Thái Tử Phi Bất Lương: Công Chúa Dễ Thương Quá
Chương 43: Ngụy quốc đại Công chúa

Đứng bên cạnh nhìn toàn bộ mọi việc Tôn Chính Hoàn khuôn mặt lộ vẻ vui mừng nhàn nhạt.

Hắn tuy rằng không nhìn thấy hướng đi tương lai của Cẩm Họa, nhưng lại có thể nhìn thấy vận mệnh mười sáu năm qua của nàng, tất nhiên biết nàng xuất thân hoàng tộc, ở bên ngoài lưu lạc hơn mười năm.

Trên mặt Thục phi khó có được nở ra nụ cười hiền hòa, vẫy tay với Cẩm Họa, ý bảo nàng lại đây.

Cẩm Họa không biết các nàng đã tra ra được cái gì, chỉ là cảm thấy việc Thái hậu tra ra được cùng với mình có liên quan, chuyện đó lại bí mật, cho nên mới tra xét lâu như vậy.

Mấy ngày này Cẩm Họa luôn sợ hãi, e sợ mình ngày nào đó sẽ không còn mạng.

Cẩm Họa nhìn máu dung hợp lại một chỗ, lại nhìn thấy Thục phi đang ôn nhu nhìn nàng, tại chỗ giật mình.

Ngón tay Cẩm Họa khẩn trương nắm chặt, theo bản năng nhìn thoáng về phía Tôn Chính Hoàn, đáy lòng mang theo điểm chờ mong cùng khẩn trương.

Nếu nàng thật sự là nữ nhi của Thục phi, vậy thì thân thế của nàng cũng được nâng cao.

Tôn Chính Hoàn tiến lên một bước, ý bảo Cẩm Họa đi sang bên phía Ngụy hoàng hai bước.

Khoảng cách giữa hai người quá xa, không thể thi triển bí thuật.

Cẩm Họa sợ hãi nhìn vào mắt Ngụy hoàng, đi về phía Ngụy hoàng hai bước, liền cúi đầu xuống, không dám đi về phía trước nữa.

Ngụy hoàng lúc này đã biết được vị cô nương trước mắt này là trưởng nữ của mình, sở dĩ còn muốn thỉnh quốc sư đến thăm dò quan hệ giữa Cẩm Họa và hắn với Thục phi, chỉ là tuân theo thông lệ, vì không muốn xảy ra lẫn lộn huyết thống hoàng gia mà thôi.

"Đứa trẻ ngoan, đến đây đi." Ngụy hoàng trên mặt lộ biểu tình dịu dàng, ôn hòa vẫy tay với Cẩm Họa.

Cẩm Họa thấy Ngụy hoàng thần sắc ôn hòa, đáy lòng chút e sợ với quân vương cũng tiêu tán đi ít, cuối cùng cũng chậm rãi đi tới bên người Ngụy hoàng.

Ngụy hoàng nhìn thấy trưởng nữ bộ dáng rụt rè, có chút đau lòng.

Rõ ràng là kim chi ngọc diệp, lại bị lưu lạc bên ngoài nhiều như vậy năm, lại thành thị nữ.

Nếu là năm đó Thục phi không có nói dối, Cẩm Họa cũng không có mất tích, thì Cẩm Họa hiện giờ, hẳn là là nữ nhi Ngụy hoàng yêu thương nhất, là đại Công chúa tôn quý của Ngụy quốc, Ngụy Thanh Tuyền.

Tôn Chính Hoàn vươn tay ra, từ ngón tay của hắn xuất hiện quang mang màu vàng kim, bao phủ ở trên người Cẩm Họa và Ngụy hoàng.

Sau một lát, màu vàng dần dần nhạt đi, từ hào quang ngưng tụ thành một sợi dây màu vàng, một đầu buộc vào cổ tay Cẩm Họa, một đầu khác ở trên tay Ngụy hoàng.

Tôn Chính Hoàn hạ thấp người với Ngụy hoàng, trầm giọng nói: "Chúc mừng bệ hạ tìm lại được đại Công chúa điện hạ."

Lời vừa nói ra, chính là xác nhận Cẩm Họa là đại Công chúa năm đó bị mất tích, cũng là huyết mạch của Ngụy hoàng.

Về phần sử dụng bí pháp thăm dò quan hệ Thục phi và Cẩm Họa, được Tôn Chính Hoàn bỏ bớt đi.

Cẩm Họa là nữ nhi Thục phi đã là chuyện rất rõ ràng, không cần thiết sử dụng bí pháp.

"Đây là có chuyện gì?" Tần Cẩn Du không hiểu, nàng dùng khuỷu tay huých Ngụy Thanh Hoài mấy cái, sau đó sốt sắng hỏi: "Cẩm Họa sao lại biến thành nữ nhi của bệ hạ rồi?"

Ngụy Thanh Hoài đột nhiên nhiều hơn một trưởng tỷ, suy nghĩ có chút hỗn loạn, hắn không để ý trả lời vấn đề của Tần Cẩn Du, cũng không có so đo việc Tần Cẩn Du lấy khuỷu tay huých hắn, cũng mờ mịt đứng yên tại chỗ.

Tần Cẩn Du đột nhiên nhớ tới cái gì, cũng không quản việc mình là lén lút tới đây, cũng bất chấp Ngụy hoàng và Ngọc Thái hậu đang ở đây, bình bịch chạy ra.

Ngụy hoàng vẫn luôn chú đến Cẩm Họa, chưa từng chú ý đến xung quanh, đột nhiên thấy Tần Cẩn Du chạy đến, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn.

"Cẩm Họa ~" Tần Cẩn Du vốn định chạy đến kéo tay Ngụy Thanh Tuyền, bàn tay giơ ra một nửa, bỗng nhiên ý thức được Ngụy Thanh Tuyền hiện giờ đã là đại Công chúa Ngụy quốc, địa vị khác với trước đây, đành phải sửa thành nắm tay áo nàng.

Tần Cẩn Du mở to mắt ra nhìn Ngụy Thanh Tuyền: "Ngươi thành công chúa phải không?"

Ngụy Thanh Tuyền nở nụ cười nhẹ, ôn nhu sờ đầu Tần Cẩn Du, nhẹ nhàng đáp lại một tiếng.

Tần Cẩn Du mở to hai mắt nhìn, càng thêm cẩn thận hỏi han: "Vậy, vậy ngươi sẽ trụ ở một cung điện xinh đẹp phải không? Ta sau này có thể tìm người chơi không?"

Ngụy Thanh Tuyền nhìn ra trong mắt Tần Cẩn Du khẩn trương cũng không nỡ rời xa, tâm tình có chút phức tạp.

Những việc xảy ra trước mắt nàng, đều như là một giấc mộng, một giấc mộng không có thực.

Nhưng cảm xúc ngón tay chạm vào ngọc tóc đều rất chân thật, mọi thứ trước mắt càng trở nên rõ ràng hơn.

Ngụy Thanh Tuyền chăm sóc Tần Cẩn Du đã nhiều năm, cũng có chút luyến tiếc nàng, thấy nàng nói như thế vậy, ôn nhu nói: "Tất nhiên là có thể."

"Thật tốt quá." Tần Cẩn Du cười, nhẹ nhõm thở ra, thả lỏng tay đang cầm lấy tay áo Ngụy Thanh Tuyền.

Tần Cẩn Du mặc dù đang cười, nhưng tươi cười kia cũng rất miễn cưỡng, trong mắt còn mang theo chút mất mát.

Nàng trong lòng biết Cẩm Họa không có nguy hiểm, hơn nữa thân phận còn cao hơn, về sau chắc chắc sẽ trải qua rất tốt, cũng sẽ không bị người khác khi dễ.

Tần Cẩn Du cao hứng đồng thời, cũng có chút thương tâm,

Cẩm Họa về sau chính là công chúa, không bao giờ có thể bồi ở bên người nàng nữa.

Về sau nàng chỉ còn một mình, cô đơn, thật đáng thương.

Ngụy Thanh Tuyền nhìn ra được mất mát của Tần Cẩn Du, cũng không biết nên an ủi nàng như thế nào, liền ngồi chồm hổm xuống, ôm nàng, ở bên tai nhẹ giọng nói: "Đừng khổ sở, ngươi lúc nào cũng có thể tìm ta chơi."

Tần Cẩn Du gật đầu.

Ngụy hoàng nhìn về phía phương hướng Tần Cẩn Du chạy ra, thấy Ngụy Thanh Hoài đang đứng ngây ra như phỗng, vẫy tay về phía hắn: "Thanh Hoài, lại đây."

Ngụy Thanh Hoài ngơ ngác đi qua.

Ngụy hoàng vuốt đầu của hắn, lời nói sâu xa: "Đây là tỷ tỷ của ngươi, về sau cần tôn kính nàng, vạn lần không được lạnh nhạt nàng, biết không?"

Ngụy quốc từ trước đến nay đều lấy trưởng vi tôn, Ngụy Thanh Tuyền thân là trưởng nữ, tuy rằng không phải con vợ cả, nhưng giữa các đệ muội thứ xuất, thì địa vị của nàng cũng tương đối cao.

=

Ngụy Thanh Hoài cả ngày hôm đó đều phát ngốc, đợi đến khi hắn phản ứng được, hoàng đế đã chiếu cáo thiên hạ, đã tìm được đại Công chúa năm đó.

Về phần tại sao từ hoàng tử lại biến thành công chúa, Ngụy hoàng đưa ra lời giải thích quốc sư năm đó nói hoàng trưởng nữ mệnh cách quá cứng, mệnh mang sát khí, cần nuôi dưỡng như nam hài mười năm, mới có thể giải trừ sát khí trong mệnh cách.

Công chúa được bệ hạ dưỡng bên ngoài hơn mười năm, hiện giờ nếu sát khí trong mệnh cách đã giải trừ, tất nhiên là phải hồi cung.

Cẩm Họa thị nữ bên người Tần Cẩn Du đã chết, trên đời không còn Cẩm Họa, chỉ còn có đại Công chúa Ngụy Thanh Tuyền.

Cách nói này của Ngụy hoàng, đồng thời giữ được thể diện hoàng gia và Ngọc gia.

Ngụy hoàng tuy rằng tức giận hành vi hoang đường của Thục phi năm đó, nhưng cũng không phạt nặng, chỉ để nàng chép phạt mấy chục kinh văn hối lỗi, lúc này cũng coi như bỏ qua.

Sau khi Ngụy Thanh Tuyền khôi phục thân phận, Ngụy hoàng liền phái ma ma giáo dưỡng đến để dạy nàng lễ nghi.

Đại Công chúa hoàng tộc, nếu đã tìm về, tất nhiên phải bồi dưỡng theo lễ nghi hoàng tộc.

Ngụy Thanh Tuyền gần đây rất bận, Tần Cẩn Du chạy đến tìm nàng mấy lần, mỗi lần đều thấy nàng rất mệt mỏi, liền không có lại đi quấy rầy nàng, chỉ đành phải hậm hực quay về.

Nhưng Ngụy Thanh Mai, gần đây thích chạy đến cung Ngụy Thanh Tuyền, không chỉ có như thế, còn dán vào Ngụy Thanh Tuyền thân thiết ân cần.

Người trong cung chỉ nghĩ rằng Ngụy Thanh Mai là vì muốn lấy lòng Thục phi, nên cũng không nghĩ nhiều.

Ngụy Thanh Tuyền vừa mới nghênh quay về, thì người lúc đầu rải tin đồn cũng bị lôi ra.

Đức phi lúc trước sai sử người rải tin đồn với ý đồ bôi nhọ Ngọc gia từ trước đều không hòa hợp mẫu tộc của mình, chỉ là nàng làm việc bí mật, chưa từng lưu lại chứng cứ trực tiếp chỉ về phía nàng, cuối cùng chỉ có Âu Mỹ Nhân bị tra xét.

Bởi vì không chỉ có liên lụy Thục phi cùng Ngọc gia, mà còn liên lụy Ngọc thái hậu, dẫn tới Ngọc thái hậu giận dữ.

Âu Mỹ Nhân trực tiếp bị biến xuống vị trí thấp nhất Thải nữ, chỉ đợi sinh ra đứa trẻ rồi sẽ tìm người nuôi nấng.

Âu Mỹ Nhân sống trong cung Đức phi, chịu Đức phi quản giáo, Âu Mỹ Nhân xảy ra chuyện, nàng cũng bị liên lụy, bởi tội quản giáo không nghiêm, quỳ hai canh giờ ở trước cung Thọ Khang cung của Thái hậu, quá mất mặt, đồng thời cũng bị cấm cung ba tháng.

Đối với việc hậu cung, Tần Cẩn Du cũng không quan tâm, nàng vẫn tìm Tô Hoành chơi như trước.

Tần gia lại phái ra một vị thị nữ tiến cung chăm sóc Tần Cần Du.

Vị thị nữ này trước cũng cùng Cẩm Họa chăm sóc Tần Cần Du, bởi vì sau khi tiến cung chỉ có thể dẫn theo một hạ nhân, Tần Cẩn Du liền dẫn theo Cẩm Họa.

Một ngày này, Tần Cẩn Du theo thường lệ đi tìm Tô Hoành để chơi, ở bên ngoài gọi nửa ngày, cũng không thấy Tô Hoành đi ra, đành phải tự mình đi vào tìm.

Nhưng không nghĩ đến, vừa đến nơi thì nhìn thấy Tô Hoành té xỉu trên mặt đất.

Mà người hầu hạ bên cạnh hắn, lại không thấy tung tích đâu.

- -------------------------------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương