Đêm hôm đó, anh không hề cho cô thời gian thích ứng và nghỉ ngơi mà cứ đòi hỏi vô độ trên thân thể cô. Ép buộc cô, nắm lấy đôi chân thon dài cân xứng của cô, nghe tiếng rên rỉ nghẹn ngào khàn khàn của cô, ngậm lấy đôi môi mềm mại của cô, chôn sâu phần thân dưới cực nóng vào thân thể cô, thọc vào rút ra không ngừng.

Hương vị của cô, giống như người đồng nghiệp nam kia nói, tuyệt đến mức không thể tả được.

Ngày hôm sau, cô vẫn còn đang hôn mê, đôi mắt phiếm hồng hơi sưng lên, cái mũi đo đỏ, và dấu vết trải rộng khắp người, hai chân cô không thể khép lại được, hơi run rẩy vì chuyện tình ái quá mức kịch liệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đối với người phụ nữ trước mắt, anh vừa thương vừa yêu, cúi người đặt một nụ hôn lên trán cô.

==========================


“Em gái em không gây phiền phức gì cho anh chứ?” Lê Sâm Chi kéo hành lí ra khỏi sân bay, lên xe anh, ngồi trên xe, hỏi.

“Không có, vì sao em lại nói như vậy?” Người đàn ông cầm tay lái, nhìn thẳng về phía trước để quan sát tình hình giao thông.

“Tính cách con bé quá trầm, sợ hai người không thể trò chuyện được.” Lê Sâm Chi luôn dùng cách nhìn của mình để áp đặt lên người khác. Cô ấy không kiên nhẫn được với em gái, liền cảm thấy mọi người đều sẽ như mình.

“Cũng được.” Người đàn ông trả lời như thế.

“Vốn dĩ đã đồng ý với mẹ anh, năm nay sẽ lên kế hoạch mang thai, giờ xem ra là không được rồi.” Lê Sâm Chi hơi phiền muộn. “Nếu em thăng chức thành công, thì công việc sẽ càng ngày càng vội. Ít nhất thì trong 3 đến 5 năm tới sẽ không thể ổn định được.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ấy liếc mắt nhìn người đàn ông một cái: “Anh sẽ giúp em giải thích với mẹ chứ? Em thực sự không còn lời gì để nói với bà ấy. Mở miệng ra là cháu nội, cháu nội, một lòng muốn em ở nhà sinh con dưỡng cái, sao em có thể đồng ý được? Em không vô dụng giống Lê Thanh Lan. Nói không chừng mẹ anh lại thích loại người như em gái em, nhìn qua trông cực kì đàng hoàng đứng đắn, là bà nội trợ điển hình.”

Người đàn ông không hé răng.

“Dù sao thì em cũng mặc kệ! Bà ấy gọi điện thoại tới thúc giục em, anh không bao che cho em, thì em cũng không có đủ kiên nhẫn để nghe bà ấy lải nhải mãi đâu. Đến lúc đó mà cãi nhau thì đừng có trách em.” Sau khi kết hôn, có được anh, hơn nữa sự nghiệp lại càng ngày càng thuận lợi, Lê Sâm Chi càng ngày càng lười giả bộ, dần dần lộ ra bộ mặt thật. Mạnh mẽ, bá đạo, tùy hứng và chủ nghĩa cá nhân quá nặng, buộc người đàn ông phải nhún nhường.


Người đàn ông “ừ” một tiếng, giống như đáp lại.

Cô ấy vừa lòng mà cong môi.

Về đến nhà, cô ấy không cần làm việc nhà, lập tức vênh mặt, hất hàm sai khiến cô em gái tốt tính của mình, coi cô như người hầu mà sai sử.

Người đàn ông nhìn trong mắt, lén khuyên can Lê Sâm Chi.

“Anh không hiểu đâu, cho nó làm việc thì nó mới yên tâm ở lại nơi này.” Lê Sâm Chi không nghe anh khuyên, tự cho là đúng mà nói.

“Em không để ý đâu.” Em vợ cười dịu dàng, lấy nguyên liệu nấu ăn buổi tối từ trong tủ lạnh ra. “Buổi tối nấu thịt bò kho tàu anh thích nhé?”


Người đàn ông nắm tay cô, tinh tế mà thưởng thức: “Để anh tìm căn hộ khác cho em! Căn trước kia không thể thuê tiếp được.”

Vẻ mặt cô ngơ ngác, mang theo sự mất mát và luống cuống: “Em không thể ở đây sao?”

Người đàn ông nắm lấy tay cô, nâng lên, in một nụ hôn lên mu bàn tay cô: “Không phải thế, chỉ là anh không muốn em bị bắt nạt, muốn tìm cho em một căn nhà mới để ở thôi.” Sau đó giấu Lê Sâm Chi mà đi tìm cô.

Cô thản nhiên cười cười: “Em ở đây rất tốt mà!”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương