Chương 14

Khu giao dịch Thần Hạ đế quốc, chỉ mở cửa cho người của Thần Hạ.

Lâm Mặc Ngữ có được quyền hạn sử dụng của khu giao dịch, chỉ có điều cấp bậc của quyền hạn rất thấp, chỉ có thể tăng thêm điểm cống hiến của bản thân.

Nhưng mà đây đều là những chuyện sau này, bây giờ tạm thời chưa liên quan tới cậu.

Cậu ấy nhìn lướt qua số vật phẩm được rao bán trong khu giao dịch.

Vũ khí, phòng cụ, trang sức, nguyên liệu, thứ gì cũng có cả.

Nhưng giá cả thì lại không hề rẻ.

Lâm Mặc Ngữ chỉ đem theo người 100 kim tệ, đến cả rẻ nhất là vũ khí cấp hắc thiết cũng không mua nổi.

Còn về những món đồ cấp thanh đồng cấp bạch ngân đắt đỏ kia, chỉ cần xem qua là được rồi, không liên quan gì tới cậu cả.

Lâm Mặc Ngữ nhớ hết số nguyên liệu cấp thấp xong, liền bắt đầu xem nhiệm vụ.

Cấp bậc quái ở vùng ngoại ô thành phố Tây Hải đều ở từ cấp 10 tới cấp 20, thuộc vào khu vực cấp thấp.

Nhiệm vụ tương quan số lượng cũng không nhiều, đa phần đều là những nhiệm vụ thu thập nguyên liệu.

[Thu hồi vô hạn Thanh Nha Thảo, mỗi phần được thu hồi giá trị 50 kim tệ.]

[Thu hồi vô hạn Hắc Mao Lang bì, mỗi phần được thu hồi giá trị 20 kim tệ.]

[Thu hồi vô hạn Thú Cốt, mỗi phẫn được thu hồi giá trị 30 kim tệ.]

Luyện kim sư, luyện dược sư, thợ rèn và các chức nghiệp giả khác, đều cần có số lượng nguyên liệu lớn để tiến hành rèn dũa kỹ năng.

Bọn họ sẽ dùng nguyên liệu rồi gia công thành vật phẩm bán ra ngoài, từ đó có được một thu nhập nhất định.

Vào lúc rèn dũa kỹ năng, chức nghiệp giả hệ sinh hoạt cũng có thể thăng cấp.

Từ đó hình thành nên một vòng tuần hoàn, cho dù là chức nghiệp giả hệ sinh hoạt cũng có một không gian phát triển không tệ.

“Hừm, nhiệm vụ này…có chút thú vị.”

[Công lược phó bản Khoáng Sơn cấp 14, nhận được kết tinh của BOSS, kết tinh của Ca Bố Lâm vương.]

[Chú ý: cần phải ở cấp ác mộng thì vật phẩm từ BOSS mới có thể rơi ra.]

Phần thưởng mà nhiệm vụ đưa ra là 10 vạn kim tệ.

Có thể đưa ra cái giá thế này, hiển nhiên nhiệm vụ này độ khó rất cao.

Khoáng sơn Tây Hải nằm về phía Nam của thành phố Tây Hải, cũng chính là khoảng cách 50 cây số.

Lâm Mặc Ngữ không có ý định đi, phó bản cấp 14, thấp cũng phải cấp 10 mới có thể vào được, trước mặt cấp bậc của cậu là chưa đủ.

Cấp độ của phó bản có thể chia thành phổ thông, ác mộng, địa ngục.

Cấp ác mộng khó khăn ra sao, Lâm Mặc Ngữ cũng chưa biết được.

Theo như miêu tả trong sách, độ khó của cấp ác mộng có thể gấp mấy lần cấp phổ thông.

Không có một đoàn đội mạnh mẽ, căn bản không thể quét được.

Còn về độ khó cấp địa ngục, càng không phải là chức nghiệp giả phổ thông có thể tiến vào.

Lâm Mặc Ngữ xem xong thì rời khỏi khu giao dịch, tới cửa thành.

“Lâm Mặc Ngữ, cấp 7, Tử Linh Sư?”

Thủ vệ ngoài thành cầm lấy chứng minh xuất thành của Lâm Mặc Ngữ, xác nhận thông tin của cậu.

Thế nhưng lại rất tò mò, chỉ mới cấp 7 sao nhà trường lại đồng ý xuất thành được.

Muốn biết quái vật ở ngoài thành như thế nào ít nhất cũng phải cấp 10.

Chênh lệch nhau tới tận 3 cấp, rất nguy hiểm.

Nhưng mà chứng minh này là thật, thủ vệ rất nhanh đã làm xong thủ tục cho cậu.

“Giấy xuất thành của cậu đã có hiệu lực, ngoại trừ những tình huống đặc biệt, sau này cậu có thể tự do ra vào các thành phố lớn của Thần Hạ đế quốc.”

“Bên ngoài quái vật rất nhiều, chú ý an toàn, mọi việc cần phải cẩn thận.”

‘’Nếu không ổn thì mau chóng qua về, không cần sợ mất mặt, tính mạng mới là quan trọng.”

“Đặc biệt là vào buổi tối, có một vài loại quái sẽ lựa chọn ban đêm để đánh úp.”

Thủ vệ này rất có lòng nhắc nhở Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ khẽ khom người cúi chào anh ta, “Cảm ơn, tôi sẽ cẩn thận.”

Đi ra phía ngoài thành, một trận gió đêm thổi nhẹ qua.

Sắc trời phút chốc trở nên đen kịt, bầu không khí có phần oi bức.

Trong thành ngoài thành hệt như hai thế giới khác nhau.

“Tường thành này không đơn giản!”

Một tòa tường thành phân cách hai thế giới với nhau.

Lâm Mặc Ngữ bước về phía trước, thoáng chốc đã biến mất trong bóng tối.

Không khí ngày một bức bối, phảng phất như có mùi máu quanh đây.

Thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng kêu của dã thú.

Đôi lúc lại nhìn thấy có người đang đánh quái ở đây.

Về cơ bản đều chức nghiệp đều đã trên cấp 10.

Bóng dáng tường thành đã không còn thấy đâu, tầm nhìn bị một màn sương dày đặc che phủ.

Vừa có ý niệm, một Khô Lâu chiến sĩ bước ra từ không gian triệu hồi.

Lúc này trong không gian triệu hồi có tổng cộng 28 Khô Lâu, tối qua thông qua việc ngồi thiền đã hồi phục tinh thần lực, Lâm Mặc Ngữ lại triệu hồi ra 4 Khô Lâu.

Lâm Mặc Ngữ nhìn về con quái cách xa mình 20 mét, “Đi, giết chết con quái ở trước mặt.”

Khô Lâu chiến sĩ đột nhiên chạy vọt về hướng đó.

Đồng thời Lâm Mặc Ngữ cũng sử dụng thuật thăm dò.

[Tuần tra binh Ca Bố Lâm]

[Cấp bậc: 10]

[Sức mạnh: 120]

[Mẫn cảm: 50]

[Tinh thần: 50]

[Thể chất: 120]

[Kỹ năng: không]

Tuần tra binh Ca Bố Lâm cấp 10, khuôn mặt dữ tợn, tay cầm một cái chùy.

Loại quái vật này lấy sức mạnh làm chủ, mẫn cảm là tinh thần đều ít tới đáng thương.

Thể chất ngược lại không tồi, da dày thịt béo.

Nhưng thuộc tính về mọi mặt của loại quái này đã là 750 so với Khô Lâu, giống như là tiểu vu gặp đại vu vậy.

Ở đây, quái vật chủ yếu là tộc Ca Bố Lâm.

Bọn chúng chiếm giữ một khu vực vô cùng lớn, 50km ngoài phạm vi Khoáng Sơn, đều thuộc về địa bàn của chúng.

Khô Lâu chiến sĩ chớp mắt đã tới trước mặt Ca Bố Lâm.

Ca Bố Lâm nhìn thấy Khô Lâu chiến sĩ, phát động công kích đầu tiên, chùy của chúng mang theo tiếng gió rét, vùn vụt ập tới.

Khô Lâu chiến sĩ không né cũng không đáp trả liền bị chùy của chúng đánh trúng, phát ra một tiếng “bang” rất lớn.

Sức mạnh của tuần tra binh Ca Bố Lâm rất kinh khủng, cho đến Khô Lâu chiến sĩ cũng phải chịu ảnh hưởng theo.

Nhưng cũng chỉ là thế, Khô Lâu chiến sĩ đã chém đại đao rỉ sét trong tay mình về phía chúng.

 

 

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương