" Đương nhiên, những gì Tần Hạo đã nói sẽ không bao giờ thất hứa, đây chính là thiết bị livestream. Tuy anh không biết có bao người ở trong phòng livestream, nhưng bọn họ có thể làm chứng điều này!"

Tần Hạo chỉ vào thiết bị kín đáo được gắn ở trên ngực.

" Được rồi, em sẽ cố gắng hết sức!"

Ánh mắt của Ngụy Lệ Lệ kiên định, cô giơ nắm đấm nhỏ lên giống như đang cổ vũ cho bản thân.

" Tốt, vậy thì em cố gắng phối hợp với phương pháp điều trị, chuyện tiền bạc cũng không cần quan tâm."

Tần Hạo ôn nhu sờ sờ cái đầu nhỏ của Ngụy Lệ Lệ, sau đó đến bên cửa sổ mở ra.

" Anh đây là?"

Ngụy Lệ Lệ và mẹ nhìn động tác của Tần Hạo với vẻ mặt nghi ngờ.

" Đương nhiên là chạy trốn rồi, hiện tại bên ngoài ít nhất khoảng 50 thanh tra. Nếu không đi bằng cách này thì còn có thể đi nơi nào?"

Tần Hạo mỉm cười, sau đó mọi người thấy anh lấy từ trong túi đen ra một bộ quần áo khác.

" Đi bằng cách này?"

Tất cả mọi người có chút giật mình, đây chính là tầng mười sau, cao cũng khoảng 60, 70 mét!

Tuy anh Hạo biết leo núi, nhưng rõ ràng, vách tường ở bệnh viện đều là gạch men, cho nên kĩ năng leo núi cũng sẽ không có tác dụng gì nhiều.

Bởi vì gạch quá trơn, cho nên sẽ không có nhiều chỗ bám.

" Nào nào, em cũng cố gắng bản thân mình chống chọi với căn bệnh đi, chẳng phải anh cũng đang cố gắng trốn thoát sao?"

Tần Hạo đã đứng ở trên cửa sổ, lập tức nhảy xuống!

" Mẹ tui ơi!!"

Trong phòng livestream lập tức tràn ngập từ chửi thề, vồ cùng nhiều và chằng chịt.

Tất cả mọi người đều cảm giác da đầu có chút tê tê và lạnh cả người!

Đây chính là bệnh viện, phía đối diện cũng không có tòa nhà nào, tường bên ngoài toàn là gạch men, vậy mà anh cũng dám nhảy xuống sao?

Anh dũng cảm đến độ như vậy sao?

Lúc này, não của mọi người có chút trống rỗng.

Bởi vì, cái này và tự sát đâu có gì khác nhau.

Không!

Ngay cả khán giả ở trong phòng livestream cũng có thể cảm nhận từng cơn gió mạnh từ hình ảnh trên màn hình truyền tới và tiếng gió gào thét khiển cho màng nhĩ của bọn họ có chút đau đớn.

Sắc mặt của Ngụy Lệ Lệ và mẹ của cô nhất thời tái nhợt, bọn họ vội vàng đi tới trước cửa sổ vội vàng kéo lấy Tần Hạo.

Chỉ là động tác của bọn họ quá chậm, Tần Hạo đã sớm thoát ly phạm vi của cửa sổ.

Nhưng mà, khi các cô nhìn thấy rõ tình huống ở bên ngoài, bọn họ có chút sững sờ đứng yên tại chỗ, vẻ mặt khó tin nhìn bầu trời xanh ngoài cửa sổ.

Chỉ thấy Tần Hạo đáng lẽ trực tiếp sẽ ngã xuống, nhưng chậm rãi mở hai cánh tay ra.

Anh ta thực sự bay lên!!

" Wow!!!"

Trong phòng bệnh, truyền đến tiếng cảm thán của Ngụy Lệ Lệ và đôi mắt đẹp của cô tràn đầy sáng ngời.

" Đùng!"

Cửa phòng bệnh bỗng nhiên bị mở ra, Vương Duy và Trần Qua trực tiếp xông vào với vẻ mặt xấu xí.

Họ đã đứng ở bên ngoài phòng bệnh và theo những gì đã xảy ra ở bên trong.

Vốn dĩ bọn họ cảm thấy, để cho Tần Hạo và Ngụy Lệ Lệ nói chuyện xong xuôi, đợi cho đến khi Tần Hạo đi ra thì tiến hành bắt lấy.

Thế nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới, tên này quả thật là 1 tên quái vật.

Thế mà trực tiếp nhảy lầu?

Hơn nữa, ngay cả khi bạn có thể leo núi và chạy vượt chướng ngại vật thì như thế nào, bên ngoài cũng không có nhiều chỗ để bám nha.

Hai người đi nhanh tới bên cạnh cửa sổ, sau đó có chút sững sờ.

Nghẹn họng nhìn trân trối, hai mắt trợn to, mồm thì mở to.

Chỉ thấy lúc này Tần Hạo đã giang hai cánh tay ra, nhưng hai cánh tay có chút kì lạ, giống như cánh chim nối liền với chân của Tần Hạo.

Nói một cách đơn giản, Tần Hạo lúc này giống như một con dơi!

Bay lên bầu trời.

" Đây là? Bộ quần áo wingsuit flying?"

Trần Qua có chút sững sỡ một chút, sau đó lập tức phản ứng lại, vẻ mặt có chút kinh ngạc nói: " Ngay cả cái này, anh ta cũng biết sao?"

Vương Duy trông có vẻ bối rối và không hiểu rõ.

Ngay cả khán giả cũng có chút hoang mang, wingsuit flying?

Đây là cái gì?

" Khụ khụ, à, wingsuit flying là gì vậy?"

Vương Duy vội ho 1 tiếng, vẻ mặt có chút xấu hổ, anh đột nhiên phát hiện, mình đến chương trình này, thật là đến đúng chỗ rồi.

Nếu không, anh làm sao có thể nhìn thấy nhiều thứ đồ vật kì lạ đến như thế?

" Wingsuit flying được chia làm hai loại, một loại bay có động lực và một loại bay không có nguồn điện. Loại mà Tần Hạo đang sử dụng chính là bay không có nguồn điện, chỉ dựa vào sức gió cùng thiết bị và sức mạnh thể chất."

Trần Qua suy nghĩ về điều dó và giải thích: " Phi công sử dụng chuyển động của cơ thể để điều khiển hướng bay, sử dụng cơ thể để bay trên không mà không cần sức mạnh. Ở độ cao giới hạn an toàn, vận động viên sẽ mở dù ra và hạ cánh một cách thuận lợi..."

Nói xong, anh ta dừng lại, vẻ mặt có chút khó coi nói ra: " Nhưng rõ ràng là Tần Hạo không có dù, túi ni lông màu đen của anh ta cũng không thể nào nhét vào được!"

" Như vậy, Tần Hạo sẽ ngã xuống chết sao?"

Vương Duy có chút chấn động hỏi.

Ngay khi những lời này vừa nói ra, ngay cả Ngụy Lệ Lệ và mẹ của cô cũng có chút căng thẳng.

" Không sai, nhưng anh cho rằng Tần Hạo là người làm chuyện gì mà không có chuẩn bị gì sao? Nếu anh ta đã làm chuyện này rồi, chắc chắn anh ta có lí do để làm điều đó!"

Trần Qua lắc đầu, sau đó nói: " Chúng ta cũng đuổi theo nhanh lên!"

" Đúng đúng đúng!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương