nhiên việc để đối phương chạy thoát làm hắn cực kì không vui.

 

Hắn quay đầu nhìn về Khô Lâu Chiến Sĩ bên cạnh Lâm Mặc Ngữ.

 

"Hệ triệu hoán chết tiệt."

 

Trong ánh mắt của hắn lộ rõ vẻ chán ghét, pháp trượng trong tay từ từ giơ lên.

 

Trong mắt Khô Lâu Chiến Sĩ toả ra hồng quang, đã vào tư thế chiến đấu.

 

Cung tiễn thủ bỗng nhiên kéo lại pháp sư, nhỏ giọng nói, "Đừng gây chuyện."

 

Tròng mắt Pháp sư chuyển động, cuối cùng vẫn là buông xuống pháp trượng, "Biết rồi."

 

Nhìn hai người rút lui, Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói, "Coi như vận may các ngươi tốt."

 

Mặc dù không dùng Thuật Thăm Dò, nhưng từ uy lực của mũi tên ban nãy, lực công kích cũng không lớn.

 

Đẳng cấp của hai kẻ đó cũng không cao, nhiều nhất khoảng cấp 20.

 

Nếu như ban nãy hắn muốn ra tay với chính mình, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình có lẽ sẽ giết người.

 

Cậu không phải thánh mẫu, nếu có người đến bắt nạt, cậu tuyệt đối sẽ dâng trả gấp trăm lần.

 

Ban nãy lúc pháp sư giơ lên pháp trượng, Lâm Mặc Ngữ đã thu toàn bộ Khô Lâu Chiến Sĩ vào không gian triệu hoán.

 

Trong nháy mắt có thể vây quanh bọn họ.

 

Một khi động thủ, bọn họ tuyệt đối sẽ bị ngũ mã phanh thây.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương