Tay Chơi Bá Đạo
-
Chương 18: Cương thi lông trắng
Dịch: Niệm Di
***
Thiếu mất một người, chỉ có thể chuyển qua chơi kiêu bài Đấu địa chủ* (Dou Di Zhu).
(Chú thích: Dou Di Zhu là một trò chơi bài phổ biến ở Trung Quốc. Kiểu bài ba người chơi có nhiều biến thể, bao gồm một phiên bản sử dụng một cỗ bài và một phiên bản sử dụng hai cỗ bài. Bất kể phiên bản, có hai đội: một người chơi vai Địa chủ và hai người chơi vai Tá điền. Các tá điền hợp tác cùng nhau để cạnh tranh với địa chủ trong trò chơi kiểu vòng tròn.)
Kỹ năng đánh bài của Lý Ngang rất giỏi. Nếu vào năm ấy, Trần Đao Tử (một nhân vật trong phim Thần bài Macau) có thể thắng được 37 triệu với 20 tệ, thì Lý Ngang nạp vào game đánh bài có 200.000 đậu nhưng thắng đến 5.000.000 đậu.
Sau vài hiệp, hai người còn lại thua tới tấp, vô cùng bực mình. Họ tự lẩm bẩm, không biết hôm nay tay của Phùng Thiết Chủy có bốc nhầm phân chó hay không mà may mắn quá vậy.
Người B đập những lá bài trên tay, trừng mắt nhìn Lý Ngang, nói: "Mày có thể giết tao với 17 lá? Mày giết tao được không? Hôm nay mày có thể giết tao với 17 lá, tao ăn hết mấy lá bài này ngay!"
Lý Ngang bình tĩnh ném tất cả quân bài trong tay lên vị trí có hình "bom đạn," "máy bay" trên tờ báo lót sàn.
Mười 17 lá bài, giết ngay tức khắc.
Người B nhìn chằm chằm vào những quân bài được đặt trong tờ báo, vừa định tức giận, chợt nghe thấy một tiếng "cạch" rất nhẹ.
Gã vô thức quay đầu, nhìn về phía thềm đại sảnh đằng xa.
Thi thể lông trắng ngồi trong quan tài đang đứng thẳng dậy với tốc độ chầm chậm, trông rất kỳ lạ.
Nó bước ra khỏi chiếc quan tài thấp bé, nhảy một cú, rời khỏi bục cao rồi lặng lẽ tiến về phía ba người đang đánh bài.
Cương thi được sinh ra bằng cách thu thập những bất bình và giận dữ từ trời đất, dùng oán khí làm sức mạnh, dùng máu tương làm thức ăn.
Theo các bộ sách thần quái và linh dị như "Tử Bất Ngữ" và "Duyệt Vi thảo đường bút ký", cương thi có thể được chia thành Tử cương thi, Bạch cương thi, Hắc cương thi, Lục cương thi, Mao cương thi, Phi cương thi, Du cương thi, Phục cương thi, Bất Hóa cốt, thậm chí là Hạn Bạt và Hống.
Tử cương thi là xác chết của người bình thường, còn Hắc cương thi và Bạch cương thi chính là những xác chết mọc đầy lông trên cơ thể, có khả năng đứng thẳng và hoạt động tự do.
Lục và Mao cương thi rất nhanh nhẹn, nhảy mà như bay, không sợ lửa, hoặc thậm chí không sợ ánh nắng mặt trời.
Trong khi đó, các loại cương thi ở đẳng cấp cao hơn như Phi cương thi có thể thi triển phép thuật, bay lên không trung và đi xa hơn nghìn dặm vào ban đêm.
Còn về Bất Hóa cốt và những loại cương thi vô cùng cao cấp như Hạn Bạt, chúng đã trở thành những vị yêu ma huyền thoại. Nơi chúng đi qua, ngay cả một ngọn cỏ cũng không thể sống sót.
Mặc dù con Bạch cương thi trước mặt chỉ là ở cấp thấp, nhưng nếu là một người bình thường tay không tấc sắc cũng không thể nào kháng cự nổi nó. Đối với dân thường, kẻ đó phải hoảng sợ, cứng đơ cả người khi lần đầu tiên trông thấy quỷ quái mới đúng là hợp tình, hợp lý.
Bạch cương thi nhảy khỏi bục, chậm rãi đi tới; cả quá trình đều vô cùng im ắng. Người B vừa định hét lên, chợt nhớ đến người bạn đồng hành đã bỏ đi trong trạng thái hoảng hốt, bèn tái mặt hẳn.
Theo câu nói kỳ lạ lưu truyền trong làng, khi gặp tình huống xác chết sống dậy, người sống không nên nói to. Thậm chí, kẻ ấy còn không được thay đổi cường độ hít thở. Bằng không, cương thi sẽ cảm giác được hơi thở của người sống, rồi ra tay giết chết kẻ đó.
Người C, người đang ngồi đối diện với người B, nhìn thấy sắc mặt của người bạn đồng hành của mình thay đổi, vô thức quay đầu lại. Gã cũng nhìn thấy con cương thi kia.
Ngày thường, hai người B và C rất thân nhau, lúc này sợ tới mức không dám nhắc nhở Lý Ngang đang đưa lưng về phía con yêu quái kia, chỉ có thể ném bài xuống rồi lảo đảo chạy ra khỏi cửa.
E là trong lòng của hai người, họ cũng mong Lý Ngang có thể làm mồi cho con Bạch cương thi kia, trở thành khiên thịt tạm thời, để họ rãnh chân mà chạy...
Ngồi ở phía trong cùng, Lý Ngang nhìn tất cả đồng bạn rời khỏi sảnh đường. Hắn không chút vội vàng đứng lên, vỗ nhẹ bụi trên quần áo, quay đầu nhìn con cương thi kia.
Người phụ nữ tội nghiệp này bị chính con trai của mình bỏ đói rồi chết. Thế mà, sau khi chết bà ấy vẫn chưa được yên nghỉ.
Bà ta mọc đầy những sợi lông dài màu trắng trên khắp cơ thể. Những mảng lông dày đặc và xõa tung ấy đó xuyên qua từ những khe hở tấm áo liệm, nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió thổi.
Làn da dưới lớp lông trắng tái nhợt, nhăn nheo vì mảng cơ thịt bên dưới co rút lại, trông chẳng khác gì da rắn.
Nơi duy nhất không bị lông trắng mọc kín mít chính là khuôn mặt. Đôi mắt của bà ta trũng sâu và vô cùng đáng sợ, miệng mở to nhưng không có răng bên trong, chỉ có thể nhìn thấy nướu răng nhợt nhạt.
Ngửi thấy hơi thở của người sống, cương thi lông trắng vươn hai tay ra phía trước, chậm rãi đi về phía Lý Ngang.
"Haizzzz......"
Lý Ngang khẽ thở dài, nhặt khẩu súng Kalashnikov lên.
Tì chặt đế báng súng vào vai, cổ hơi nghiêng sang phải, Lý Ngang dùng mắt phải nhìn vào đường ngắm đúng, bước chân trái về phía trước, cong nhẹ gối trái, kiễng nhẹ chân phải, dồn trọng tâm về phía trước.
Đây là tư thế đứng bắn AK cực kỳ chuẩn xác.
Hắn bóp cò; viên đạn xoay dọc theo xoắn rãnh nòng súng, bắn ra ngoài.
Khi đạn súng AK có đường kính 7,62mm, bay với vận tốc 850m/s mang theo động năng của họng súng 1980J ghim vào cơ thể người thường, nó có thể gây thủng một lỗ nhỏ rồi oanh tạc ra một vết thương to lớn.
Sự mong manh của xương, thịt con người vượt xa khỏi trí tưởng tượng của bản thân mình từng nghĩ cơ mà. Ngay cả voi ma mút hay khủng long bạo chúa cũng không thể tiếp xúc với viên đạn 7,62mm ở khoảng cách gần như vậy mà không bị bất cứ vết thương nào.
Đoàng đoàng đoàng!!!!
Họng súng bốc lên tia lửa nhỏ. Chỉ trong vòng 6 giây, Lý Ngang đã nã hết tất cả 29 viên trong băng đạn vào đầu, thân và tứ chi của con cương thi lông trắng.
Khi còn viên đạn cuối cùng trong băng, Lý Ngang cầm súng trong tay phải, dùng tay trái lấy hộp tiếp đạn từ thắt lưng ra, sau đó dùng hộp tiếp đạn mới gạt vào lẫy mở khóa hộp tiếp đạn trên thân súng. Sau khi gạt ra, hộp tiếp đạn trống rỗng bị nới lỏng, hắn nhanh chóng gạt phăng nó rơi xuống đất, đồng thời lắp hộp đạn mới vào đúng vị trí vừa rồi.
Thao tác thay hộp tiếp đạn chiến thuật bằng một tay này chỉ mất từ 2 đến 3 giây, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian hơn thay theo kiểu truyền thống. Ngay cả thao tác kéo chốt và nạp đạn cũng có thể được loại bỏ, giúp cải thiện đáng kể về tính chất bắn liên thanh khi sử dụng súng AK.
Những viên đạn cỡ 7,62mm liên tục găm vào người con cương thi trắng. Những âm thanh chói tai và ồn ào vang vọng trong ngôi đình nông thôn rộng lớn. Hòa với tiếng leng keng của những viên đạn rơi xuống đất, trận mưa súng này dệt nên một bản giao hưởng đầy sắt và máu.
Lực đẩy khổng lồ của nòng súng khiến con cương thi lông trắng lùi lại liên tục về sau. Mái tóc bạc trắng của nó nối liền với một mảng da đầu rộng lớn bị đạn súng trường xé nát, lộ ra hộp sọ trắng hếu với lớp thịp tím tái bên trong.
Tuy nhiên, trên các bộ phận cơ thể được phủ đầy lông trắng, những viên đạn 7,62mm đã bị chặn lại.
Những sợi lông dài trắng muốt và mềm mại ấy giống như những chiếc áo giáp chống đạn mạnh mẽ, dính chặt vào những viên đạn vỏ đồng, khiến nó nằm sát trên bề mặt thân thể của con cương thi, không thể đâm vào người nó được.
Thậm chí, còn có một nhúm lông trắng kéo dài từ cổ họng con cương thi ra ngoài, muốn ngăn chặn những viên đạn đang cố bay xuyên qua khoang miệng.
Lý Ngang cũng hiểu, đâu có dễ gì mà hoàn thành nhiệm vụ một cách dễ dàng như thế được. Hắn cất khẩu AK47 vào ba lô, dùng tay phải lấy ra khẩu Shotgun hai nòng được chế tạo từ các bộ phận xe gắn máy và rướn tay trái moi một quả lựu đạn đơn giản được tái chế từ vỏ nhựa ra.
Đùng!
Khẩu Shotgun hai nòng phóng ra những viên bi thép nhỏ dày đặc, đánh nổ tung đôi mắt vô thần chỉ toàn tròng trắng của con cương thi này.
Cơ thể của nó bị trúng một đòn mạnh, run rẩy dữ dội. Ngay giây tiếp theo, nó gầm lên với chất giọng vô cùng thê thảm, vang vọng khắp cả một vùng rừng núi.
Cương thi lông trắng lao tới; mái tóc dài xám xịt phía sau đột nhiên tăng tốc, bay lên lơ lửng như một bóng ma.
"Nhanh quá...."
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Lý Ngang. Hắn giẫm mạnh chân xuống đất trong vô thức, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, vừa vặn tránh né bàn tay đầy móng nhọn trong gang tấc.
Trong chớp mắt, Lý Ngang nhìn rõ bộ móng tay đen nhánh và vô củng sắc bén của con cương thi. Nếu trúng phải đoàn vừa rồi... phỏng chứng hắn sẽ bị cắt ngang làm hai.
Sau khi nhoài người tránh né, Lý Ngang vội vã lăn lộn vài vòng trên mặt đất, sau khi triệt tiêu được lực quán tính, bèn đứng dậy ngay lập tức. Hắn bóp cò Shotgun liên tiếp. Sau khi hết đạn, hắn giật đứt dây dẫn của quả lựu đạn nằm trong tay trái rồi ném nó về phía con cương thi. Đồng thời, Lý Ngang chui vào hai chồng ghế cao bên trong sảnh đường để ẩn nấp tạm thời.
Chiếc lon chắc chắn, được buộc bằng băng keo, lướt một vòng cung duyên dáng trong không trung và rơi xuống trước mặt con cương thi.
Cương thi lông trắng vươn tay chụp lấy cái lon, bóp mạnh.
Ầm!
Ngọn lửa bùng lên ngút trời. Sóng xung kích rõ rệt quét qua toàn bộ sảnh đường, nghiền nát tất cả bàn ghế trong góc hội trường thành từng mảnh.
Bên trong chiếc lon chứa, những viên bi thép, đinh thép và mảnh sắt nhỏ lít nha lít nhít nở rộ thành những bông hoa chết chóc trong không khí, đi cùng với tiếng xé gió, mạnh mẽ cắm sâu vào từng ngóc ngách trong căn phòng này.
Lúc này, Lý Ngang thò đầu ra ngoài từ phía sau đống bàn ghế xa xa. Hắn nhìn thấy một bóng người vẫn đứng giữa làn khói bụi.
"Gào... gào...."
Một tiếng gầm nhẹ vang lên giữa đại sảnh. Con cương thi lông trắng bước ra mảng bụi mù; máu thịt trên lòng bàn tay đều bị lột sạch, chỉ còn xương cốt trơ trơ.
Tuy nhiên, dường như những sợi lông trắng trên người nó cũng có sinh mạng vậy. Chúng bò dọc theo cánh tay của con cương thi, bám vào vết thương trên lòng bàn tay, bắt đầu tự chữa trị.
Không những thế, những sợi lông trắng trên người nó cũng nhanh chóng chuyển sang màu đen với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Thậm chí, ở lỗ chân lông còn xuất hiện một màu xanh nhạt.
Từ lông trắng thành lông đen rồi chuyển qua lông xanh, rõ ràng là nó đang tiến hóa.
***
Thiếu mất một người, chỉ có thể chuyển qua chơi kiêu bài Đấu địa chủ* (Dou Di Zhu).
(Chú thích: Dou Di Zhu là một trò chơi bài phổ biến ở Trung Quốc. Kiểu bài ba người chơi có nhiều biến thể, bao gồm một phiên bản sử dụng một cỗ bài và một phiên bản sử dụng hai cỗ bài. Bất kể phiên bản, có hai đội: một người chơi vai Địa chủ và hai người chơi vai Tá điền. Các tá điền hợp tác cùng nhau để cạnh tranh với địa chủ trong trò chơi kiểu vòng tròn.)
Kỹ năng đánh bài của Lý Ngang rất giỏi. Nếu vào năm ấy, Trần Đao Tử (một nhân vật trong phim Thần bài Macau) có thể thắng được 37 triệu với 20 tệ, thì Lý Ngang nạp vào game đánh bài có 200.000 đậu nhưng thắng đến 5.000.000 đậu.
Sau vài hiệp, hai người còn lại thua tới tấp, vô cùng bực mình. Họ tự lẩm bẩm, không biết hôm nay tay của Phùng Thiết Chủy có bốc nhầm phân chó hay không mà may mắn quá vậy.
Người B đập những lá bài trên tay, trừng mắt nhìn Lý Ngang, nói: "Mày có thể giết tao với 17 lá? Mày giết tao được không? Hôm nay mày có thể giết tao với 17 lá, tao ăn hết mấy lá bài này ngay!"
Lý Ngang bình tĩnh ném tất cả quân bài trong tay lên vị trí có hình "bom đạn," "máy bay" trên tờ báo lót sàn.
Mười 17 lá bài, giết ngay tức khắc.
Người B nhìn chằm chằm vào những quân bài được đặt trong tờ báo, vừa định tức giận, chợt nghe thấy một tiếng "cạch" rất nhẹ.
Gã vô thức quay đầu, nhìn về phía thềm đại sảnh đằng xa.
Thi thể lông trắng ngồi trong quan tài đang đứng thẳng dậy với tốc độ chầm chậm, trông rất kỳ lạ.
Nó bước ra khỏi chiếc quan tài thấp bé, nhảy một cú, rời khỏi bục cao rồi lặng lẽ tiến về phía ba người đang đánh bài.
Cương thi được sinh ra bằng cách thu thập những bất bình và giận dữ từ trời đất, dùng oán khí làm sức mạnh, dùng máu tương làm thức ăn.
Theo các bộ sách thần quái và linh dị như "Tử Bất Ngữ" và "Duyệt Vi thảo đường bút ký", cương thi có thể được chia thành Tử cương thi, Bạch cương thi, Hắc cương thi, Lục cương thi, Mao cương thi, Phi cương thi, Du cương thi, Phục cương thi, Bất Hóa cốt, thậm chí là Hạn Bạt và Hống.
Tử cương thi là xác chết của người bình thường, còn Hắc cương thi và Bạch cương thi chính là những xác chết mọc đầy lông trên cơ thể, có khả năng đứng thẳng và hoạt động tự do.
Lục và Mao cương thi rất nhanh nhẹn, nhảy mà như bay, không sợ lửa, hoặc thậm chí không sợ ánh nắng mặt trời.
Trong khi đó, các loại cương thi ở đẳng cấp cao hơn như Phi cương thi có thể thi triển phép thuật, bay lên không trung và đi xa hơn nghìn dặm vào ban đêm.
Còn về Bất Hóa cốt và những loại cương thi vô cùng cao cấp như Hạn Bạt, chúng đã trở thành những vị yêu ma huyền thoại. Nơi chúng đi qua, ngay cả một ngọn cỏ cũng không thể sống sót.
Mặc dù con Bạch cương thi trước mặt chỉ là ở cấp thấp, nhưng nếu là một người bình thường tay không tấc sắc cũng không thể nào kháng cự nổi nó. Đối với dân thường, kẻ đó phải hoảng sợ, cứng đơ cả người khi lần đầu tiên trông thấy quỷ quái mới đúng là hợp tình, hợp lý.
Bạch cương thi nhảy khỏi bục, chậm rãi đi tới; cả quá trình đều vô cùng im ắng. Người B vừa định hét lên, chợt nhớ đến người bạn đồng hành đã bỏ đi trong trạng thái hoảng hốt, bèn tái mặt hẳn.
Theo câu nói kỳ lạ lưu truyền trong làng, khi gặp tình huống xác chết sống dậy, người sống không nên nói to. Thậm chí, kẻ ấy còn không được thay đổi cường độ hít thở. Bằng không, cương thi sẽ cảm giác được hơi thở của người sống, rồi ra tay giết chết kẻ đó.
Người C, người đang ngồi đối diện với người B, nhìn thấy sắc mặt của người bạn đồng hành của mình thay đổi, vô thức quay đầu lại. Gã cũng nhìn thấy con cương thi kia.
Ngày thường, hai người B và C rất thân nhau, lúc này sợ tới mức không dám nhắc nhở Lý Ngang đang đưa lưng về phía con yêu quái kia, chỉ có thể ném bài xuống rồi lảo đảo chạy ra khỏi cửa.
E là trong lòng của hai người, họ cũng mong Lý Ngang có thể làm mồi cho con Bạch cương thi kia, trở thành khiên thịt tạm thời, để họ rãnh chân mà chạy...
Ngồi ở phía trong cùng, Lý Ngang nhìn tất cả đồng bạn rời khỏi sảnh đường. Hắn không chút vội vàng đứng lên, vỗ nhẹ bụi trên quần áo, quay đầu nhìn con cương thi kia.
Người phụ nữ tội nghiệp này bị chính con trai của mình bỏ đói rồi chết. Thế mà, sau khi chết bà ấy vẫn chưa được yên nghỉ.
Bà ta mọc đầy những sợi lông dài màu trắng trên khắp cơ thể. Những mảng lông dày đặc và xõa tung ấy đó xuyên qua từ những khe hở tấm áo liệm, nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió thổi.
Làn da dưới lớp lông trắng tái nhợt, nhăn nheo vì mảng cơ thịt bên dưới co rút lại, trông chẳng khác gì da rắn.
Nơi duy nhất không bị lông trắng mọc kín mít chính là khuôn mặt. Đôi mắt của bà ta trũng sâu và vô cùng đáng sợ, miệng mở to nhưng không có răng bên trong, chỉ có thể nhìn thấy nướu răng nhợt nhạt.
Ngửi thấy hơi thở của người sống, cương thi lông trắng vươn hai tay ra phía trước, chậm rãi đi về phía Lý Ngang.
"Haizzzz......"
Lý Ngang khẽ thở dài, nhặt khẩu súng Kalashnikov lên.
Tì chặt đế báng súng vào vai, cổ hơi nghiêng sang phải, Lý Ngang dùng mắt phải nhìn vào đường ngắm đúng, bước chân trái về phía trước, cong nhẹ gối trái, kiễng nhẹ chân phải, dồn trọng tâm về phía trước.
Đây là tư thế đứng bắn AK cực kỳ chuẩn xác.
Hắn bóp cò; viên đạn xoay dọc theo xoắn rãnh nòng súng, bắn ra ngoài.
Khi đạn súng AK có đường kính 7,62mm, bay với vận tốc 850m/s mang theo động năng của họng súng 1980J ghim vào cơ thể người thường, nó có thể gây thủng một lỗ nhỏ rồi oanh tạc ra một vết thương to lớn.
Sự mong manh của xương, thịt con người vượt xa khỏi trí tưởng tượng của bản thân mình từng nghĩ cơ mà. Ngay cả voi ma mút hay khủng long bạo chúa cũng không thể tiếp xúc với viên đạn 7,62mm ở khoảng cách gần như vậy mà không bị bất cứ vết thương nào.
Đoàng đoàng đoàng!!!!
Họng súng bốc lên tia lửa nhỏ. Chỉ trong vòng 6 giây, Lý Ngang đã nã hết tất cả 29 viên trong băng đạn vào đầu, thân và tứ chi của con cương thi lông trắng.
Khi còn viên đạn cuối cùng trong băng, Lý Ngang cầm súng trong tay phải, dùng tay trái lấy hộp tiếp đạn từ thắt lưng ra, sau đó dùng hộp tiếp đạn mới gạt vào lẫy mở khóa hộp tiếp đạn trên thân súng. Sau khi gạt ra, hộp tiếp đạn trống rỗng bị nới lỏng, hắn nhanh chóng gạt phăng nó rơi xuống đất, đồng thời lắp hộp đạn mới vào đúng vị trí vừa rồi.
Thao tác thay hộp tiếp đạn chiến thuật bằng một tay này chỉ mất từ 2 đến 3 giây, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian hơn thay theo kiểu truyền thống. Ngay cả thao tác kéo chốt và nạp đạn cũng có thể được loại bỏ, giúp cải thiện đáng kể về tính chất bắn liên thanh khi sử dụng súng AK.
Những viên đạn cỡ 7,62mm liên tục găm vào người con cương thi trắng. Những âm thanh chói tai và ồn ào vang vọng trong ngôi đình nông thôn rộng lớn. Hòa với tiếng leng keng của những viên đạn rơi xuống đất, trận mưa súng này dệt nên một bản giao hưởng đầy sắt và máu.
Lực đẩy khổng lồ của nòng súng khiến con cương thi lông trắng lùi lại liên tục về sau. Mái tóc bạc trắng của nó nối liền với một mảng da đầu rộng lớn bị đạn súng trường xé nát, lộ ra hộp sọ trắng hếu với lớp thịp tím tái bên trong.
Tuy nhiên, trên các bộ phận cơ thể được phủ đầy lông trắng, những viên đạn 7,62mm đã bị chặn lại.
Những sợi lông dài trắng muốt và mềm mại ấy giống như những chiếc áo giáp chống đạn mạnh mẽ, dính chặt vào những viên đạn vỏ đồng, khiến nó nằm sát trên bề mặt thân thể của con cương thi, không thể đâm vào người nó được.
Thậm chí, còn có một nhúm lông trắng kéo dài từ cổ họng con cương thi ra ngoài, muốn ngăn chặn những viên đạn đang cố bay xuyên qua khoang miệng.
Lý Ngang cũng hiểu, đâu có dễ gì mà hoàn thành nhiệm vụ một cách dễ dàng như thế được. Hắn cất khẩu AK47 vào ba lô, dùng tay phải lấy ra khẩu Shotgun hai nòng được chế tạo từ các bộ phận xe gắn máy và rướn tay trái moi một quả lựu đạn đơn giản được tái chế từ vỏ nhựa ra.
Đùng!
Khẩu Shotgun hai nòng phóng ra những viên bi thép nhỏ dày đặc, đánh nổ tung đôi mắt vô thần chỉ toàn tròng trắng của con cương thi này.
Cơ thể của nó bị trúng một đòn mạnh, run rẩy dữ dội. Ngay giây tiếp theo, nó gầm lên với chất giọng vô cùng thê thảm, vang vọng khắp cả một vùng rừng núi.
Cương thi lông trắng lao tới; mái tóc dài xám xịt phía sau đột nhiên tăng tốc, bay lên lơ lửng như một bóng ma.
"Nhanh quá...."
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Lý Ngang. Hắn giẫm mạnh chân xuống đất trong vô thức, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, vừa vặn tránh né bàn tay đầy móng nhọn trong gang tấc.
Trong chớp mắt, Lý Ngang nhìn rõ bộ móng tay đen nhánh và vô củng sắc bén của con cương thi. Nếu trúng phải đoàn vừa rồi... phỏng chứng hắn sẽ bị cắt ngang làm hai.
Sau khi nhoài người tránh né, Lý Ngang vội vã lăn lộn vài vòng trên mặt đất, sau khi triệt tiêu được lực quán tính, bèn đứng dậy ngay lập tức. Hắn bóp cò Shotgun liên tiếp. Sau khi hết đạn, hắn giật đứt dây dẫn của quả lựu đạn nằm trong tay trái rồi ném nó về phía con cương thi. Đồng thời, Lý Ngang chui vào hai chồng ghế cao bên trong sảnh đường để ẩn nấp tạm thời.
Chiếc lon chắc chắn, được buộc bằng băng keo, lướt một vòng cung duyên dáng trong không trung và rơi xuống trước mặt con cương thi.
Cương thi lông trắng vươn tay chụp lấy cái lon, bóp mạnh.
Ầm!
Ngọn lửa bùng lên ngút trời. Sóng xung kích rõ rệt quét qua toàn bộ sảnh đường, nghiền nát tất cả bàn ghế trong góc hội trường thành từng mảnh.
Bên trong chiếc lon chứa, những viên bi thép, đinh thép và mảnh sắt nhỏ lít nha lít nhít nở rộ thành những bông hoa chết chóc trong không khí, đi cùng với tiếng xé gió, mạnh mẽ cắm sâu vào từng ngóc ngách trong căn phòng này.
Lúc này, Lý Ngang thò đầu ra ngoài từ phía sau đống bàn ghế xa xa. Hắn nhìn thấy một bóng người vẫn đứng giữa làn khói bụi.
"Gào... gào...."
Một tiếng gầm nhẹ vang lên giữa đại sảnh. Con cương thi lông trắng bước ra mảng bụi mù; máu thịt trên lòng bàn tay đều bị lột sạch, chỉ còn xương cốt trơ trơ.
Tuy nhiên, dường như những sợi lông trắng trên người nó cũng có sinh mạng vậy. Chúng bò dọc theo cánh tay của con cương thi, bám vào vết thương trên lòng bàn tay, bắt đầu tự chữa trị.
Không những thế, những sợi lông trắng trên người nó cũng nhanh chóng chuyển sang màu đen với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Thậm chí, ở lỗ chân lông còn xuất hiện một màu xanh nhạt.
Từ lông trắng thành lông đen rồi chuyển qua lông xanh, rõ ràng là nó đang tiến hóa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook