Thâm Dạ Thư Ốc
-
Chương 32: Ăn ngon, uống ngon
Thói đời bây giờ không như xưa a!
Nhiều người ai thán thời đại này, toàn xã hội tôn thờ đồng tiền, cọ đến thương tích đầy mình, cho dù là hôn nhân cũng đặt lên bàn tính.
Nhưng đầu năm nay đến đám cưới quỷ cũng có chủ ý này!
Ngươi có 20 phòng dương trạch, thật đúng dịp a, phu nhân nhà ta có 20 phòng âm trạch. Môn đăng hộ đối a! vui mừng, vui mừng. tất cả đều vui.
Sau khi người thổi kèn hỏi vấn đề này xong khóe miệng chu Trạch theo bản năng kéo ra. hắn đang nín cười, đồng thời nội tâm rất thích ý.
Cái hàng xóm động 1 tý là treo “ ta có 20 phòng” bên miệng Chu trạch đã sớm muốn động tay, quỷ phu nhân đến thật đúng lúc. Thiên đạo luân hồi!
Hứa Thanh Lãng sợ đến mức chảy mồ hôi, hắn chỉ là huyền sĩ, chỉ là mở mắt âm dương chơi người rơm, không phải chân chính có ý nghĩa như Trương Thiên sư, nếu không lúc đối mặt với tiểu loli cũng khôngsợ như vậy.
Lập tức Hứa Thanh Lãng tỉnh hồn, ngẩng đầu nhìn trời. ngươi nói cái gì, ta không nghe rõ, người kia, ta không biết.
Sau đó mí mắt Hứa Thanh Lãng bỗng nhiên co quắp, vì hắn thấy tay phải Chu Trạch vốn để bên người lại dựng ngón trỏ nên, hơn nữa còn trực tiếp chỉ vào hắn.
“@#$%^&***!!!!!!!!” trong lòng Hứa Thanh Lãng 1 vạn bình nước mơ chua xông ra!
Hai ngươi thổi kèn lập tức đi đến cạnh Hứa Thanh Lãng, cung kính nói: “ mời tiểu tướng công vào kiệu.”
Đúng vậy, không ngờ cỗ kiệu không phải để đón quỷ sai mà là vị phu nhân kia lấy ra để đón chú rể.
Thân phận “ người tại nhiệm” trong lòng Chu trạch lại nặng hơn 1 chút.
“đừng kéo, đừng kéo ta, đừng ép buộc ta! Cẩn thận không ta trở mặt!”
Hứa Thanh lãng bị người thổi kèn đâye vào kiệu nhưng hắn vẫn còn la hét. Vừa rồi hắn muốn bắt đầu cuộc sống mới, tìm đối tượng, nhưng hắn không muốn là quỷ a.
“ Chu trạch, ngươi lừa ta, ngươi hại ta!”Hứa Thanh Lãng hét lớn, có chút giống dân nữ đàng hoàng bị ép làm kĩ nữ. thà chết không chịu khuất phục. vĩnh viễn bảo vệ trinh tiết!
“ đi xem một chút, biết đâu vị phu nhân kia có dung mạo như Vương Tổ Hiền, ngươi cũng không mất mát gì, không phải sao?” Chu trạch cười nói.
Đầy hứa Thanh Lãng vào kiệu, người thổi kèn nói với Chu Trạch “ thượng sai mời theo tiểu nhân, bọn tiểu nhân đi trước dẫn đường.”
nói xong người thổi kèn chỉ xe đạp điện dựng ở cửa tiệm Hứa Thanh Lãng. “ Thượng sai có thể kị hành.”
Chu Trạch nhớ đến lần ngồi xe vàng mã của tài xế kia, vẫn an ổn đến cửa tiệm sách, như vậy hiển nhiên 1 ít quỷ vật có năng lực “ kỳ môn độn giáp”, lý luận vật lý không thể giải thích trên người chúng.
Xe điện là của Hứa Thanh Lãng, Chu trạch không khách khí, khóa cửa tiệm, đi theo đội ngũ rước dâu.
Tốc độ của kiệu phu rất nhanh nhưng vẫn giữ nhịp chin cạn 1 sâu.
Khi đến “ sâu”, tám kiệu phu và hai thổi kèn sẽ búng lên một cái, sau đó Hứa Thanh lãng ngồi trong kiệu sẽ “a” một tiếng. như chim hoàng oanh khẽ hót, uyển chuyền câu hồn, làm người mơ màng.
Khi Chu Trạch lái xe đạp điện đi song song kiệu hoa, Hứa Thanh Lãng vén rèm lên, từ bên ngoài nhìn vào, mặt Hứa Thanh Lãng màu hồng phơn phớt, đôi mắt ngập tràn thu thủy. răng cắn chặt, môi đỏ mọng, bộ dáng thẹn thùng. Đúng lúc này kiệu phu lại ‘ sâu’, cỗ kiệu lại búng lên
“a!” Hứa Thanh lãng theo bản năng kêu một tiếng, trên mặt lộ vẻ tức giận, nhìn chằm chằm Chu trạch, quả nhiên xấu hổ không chịu nổi!
Chu trạch lái xe bằng một tay, tay còn lại vung lên “ thấy thẹn.”
“ cỗ kiệu này ảnh hưởng đến linh hồn, cũng kích thích linh hồn.” Hứa Thanh lãng không kiềm chế được mà giải thích, hắn sợ Chu trạch sẽ nghĩ là hắn thích thú.
“ giải thích chính là che giấu” Chu Trạch “ miệng nói không nhưng thân thể rất thành thực.”
“..” Hứa Thanh lãng. Ôm hận, Hứa Thanh lãng thả rèm xuống.
Cái nhìn ai oán đó giống như người phụ nữ nhìn người chồng vì công danh lợi lộc mà bỏ rơi mình!
thật ra Chu Trạch có thể thấy kiệu phu và người thổi kèn luôn hành động theo luật, bọn họ chỉ là khôi lỗi, giống như người giấy ở cửa hàng vàng mã, có chút giống ngựa gỗ mà gia cát lượng trù tính.
Đám kiệu phu tiếp tục ‘ chin cạn 1 sâu”, cách 1 đoạn thời gian hứa Thanh Lãng lại “ a” một tiếng. Chu trạch lái xe điện đi theo.
Bất tri bất giác đội ngũ ra khỏi nội thành, đi vào phạm vi khu Thông Châu.
Mấy năm trước Thông Châu là một huyện của Thông Thành, nhưng sau này đổi thành khu, đây là nơi lần trước Chu trạch đến giúp bà lão trong nhà xác.
Cuối cùng đội rước dâu dừng lại ở một khu đất hoang bên đại lộ Giang Hà, nơi này bốn phía đều là kiến trúc cao tầng, mà nơi này vì nguyên nhân đặc thù mà bị đình chỉ thi công.
Đường bên trong không tốt lắm, Chu trạch đành xuống xe dắt bộ, đi hơn 10m về phía trước,đột nhiên mọi thứ sáng tỏ.
Vốn là khu vực hoang vu hiu quạnh, đen kịt đột nhiên giăng đèn kết hoa, có 20 bàn tiệc ngoài trời, mỗi bàn đều có hơn 10 món ăn đặt chỉnh tề. người nhốn nháo, son phấn thơm phức, cười nói ăn uống.
Có người hiểu chuyện hô to “ chú rể đã đến!”
Nhất thời mọi người chen chúc đến, Chu Trạch cảm thấy bên người mình oanh oanh yến yến, vô cùng náo nhiệt, có người trực tiếp xuyên qua người hắn và xe, đi tới đi lui không biết mệt mỏi..
Chu Trạch nắm chặt tay phải, ấn ký đang không ngừng nóng lên. không cần ấn ký nhắc nhở Chu trạch cũng biết hắn là quỷ sai, không thể không giải quyết chỗ này. Vì vị quỷ phu nhân ở chỗ này đã thành tổ chức, cái này không thể nhẫn nhịn!
Nhưng Chu trạch vẫn nhìn, thứ nhất mình mới chỉ là người tạm nhiệm, không thể vội vàng, quan mới nhận chức có ba ngọn lửa, không cẩn thận chính là tự đốt chính mình, chuyện xảy ra ở dương gian người cuối cùng phải chịu trách nhiệm chính là người tạm nhiệm. Chu Trạch nghĩ chắc âm phủ cũng không khác lắm, dù sao người chết ở dương gian mới xuống âm phủ nha.
Chu Trạch cũng biết, nếu dễ xử lý thì vì sao tiểu loli không tự mình giải quyết?
Đối phương thậm chí mời quỷ sai đến chúc mừng đủ để thấy đối phương không sợ hãi.
“ hạ kiệu!”
Kiệu phu hạ thấp kiệu xuống, Hứa Thanh Lãng bị đẩy ra ngoài, hắn rất hàm súc, thẹn thùng, xấu hổ đồng thời giận dữ.
“ phu nhân cho mời.”
một phu nữ mặc đồ cổ trang màu đen đến trước mặt hai người khẽ nhún người.
“ đi tới.”
Chu Trạch vỗ vai Hứa Thanh Lãng. Hứa Thanh Lãng ghét bỏ hất ra, nhưng vẫn cùng Chu Trạch đi về phía trước.
đi qua bàn tiệc, nhiều laoij ma quỷ chỉ trỏ. Nội tâm Chu trạch có chút không quen, may mà khi lên tầng 2 thì không nghe được thanh âm hỗn tạp bốn phía nữa.
Tầng này giăng đèn kết hoa, treo đèn lồng lớn, còn có câu đối mới, cảnh tượng vui mừng náo nhiệt.
Nhà này bố cục giống nhà hiện đại, chính giữa là phòng khách, người phụ nữ váy đen đưa tay ý bảo Chu trạch và Hứa Thanh lãng đi vào.
“ mong chờ không?” Chu trạch đột nhiên hỏi “ vạn nhất thật sự có khí chất như Vương Tổ Hiền, ngươi cũng đừng vui quên trời đất.”
“ ta chờ mong nàng thích ‘ nhất long hí nhị phượng’” Hứa Thanh Lãng hung tợn nói, hắn không may thìcũng muốn kéo Chu trạch cùng xui xẻo.
Dọc đường này Chu trạch ra sức bỏ đá xuống giếng, giống như rất nhiệt tình nhìn hắn xấu mặt!
không phải hứa Thanh Lãng rất thích đeo ‘ ta có 20 phòng’ bên miệng sao, không phải thật chứ!
hắn cố ý khoe khoang?
Vào phòng, chân giẫm thảm đỏ, vách tường treo thứ đồ tinh xảo. một nữ tử mặc hỉ phục ung dung ngồi cạnh bàn. trên bàn đặt rượu và món ăn tinh xảo.
“ thường sai, lang quân, mời ngồi.” nữ tử đứng dậy mời hai người.
Vì nữ tử che mặt nên không nhìn rõ mặt nhưng giọng nói lại rất dễ nghe.
Chu trạch ngồi xuống sau đó kéo Hứa Thanh lãng, Hứa Thanh lãng nhăn nhó ngồi xuống.
Sống ở đâu phải theo phong tục ở đấy, và lại nhìn xem cô ta muốn đùa cái gì.
trên bàn, thức ăn rất tinh xảo và thơm, rượu rất thuần, ngửi qua đã thấm lòng người
“ thượng sai, quan nhân, mười dùng” Quỷ phu nhân đưa tay tỏ ý mời dùng.
Chu Trạch không nhúc nhích. Hứa Thanh Lãng vẻ mặt bi phẫn uống ba chén, sau đó hô: rượu ngon!
Ngay sau đó là điên cuồng ăn, muốn ăn để giải tỏa bi phẫn. Chu trạch ngồi bên cạnh nhìn mà lòng phập phồng, lấy tay che miệng mình.
“ ngươi sao vậy? ăn a, vị rất ngon, so với ta làm cũng được.” Hứa Thanh lãng là đầu bếp nên rất biết ăn.
Ngươi không xem phim ma sao? Chu Trạch thầm nghĩ. Nhưng không nói gì, mà cầm đũa gắp rau bỏ vào bát Hứa Thanh lãng dặn: “ ngoan, ăn nhiều một chút, ở đây không có nước mơ chua ta ăn không vào, ngươi cũng biết mà.”
Hứa Thanh Lãng “ hừ, hừ” hai tiếng, không nghi ngờ gì tiếp tục ăn, muốn chết cũng là con ma no!
Hơn nữa, ăn rất ngon a!
Hứa Thanh Lãng muốn lát nữa tìm cơ hội cùng vị phu nhân này nghiên cứu thực đơn, nếu đưa những món này ra thị trường, đầu bếp của khách sạn 5 sao cũng chưa chắc làm được vị như vậy.
Chờ hứa Thanh lãng ăn đến no tròn, Chu Trạch thỏa mãn gật đầu, hỏi quỷ phu nhân “ phu nhân, xin hỏi thức ăn này làm như thê nào?”
“ Thượng sai khách khí, rượu này là thiếp thân lấy nước tiểu của người qua đường làm thành. Đồ ăn thìthiếp chọn những đồ tươi mới như rắn, côn trùng, chuột.. tỉ mỉ chế biến..” sắc mặt hứa Thanh Lãng biến đổi, đưa tay chỉ Chu trạch, sau đó không nói gì, trực tiếp “ ọe….”
Nhiều người ai thán thời đại này, toàn xã hội tôn thờ đồng tiền, cọ đến thương tích đầy mình, cho dù là hôn nhân cũng đặt lên bàn tính.
Nhưng đầu năm nay đến đám cưới quỷ cũng có chủ ý này!
Ngươi có 20 phòng dương trạch, thật đúng dịp a, phu nhân nhà ta có 20 phòng âm trạch. Môn đăng hộ đối a! vui mừng, vui mừng. tất cả đều vui.
Sau khi người thổi kèn hỏi vấn đề này xong khóe miệng chu Trạch theo bản năng kéo ra. hắn đang nín cười, đồng thời nội tâm rất thích ý.
Cái hàng xóm động 1 tý là treo “ ta có 20 phòng” bên miệng Chu trạch đã sớm muốn động tay, quỷ phu nhân đến thật đúng lúc. Thiên đạo luân hồi!
Hứa Thanh Lãng sợ đến mức chảy mồ hôi, hắn chỉ là huyền sĩ, chỉ là mở mắt âm dương chơi người rơm, không phải chân chính có ý nghĩa như Trương Thiên sư, nếu không lúc đối mặt với tiểu loli cũng khôngsợ như vậy.
Lập tức Hứa Thanh Lãng tỉnh hồn, ngẩng đầu nhìn trời. ngươi nói cái gì, ta không nghe rõ, người kia, ta không biết.
Sau đó mí mắt Hứa Thanh Lãng bỗng nhiên co quắp, vì hắn thấy tay phải Chu Trạch vốn để bên người lại dựng ngón trỏ nên, hơn nữa còn trực tiếp chỉ vào hắn.
“@#$%^&***!!!!!!!!” trong lòng Hứa Thanh Lãng 1 vạn bình nước mơ chua xông ra!
Hai ngươi thổi kèn lập tức đi đến cạnh Hứa Thanh Lãng, cung kính nói: “ mời tiểu tướng công vào kiệu.”
Đúng vậy, không ngờ cỗ kiệu không phải để đón quỷ sai mà là vị phu nhân kia lấy ra để đón chú rể.
Thân phận “ người tại nhiệm” trong lòng Chu trạch lại nặng hơn 1 chút.
“đừng kéo, đừng kéo ta, đừng ép buộc ta! Cẩn thận không ta trở mặt!”
Hứa Thanh lãng bị người thổi kèn đâye vào kiệu nhưng hắn vẫn còn la hét. Vừa rồi hắn muốn bắt đầu cuộc sống mới, tìm đối tượng, nhưng hắn không muốn là quỷ a.
“ Chu trạch, ngươi lừa ta, ngươi hại ta!”Hứa Thanh Lãng hét lớn, có chút giống dân nữ đàng hoàng bị ép làm kĩ nữ. thà chết không chịu khuất phục. vĩnh viễn bảo vệ trinh tiết!
“ đi xem một chút, biết đâu vị phu nhân kia có dung mạo như Vương Tổ Hiền, ngươi cũng không mất mát gì, không phải sao?” Chu trạch cười nói.
Đầy hứa Thanh Lãng vào kiệu, người thổi kèn nói với Chu Trạch “ thượng sai mời theo tiểu nhân, bọn tiểu nhân đi trước dẫn đường.”
nói xong người thổi kèn chỉ xe đạp điện dựng ở cửa tiệm Hứa Thanh Lãng. “ Thượng sai có thể kị hành.”
Chu Trạch nhớ đến lần ngồi xe vàng mã của tài xế kia, vẫn an ổn đến cửa tiệm sách, như vậy hiển nhiên 1 ít quỷ vật có năng lực “ kỳ môn độn giáp”, lý luận vật lý không thể giải thích trên người chúng.
Xe điện là của Hứa Thanh Lãng, Chu trạch không khách khí, khóa cửa tiệm, đi theo đội ngũ rước dâu.
Tốc độ của kiệu phu rất nhanh nhưng vẫn giữ nhịp chin cạn 1 sâu.
Khi đến “ sâu”, tám kiệu phu và hai thổi kèn sẽ búng lên một cái, sau đó Hứa Thanh lãng ngồi trong kiệu sẽ “a” một tiếng. như chim hoàng oanh khẽ hót, uyển chuyền câu hồn, làm người mơ màng.
Khi Chu Trạch lái xe đạp điện đi song song kiệu hoa, Hứa Thanh Lãng vén rèm lên, từ bên ngoài nhìn vào, mặt Hứa Thanh Lãng màu hồng phơn phớt, đôi mắt ngập tràn thu thủy. răng cắn chặt, môi đỏ mọng, bộ dáng thẹn thùng. Đúng lúc này kiệu phu lại ‘ sâu’, cỗ kiệu lại búng lên
“a!” Hứa Thanh lãng theo bản năng kêu một tiếng, trên mặt lộ vẻ tức giận, nhìn chằm chằm Chu trạch, quả nhiên xấu hổ không chịu nổi!
Chu trạch lái xe bằng một tay, tay còn lại vung lên “ thấy thẹn.”
“ cỗ kiệu này ảnh hưởng đến linh hồn, cũng kích thích linh hồn.” Hứa Thanh lãng không kiềm chế được mà giải thích, hắn sợ Chu trạch sẽ nghĩ là hắn thích thú.
“ giải thích chính là che giấu” Chu Trạch “ miệng nói không nhưng thân thể rất thành thực.”
“..” Hứa Thanh lãng. Ôm hận, Hứa Thanh lãng thả rèm xuống.
Cái nhìn ai oán đó giống như người phụ nữ nhìn người chồng vì công danh lợi lộc mà bỏ rơi mình!
thật ra Chu Trạch có thể thấy kiệu phu và người thổi kèn luôn hành động theo luật, bọn họ chỉ là khôi lỗi, giống như người giấy ở cửa hàng vàng mã, có chút giống ngựa gỗ mà gia cát lượng trù tính.
Đám kiệu phu tiếp tục ‘ chin cạn 1 sâu”, cách 1 đoạn thời gian hứa Thanh Lãng lại “ a” một tiếng. Chu trạch lái xe điện đi theo.
Bất tri bất giác đội ngũ ra khỏi nội thành, đi vào phạm vi khu Thông Châu.
Mấy năm trước Thông Châu là một huyện của Thông Thành, nhưng sau này đổi thành khu, đây là nơi lần trước Chu trạch đến giúp bà lão trong nhà xác.
Cuối cùng đội rước dâu dừng lại ở một khu đất hoang bên đại lộ Giang Hà, nơi này bốn phía đều là kiến trúc cao tầng, mà nơi này vì nguyên nhân đặc thù mà bị đình chỉ thi công.
Đường bên trong không tốt lắm, Chu trạch đành xuống xe dắt bộ, đi hơn 10m về phía trước,đột nhiên mọi thứ sáng tỏ.
Vốn là khu vực hoang vu hiu quạnh, đen kịt đột nhiên giăng đèn kết hoa, có 20 bàn tiệc ngoài trời, mỗi bàn đều có hơn 10 món ăn đặt chỉnh tề. người nhốn nháo, son phấn thơm phức, cười nói ăn uống.
Có người hiểu chuyện hô to “ chú rể đã đến!”
Nhất thời mọi người chen chúc đến, Chu Trạch cảm thấy bên người mình oanh oanh yến yến, vô cùng náo nhiệt, có người trực tiếp xuyên qua người hắn và xe, đi tới đi lui không biết mệt mỏi..
Chu Trạch nắm chặt tay phải, ấn ký đang không ngừng nóng lên. không cần ấn ký nhắc nhở Chu trạch cũng biết hắn là quỷ sai, không thể không giải quyết chỗ này. Vì vị quỷ phu nhân ở chỗ này đã thành tổ chức, cái này không thể nhẫn nhịn!
Nhưng Chu trạch vẫn nhìn, thứ nhất mình mới chỉ là người tạm nhiệm, không thể vội vàng, quan mới nhận chức có ba ngọn lửa, không cẩn thận chính là tự đốt chính mình, chuyện xảy ra ở dương gian người cuối cùng phải chịu trách nhiệm chính là người tạm nhiệm. Chu Trạch nghĩ chắc âm phủ cũng không khác lắm, dù sao người chết ở dương gian mới xuống âm phủ nha.
Chu Trạch cũng biết, nếu dễ xử lý thì vì sao tiểu loli không tự mình giải quyết?
Đối phương thậm chí mời quỷ sai đến chúc mừng đủ để thấy đối phương không sợ hãi.
“ hạ kiệu!”
Kiệu phu hạ thấp kiệu xuống, Hứa Thanh Lãng bị đẩy ra ngoài, hắn rất hàm súc, thẹn thùng, xấu hổ đồng thời giận dữ.
“ phu nhân cho mời.”
một phu nữ mặc đồ cổ trang màu đen đến trước mặt hai người khẽ nhún người.
“ đi tới.”
Chu Trạch vỗ vai Hứa Thanh Lãng. Hứa Thanh Lãng ghét bỏ hất ra, nhưng vẫn cùng Chu Trạch đi về phía trước.
đi qua bàn tiệc, nhiều laoij ma quỷ chỉ trỏ. Nội tâm Chu trạch có chút không quen, may mà khi lên tầng 2 thì không nghe được thanh âm hỗn tạp bốn phía nữa.
Tầng này giăng đèn kết hoa, treo đèn lồng lớn, còn có câu đối mới, cảnh tượng vui mừng náo nhiệt.
Nhà này bố cục giống nhà hiện đại, chính giữa là phòng khách, người phụ nữ váy đen đưa tay ý bảo Chu trạch và Hứa Thanh lãng đi vào.
“ mong chờ không?” Chu trạch đột nhiên hỏi “ vạn nhất thật sự có khí chất như Vương Tổ Hiền, ngươi cũng đừng vui quên trời đất.”
“ ta chờ mong nàng thích ‘ nhất long hí nhị phượng’” Hứa Thanh Lãng hung tợn nói, hắn không may thìcũng muốn kéo Chu trạch cùng xui xẻo.
Dọc đường này Chu trạch ra sức bỏ đá xuống giếng, giống như rất nhiệt tình nhìn hắn xấu mặt!
không phải hứa Thanh Lãng rất thích đeo ‘ ta có 20 phòng’ bên miệng sao, không phải thật chứ!
hắn cố ý khoe khoang?
Vào phòng, chân giẫm thảm đỏ, vách tường treo thứ đồ tinh xảo. một nữ tử mặc hỉ phục ung dung ngồi cạnh bàn. trên bàn đặt rượu và món ăn tinh xảo.
“ thường sai, lang quân, mời ngồi.” nữ tử đứng dậy mời hai người.
Vì nữ tử che mặt nên không nhìn rõ mặt nhưng giọng nói lại rất dễ nghe.
Chu trạch ngồi xuống sau đó kéo Hứa Thanh lãng, Hứa Thanh lãng nhăn nhó ngồi xuống.
Sống ở đâu phải theo phong tục ở đấy, và lại nhìn xem cô ta muốn đùa cái gì.
trên bàn, thức ăn rất tinh xảo và thơm, rượu rất thuần, ngửi qua đã thấm lòng người
“ thượng sai, quan nhân, mười dùng” Quỷ phu nhân đưa tay tỏ ý mời dùng.
Chu Trạch không nhúc nhích. Hứa Thanh Lãng vẻ mặt bi phẫn uống ba chén, sau đó hô: rượu ngon!
Ngay sau đó là điên cuồng ăn, muốn ăn để giải tỏa bi phẫn. Chu trạch ngồi bên cạnh nhìn mà lòng phập phồng, lấy tay che miệng mình.
“ ngươi sao vậy? ăn a, vị rất ngon, so với ta làm cũng được.” Hứa Thanh lãng là đầu bếp nên rất biết ăn.
Ngươi không xem phim ma sao? Chu Trạch thầm nghĩ. Nhưng không nói gì, mà cầm đũa gắp rau bỏ vào bát Hứa Thanh lãng dặn: “ ngoan, ăn nhiều một chút, ở đây không có nước mơ chua ta ăn không vào, ngươi cũng biết mà.”
Hứa Thanh Lãng “ hừ, hừ” hai tiếng, không nghi ngờ gì tiếp tục ăn, muốn chết cũng là con ma no!
Hơn nữa, ăn rất ngon a!
Hứa Thanh Lãng muốn lát nữa tìm cơ hội cùng vị phu nhân này nghiên cứu thực đơn, nếu đưa những món này ra thị trường, đầu bếp của khách sạn 5 sao cũng chưa chắc làm được vị như vậy.
Chờ hứa Thanh lãng ăn đến no tròn, Chu Trạch thỏa mãn gật đầu, hỏi quỷ phu nhân “ phu nhân, xin hỏi thức ăn này làm như thê nào?”
“ Thượng sai khách khí, rượu này là thiếp thân lấy nước tiểu của người qua đường làm thành. Đồ ăn thìthiếp chọn những đồ tươi mới như rắn, côn trùng, chuột.. tỉ mỉ chế biến..” sắc mặt hứa Thanh Lãng biến đổi, đưa tay chỉ Chu trạch, sau đó không nói gì, trực tiếp “ ọe….”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook