Tên Cùng Lớp Này Quá Nguy Hiểm
-
Chương 4: Tìm chỗ
Cô nghe xong, đôi mắt sáng ngời nhìn LamPhong như muốn đồng ý, nhưng hình như có ánh mắt nào sắc bén đó nhìn mình, làm cái miệng nhỏ kia không thể nào mà nhận lời được. A làm sao đây, cô không muốn đi ăn với hắn, không muốn đi ăn với Hàn Lâm, huhu cô không muốn bị trừng, muốn đi ăn với Lam Phong cơ huhu.
_" Hay là chúng ta cùng đi? " _ Lam Phong như hiểu được suy nghĩ của cô qua khuôn mặt mếu máo như con nít muốn ứa nước mắt đó.
Cô nghe câu này, đôi mắt bắt đầu long lanh rồi lại xụ xuống rồi tiếp tục lóng lánh, cứ như thế.
Như nhớ ra cái gì, cô chợt hỏi:
_"cơ mà chúng ta ăn ở đâu?" _ Câu nói này cũng làm cho Lam Phong bừng tỉnh. Ờ ha, ăn ở đâu nhả?. Cậu ấy thầm nghĩ, lông mày nhíu lại. Người bên cạnh thì vẫn tỏ vẻ mặt ngạo mạn, bình thường, nhưng có chút không vui.
Cô lúc này mới phát hiện thấy Hàn Lâm, trên đầu lóe lên một cái bóng đèn, liền 180° quay sang hắn:
" Hay là ra chỗ hồi trước đi, chỗ đó đẹp lắm "
Lam Phong nghe xong, lông mày càng nhíu chặt, còn Hàn Lâm thì nở nụ cười nhạt. Aha điều hắn muốn chính là cái này.
_"Hồi trước ư?"_ Lam Phong hỏi, đôi mắt dính chặt vào hắn.
_"Đó là chỗ mà Hàn Lâm ngủ đó"_Cô ngây thơ, trong sáng nói, vẫn đưa mặt nhìn vào phía hắn, mà không biết Lam Phong mặt đã đen mà khi nghe xong câu này càng tối hơn.
Hàn Lâm nhìn mặt Lam Phong lúc này, cười ranh mãnh, hắn đương nhiên là biết cậu ấy đang nghĩ gì trong đầu. Không thèm để ý tới cậu ta nữa, hắn đưa cặp mắt sâu hút đặt trên khuôn mặt có chút khẩn cầu của cô, thít thú nói:
_"Được thôi, dù sao tôi cũng định tới chỗ đó"
Câu nói này của hắn làm cô bấc giác vui mừng. Nếu được ăn cơm ở chỗ đẹp vậy, chắc cô sẽ ăn rất ngon a~. Cô hớn hở, quay đầu lại nhìn Lam Phong đang bí xị, nói:
"Được rồi,chúng ta tới chỗ đó nha"
Trong đôi mắt của Lam Phong bây giờ, đen như mực, nhưng đột nhiên lóe lên một tia sáng, liền cười tươi, khuôn mặt sáng ngời ngợi:
"Được rồi, chúng ta đi " _ Cậu ấy nói, đôi mắt một lần nữa lóe lên.
_"yay"_ cô hớn hở kêu lên, vui vẻ xuất hiện rất rõ trên mặt. Có thể là do vui quá nên không thấy ánh sáng trong mắt Lam Phong, chỉ có Hàn Lâm là thấy, lòng có chút kì quái. Tên Lam Phong này định giở trò gì đây?
__________Hết C.4 ____________o0o
À, nhân tiện mình xin cảm ơn bạn Hà Tỷ nhiều lắm, nhờ bạn mà mình chú ý nhiều hơn trong bài viết, về phần lời văn thì mình sẽ cố gắng làm cho hay hơn. Mình cũng đã đọc truyện của bạn, rất hay luôn á. Mình cũng mong các bạn sẽ góp ý nhiều hơn cho mình. Cảm ơn mí bạn trước nha~~~~~~
_" Hay là chúng ta cùng đi? " _ Lam Phong như hiểu được suy nghĩ của cô qua khuôn mặt mếu máo như con nít muốn ứa nước mắt đó.
Cô nghe câu này, đôi mắt bắt đầu long lanh rồi lại xụ xuống rồi tiếp tục lóng lánh, cứ như thế.
Như nhớ ra cái gì, cô chợt hỏi:
_"cơ mà chúng ta ăn ở đâu?" _ Câu nói này cũng làm cho Lam Phong bừng tỉnh. Ờ ha, ăn ở đâu nhả?. Cậu ấy thầm nghĩ, lông mày nhíu lại. Người bên cạnh thì vẫn tỏ vẻ mặt ngạo mạn, bình thường, nhưng có chút không vui.
Cô lúc này mới phát hiện thấy Hàn Lâm, trên đầu lóe lên một cái bóng đèn, liền 180° quay sang hắn:
" Hay là ra chỗ hồi trước đi, chỗ đó đẹp lắm "
Lam Phong nghe xong, lông mày càng nhíu chặt, còn Hàn Lâm thì nở nụ cười nhạt. Aha điều hắn muốn chính là cái này.
_"Hồi trước ư?"_ Lam Phong hỏi, đôi mắt dính chặt vào hắn.
_"Đó là chỗ mà Hàn Lâm ngủ đó"_Cô ngây thơ, trong sáng nói, vẫn đưa mặt nhìn vào phía hắn, mà không biết Lam Phong mặt đã đen mà khi nghe xong câu này càng tối hơn.
Hàn Lâm nhìn mặt Lam Phong lúc này, cười ranh mãnh, hắn đương nhiên là biết cậu ấy đang nghĩ gì trong đầu. Không thèm để ý tới cậu ta nữa, hắn đưa cặp mắt sâu hút đặt trên khuôn mặt có chút khẩn cầu của cô, thít thú nói:
_"Được thôi, dù sao tôi cũng định tới chỗ đó"
Câu nói này của hắn làm cô bấc giác vui mừng. Nếu được ăn cơm ở chỗ đẹp vậy, chắc cô sẽ ăn rất ngon a~. Cô hớn hở, quay đầu lại nhìn Lam Phong đang bí xị, nói:
"Được rồi,chúng ta tới chỗ đó nha"
Trong đôi mắt của Lam Phong bây giờ, đen như mực, nhưng đột nhiên lóe lên một tia sáng, liền cười tươi, khuôn mặt sáng ngời ngợi:
"Được rồi, chúng ta đi " _ Cậu ấy nói, đôi mắt một lần nữa lóe lên.
_"yay"_ cô hớn hở kêu lên, vui vẻ xuất hiện rất rõ trên mặt. Có thể là do vui quá nên không thấy ánh sáng trong mắt Lam Phong, chỉ có Hàn Lâm là thấy, lòng có chút kì quái. Tên Lam Phong này định giở trò gì đây?
__________Hết C.4 ____________o0o
À, nhân tiện mình xin cảm ơn bạn Hà Tỷ nhiều lắm, nhờ bạn mà mình chú ý nhiều hơn trong bài viết, về phần lời văn thì mình sẽ cố gắng làm cho hay hơn. Mình cũng đã đọc truyện của bạn, rất hay luôn á. Mình cũng mong các bạn sẽ góp ý nhiều hơn cho mình. Cảm ơn mí bạn trước nha~~~~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook