Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 18. Hơi thở độc (3)

Chương 18. Hơi thở độc (3)

 

7.

 

Cổng Thần bí 100 người.

Đối với những thám hiểm gia 2 vòng trở xuống, chỉ cần có thể tuyên bố rằng đã từng thám hiểm ở đó thì đây sẽ là một thành tựu vô cùng vẻ vang mà ta có thể mang theo đến hết cuộc đời.

Đó là một sân khấu nơi mà tất cả các thám hiểm gia đều khao khát được thử thách chính mình.

Một cơ hội khiến cho ta phải hoan nghênh chứ không cần chần chừ.

Cho nên,

“Có lẽ sẽ hơi khó một chút đấy ạ.”

Ebisu ngạc nhiên khi thấy El Paume ngay lập tức từ chối cơ hội này.

'Cậu ta điên rồi sao? Cậu định từ chối à?'

Thế nhưng, Lakan lại tỏ ra thái độ khác hẳn.

Ông ta lên tiếng cùng với ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm.

“Cậu đang từ chối lời đề nghị của tôi à?”

Ánh mắt của ông ta hàm chứa sự đe dọa.

Sự đe dọa đó có ý là 'Nếu như cậu dám từ chối lời đề nghị của tôi, người điều hành Hội Gafor, thì tôi sẽ giết cậu.'

Và sự đe dọa ấy rất có trọng lượng.

Lakan không chỉ đơn giản là một người điều hành nổi tiếng.

Ông ta cũng là pháp sư 3 vòng, và là người sử dụng phép thuật cấp cao nhất trong toàn Hội Gafor.

Ngoài ra, ông ta còn nổi tiếng với tính cách tàn nhẫn và độc ác.

Ông ta là loại người sẽ không ngần ngại xuống tay nếu như ai đó cản đường ông ta.

Đây mới chính là lý do khiến cho Ebisu ngạc nhiên đến thế.

Ebisu không thể tin được là El Paume lại ngu ngốc đến mức từ chối lời đề nghị của Lakan.

Lakan là nhân vật đã đồng hành trong suốt quá trình nhanh chóng vươn lên nắm quyền của Hội Gafor.

Ông ta là một anh hùng thực thụ trong cuộc cách mạng ấy, và không chỉ ở Cảng Lith thuộc về Đảo Victoria, mà ở một mức độ nào đó thì trên cả lục địa Ossyria rộng lớn, người ta đều biết đến danh tiếng của ông ta.

Và tất nhiên, ông ta được biết đến không chỉ theo hướng tốt.

Mà ông ta còn chịu trách nhiệm cho những hành vi tàn nhẫn của Hội Gafor.

Ông ta có quyền tùy ý xử lý những thám hiểm gia ở cấp độ như El Paume theo ý muốn của mình, và trong quá khứ ông ta cũng đã từng làm như vậy.

Thế nhưng, ánh mắt của El Paume vẫn không hề dao động.

Thật ra anh không có lý do gì để lùi bước.

Theo quan điểm của El Paume, Lakan chỉ là một trò đùa mà thôi.

“Tôi đã nhận ra một điều trong suốt ba năm làm nô lệ mồi nhử.’

Hơn hết, El Paume biết rõ.

“Những thám hiểm gia sẽ chết nếu như quá tham lam. Và nếu như phải chết thì cũng chẳng còn gì quan trọng nữa.”

Điều mà Lakan muốn nghe lúc này.

Một sự thật hiển nhiên.

'Ông ta đang muốn thử mình.'

Rằng Lakan hiện giờ đang cố tình gây áp lực cho El Paume.

Để xem liệu El Paume có thực sự là một lá bài có thể tiến vào Cổng Thần bí 100 Người hay không, và còn hơn thế nữa.

Và việc thực hiện phép thử ấy là đúng đắn.

Sự quan tâm của Lakan đối với El Paume vào thời điểm này không phải ở năng lực chiến đấu mà ở năng lực sinh tồn của anh.

Vấn đề là năng lực sinh tồn này là một năng lực rất mơ hồ.

Cách duy nhất để xác minh năng lực mơ hồ đó là xem anh sẽ thể hiện như thế nào dưới áp lực này.

“Lần này cũng vậy. Tôi tình nguyện làm mồi nhử bởi vì đó là điều sáng suốt mà tôi nên làm. Liệu có thể chọn được một đội làm mồi nhử vào đúng lúc đó hay không? Chẳng có cách nào để có thể đưa ra một quyết định đúng đắn cả. Dù sao thì mới phút trước vẫn còn đang cạnh tranh với nhau cơ mà. Ngay cả khi có thể lập được một đội làm mồi nhử thì cũng khó giải quyết lắm. Mỗi một thám hiểm gia kỳ cựu đều có cách làm riêng của họ. Gán ghép họ lại với nhau sẽ chỉ tạo ra bất lợi chứ không có tác dụng hỗ trợ nào.”

Và thế là El Paume sẵn lòng thể hiện cho bọn họ thấy.

“Thà là tôi và đồng đội của mình đi riêng còn hơn là ép chính mình phải làm những việc liều lĩnh. Như vậy là đủ rồi.”

Rằng sự sống sót của anh không chỉ là vì may mắn.

“Nhưng mà với Cổng Thần bí 100 người thì sẽ khác. Không chỉ ở độ khó của Cổng Thần bí mà mọi thứ cũng đều khác. Sẽ rất khó mà sống sót trở về như lần này.”

Trước câu trả lời của El Paume, ánh mắt Lakan đã thay đổi.

“Khó sao… nhưng mà cậu không nói là không thể.”

Rồi ông ta nhanh chóng mỉm cười.

“Vậy thì tôi đoán là chúng ta cần phải thay đổi chủ đề rồi.”

Ông ta nói tiếp với một nụ cười hài lòng.

“Vậy cậu cần bao nhiêu tiền để chấp nhận tiến vào cổng đây?”

 

8.

 

“Phìì!”

Dibo phun ngụm bia đang uống lên bàn sau khi nghe xong những gì El Paume nói.

Một khoảnh khắc gây sốc đối với Dibo, người coi trọng mạng sống của mình hơn tất cả và chỉ đặt cược mạng sống của mình vì meso, như thể món ăn chuẩn bị cho tiệc ăn mừng trên bàn đã bị hủy hoại và tiền đã bay đi mất.

Tuy nhiên, Dibo lại không hề ngạc nhiên.

“Ôi, 5 triệu meso cơ á?”

Suy cho cùng, câu trả lời mà El Paume vừa đưa ra cực kỳ điên rồ.

“Cậu thật sự đã yêu cầu 5 triệu meso cơ á?”

5 triệu meso là số tiền không chỉ người bình thường mà ngay cả hầu hết các thám hiểm gia cũng không thể mơ tới.

“Với Lakan ư?”

El Paume đã yêu cầu số tiền đó với Lakan, một người điều hành của Hội Gafor,

Để làm điều kiện sống sót trở về từ Cổng Thần bí 100 Người.

“Sếp ơi, cậu điên rồi à? Là Lakan! Lakan tàn nhẫn đấy!”

Đây quả thật là một việc điên rồ.

“Thì vì thế tôi mới yêu cầu số tiền đó chứ. Lakan là người duy nhất trong Hội Gafor có thể cấp phép chi ra số tiền đó.”

Tất nhiên, theo quan điểm của El Paume thì đó lại là quyết định hợp lý nhất.

“Nếu như đòi hỏi thứ gì đó khác ngoài tiền thì thật là nực cười. Và hơn hết thì ít nhất tôi phải được trả 5 triệu meso cho mạng sống của mình chứ.”

Tuy nhiên, nhận thức của El Paume là thứ không thể hiểu được đối với người khác.

Dibo không hỏi thêm gì nữa.

Thay vào đó, anh ta bình tĩnh suy nghĩ về tình huống này.

“Tôi hiểu rồi. Nếu như cậu thất bại thì cậu sẽ chết, vì vậy thà là từ chối theo cách đó còn hơn là từ chối thẳng thừng.”

Anh ta muốn nói rằng không cần phải thất vọng nữa bởi vì về cơ bản anh đã từ chối lời đề nghị của Lakan, tức là từ chối luôn cơ hội tiến vào Cổng Thần bí 100 người rồi.

“Trước đây cậu chưa từ chối bao giờ cả.”

“Đó cũng giống như một lời từ chối vậy. Chẳng phải là có rất nhiều thám hiểm gia kỳ cựu tình nguyện trả tiền để vào Cổng Thần bí 100 Người hay sao? Làm gì có ai trả 5 triệu meso để đưa một thám hiểm gia vào đó chứ?”

El Paume đáp lại suy nghĩ của Dibo.

"Có đấy."

"Hử?"

“Tôi đã làm hợp đồng rồi. Giá 5 triệu meso. Với Lakan.”

 

9.

 

“5 triệu meso có phải là quá nhiều không ạ?”

Vẻ mặt của Ebisu trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết khi ông ta nhìn vào bản hợp đồng.

Bản thân hợp đồng này chẳng có gì sai cả.

Thành thật mà nói, số tiền đó không phải là tiền của riêng ông ta, và dù sao thì Hội Gafor cũng sẽ tiêu số tiền đó cho nên trách nhiệm vốn thuộc về Lakan.

Ngoài ra, hợp đồng còn ghi rõ rằng:

Tất cả các khoản thanh toán trong hợp đồng sẽ được thực hiện với điều kiện người vẫn còn sống.

Điều này có nghĩa là tại thời điểm này, Hội Gafor sẽ không phải tốn một xu nào cả.

Mặc dù vậy, có một lý do khiến cho vẻ mặt của Ebisu trở nên nghiêm trọng.

“… Số tiền ấy có thể dùng để thuê được cả những thám hiểm gia kỳ cựu xuất sắc nhất chứ không nên dùng để đầu tư vào tân binh như thế này.”

Thực tế là khởi điểm dẫn đến hợp đồng lớn này lại chính là Ebisu chứ không phải là ai khác.

Đó là điều đương nhiên, bởi vì chính Ebisu đã nâng đỡ El Paume lên đến vị trí này.

'Nếu như có chuyện gì xảy ra thì đó sẽ là trách nhiệm của mình.'

Nếu như điều này dẫn đến một sự cố nghiêm trọng thì Ebisu sẽ không có khả năng trốn tránh trách nhiệm.

Lakan nói với Ebisu, người đang không thể kiềm chế được vẻ mặt nghiêm trọng vì nhiều lý do,

“Ebisu à.”

Bằng giọng nói nhẹ nhàng và cẩn trọng.

Ebisu ngay lập tức hiểu ý.

'Đây là thông tin tuyệt mật.'

Ông ta nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi và tiến đến gần Lakan.

Sau đó Lakan nói tiếp bằng tông giọng rất nhỏ.

“Ta nghe được tin là có người đang chuẩn bị gài bẫy trong Cổng Thần bí 100 Người mà chúng ta sẽ chinh phạt lần này.”

Gài bẫy sao.

Vẻ mặt của Ebisu lại trở nên nghiêm trọng hơn.

Gài bẫy, từ này bắt nguồn từ hành vi của loài quái vật Troll chuyên giở trò lừa bịp với con người, đây là hành động gây trở ngại cho các thám hiểm gia trong thế giới của những thám hiểm gia.

Và rồi ý nghĩa của từ gài bẫy đã biến đổi thành một hành động rất đáng sợ trong kỷ nguyên Cổng Thần bí.

Đương nhiên rồi.

Gây trở ngại cho một cuộc thám hiểm chỉ giống như một chuyện phiền toái, nhưng mà gây trở ngại cho một cuộc chinh phạt Cổng Thần bí đồng nghĩa với việc giết chết các đội khác.

Sẽ như thế nào nếu chuyện đó xảy ra trong Cổng Thần bí 100 Người?

Nếu như có thám hiểm gia chết vì bị gài bẫy ở nơi tập trung đầy những ứng cử viên triển vọng nhất của mỗi hội thì sao?

Đó sẽ là một cuộc tấn công chí mạng và chẳng khác gì một hành động khủng bố.

'Có khả năng lắm chứ.'

Và vì thế nên thông tin này trở nên có lý hơn.

10 bang hội lớn nhất ở Cảng Lith đang cạnh tranh nhau rất khốc liệt.

Họ rất háo hức nếu như có thể giáng một đòn chí mạng vào đối thủ của mình.

Tất nhiên, chuyện có khả năng xảy ra cũng không có ý nghĩa gì nhiều lắm.

“Nguồn tin đến từ đâu thế ạ?”

Mà chúng ta thì cần phải có bằng chứng vững chắc trước khi hành động.

“Chúa tể Bóng tối Jin.”

Và rồi Ebisu không còn thắc mắc gì về nguồn tin nữa.

À không, ông ta không thể thắc mắc được.

“Hội trưởng của Hội Đạo Tặc ạ?”

Nếu như thông tin được cung cấp bởi những người như vậy thì nó sẽ đáng tin hơn so Lakan khi xét đến mức độ tín nhiệm.

Do đó mà biểu cảm của Ebisu nghiêm lại.

Nếu đúng như vậy thì hẳn là có người đang bày mưu tính kế, vậy thì đây chẳng phải là một cái bẫy hay sao?

"A."

Đến lúc này Ebisu mới nhận ra.

"Cho nên ngài mới ..?"

“Sẽ xảy ra chuyện gì đó. Một tai nạn có thể giết chết tất cả mọi người chẳng hạn. Nếu như El Paume bị cuốn vào đó và chết thì hết chuyện. Nhưng nếu như cậu ta còn sống trở về thì cậu ta sẽ trở thành nhân chứng.”

Chính vì vậy mà Lakan đánh giá cao năng lực sinh tồn của El Paume.

Điểm này thì không cần phải giải thích gì thêm nữa.

Giờ thì tất cả các lý do đã được làm rõ, chỉ còn lại một việc phải làm thôi.

“Hãy tập hợp các thành viên đi. Cấp bậc vừa phải thôi. Chúng ta không cần cố gắng quá mức trong cuộc chinh phạt Cổng Thần bí 100 Người lần này đâu.”

"Vâng."

 

10.

 

“L-Là thật này.”

Dibo nhận lấy bản hợp đồng và nhìn El Paume.

Ánh mắt Dibo đầy vẻ sửng sốt.

“S-Sếp ơi, có thật là chúng ta sẽ tham gia vụ Cổng Thần bí 100 Người không vậy?”

Anh ta vừa trở thành thám hiểm gia và mới chinh phạt Cổng Thần bí được một lần.

Trong tình trạng như vậy, đột nhiên anh ta lại được tham gia chinh phạt Cổng Thần bí 100 Người ư?

Trước khi gặp El Paume thì đây là điều mà anh ta thậm chí là không dám tưởng tượng chứ đừng nói chi là mơ ước đến.

Công việc này vốn rất nguy hiểm.

Dibo đã có kinh nghiệm chinh phạt Cổng Thần bí, nhưng mà phần lớn trong số đó là khi anh ta còn là nô lệ.

Còn với tư cách là một thám hiểm gia thì anh ta mới chỉ chinh phạt Cổng Thần bí một lần, như đã nhắc đến trước đó.

Giờ đây anh ta lại được tiến vào Cổng Thần bí 100 Người cơ đấy?

Giống như một đứa trẻ mới biết đi lại được yêu cầu phải chuẩn bị cho một cuộc thi chạy marathon ấy nhỉ.

Vậy nên việc sợ hãi cũng là điều đương nhiên.

Dibo cũng như vậy.

“Sếp à, tôi nói thật với cậu được không? Việc này có vẻ quá nguy hiểm thì phải?”

Anh ta đã bị cám dỗ bởi vì đây là một cơ hội quá tuyệt vời, nhưng mà hiện giờ khi nó đang ở ngay trước mặt anh ta thì trong mắt Dibo lại hiện lên một tia do dự.

El Paume hiểu.

'Cậu ta phải bị lung lay nếu như cậu ta là một thám hiểm gia giỏi.'

Và El Paume biết rằng sự lo lắng này là một trong những phẩm chất quan trọng để trở thành một thám hiểm gia giỏi.

Vẫn luôn là như vậy.

Sự dũng cảm là cần thiết đối với các thám hiểm gia, nhưng mà đã có rất nhiều thám hiểm gia chết vì sự dũng cảm ấy.

Trong số đó, những thám hiểm gia phớt lờ sự sợ hãi của bản thân mới là nguy hiểm nhất.

Họ sẽ chết vì lòng tự trọng, vì cái tôi của họ và vì họ không thể thừa nhận rằng mình sợ hãi.

Và để sống sót thì họ phải có khả năng nói ra được điều này.

“Tôi không muốn chết, còn cậu thì sao?”

Chính là những từ này.

"Tôi cũng thế."

El Paume cũng cảm thấy giống như vậy.

Lý do khiến cho anh trở thành thám hiểm gia cuối cùng không phải là để đạt được những điều vĩ đại hay là vì ý thức về sứ mệnh lịch sử.

Mà là vì anh không muốn chết.

Anh muốn đối mặt với cơn bão tuyệt vọng đang ập đến với anh và đồng đội của mình. Anh muốn sống và biến nỗi kinh hoàng của ngày hôm đó thành một câu chuyện phiếm trên bàn nhậu.

Chỉ có một mong ước như vậy thôi.

Tất nhiên, giờ thì mọi chuyện đã khác rồi.

El Paume rất tự tin.

“Chúng ta sẽ không chết đâu.”

Cổng Thần bí 100 Người chính là vực thẳm ác mộng nuốt chửng tất cả mọi người, nhưng mà El Paume tự tin rằng mình có thể chinh phạt được nó.

Tuy nhiên, anh không thể giải thích lý do cho Dibo từ đầu đến cuối được.

Mà cũng không cần phải giải thích đâu.

Dibo đã là một thám hiểm gia vĩ đại rồi mà.

Ít nhất thì anh ta cũng có thể trụ vững với ly cocktail, giống như cái kết mà El Paume đã nhìn thấy.

“Bởi vì nếu cậu chết thì cậu sẽ không nhận được 5 triệu meso đâu.”

"Không phải, sếp à. Ý tôi không phải vậy… Khoan đã.”

Thứ anh ta cần chính là sự tự tin. Hoặc là thứ gì đó khiến cho tim anh ta đập rộn ràng.

“Sếp ơi? Cậu nói là 5 triệu meso mỗi người à? Chứ không phải 5 triệu meso cho cả hai chúng ta ư?”

El Paume xác nhận điều đó.

“Ôi chúa ơi, thật sự là 5 triệu meso như cậu nói sao? Không chia chác gì cả à? Là của tôi hết ư?”

Vào lúc đó, từ “lo sợ” đã không còn tồn tại trong ánh mắt Dibo nữa.

“Hãy làm thôi! Nếu như chúng ta làm cùng nhau thì có gì mà không thể làm được chứ?

Chỉ còn lại sự phấn khích.

“Thế giờ chúng ta đi đâu đây, sếp?”

Dibo, người đang chìm trong cảm xúc mãnh liệt, cất tiếng hỏi.

El Paume vui vẻ nói với anh ta.

“Rừng Mộng Thụ.”

“Hửm? Rừng Mộng Thụ? Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Cậu vừa nói Rừng Mộng Thụ đúng không?”

“Chính là Rừng Mộng Thụ mà cậu biết đấy. Khu rừng của ác quỷ. Cổng Thần bí 100 Người xuất hiện ở đó.”

“Chờ đã. Cậu định đến đó thật à? Cậu đừng nói là hai chúng ta sẽ đi riêng đến đó nhé? Tất cả mọi người sẽ đi cùng nhau chứ nhỉ?”

“Nếu như tất cả mọi người cùng đi thì chúng ta sẽ không thể thực hiện huấn luyện được.”

"Hả? Gì cơ? Huấn luyện á?"

“Cậu nói là cậu không muốn chết còn gì? Cho nên là cậu phải tham gia huấn luyện chứ.”

Đây chính là cách chắc chắn nhất để không bỏ mạng.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương