Tha Cho Tôi, Tên Thần Tượng Đáng Ghét!
-
Chương 5: Tên đáng ghét!
6:05 phút sáng.
".....Save me save me...I need your love before i'm fall,fall...." tiếng báo thức đã vang lên.
Cô lăn qua lăn lại uốn éo vài cái, đập cái gối vào đầu vài cái rồi mới chịu mở mắt ra. Đập vào mắt cô là gương mặt đẹp trai, thanh tú đang nằm ở giường dưới chống cằm nhìn cô mà cười. Áhh ngại chết mất ngại chết mất!
_Dậy rồi nằm đây làm gì?- cô liếc cậu.
_Để xem độ điên của cậu!-cậu cười một nụ cười tỏa nắng. Đúng là chàng trai của nắng mà.
_Cậu chơi với tớ bao lâu rồi mà không nhận ra tớ đâu có được bình thường!-cô ghẹo lại cậu.-Chơi với tớ cũng đâu được bình thường.
_Thì tớ có nói tớ bình thường đâu nào?-cậu móc lại cô rồi đứng dậy lại chỗ cái balo lấy bộ đồng phục ra rồi vào phòng tắm tự nhiên như điên luôn.(nhà Linh mà)
Cô ngoài đây thì cũng xem xét bộ đồng phục rất kĩ lưỡng. Cái áo sơmi ôm vào người, tay ngắn có viền xanh, cổ áo cũng viền xanh. Cái váy caro đen xanh dài đến nửa đùi và cái cà vạt cùng màu đến nửa áo thật dễ thương kèm theo bộ vớ đen dài đến đầu gối. Nhìn thì thấy giống mấy bộ độ đồng phục của Hàn Quốc ấy nhưng không có áo khoác ngoài. Bên ngực trái khâu tên Băng Linh ( Yunna) - 11B
Cậu bước ra cũng với bộ đồng phục ấy nhưng là đồ cho nam, viền tay ngắn, cổ và túi màu xanh cùng cái cà vạt dài caro xanh đen. Chiếc áo sơmi tay dài và quần dài màu xanh đen nốt. Phía trên túi áo khâu Kiến Phong ( Kendent) -11A ( tg: cái tên tạm thời đọc là Ken-đân😂)
_Đẹp trai ta!-cô lại đập vai cậu rồi bước vào phòng tắm. Lát sau cô ra với bộ đồng phục trên người.
_Đáng yêu quá ta!-cậu cười híp mắt.
_Đáng yêu đó giờ!-cô lè lưỡi rồi lại bàn cầm cái lược chải tóc lên.
_Để tớ bím cho cậu!-cậu nhẹ nhàng bím tóc cho cô kiểu thác nước rất đẹp, tìm một cái kẹp hoa gắn vào giữa làm điểm nhấn và xong. Người gì đâu mà yêu quá cơ, con trai mà khéo tay thấy sợ luôn.
_Son tí đi!-cậu năn nỉ cô.
_Son siếc gì? Học sinh đi học là nghiêm túc nha!-cô liếc cậu.
_Nhưng vào đấy cậu không son người khác sẽ bảo cậu nhà quê ấy!-cậu lè lưỡi.
_Kệ người ta!-cô không quan tâm.
_Thôi được rồi!-nhanh cơ hội cô lộ sơ hở, cậu cầm đại cây son trên bàn cô vào quẹt một ít, không may cho cô đó lại là cây son lì. Lau hoài chẳng ra.
_Cái đồ điên này! Hết chuyện làm à?-cô nổi cáu.
_Muốn tốt cho cậu thôi mà!-cậu cúi mặt nhìn cô.
_Mệt quá đi học!-cô quay đi giận dỗi.
Xuống dưới mở tủ uống hết một ngụm sữa rồi ra thẳng xe, cậu mà không nhanh chân vọt lên là nãy giờ cô bỏ cậu đi mất rồi. Chiếc xe lao băng băng trên đường, vào đến cổng The Dream. Cô vào bãi đậu theo cậu hướng dẫn rồi bước xuống xe. Hai người vừa bước xuống là đã là tâm điểm của biết bao nhiêu người.
_*Ê mày, tiểu phu nhân Nhất kìa phải hông?*
_*Băng Linh gì kìa, còn đi chung với Kiến Phong nữa, chắc bài báo là thiệt rồi!*
_*Vậy Hân làm sao?*
_*Nhìn cũng đẹp, mà chắc hông bằng tao đâu!*
_Cậu kệ đám ruồi muỗi ấy đi!-cậu quay qua cô cười.
_Tớ đâu phải là loại người dễ rung chuyển!-cô gườm lại cậu rồi cả hai bật cười rất vui vẻ.
Từ đằng xa, cô đã thấy hai cái bóng lưng quen thuộc, chạy nhanh lại đập vai hai đứa đó:
_Gặp bà không chào hả hai con?-cô cười tươi rói. Đám nam sinh thì mặt mày hùng hục lửa
_Ê nhỏ kia, là ai mà dám ra mặt bắt Nhi và Như phải chào hả?-nam sinh nào đó lên tiếng.
_Là ai không cần quan tâm ha!-cô cười nửa miệng.
_Ui chời con quỷ! Nhớ bà quá đi hà, huhu!-Nhi quay lại ôm chầm lấy cô.
_Ôi mẹ ơi! Con nào đây?-Như quay lại lơ ngơ.
Cô tháo tay Nhi ra quay qua cốc cho Như một cái rõ đau.
_Bà đây mày không nhớ mà lo đi ngắm trai à?-cô cáu lên.
_Giỡn thôi bà! Bà mà con hổng nhớ chứ nhớ ai đây!-Như cười ôm chầm lấy cô.
_Ừa ngoan!-cô làm bộ vuốt vuốt tóc Như.
_Ê, bà với Phong là người yêu nhau hả?-Nhi đột nhiên quay qua hỏi cô.
_Đến bà cũng tin à? Nghĩ sao vậy? Haha.- cô cười rõ to nhìn hai gương mặt tò mò mà bậc cười.
_Vậy sao báo chí đăng ầm ầm kìa, gì mà tiểu phu nhân Nhất rồi Thiếu gia Nhất công khai bạn gái là thanh mai trúc mã gì nữa chứ!-Như gãi đầu.
_À! Hôm đó tập đoàn Lâm Gia tổ chức khiêu vũ mà Phong không có bạn gái đành mượn tui thế thân ai dè chuyện thành vậy luôn.-cô thở dài.-Chứ người như ỗng tui hổng có thèm ha!
_Oh! Tội dễ sợ!-hai chị em gật gù.
_Tội tui nè! Tự nhiên, bao nhiêu năm nay cố gắng giữ cái chức thanh niên nghiêm túc mà bây giờ lại bị gán ghép với chính thằng bạn thân của mình mới chết chứ!-cô tỏ vẻ đau khổ.
_Ừm, mà sao vào đây học vậy?-Như hỏi tiếp.
_Ai biết! Bác Phong tự nhiên ban cho tui một cái vé bay thẳng vào đây luôn!-cô lơ ngơ.
_Wao!!! Yeah, team 4 con quỷ tụ hợp đủ, chuẩn bị kế hoạch phá làng phá xóm! Yaa!-cậu tự nhiên từ đâu chạy lại la làng làm 3 đứa cô ngượng muốn chết.
_<Trời, hoàng tử lạnh lùng cười kìa mày. Lạ nha!>
_<Có người yêu ở đó hông vui mới lạ á>
_<Tao nghe nói hông phải người yêu đâu, 4 ngươi đấy là bạn từ nhỏ thôi à>
_<Ai biết được, đời mà. Biết đâu bất ngờ!>
Cô quay qua lườm tụi nó, hấc cái mặt chảnh chọe rồi đi luôn.
_ Linh học 11B à? Buồn nhỉ?-Như làm mặt buồn.
_ Hai bà học 11 mấy?-cô nói rồi nhìn vào bảng tên Minh Nhi ( Lincy) - 11A và Minh Như ( Dancy) - 11A- cả hai bà cũng 11A tui biết chơi với ai?
_ Thôi mà thương thương mà! Ra chơi gặp! Cậu lên phòng của quản lí hội học sinh để lấy chìa khóa tủ giày đi!-Như nói rồi kéo tay Nhi đi và không quên hôn cô cái chụt vào má.
Cô đi lên cầu thang theo cái hướng mà cậu chỉ để lên phòng quản lí hội học sinh. Leo lên 3 tầng lầu thì cô cũng thấy, kế bên là cái thang máy. Ôi trời! Có thang máy mà cô không thấy làm leo mệt muốn chết luôn.
Cô chỉnh trang phục rồi gõ cửa ba cái, đến khi bên trong vang tiếng mời vào cô mới kéo cửa bước vào.
_Chào cô! Cô muốn gì?-anh chàng ngồi gác chân lên bàn vênh váo nói.
_À! Tôi là học sinh mới, tôi đến đây để nhận chìa khóa tủ!-cô thấy ghét rồi nha mà vẫn ra vẻ bình thản.
_À, trước khi lấy chìa khóa thì mọi người phải đi lau sạch tất cả các tủ!-anh chàng cười nửa miệng.
_Lau sao? Ở đây là trường danh tiếng mà học sinh cũng phải lau dọn à?-cô thấy lạ.
_Cô không cần biết! Tóm lại là ai cũng phải làm vậy!-anh chàng nghênh mặt.
_Thôi được!-cô quay đi nhưng trong lòng không khỏi kì lạ.
Cô vừa quay đi thì tiếng cười bật lên.
_Đồ ngốc! Nghĩ sao vậy!-anh cười ha hả.
Cô lấy khăn và đi lau từng dãy tủ để giày! Mồ hôi chảy từng giọt ướt cả lưng áo.
_Cậu làm gì thế?-Phong nhìn thấy cô lúi cúi lau lau mà bực mình.
_À! Lau tủ thôi! Cái anh gì hội trưởng gì ấy nói vậy mà! Anh ấy nói trước khi nhận chìa khóa thì đều phải lau tất cả các tủ.-cô quẹt mấy đường mồ hôi chảy dài.
_Cái đồ ngốc này! Trường này cậu nghĩ sao mà bắt học sinh phải đi làm ba cái việc này vậy hả?-cậu nổi cáu. Cái tên đấy đúng là khùng, nghĩ sao mà giở cái trò đấy với cô ấy.
_Nhưng anh ấy nói vậy!-cô nghe mà rướm nước mắt. Sao tự nhiên thấy tức vậy nè, cô chảy nước mắt là vì tức chứ chẳng sợ sệt gì cái tên chết bầm đó.
_Đi với tớ!-cậu nắm tay cô lôi một mạch đến phòng Quản lí hội học sinh. Cậu chẳng thèm gõ cửa mà tông thẳng vào.
_Anh bị điển hả Huy? Cô ấy là học sinh mới mà anh làm cái trò gì vậy?-cậu cáu đến đỏ mặt.
_Anh chỉ đùa tí thôi! Ai ngờ cô vợ tương lai bé nhỏ của cậu lại ngốc đến vậy!-anh cười đểu.
_Bị điên à! Tôi với Phong chẳng là gì của nhau cả!-cô quát to.
_Oh, thôi được rồi! Dù sao tôi cũng là bạn thân của Hoàng, dấu ai chứ tôi làm sao qua mặt?- anh lại giở giọng cười đểu cán.
_Vương Khải Huy! Anh im đi!-cậu gằn giọng.
_Chú em đang bảo vệ cô bạn gái của mình đấy à? Anh xin lỗi là được chứ gì?-anh bớt vênh váo nhưng chất giọng thấy ghét dễ sợ.
_IM ĐI ĐỒ ĐÁNG GHÉT!-cô la to rồi bật khóc chạy ra ngoài.
Cậu chạy theo cô mà không quên lườm anh một cái.
_Không phải bạn gái cái thằng bệnh đó sao ta?-anh nghĩ-nếu không sao cô ta lại khóc vì chuyện này chứ? Chẳng hiểu gì cả?
((((((()())((((End Chap(((((((())))
".....Save me save me...I need your love before i'm fall,fall...." tiếng báo thức đã vang lên.
Cô lăn qua lăn lại uốn éo vài cái, đập cái gối vào đầu vài cái rồi mới chịu mở mắt ra. Đập vào mắt cô là gương mặt đẹp trai, thanh tú đang nằm ở giường dưới chống cằm nhìn cô mà cười. Áhh ngại chết mất ngại chết mất!
_Dậy rồi nằm đây làm gì?- cô liếc cậu.
_Để xem độ điên của cậu!-cậu cười một nụ cười tỏa nắng. Đúng là chàng trai của nắng mà.
_Cậu chơi với tớ bao lâu rồi mà không nhận ra tớ đâu có được bình thường!-cô ghẹo lại cậu.-Chơi với tớ cũng đâu được bình thường.
_Thì tớ có nói tớ bình thường đâu nào?-cậu móc lại cô rồi đứng dậy lại chỗ cái balo lấy bộ đồng phục ra rồi vào phòng tắm tự nhiên như điên luôn.(nhà Linh mà)
Cô ngoài đây thì cũng xem xét bộ đồng phục rất kĩ lưỡng. Cái áo sơmi ôm vào người, tay ngắn có viền xanh, cổ áo cũng viền xanh. Cái váy caro đen xanh dài đến nửa đùi và cái cà vạt cùng màu đến nửa áo thật dễ thương kèm theo bộ vớ đen dài đến đầu gối. Nhìn thì thấy giống mấy bộ độ đồng phục của Hàn Quốc ấy nhưng không có áo khoác ngoài. Bên ngực trái khâu tên Băng Linh ( Yunna) - 11B
Cậu bước ra cũng với bộ đồng phục ấy nhưng là đồ cho nam, viền tay ngắn, cổ và túi màu xanh cùng cái cà vạt dài caro xanh đen. Chiếc áo sơmi tay dài và quần dài màu xanh đen nốt. Phía trên túi áo khâu Kiến Phong ( Kendent) -11A ( tg: cái tên tạm thời đọc là Ken-đân😂)
_Đẹp trai ta!-cô lại đập vai cậu rồi bước vào phòng tắm. Lát sau cô ra với bộ đồng phục trên người.
_Đáng yêu quá ta!-cậu cười híp mắt.
_Đáng yêu đó giờ!-cô lè lưỡi rồi lại bàn cầm cái lược chải tóc lên.
_Để tớ bím cho cậu!-cậu nhẹ nhàng bím tóc cho cô kiểu thác nước rất đẹp, tìm một cái kẹp hoa gắn vào giữa làm điểm nhấn và xong. Người gì đâu mà yêu quá cơ, con trai mà khéo tay thấy sợ luôn.
_Son tí đi!-cậu năn nỉ cô.
_Son siếc gì? Học sinh đi học là nghiêm túc nha!-cô liếc cậu.
_Nhưng vào đấy cậu không son người khác sẽ bảo cậu nhà quê ấy!-cậu lè lưỡi.
_Kệ người ta!-cô không quan tâm.
_Thôi được rồi!-nhanh cơ hội cô lộ sơ hở, cậu cầm đại cây son trên bàn cô vào quẹt một ít, không may cho cô đó lại là cây son lì. Lau hoài chẳng ra.
_Cái đồ điên này! Hết chuyện làm à?-cô nổi cáu.
_Muốn tốt cho cậu thôi mà!-cậu cúi mặt nhìn cô.
_Mệt quá đi học!-cô quay đi giận dỗi.
Xuống dưới mở tủ uống hết một ngụm sữa rồi ra thẳng xe, cậu mà không nhanh chân vọt lên là nãy giờ cô bỏ cậu đi mất rồi. Chiếc xe lao băng băng trên đường, vào đến cổng The Dream. Cô vào bãi đậu theo cậu hướng dẫn rồi bước xuống xe. Hai người vừa bước xuống là đã là tâm điểm của biết bao nhiêu người.
_*Ê mày, tiểu phu nhân Nhất kìa phải hông?*
_*Băng Linh gì kìa, còn đi chung với Kiến Phong nữa, chắc bài báo là thiệt rồi!*
_*Vậy Hân làm sao?*
_*Nhìn cũng đẹp, mà chắc hông bằng tao đâu!*
_Cậu kệ đám ruồi muỗi ấy đi!-cậu quay qua cô cười.
_Tớ đâu phải là loại người dễ rung chuyển!-cô gườm lại cậu rồi cả hai bật cười rất vui vẻ.
Từ đằng xa, cô đã thấy hai cái bóng lưng quen thuộc, chạy nhanh lại đập vai hai đứa đó:
_Gặp bà không chào hả hai con?-cô cười tươi rói. Đám nam sinh thì mặt mày hùng hục lửa
_Ê nhỏ kia, là ai mà dám ra mặt bắt Nhi và Như phải chào hả?-nam sinh nào đó lên tiếng.
_Là ai không cần quan tâm ha!-cô cười nửa miệng.
_Ui chời con quỷ! Nhớ bà quá đi hà, huhu!-Nhi quay lại ôm chầm lấy cô.
_Ôi mẹ ơi! Con nào đây?-Như quay lại lơ ngơ.
Cô tháo tay Nhi ra quay qua cốc cho Như một cái rõ đau.
_Bà đây mày không nhớ mà lo đi ngắm trai à?-cô cáu lên.
_Giỡn thôi bà! Bà mà con hổng nhớ chứ nhớ ai đây!-Như cười ôm chầm lấy cô.
_Ừa ngoan!-cô làm bộ vuốt vuốt tóc Như.
_Ê, bà với Phong là người yêu nhau hả?-Nhi đột nhiên quay qua hỏi cô.
_Đến bà cũng tin à? Nghĩ sao vậy? Haha.- cô cười rõ to nhìn hai gương mặt tò mò mà bậc cười.
_Vậy sao báo chí đăng ầm ầm kìa, gì mà tiểu phu nhân Nhất rồi Thiếu gia Nhất công khai bạn gái là thanh mai trúc mã gì nữa chứ!-Như gãi đầu.
_À! Hôm đó tập đoàn Lâm Gia tổ chức khiêu vũ mà Phong không có bạn gái đành mượn tui thế thân ai dè chuyện thành vậy luôn.-cô thở dài.-Chứ người như ỗng tui hổng có thèm ha!
_Oh! Tội dễ sợ!-hai chị em gật gù.
_Tội tui nè! Tự nhiên, bao nhiêu năm nay cố gắng giữ cái chức thanh niên nghiêm túc mà bây giờ lại bị gán ghép với chính thằng bạn thân của mình mới chết chứ!-cô tỏ vẻ đau khổ.
_Ừm, mà sao vào đây học vậy?-Như hỏi tiếp.
_Ai biết! Bác Phong tự nhiên ban cho tui một cái vé bay thẳng vào đây luôn!-cô lơ ngơ.
_Wao!!! Yeah, team 4 con quỷ tụ hợp đủ, chuẩn bị kế hoạch phá làng phá xóm! Yaa!-cậu tự nhiên từ đâu chạy lại la làng làm 3 đứa cô ngượng muốn chết.
_<Trời, hoàng tử lạnh lùng cười kìa mày. Lạ nha!>
_<Có người yêu ở đó hông vui mới lạ á>
_<Tao nghe nói hông phải người yêu đâu, 4 ngươi đấy là bạn từ nhỏ thôi à>
_<Ai biết được, đời mà. Biết đâu bất ngờ!>
Cô quay qua lườm tụi nó, hấc cái mặt chảnh chọe rồi đi luôn.
_ Linh học 11B à? Buồn nhỉ?-Như làm mặt buồn.
_ Hai bà học 11 mấy?-cô nói rồi nhìn vào bảng tên Minh Nhi ( Lincy) - 11A và Minh Như ( Dancy) - 11A- cả hai bà cũng 11A tui biết chơi với ai?
_ Thôi mà thương thương mà! Ra chơi gặp! Cậu lên phòng của quản lí hội học sinh để lấy chìa khóa tủ giày đi!-Như nói rồi kéo tay Nhi đi và không quên hôn cô cái chụt vào má.
Cô đi lên cầu thang theo cái hướng mà cậu chỉ để lên phòng quản lí hội học sinh. Leo lên 3 tầng lầu thì cô cũng thấy, kế bên là cái thang máy. Ôi trời! Có thang máy mà cô không thấy làm leo mệt muốn chết luôn.
Cô chỉnh trang phục rồi gõ cửa ba cái, đến khi bên trong vang tiếng mời vào cô mới kéo cửa bước vào.
_Chào cô! Cô muốn gì?-anh chàng ngồi gác chân lên bàn vênh váo nói.
_À! Tôi là học sinh mới, tôi đến đây để nhận chìa khóa tủ!-cô thấy ghét rồi nha mà vẫn ra vẻ bình thản.
_À, trước khi lấy chìa khóa thì mọi người phải đi lau sạch tất cả các tủ!-anh chàng cười nửa miệng.
_Lau sao? Ở đây là trường danh tiếng mà học sinh cũng phải lau dọn à?-cô thấy lạ.
_Cô không cần biết! Tóm lại là ai cũng phải làm vậy!-anh chàng nghênh mặt.
_Thôi được!-cô quay đi nhưng trong lòng không khỏi kì lạ.
Cô vừa quay đi thì tiếng cười bật lên.
_Đồ ngốc! Nghĩ sao vậy!-anh cười ha hả.
Cô lấy khăn và đi lau từng dãy tủ để giày! Mồ hôi chảy từng giọt ướt cả lưng áo.
_Cậu làm gì thế?-Phong nhìn thấy cô lúi cúi lau lau mà bực mình.
_À! Lau tủ thôi! Cái anh gì hội trưởng gì ấy nói vậy mà! Anh ấy nói trước khi nhận chìa khóa thì đều phải lau tất cả các tủ.-cô quẹt mấy đường mồ hôi chảy dài.
_Cái đồ ngốc này! Trường này cậu nghĩ sao mà bắt học sinh phải đi làm ba cái việc này vậy hả?-cậu nổi cáu. Cái tên đấy đúng là khùng, nghĩ sao mà giở cái trò đấy với cô ấy.
_Nhưng anh ấy nói vậy!-cô nghe mà rướm nước mắt. Sao tự nhiên thấy tức vậy nè, cô chảy nước mắt là vì tức chứ chẳng sợ sệt gì cái tên chết bầm đó.
_Đi với tớ!-cậu nắm tay cô lôi một mạch đến phòng Quản lí hội học sinh. Cậu chẳng thèm gõ cửa mà tông thẳng vào.
_Anh bị điển hả Huy? Cô ấy là học sinh mới mà anh làm cái trò gì vậy?-cậu cáu đến đỏ mặt.
_Anh chỉ đùa tí thôi! Ai ngờ cô vợ tương lai bé nhỏ của cậu lại ngốc đến vậy!-anh cười đểu.
_Bị điên à! Tôi với Phong chẳng là gì của nhau cả!-cô quát to.
_Oh, thôi được rồi! Dù sao tôi cũng là bạn thân của Hoàng, dấu ai chứ tôi làm sao qua mặt?- anh lại giở giọng cười đểu cán.
_Vương Khải Huy! Anh im đi!-cậu gằn giọng.
_Chú em đang bảo vệ cô bạn gái của mình đấy à? Anh xin lỗi là được chứ gì?-anh bớt vênh váo nhưng chất giọng thấy ghét dễ sợ.
_IM ĐI ĐỒ ĐÁNG GHÉT!-cô la to rồi bật khóc chạy ra ngoài.
Cậu chạy theo cô mà không quên lườm anh một cái.
_Không phải bạn gái cái thằng bệnh đó sao ta?-anh nghĩ-nếu không sao cô ta lại khóc vì chuyện này chứ? Chẳng hiểu gì cả?
((((((()())((((End Chap(((((((())))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook