Tàu Điện Ngầm Bắc Kinh Tuyến Số 1
Chương 10: Bốn người một bàn

Bình An nắm tay trong túi, đi trên đường cái ở Bắc Kinh xa hoa truỵ lạc dòng người đông đúc, hắn hiện tại nghiêm túc suy tính một vấn đề, một vấn đề từ sau khi cùng Trần Phi Phi nói chuyện qua điện thoại tối hôm qua vẫn không đi—— có phải, nên quen bạn gái?

Cái ý nghĩ này kỳ thực từ sau khi Bình An tốt nghiệp đại học không quyết định qua, thế nhưng cũng không thực tế quá, bên người càng không có gì thích hợp để chọn người khác phái, lâu ngày dĩ nhiên cũng kéo thời gian dài như vậy, kéo dài tới ngay cả người khác đều cho là mình là một đồng tính luyến ái… Tuy rằng Trần Phi Phi sở dĩ sẽ tin thật không nghi ngờ hơn phân nửa là nguyên nhân của Bình An, nói dối khó toàn.

Sau khi tiếp nhận thỉnh cầu của Trần Phi Phi, Bình An quyết định giúp hắn một chút, tạm thời làm bạn trai tạm thời đến ăn bữa cơm.

Bạn trai lâm thời, nghe hình như không được tốt lắm, kỳ thực đối với Bình An bây giờ mà nói thế nhưng khó được chuyện tốt a, cũng chính là hắncó thể lần đầu nếm thử cơ hội kén vợ kén chồng, vốn có một bàn người ngoại trừ Trần Phi Phi cùng Bình An hai nam, còn lại tất cả đều là nữ, mọi người trong lòng cũng đều biết rõ, cũng chẳng qua là thêm một người cho đủ mà thôi.

Vừa vặn tối hôm nay thời gian rất là dư dả, không nói đến rốt cục vị Nhâm tổng giám đốc kia có chuyện quan trọng quyết định đêm nay không uy thỏ, Lý Phát cũng sớm cùng Bình An nói buổi tối không quay về ăn, ngay cả lão bản nhà mình đều nhân từ ôn nhu bảo hôm nay tan sớm một giờ.

Các loại lý do tất cả đều kết hợp ở tại ngày này, Bình An không thể không nói Trần Phi Phi quả thực gặp may mắn, chọn đúng ngày hôm nay.

Đi một hồi, phía ngoài không khí lạnh lẻo cóng khiến tai Bình An phát đau, cuối cùng đã đến một nhà hàng cơm Tây ở khu thuoqng mại, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu nhà hàng chính là cái nhà hàng mà Trần Phi Phi nói qua, Bình An vốn có cho rằng nên đến một quán cơm nhỏ, không nghĩ tới tên này xuất huyết lớn như vậy, loại địa phương này vừa nhìn liền biết giá sẽ không thấp.

Đi vào bên trong, nhiệt lưu trong nháy mắt kéo tới, hệ thống sưởi hơi trang bị điều hòa, như là đi vào bếp lò, ngước mắt nhìn phục vụ hướng mình đi tới, mặc áo sơmi mỏng cùng váy phục vụ viên, miệng liền mở, tự giác báo danh nói: “Tìm Trần Phi Phi.”

Người phục vụ trên mặt vẫn luôn duy trì nụ cười chuyên nghiệp, gật đầu giơ tay chỉ cho Bình An lên lầu hai.

Nhà hàng này kết cấu rất tốt, tầng một chính là hình thức đại sảnh, bày không ít bàn tròn dày, vừa nhìn giống như là lúc có tiệc rượu sẽ dùng đến, lầu hai lại phân thành mỗi gian một bàn đơn, không thuộc hình thức một khách một gian, chỉ là mỗi bàn đều cách nhau một lớp kính mờ đơn giản, hơn nữa toàn bộ lầu hai đều là gam màu ấm, có vẻ dị thường ấm áp.

Bình An mới lên quan sát một chút bốn phía, đã bị ánh mắt của Trần Phi Phi cách đó không xa nhìn thấy, đứng lên hướng về phía Bình An phất tay, vẻ mặt còn biểu tình “sẽ chờ cậu đến”.

Bình An bất đắc dĩ đi tới, phát hiện nguyên lai một bàn cũng chỉ có ba người, tính cả mình mới bốn người.

Ngồi vào vị trí trống bên cạnh Trần Phi Phi, bên kia lần lượt một tầng kính mờ, Trần Phi Phi lập tức giới thiệu, chỉ vào một nữ nhân hơi mập đối diện nói: “Bình An, đây là đồng sự của tôi Lưu Tiểu Vân.”

Bình An cười hữu hảo chút, Trần Phi Phi ngón tay liền hướng một vị nữ nhân khác mang kính nói: “Đây cũng là đồng sự của tôi, Vu Tình miệng rộng.”

Vừa mới nói xong, Vu Tình liền đưa tay vỗ xuống bàn, trừng mắt nhìn Trần Phi Phi rồi quay đầu đối Bình An cười giải thích: “Suất ca cậu đừng nghe hắn nói xấu tôi, tôi là Vu Tình, gọi Tình tỷ tỷ cũng được.”

Bình An không biết nói gì, Trần Phi Phi hướng Vu Tình xua tay như đuổi ruồi, sau đó mới chỉ vào Bình An nói: “Đây chính là người ta đã nói với các cô, bác sĩ thú y tiểu bạch kiểm ôn nhu, Bình An, hắn thế lại là người thành thật, các cô chớ đem huynh đệ tôi làm hư quá mức.”

Đối với lời giới thiệu sau cùng của Trần Phi Phi, Bình An đối ba chữ “tiểu bạch kiểm” này càng không thích, bất quá để phối hợp hắn lại không nói xấu gì.

“Huynh đệ cậu?” Lưu Tiểu Vân hồ nghi nhìn Trần Phi Phi, hỏi: “Thật là huynh đệ cậu?”

Vu Tình ở bên cạnh che miệng cười, Bình An sở dĩ không rõ, Trần Phi Phi nhanh vỗ đầu một cái đổi giọng nói: “Không đúng không đúng, đây là của tôi… bạn trai.”

Lưu Tiểu Vân nghe xong lời này mới mỉm cười gật đầu, ánh mắt trẻ nhỏ dễ dạy thưởng cho Trần Phi Phi muốn khóc rống. Bình An nhìn bọn họ một bộ hỗ động cũng hiểu được việc không liên quan mình coi như xem kịch a, hoàn toàn không có tự coi bản thân là một diễn viên.

Một bàn ngồi đủ bốn người, cười cười nói nói bắt đầu cầm thực đơn gọi món, thức ăn nơi này kỳ thực thật không đứng đắn, dù sao cũng là cơm Tây chiếm đa số, cái gì pepper steak (cái này bên mình gọi là gì thì mình không biết), cái gì pizza phô mát, giá vừa đắt vừa không có cơm Tàu ngon, bất quá là vì Trần Phi Phi mời khách, sở dĩ Bình An căn bản ngay cả giá cũng không nhìn, trực tiếp nhìn thức nào ăn ngon chọn thứ đó, mong rằng hai vị nữ đồng sự đối mặt cũng nghĩ như vậy, thương cảm Trần Phi Phi sau cùng chỉ là gọi một ly trà thông thường cùng cơm chiên.

“Bình An, cậu và Trần Phi Phi như thế nào quen biết?” Vu Tình tò mò đánh giá Bình An, hình như đối với chuyện của hắn đặc biệt muốn biết một phen, bên cạnh Lưu Tiểu Vân cũng tập trung nghe.

Bình An nhớ tới chuyện xui xẻo sau khi gặp gỡ Trần Phi Phi, sau đó liền nói: “Trên tàu điện ngầm tuyến số 1 đụng phải, bởi vì hai chai rượu vang đỏ Trường Thành.” Cũng hao tổn 152 đô của hắn…

Ăn ngay nói thật xong, hai nàng đối diện hai mắt đều sáng lên, nhìn thấy tình huống này Trần Phi Phi lập tức ôm đầu bất đắc dĩ, Vu Tình mặc kệ người khác truy hỏi: “Hai chai rượu vang đỏ Trường Thành, hai người các cậu đủ tình cảm a, trên tàu điện ngầm mà bắt đầu ngươi truy ta đuổi?”

Ngươi truy ta đuổi? Bình An ngẫm lại, cũng đúng là bởi vì hai chai rượu, hắn liền chạy đuổi theo Trần Phi Phi, bằng không cũng không có nhiều chuyện như vậy.

Nhìn Bình An gật đầu, Vu Tình cùng Lưu Tiểu Vân không hẹn mà cùng nở nụ cười, đồng thời cười rất có hàm ý, Trần Phi Phi rốt cục nhịn không được đem chén trà đập ở trên bàn, sau đó ngửa mặt lên trời thở dài: “Bình An đại soái ca, tôi van xin ngài, ngài có thể đừng phối hợp hai người bọn họ như vậy, tôi sau này ở công ty làm sao có thể sống qua ngày a!”

Bình An vốn chỉ dự định nói thật đi ăn chùa, nghe xong Trần Phi Phi oán giận, lập tức đổi chủ ý, nếu là mệt nhọc, lại thêm bữa cơm miễn phí, Bình An tự nhiên là muốn đầu nhập “giúp đỡ” Trần Phi Phi một chút, mập mờ ném qua một ánh mắt, cười trêu chọc hắn: “Lão bà, anh có thể nuôi em.”

Hai nàng đồng sự đối diện lập tức bật cười ra tiếng, Trần Phi Phi liền như đà điểu chôn đầu cũng không ngẩng lên được, hắn tin tưởng qua đêm nay, cuộc sống ở công ty  sẽ có lời đồn như thế nào.

Lưu Tiểu Vân cười nhìn về phía Bình An nói: “Bình An, cậu theo hắn thực sự là khổ cậu, nhìn cậu thế nào cũng không quá xứng đôi, ta lại nghĩ tổng giám đốc chúng tôi với cậu rất có tướng phu thê, một tuấn nam, một suất ca.”

Vừa nhắc tới tổng giám đốc bọn họ, Bình An trong nháy mắt cả người cứng ngắc, tướng phu thê? Khiến hắn nhất thời nhớ tới chuyện tình xấu hổ không mặt mũi kia, một đêm kia ngoài ý muốn tuy rằng ký ức cũng không nhiều, bất quá cảm giác sâu đậm khiến Bình An đến bây giờ đều sắc mặt ửng đỏ, khiến hắn muốn quên cũng không không thể quên được sự kiện đáng thẹn kia.

Vu Tình nghe xong Lưu Tiểu Vân nói, như có điều suy nghĩ gật đầu phối hợp nói: “Đúng vậy, bất quá tổng giám đốc bình thường ở công ty rất trầm ổn nói cũng không nhiều, loại đại lãnh nhân này (người chức cao lạnh lùng) cùng Bình An cũng không thấy hợp đi, Trần Phi Phi, cậu phải biết quý trọng người bên cạnh a.”

Lần này không riêng Trần Phi Phi không nói, Bình An cũng không nói, Nhâm Thủ rất trầm ổn không nói nhiều? Như vậy người tìm hắn đi ăn rồi hướng hắn chơi xấu trả lại cho hắn gửi tin nhắn nhỏ quấy rầy buồn chán là ai a? Bình An giờ này khắc này rất muốn vạch trần bộ dạng thật của người kia, kỳ thực Nhâm Thủ chính là không hơn không kém một đại nhân thú vô sỉ!

Vu Tình cùng Lưu Tiểu Vân đã thao thao bất tuyệt bắt đầu triển khai tưởng tượng, Bình An rốt cuộc hiểu rõ nhìn thoáng qua Trần Phi Phi đáng thương, Trần Phi Phi cũng thở dài cầm lấy ấm trà trên bàn rót chén nước cho Bình An, rất bình tĩnh đối nói: “Bình An, lúc này cậu đã hiểu cái khổ của tôi đi.”

Bình An gật đầu, tiếp nhận chén kia: “Cậu là lão bà của tôi, cậu phải gọi tôi lão công.”

Đối diện Vu Tình đẩy kính mắt trên sống mũi một cái, tại lúc Trần Phi Phi còn chưa kịp đáp lời liền xen vào nói: “Trần Phi Phi, nguyện thua cuộc a, đây chính là chúng ta nói trước đó xong.”

Trần Phi Phi trái tim đều nhanh tan rã, để hết lòng tuân thủ hứa hẹn, chỉ có thể ai oán nhìn hai con sói đối diện mình và Bình An bên người không có hảo ý chế giễu, cúi đầu khom lưng: “Vâng vâng, lão công.”

Một tiếng này hắn là bất đắc dĩ, phối ở trên gương mặt đó miễn bàn nhiều hài kịch, ba người đang ngồi đều nỡ nụ cười, Bình An mình cũng cười đến vui đến quên cả trời đất, nhìn Trần Phi Phi bộ dáng nhiều lần kinh ngạc, ngực lại là đồng tình vừa muốn cười.

“Đông! Đông! Đông!”

Đột nhiên truyền tới ba tiếng thủy tinh vang khiến mấy người đều im tiếng, nghi ngờ nhìn về phía bên cạnh tấm kính mờ cách ly, là từ bàn bên đánh thủy tinh vang truyền tới, bốn người đang muốn đứng lên nhìn chuyện gì xảy ra, bên cạnh lại truyền đến thanh âm lanh lảnh của nữ nhân.

“Các người ồn ào gì thế, đây là nơi công cộng an tĩnh một chút nột, thật đáng ghét nột!”

Lúc này mấy người đều sửng sốt… Nhất là Bình An, giá thanh âm quen thuộc, ngữ điệu quen thuộc, cộng thêm vĩ thanh quen thuộc, không phải là vị Nột Tả của Thú ca ca sao!

Hắn cũng không muốn chọc tới người này, vừa mới nghĩ tới Nột Tả bên cạnh đang ngồi có thể  chính là Nhâm Thủ, lập tức câm miệng không nói lời nào, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Tuy rằng Bình An là muốn như vậy, thế nhưng không phải mấy người khác đang ngồi cũng nghĩ như vậy, quá kích động Vu Tình bật người không kiềm chế được, đứng dậy mắt khiêu qua kính mờ hướng về  bàn bên kia nói: “Chúng ta cười chúng ta, mắc mớ gì tới cô, nói đều nói không lại còn ở đây là la hét gì, đừng rước phiền a.”

Vu Tình lời nói thập phần sắc bén, đáng tiếc Nột Tả bên cạnh luôn luôn không sợ, cũng đứng dậy hướng về phía Vu Tình hét: “Cô người nữ nhân này thế nào một chút giáo dưỡng không có nột, thật không có tố chất hức, cẩn thận một hồi ca ca tôi đến không tha cho cô nột!”

Nột Tả nói xong, Vu Tình cũng thật sinh khí, lại muốn đi tới la hét, Trần Phi Phi nhanh đứng lên hoà giải, dù sao cũng là ở nhà hàng như vậy, Bình An và Lưu Tiểu Vân cũng khuyên Vu Tình đừng tìm nàng tính toán.

Vu Tình hung ác trừng Nột Tả, đang chuẩn bị ngồi xuống không để ý tới nàng, ai ngờ Nột Tả nhãn tình sáng lên, hướng về phía cách đó không xa nũng nịu kêu: “Thủ ca ca, em ở đây nột!”

Bình An trong nháy mắt cúi đầu, đem mặt đều phải vùi vào dưới đáy bàn, hắn không rõ, hắn là thật không rõ, vì sao mặc kệ đến rồi cũng có thể gặp được Nhâm Thủ! Hơn nữa còn là ở trường hợp này cùng những người này…

Vu Tình vốn định ngồi xuống kinh ngạc nhìn về phía Nhâm Thủ đi tới, khách khí kêu lên: “Tổng giám đốc, ngài cũng tới dùng cơm.”

Trần Phi Phi và Lưu Tiểu Vân cũng vội vàng đứng lên chào hỏi, Nhâm Thủ chỉ là gật đầu, cũng không để ý tới thế nào Nột Tả đã dính vào trên người hắn, tùy ý nhìn thoáng qua bàn bên cạnh, đang muốn ngồi xuống, tại lúc mắt quét qua một thân ảnh quen thuộc đang cúi đầu, khóe miệng hắn vô ý thức lại gợi lên nụ cười mỉm.

Sau đó rất săn sóc cấp dưới hỏi: “Ăn thế nào?”

Hoàn toàn không nghĩ tới Nhâm Thủ sẽ đối với bọn họ quan tâm hỏi han mấy người đều sửng sốt một chút, vẫn là Vu Tình phản ứng ưu việt, vừa cười vừa nói: “Ăn xong tốt vô cùng, hôm nay là Trần Phi Phi mời khách, hắn còn mang theo bạn trai hắn tới.”

Nhâm Thủ hơi nhíu mày nhìn về phía Trần Phi Phi: “Bạn trai?”

Trần Phi Phi vẻ mặt đau khổ đối diện anhs mắt giết người của hai nữ đồng sự gật đầu một cách máy móc, chỉ chỉ người bên cạnh còn không có ngẩng đầu: “Bình An, của tôi… bạn trai.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương