" Đội trưởng, chúng ta có đuổi theo hay không?"

Vương Duy và Trần Qua đứng ở trên sân thượng của tòa nhà, nhìn Tần Hạo biến mất ở tòa nhà đối diện, sắc mặt khó coi nói ra.

" Đuổi theo! Tôi cũng không tin, với đôi chân của anh ta còn muốn chạy nhanh hơn xe cảnh sát sao?"

Tôn Hiểu vừa trải qua một cú sốc ngắn ngủi, bỗng nhiên hồi phục tinh thần trở lại, hai mắt đỏ như máu gầm lên.

Anh đã hoàn toàn tức giận, thậm chí anh hận không thể lập tức lao ra khỏi tòa nhà kiểm tra, tự mình ra trận để tận tay bắt Tần Hạo.

Ngươi nói ngươi có thể chạy trốn liền thôi đi. Trước khi nhảy khỏi tòa nhà, động tác giơ tay lên và nổ súng vào đầu mình có ý tứ gì?

Đó chính là đầy ý tứ mỉa mai!

" Ok!"

Vương Duy và Trần Qua nhìn nhau, bất đắc dĩ gật đầu.

Thực ra, trong lòng của bọn họ cũng không còn bất kì tin tưởng nào để bắt giữ Tần Hạo nữa, chỉ cần biết chạy vượt chướng ngại vật, liền có thể làm cho tất cả xe cảnh sát của bọn họ phế đi.

Tần Hạo cũng không phải là kẻ ngốc, anh ta cũng sẽ không chạy như điên ở trên đường cao tốc, mà sẽ cố hết sức chọn những nơi có nhiều nhà ở trong thành phố..

Bởi vì chỉ có ở địa phương này mới có thể phát huy hết khả năng chân chính của chạy vượt chướng ngại vật.

" Ò e ò e!"

Rất nhiều thanh tra nhanh chóng chạy xuống lầu, lên xe, tiếng còi cảnh sát vang vọng khắp thành phố, hấp dẫn rát nhiều ánh mắt.

" Đây là thanh tra sao? Làm sao nhiều xe cảnh sát như vậy?"

" Không, đây cũng không phải là xe cảnh sát, anh không nhìn thấy ở trên chiếc xe viết là, thanh tra của chương trình Thiên Nhãn hay sao?"

" A, đây là đang đuổi theo ai mà tràng diện lớn như thế này?"

" Ha ha, cái này tôi có nghe con trai tôi nói qua, một người tên là Tần Hạo rất là lợi hại!"

Những người qua đường nhìn những chiếc xe cảnh sát hú vang chạy vút qua và bọn họ bàn tán rất nhiều.

Tần Hạo nghe tiếng còi cảnh sát ở phía sau, bất đắc dĩ cười cười, xe cảnh sát ở trong thành phố này, vậy không tốt lắm đâu

Ngay lập tức, thân hình khẽ động, trực tiếp quẹo thẳng vào khu dân cư và đứng ở một bên bức tường.

" Ò e ò e!"

Tiếng còi cảnh sát càng lúc càng gần, vang lên chói tai.

Mà khán giả càng thích thú hơn sau khi nhìn thấy sự xuất hiện của Tần Hạo, chẳng lẽ anh Hạo lại chơi thêm trò gì nữa sao?

"Phanh phanh!"

Tiếng xe cảnh sát đóng cửa vang lên, hơn hai mươi người thanh tra của chương trình hiển nhiên sững sờ, khi nhìn thấy Tần Hạo đứng tại chỗ.

Mà thành viên của đội Chu Quân, càng nhiều là ánh mắt hiếu kì hơn!

Chính xác hơn mà nói, đây là lần đầu tiên bọn họ mới nhìn thấy Tần Hạo, tên tội phạm này ngay từ đầu bắt đầu chương trình, liền danh tiếng đã vang vọng của tổ chương trình!

" Kì thật, tôi vẫn có một chuyện rất tò mò!"

Tần Hạo đứng tại chỗ, nhìn rất nhiều thanh tra, cười hỏi.

Tuy nhiên, câu trả lời duy nhất dành cho anh ta là sự im lặng.

Vương Duy và Trần Qua cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên cũng không có cùng với Tần Hạo nói nhảm, đối với thanh tra ở bên cạnh nháy mắt ra hiệu, chậm rãi tiến tới gần.

" Đó chính là, thời điểm mà các thanh tra bắt người, cách tám cây số còn có thể nghe thấy tiếng còi cảnh sát. Như vậy chẳng khác nào nói cho tội phạm biết trước, thanh tra đang ở gần đây sao.

Nghe đến đây, không chỉ khán giả sững sỡ, mà ngay cả những thanh tra có mặt ở nơi đó cũng sửng sốt.

Nếu suy nghĩ một cách cẩn thận về nó, có vẻ như lời này nói ra có chút hợp lý.

" Lên!"

Đột nhiên, Vương Duy và Trần Qua hét lớn 1 tiếng, thân thể đột nhiên lao tới.

Cùng lúc đó, hai mươi thanh tra toàn bộ lao tới về phía trước.

Tần Hạo nhìn những thanh tra cách đó không đến mười mét, hơi do dự một chút. Thực ra, anh vẫn đang bật chế độ trang phục của côn đồ, anh rất muốn thử xem có thể đánh thắng được những thanh tra này hay không.

Nhưng có câu nói, con hổ dù mạnh đến cỡ nào cũng không thể nào thắng nổi bầy sói, lỡ như đánh không lại thì tương đối phiền toái.

" Ai, quên đi!"

Tần Hạo khẽ thở dài một tiếng.

Sau đó, mọi người nhìn thấy Tần Hạo bỗng nhiên dùng một chân giẫm lên bức tường phía sau, cơ thể giống như con thằn lằn, vẻn vẹn đạp hai cái, hai tay bám lên, bức tường cao ba mét đã nhảy lên trên đó.

Đạp tường nhảy!

Khán giả: "???? ”

" Đây là khinh công đúng không?"

" Đây chắc chắn chính là khinh công phải không?"

" Chắc chắn là khinh công rồi, anh Hạo còn nói không biết võ công!!!"

Đúng thế, trong mắt tất cả mọi người, hành động nhảy lên tường vừa rồi của Tần Hạo cơ bản không khác gì khinh công!

" Đây là chạy vượt chướng ngại vật?"

Ánh mắt Trần Qua nheo mắt lại, nhất là khi nhìn lên bức tường lớn cao hơn ba mét, trong lòng của anh cũng không nói nên lời.

" Xem ra, tôi còn cần phải xác định lại chạy vượt chướng ngại vật mà Tần Hạo đang nắm giữ đang ở cấp độ nào!"

Đám người nhìn nhau.

" Cái này....Chúng ta vẫn tiếp tục đuổi theo hay sao?"

" Đuổi theo? Làm thế nào để đuổi theo? Không có cách nào đuổi kịp!"

Trần Qua cười khổ lắc đầu, tiếp tục nói: " Nơi này đã là khu dân cư rồi, muốn ở chỗ này đuổi theo một người nắm giữ top năm thế giới môn chạy vượt chướng ngại vật, căn bản không có cách nào!"

Nghe đến đây, đám người vô cùng hoảng sợ.

Top 5 thế giới?

Ánh mắt Vương Duy mang theo đầy kinh ngạc.

" Đúng thế, top năm thế giới, đây chính là căn cứ dựa vào phân tích vừa rồi Tần Hạo nhảy khỏi tòa nhà và đạp tưởng nhảy vừa rồi!"

Trần Qua sắc mặt nghiêm túc gật đầu và nói tiếp: " Hắn có thể tại trong lúc nguy hiểm đã sử dụng bước nhảy mặt trăng, kĩ năng đó đòi hỏi sử dụng rất nhiều thể lực và sức mạnh khi va chạm, còn có thể tiếp tục nhảy khỏi tòa nhà. Bây giờ, ngay cả bức tường lớn cao hơn ba mét muốn lên thì lên. Theo như tôi được biết, ngay cả top 5 thế giới cũng chưa chắc làm được!"

" Tần Hạo đối với thể lực, lực lượng, thành thạo chạy vượt chướng ngại vật, chắc chắn đã nắm giữ đến đỉnh cao!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương