Thái Hư Kiếm Ý
-
Chương 34: Thái sư tổ đại nhân đối với cậu có chút không giống người khác nha!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là tự mi nói không chơi gay mà!
Tự vả có đau không!
Tống Tu Văn có chút buồn bực nhìn chằm chằm vào mấy chữ của người nào đó, nhưng cũng không cảm thấy chán ghét như khi bị Bạch Khinh Hồng cầu tình duyên lúc trước, hơn nữa điều đầu tiên cậu nghĩ tới là “tên này trêu chọc mình nhất định phải đùa giỡn lại hắn”.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyêt]: Ta cái gì cũng không nhìn thấy
Vị đạo trưởng nào đó lúc này đang rất buồn ngủ, ngụm cà phê trong miệng suýt chút thì phun vào màn hình, cũng không phải là mấy lời này có gì đáng cười, chỉ đơn giản là nghĩ đến người nọ khi gõ câu này da mặt dày ra sao, cảm thấy rất vui vẻ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta nhớ kỹ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con không chạy thoát được đâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Trong lòng sao, ngoài miệng lại khác……
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Sao nhỏ mọn vậy….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Này không phải là nhỏ mọn, này là vấn đề nguyên tắc
Lại còn liên quan đến nguyên tắc?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con cùng Giang Sơn đánh 22 chưa?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đánh xong từ lâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: cuối tuần cùng đánh với ta
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ngài kéo điểm 33 cho ta đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Được
Tống Tu Văn sờ cằm, không biết vì sao, nhưng cậu có loại cảm giác mình té vào bẫy của Kiếm Chỉ Thiên Hạ rồi.
Thế nhưng, cuộc nói chuyện của hai người hình như rất bình thường, cũng không có gì đáng ngờ, càng không có chỗ nào đặt bẫy phải không? Tại sao… cậu cứ cảm thấy có gì lạ đây?
Lúc này Tống Tu Văn còn chưa biết cái sự xoắn xuýt trong lòng về cái điểm kỳ lạ kia được người ta gọi là “động tâm”, bất quá dù cậu có biết thì lúc này thế nào chả phủ nhận, cậu cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ ở chung cũng giống như bạn bè bình thường, làm sao có thể biết được cái cảm giác “động tâm” nó cao thâm ra sao?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Vậy, ta đi ngủ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:… Còn chưa tới mười hai giờ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ta không ngủ hai ngày rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: À, vậy người đi đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chúc ta ngủ ngon đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ngủ ngon
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ngoan
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
Hình đại diện của Kiếm Chỉ Thiên Hạ sau khi gõ xong chữ đã tối thui, Tống Tu Văn nhìn hình Thái Cực trong đội lại nhìn túi mình hai lần, sau đó sờ sờ cằm, sao vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng?
Trời cũng khuya nên Tống Tu Văn cũng không có ý định chơi tiếp, đánh JJC giúp Trì Vãn Tình xong, Tuyết Danh của cậu cũng đã tinh luyện lên cấp tám, đá khảm cũng tương đối tốt… Chính là bây giờ trang bị cậu chẳng có cách nào để kích hoạt thuộc tính. Mặc dù lúc này trong túi cậu có nhiều đá tám, nhưng cậu cũng sẽ không phí phạm khảm vào trang bị sắp đổi.
“Cộc cộc —–” Tống Tu Văn mới vừa tắt máy chuẩn bị đi tắm rồi ngủ, cửa phòng đã bị gõ.
Tống muội bưng hai chén hoành thánh nóng hầm hập đứng trước cửa phòng, Tống Tu Văn nhất thời không biết nói gì, nhỏ em này của cậu là một thánh ăn vặt, làm cậu cũng bị dụ dỗ theo. Quan trọng là, cậu còn không khống chế được miệng mình, nhìn phát liền muốn ăn.
Dưỡng thương chân một tháng, cậu phát hiện cơ bụng sáu múi dùng tốc độ mắt thường có thể thấy giảm xuống còn bốn múi, còn đang theo xu thế phát triển xuống hai múi —- toàn bộ đều do Tống muội ban tặng.
“…. Sau này mang qua sớm chút.” Tống Tu Văn ăn xong, còn không quên đưa ý kiến.
“Ừ… Vậy anh muốn mấy giờ? Ăn không no ngủ không nổi nha.” Tống muội có chút đau lòng nói.
“Ông ngoại có nói, buổi tối không nên ăn nhiều.” Tống Tu Văn lạnh lùng nhìn nhỏ một cái, múc một viên hoành thánh bỏ vô miệng, ngon!
Tống muội bĩu môi, không nói.
Lại một lát sau, Tống muội lại hỏi: “Anh, anh từng chơi Minh Giáo chưa?”
“… Ta chơi acc nào nhà ngươi còn không biết sao?” Tống Tu Văn liếc nhỏ một cái, acc đầu tiên acc thứ hai cậu chơi đều là Ngũ Độc Thất Tú của Tống muội mà lên, buff cùng damge đều chỉ đọc lướt qua, tiếp sau đó là Thuần Dương bây giờ của cậu, cái môn phái như Minh Giáo cậu đã tiếp xúc bao giờ đâu? Thật ra dùng Độc Kinh đánh Minh Giáo lại cực kỳ vui vẻ.
Tống muội trầm mặc không nói.
…
…
Ngày thứ hai sau khi bảo trì liền lên mạng, Tống Tu Văn cũng không nhận được một câu cảm ơn của Trì Vãn Tình, cô ta login đánh đại chiến làm quán trà, chạy thương, Tống Tu Văn có chút hiếu kỳ cô ta bận thật hay giả, mỗi ngày thời gian lên mạng rõ ràng còn nhiều hơn cậu.
Tống Tu Văn cũng không để ý Trì Vãn Tình đối với “đánh thay” như cậu là cái thái độ gì, nên làm hàng ngày thì đi làm hằng ngày, vẫn là vấn đề giới hạn uy danh rơi vào bế tắc.
Thứ ba thứ năm công thành chiến sau khi tham gia lăn lộn như thế nào đó để được 50 điểm là có thể nhận thưởng, bên thắng nhận được rất nhiều uy danh cùng thẻ tăng giới hạn uy danh, bên thua không nhiều, nhưng cũng có một ít.
Một tuần sau mùa thi đấu mới, Hạo Khí đánh cứ điểm chiếm được vài cái, công phòng lớn Hạo Khí khởi đầu tốt đẹp, thắng.
Tuần thứ hai thứ ba cứ điểm chiến Hạo Khí cũng thắng, Tống Tu Văn thu được gần bốn mươi thẻ tăng giới hạn, cũng chính vì mấy cái thẻ này, uy danh của cậu mới nhanh đạt hạn cao nhất.
Bảng sư đồ chỉ có duy nhất một vị sư phụ, Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không có mấy đệ tử khác. Trước kia cậu là quên hủy thân truyền, nhưng bây giờ… nếu như cậu cắt đứt quân hệ thân truyền với hắn, không biết nên nói sao?
Tại sao Kiếm Tam lại bắt buộc chỉ có thể nhận một đời thân truyền, không thể cho đệ tử thân truyền cũng được quyền nhận đệ tử thân truyền khác không được sao?
Đáp án tất nhiên là không được, cũng đã mấy năm, GWW cũng không cho phép đệ tử thân truyền có thể nhận đệ tử thân truyền khác. (GWW: Quách Vỹ Vỹ, người đứng đầu tổ chế tác Kiếm Tam, tên thân mật là Quách đại hiệp, hoặc thường được gọi là Vỹ bếu)
Bỏ đi, kêu Kiếm Chỉ Thiên Hạ đoạn tuyệt cậu, cùng lắm lúc đó hắn đòi nợ thì kêu hắn bái cậu làm sư phụ là được!
[Đồng minh][Quách Đống]: Ta ở Thương Sơn Nhĩ Hải bị Đường Kiêu sát hại tàn nhẫn
[Đồng minh][Quách Đống]: Ta đau lòng
[Đồng minh][Quách Đống]: Ở Thương Sơn có một Đường Môn, mấy cưng chạy thương nhớ cẩn thận chút
[Đồng minh][Phi Tuyết Đạp Ca]:
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Mấy cậu chạy thương ở Thương Sơn Nhĩ Hải?
Tha lỗi Tống Tu Văn không biết, bắt đầu từ tuần trước, cậu chạy thương một đường nhất định: Lạc Đạo – Ba Lăng. Đoạn đường này chỉ cần chuyển một bản đồ, sau đó chạy một đoạn là đến nơi, nếu như đi từ Nam Bình, đi qua Lạc Đạo còn dễ dàng, thế nhưng lúc quay về nhảy núi liền khó, chạy không chuẩn còn dễ dàng bị Minh Giáo đánh lén.
[Đồng minh][Túy Vãn Hồng Trần Ý]: Lạc Đạo – Ba Lăng – Nam Bình – Thương Sơn – Ba Lăng
[Đồng minh][Túy Vãn Hồng Trần Ý]: Cái đoạn đường này, trực tiếp chạy một vòng, rất tiện
Tống Tu Văn chỉ cần nhìn đã cảm thấy choáng đầu hoa mắt, chạy suốt mấy bản đồ, còn bảo tiện?
Bang hội lại có thêm hai cái tin bị giết xuất hiện, đều là ở Thương Sơn Nhĩ Hải, đều là bị Đường Môn gọi là Đường Kiêu giết… Tống Tu Văn ngoài ý muốn phát hiện danh sách hảo hữu của mình có tên người này, hình như, người này từng là sư phụ cậu? Cậu cũng chả nhớ.
[Đồng minh][Gà nhỏ hầm trà nấm]: Mẹ kiếp cái tên Đường Môn này giết chết xong còn đi treo giải (╯‵□′)╯︵┻━┻
Cái tên Đường Môn gọi Đường Kiêu này liền canh ngay chỗ truyền tống từ Thương Sơn Nhĩ Hải đến Ba Lăng, máu ít liền thành mục tiêu của hắn, mà máu mười một mười hai vạn, nếu như đánh với hắn, hắn liền nhìn xem mình có phải đối thủ không, nếu nắm chắc phần thắng thì liền treo một cái giải thưởng, nếu đánh không lại, liền tàng hình bỏ chạy.
Tống Tu Văn thử một chút cái được gọi là ‘đường chạy thương an toàn nhất’, từ Lạc Đạo truyền tống đi Ba Lăng, lại từ chỗ đó truyền tống đến Nam Bình, vẫn là một điểm truyền tống đi đến Thương Sơn Nhĩ Hải….
Một bản đồ có ba điểm truyền tống, mà một điểm truyền tống có thể từ Ba lăng đi đến bản đồ khác, Tuy rằng từ Thương Sơn Nhĩ Hải truyền tống lựa chọn có đi đến Ba Lăng, nhưng lại cùng điểm ban đầu của Ba Lăng một đầu một đuôi.
Thương Sơn Nhĩ Hải truyền tống đi Ba Lăng điểm truyền tống có một khoảng cách vừa bằng một Nhiếp Vân, người chơi không thể xoay nười truyền tống đi, chính là nguyên nhân khiến nhiều người bị cướp tiêu tới vậy.
Tống Tu Văn sau khi truyền tống qua thì phần mềm hỗ trợ liền kêu đinh đinh báo hiệu xung quanh có tên đỏ: Đường Kiêu.
Gà nhỏ hầm trà nấm từ doanh địa bay tới thì Tống Tu Văn đã cùng Đường Kiêu đánh nhau, Đường Kiêu này là một pháo ca thần binh Phượng Vĩ Thiên Cơ, sát thương cao tất nhiên không cần nói, không ngại cực khổ đứng đây cướp tiêu cũng là hắn liều mạng.
Trừ lần đó ra, Đường Kiêu đã đổi một món trang bị JJC 515, sát thương của Tống Tu Văn mà đi so với hắn thì đúng là chả cần nhìn.
Không trụ nỗi thì đoàn buff hỗ trợ đã đến!
Đường Kiêu vốn cho rằng mình có thể giết cậu… Thực tế thì, nếu như không có Gà nhỏ hầm trà nấm, hắn quả thật có thể làm thịt Tống Tu Văn, chính là vì Gà nhỏ hầm trà nấm là một thánh buff, đem Tống Tu Văn từ hấp hối kéo về, y treo giải Tống Tu Văn cũng không hốt lại được.
Tống Tu Văn cũng không vì bản thân bị treo giải mà mất bình tĩnh, nhưng thật ra Đường Môn đánh không lại thì chạy khiến cậu rất buồn bực, tàng hình của Đường Môn tuy không bằng Minh Giáo, thế nhưng trong tàng hình xong trong nháy mắt rời chiến đấu có thể vận khinh công bay đi, cho dù có khí trường thì cũng vô dụng.
Gà nhỏ hầm trà nấm tức giận mắng người trên kênh khu vực.
Tới lui Tống Tu Văn cũng chẳng có gì làm, liền cùng Gà nhỏ hầm trà nấm đứng canh tại chỗ này, Đường Môn kia vẫn thường xuyên bay tới, mỗi lần Tống Tu Văn nhảy vào chọt hắn thì hắn lại tàng hình bay đi, làm cho trứng cậu thật đau.
Đường Môn bay tới bay lui vài lần đều không được việc gì, cuối cùng đi trò chuyện riêng với Tống Tu Văn.
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Nếu như anh đây nhớ không lầm, thì nhóc là đệ tử anh
Tối Tu Văn ngây người một chút, sau chậm rãi gõ chữ.
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: À
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Nhóc cứ canh anh là sao
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: Ta không phải cố ý canh mi
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: Mi cướp tiêu ta bảo tiêu thôi mà
Nói bóng gió chính là không chủ động nhắm vào người nào, trên thực tế, cậu đối với vị “sư phụ” này chả có mấy ấn tượng. Không đúng, hình như vị sư phụ này từng kéo cậu đi cày quái thì phải?
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Ha ha
Tống Tu Văn ghét nhất là có người ha ha với cậu.
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Vào bang lớn đúng là thay đổi nha
Cái giọng điệu chết tiệt này là từ đâu ra? Cùng bang hội có cái liên quan gì?
Trái lại Đường Kiêu không tiếp tục trò chuyện riêng với Tống Tu Văn chờ Tống Tu Văn gõ vài cái chấm chấm chấm gửi qua, mới phát hiện mình đã trong sổ đen của đối phương.
Đường Kiêu cũng không rời khỏi Thương Sơn Nhĩ Hải, thỉnh thoảng vẫn bay qua một vòng, thật ra xem Tống Tu Văn như một đứa ngốc, đứng tại đó làm trò cùng hắn chơi trốn tìm.
Một lát sau Kiếm Chỉ Thiên Hạ lên mạng, chat mật cho cậu ——
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ở Thương Sơn làm gì?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Có một tên bị bệnh xà tinh ở đây cướp tiêu
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Cướp cậu?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cũng không phải ta, là người trong bang….
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: À
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Vậy ta không qua đó
Tống Tu Văn thầm nói: Không phải ta bị cướp tiêu nhà ngươi liền không thèm tới, vậy nếu như là ta bị cướp tiêu… nhà ngươi có qua không?
Tựa hồ, giống như, có lẽ… Thái sư tổ đại nhân đối với cậu có chút không giống người khác nha!
Là tự mi nói không chơi gay mà!
Tự vả có đau không!
Tống Tu Văn có chút buồn bực nhìn chằm chằm vào mấy chữ của người nào đó, nhưng cũng không cảm thấy chán ghét như khi bị Bạch Khinh Hồng cầu tình duyên lúc trước, hơn nữa điều đầu tiên cậu nghĩ tới là “tên này trêu chọc mình nhất định phải đùa giỡn lại hắn”.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyêt]: Ta cái gì cũng không nhìn thấy
Vị đạo trưởng nào đó lúc này đang rất buồn ngủ, ngụm cà phê trong miệng suýt chút thì phun vào màn hình, cũng không phải là mấy lời này có gì đáng cười, chỉ đơn giản là nghĩ đến người nọ khi gõ câu này da mặt dày ra sao, cảm thấy rất vui vẻ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta nhớ kỹ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con không chạy thoát được đâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Trong lòng sao, ngoài miệng lại khác……
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Sao nhỏ mọn vậy….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Này không phải là nhỏ mọn, này là vấn đề nguyên tắc
Lại còn liên quan đến nguyên tắc?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Con cùng Giang Sơn đánh 22 chưa?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đánh xong từ lâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: cuối tuần cùng đánh với ta
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ngài kéo điểm 33 cho ta đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Được
Tống Tu Văn sờ cằm, không biết vì sao, nhưng cậu có loại cảm giác mình té vào bẫy của Kiếm Chỉ Thiên Hạ rồi.
Thế nhưng, cuộc nói chuyện của hai người hình như rất bình thường, cũng không có gì đáng ngờ, càng không có chỗ nào đặt bẫy phải không? Tại sao… cậu cứ cảm thấy có gì lạ đây?
Lúc này Tống Tu Văn còn chưa biết cái sự xoắn xuýt trong lòng về cái điểm kỳ lạ kia được người ta gọi là “động tâm”, bất quá dù cậu có biết thì lúc này thế nào chả phủ nhận, cậu cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ ở chung cũng giống như bạn bè bình thường, làm sao có thể biết được cái cảm giác “động tâm” nó cao thâm ra sao?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Vậy, ta đi ngủ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:… Còn chưa tới mười hai giờ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ta không ngủ hai ngày rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: À, vậy người đi đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chúc ta ngủ ngon đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ngủ ngon
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ngoan
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
Hình đại diện của Kiếm Chỉ Thiên Hạ sau khi gõ xong chữ đã tối thui, Tống Tu Văn nhìn hình Thái Cực trong đội lại nhìn túi mình hai lần, sau đó sờ sờ cằm, sao vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng?
Trời cũng khuya nên Tống Tu Văn cũng không có ý định chơi tiếp, đánh JJC giúp Trì Vãn Tình xong, Tuyết Danh của cậu cũng đã tinh luyện lên cấp tám, đá khảm cũng tương đối tốt… Chính là bây giờ trang bị cậu chẳng có cách nào để kích hoạt thuộc tính. Mặc dù lúc này trong túi cậu có nhiều đá tám, nhưng cậu cũng sẽ không phí phạm khảm vào trang bị sắp đổi.
“Cộc cộc —–” Tống Tu Văn mới vừa tắt máy chuẩn bị đi tắm rồi ngủ, cửa phòng đã bị gõ.
Tống muội bưng hai chén hoành thánh nóng hầm hập đứng trước cửa phòng, Tống Tu Văn nhất thời không biết nói gì, nhỏ em này của cậu là một thánh ăn vặt, làm cậu cũng bị dụ dỗ theo. Quan trọng là, cậu còn không khống chế được miệng mình, nhìn phát liền muốn ăn.
Dưỡng thương chân một tháng, cậu phát hiện cơ bụng sáu múi dùng tốc độ mắt thường có thể thấy giảm xuống còn bốn múi, còn đang theo xu thế phát triển xuống hai múi —- toàn bộ đều do Tống muội ban tặng.
“…. Sau này mang qua sớm chút.” Tống Tu Văn ăn xong, còn không quên đưa ý kiến.
“Ừ… Vậy anh muốn mấy giờ? Ăn không no ngủ không nổi nha.” Tống muội có chút đau lòng nói.
“Ông ngoại có nói, buổi tối không nên ăn nhiều.” Tống Tu Văn lạnh lùng nhìn nhỏ một cái, múc một viên hoành thánh bỏ vô miệng, ngon!
Tống muội bĩu môi, không nói.
Lại một lát sau, Tống muội lại hỏi: “Anh, anh từng chơi Minh Giáo chưa?”
“… Ta chơi acc nào nhà ngươi còn không biết sao?” Tống Tu Văn liếc nhỏ một cái, acc đầu tiên acc thứ hai cậu chơi đều là Ngũ Độc Thất Tú của Tống muội mà lên, buff cùng damge đều chỉ đọc lướt qua, tiếp sau đó là Thuần Dương bây giờ của cậu, cái môn phái như Minh Giáo cậu đã tiếp xúc bao giờ đâu? Thật ra dùng Độc Kinh đánh Minh Giáo lại cực kỳ vui vẻ.
Tống muội trầm mặc không nói.
…
…
Ngày thứ hai sau khi bảo trì liền lên mạng, Tống Tu Văn cũng không nhận được một câu cảm ơn của Trì Vãn Tình, cô ta login đánh đại chiến làm quán trà, chạy thương, Tống Tu Văn có chút hiếu kỳ cô ta bận thật hay giả, mỗi ngày thời gian lên mạng rõ ràng còn nhiều hơn cậu.
Tống Tu Văn cũng không để ý Trì Vãn Tình đối với “đánh thay” như cậu là cái thái độ gì, nên làm hàng ngày thì đi làm hằng ngày, vẫn là vấn đề giới hạn uy danh rơi vào bế tắc.
Thứ ba thứ năm công thành chiến sau khi tham gia lăn lộn như thế nào đó để được 50 điểm là có thể nhận thưởng, bên thắng nhận được rất nhiều uy danh cùng thẻ tăng giới hạn uy danh, bên thua không nhiều, nhưng cũng có một ít.
Một tuần sau mùa thi đấu mới, Hạo Khí đánh cứ điểm chiếm được vài cái, công phòng lớn Hạo Khí khởi đầu tốt đẹp, thắng.
Tuần thứ hai thứ ba cứ điểm chiến Hạo Khí cũng thắng, Tống Tu Văn thu được gần bốn mươi thẻ tăng giới hạn, cũng chính vì mấy cái thẻ này, uy danh của cậu mới nhanh đạt hạn cao nhất.
Bảng sư đồ chỉ có duy nhất một vị sư phụ, Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không có mấy đệ tử khác. Trước kia cậu là quên hủy thân truyền, nhưng bây giờ… nếu như cậu cắt đứt quân hệ thân truyền với hắn, không biết nên nói sao?
Tại sao Kiếm Tam lại bắt buộc chỉ có thể nhận một đời thân truyền, không thể cho đệ tử thân truyền cũng được quyền nhận đệ tử thân truyền khác không được sao?
Đáp án tất nhiên là không được, cũng đã mấy năm, GWW cũng không cho phép đệ tử thân truyền có thể nhận đệ tử thân truyền khác. (GWW: Quách Vỹ Vỹ, người đứng đầu tổ chế tác Kiếm Tam, tên thân mật là Quách đại hiệp, hoặc thường được gọi là Vỹ bếu)
Bỏ đi, kêu Kiếm Chỉ Thiên Hạ đoạn tuyệt cậu, cùng lắm lúc đó hắn đòi nợ thì kêu hắn bái cậu làm sư phụ là được!
[Đồng minh][Quách Đống]: Ta ở Thương Sơn Nhĩ Hải bị Đường Kiêu sát hại tàn nhẫn
[Đồng minh][Quách Đống]: Ta đau lòng
[Đồng minh][Quách Đống]: Ở Thương Sơn có một Đường Môn, mấy cưng chạy thương nhớ cẩn thận chút
[Đồng minh][Phi Tuyết Đạp Ca]:
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Mấy cậu chạy thương ở Thương Sơn Nhĩ Hải?
Tha lỗi Tống Tu Văn không biết, bắt đầu từ tuần trước, cậu chạy thương một đường nhất định: Lạc Đạo – Ba Lăng. Đoạn đường này chỉ cần chuyển một bản đồ, sau đó chạy một đoạn là đến nơi, nếu như đi từ Nam Bình, đi qua Lạc Đạo còn dễ dàng, thế nhưng lúc quay về nhảy núi liền khó, chạy không chuẩn còn dễ dàng bị Minh Giáo đánh lén.
[Đồng minh][Túy Vãn Hồng Trần Ý]: Lạc Đạo – Ba Lăng – Nam Bình – Thương Sơn – Ba Lăng
[Đồng minh][Túy Vãn Hồng Trần Ý]: Cái đoạn đường này, trực tiếp chạy một vòng, rất tiện
Tống Tu Văn chỉ cần nhìn đã cảm thấy choáng đầu hoa mắt, chạy suốt mấy bản đồ, còn bảo tiện?
Bang hội lại có thêm hai cái tin bị giết xuất hiện, đều là ở Thương Sơn Nhĩ Hải, đều là bị Đường Môn gọi là Đường Kiêu giết… Tống Tu Văn ngoài ý muốn phát hiện danh sách hảo hữu của mình có tên người này, hình như, người này từng là sư phụ cậu? Cậu cũng chả nhớ.
[Đồng minh][Gà nhỏ hầm trà nấm]: Mẹ kiếp cái tên Đường Môn này giết chết xong còn đi treo giải (╯‵□′)╯︵┻━┻
Cái tên Đường Môn gọi Đường Kiêu này liền canh ngay chỗ truyền tống từ Thương Sơn Nhĩ Hải đến Ba Lăng, máu ít liền thành mục tiêu của hắn, mà máu mười một mười hai vạn, nếu như đánh với hắn, hắn liền nhìn xem mình có phải đối thủ không, nếu nắm chắc phần thắng thì liền treo một cái giải thưởng, nếu đánh không lại, liền tàng hình bỏ chạy.
Tống Tu Văn thử một chút cái được gọi là ‘đường chạy thương an toàn nhất’, từ Lạc Đạo truyền tống đi Ba Lăng, lại từ chỗ đó truyền tống đến Nam Bình, vẫn là một điểm truyền tống đi đến Thương Sơn Nhĩ Hải….
Một bản đồ có ba điểm truyền tống, mà một điểm truyền tống có thể từ Ba lăng đi đến bản đồ khác, Tuy rằng từ Thương Sơn Nhĩ Hải truyền tống lựa chọn có đi đến Ba Lăng, nhưng lại cùng điểm ban đầu của Ba Lăng một đầu một đuôi.
Thương Sơn Nhĩ Hải truyền tống đi Ba Lăng điểm truyền tống có một khoảng cách vừa bằng một Nhiếp Vân, người chơi không thể xoay nười truyền tống đi, chính là nguyên nhân khiến nhiều người bị cướp tiêu tới vậy.
Tống Tu Văn sau khi truyền tống qua thì phần mềm hỗ trợ liền kêu đinh đinh báo hiệu xung quanh có tên đỏ: Đường Kiêu.
Gà nhỏ hầm trà nấm từ doanh địa bay tới thì Tống Tu Văn đã cùng Đường Kiêu đánh nhau, Đường Kiêu này là một pháo ca thần binh Phượng Vĩ Thiên Cơ, sát thương cao tất nhiên không cần nói, không ngại cực khổ đứng đây cướp tiêu cũng là hắn liều mạng.
Trừ lần đó ra, Đường Kiêu đã đổi một món trang bị JJC 515, sát thương của Tống Tu Văn mà đi so với hắn thì đúng là chả cần nhìn.
Không trụ nỗi thì đoàn buff hỗ trợ đã đến!
Đường Kiêu vốn cho rằng mình có thể giết cậu… Thực tế thì, nếu như không có Gà nhỏ hầm trà nấm, hắn quả thật có thể làm thịt Tống Tu Văn, chính là vì Gà nhỏ hầm trà nấm là một thánh buff, đem Tống Tu Văn từ hấp hối kéo về, y treo giải Tống Tu Văn cũng không hốt lại được.
Tống Tu Văn cũng không vì bản thân bị treo giải mà mất bình tĩnh, nhưng thật ra Đường Môn đánh không lại thì chạy khiến cậu rất buồn bực, tàng hình của Đường Môn tuy không bằng Minh Giáo, thế nhưng trong tàng hình xong trong nháy mắt rời chiến đấu có thể vận khinh công bay đi, cho dù có khí trường thì cũng vô dụng.
Gà nhỏ hầm trà nấm tức giận mắng người trên kênh khu vực.
Tới lui Tống Tu Văn cũng chẳng có gì làm, liền cùng Gà nhỏ hầm trà nấm đứng canh tại chỗ này, Đường Môn kia vẫn thường xuyên bay tới, mỗi lần Tống Tu Văn nhảy vào chọt hắn thì hắn lại tàng hình bay đi, làm cho trứng cậu thật đau.
Đường Môn bay tới bay lui vài lần đều không được việc gì, cuối cùng đi trò chuyện riêng với Tống Tu Văn.
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Nếu như anh đây nhớ không lầm, thì nhóc là đệ tử anh
Tối Tu Văn ngây người một chút, sau chậm rãi gõ chữ.
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: À
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Nhóc cứ canh anh là sao
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: Ta không phải cố ý canh mi
Bạn nói nhỏ với [Đường Kiêu]: Mi cướp tiêu ta bảo tiêu thôi mà
Nói bóng gió chính là không chủ động nhắm vào người nào, trên thực tế, cậu đối với vị “sư phụ” này chả có mấy ấn tượng. Không đúng, hình như vị sư phụ này từng kéo cậu đi cày quái thì phải?
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Ha ha
Tống Tu Văn ghét nhất là có người ha ha với cậu.
[Đường Kiêu] nói nhỏ với bạn: Vào bang lớn đúng là thay đổi nha
Cái giọng điệu chết tiệt này là từ đâu ra? Cùng bang hội có cái liên quan gì?
Trái lại Đường Kiêu không tiếp tục trò chuyện riêng với Tống Tu Văn chờ Tống Tu Văn gõ vài cái chấm chấm chấm gửi qua, mới phát hiện mình đã trong sổ đen của đối phương.
Đường Kiêu cũng không rời khỏi Thương Sơn Nhĩ Hải, thỉnh thoảng vẫn bay qua một vòng, thật ra xem Tống Tu Văn như một đứa ngốc, đứng tại đó làm trò cùng hắn chơi trốn tìm.
Một lát sau Kiếm Chỉ Thiên Hạ lên mạng, chat mật cho cậu ——
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ở Thương Sơn làm gì?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Có một tên bị bệnh xà tinh ở đây cướp tiêu
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Cướp cậu?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cũng không phải ta, là người trong bang….
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: À
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Vậy ta không qua đó
Tống Tu Văn thầm nói: Không phải ta bị cướp tiêu nhà ngươi liền không thèm tới, vậy nếu như là ta bị cướp tiêu… nhà ngươi có qua không?
Tựa hồ, giống như, có lẽ… Thái sư tổ đại nhân đối với cậu có chút không giống người khác nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook