Cậu nhóc vẻ mặt không vui mà đứng ở cửa, bị anh trai phía sau lôi đi. “Mẹ đã bảo là hôm nay đưa chúng ta ra ngoài chơi rồi mà.”

Anh trai sờ đầu cậu bé: “Nhưng mẹ đang rất mệt, để mẹ ngủ thêm một chút nha.”

Cậu nhóc nhíu mày: “Nhưng mà... lúc nãy em đứng ngoài cửa, có nghe thấy tiếng mẹ kêu bên trong mà! Mẹ không có ngủ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh trai đã qua độ tuổi ngây thơ, nên cảm thấy hơi xấu hổ: “Ngoan nha, anh đưa em đi uống sữa bò.”

Em trai được bà nội nuôi bên người từ bé, thỉnh thoảng sẽ về nhà ở cùng cha mẹ ít lâu. Từ nhỏ anh trai đã lớn lên cùng cha mẹ, tính tình cha mẹ như thế nào, cậu là người rõ ràng nhất,

Tính tình mẹ dịu dàng thẹn thùng, chưa từng lớn tiếng dù chỉ một câu, luôn bị ông bố tính tính bá đạo của cậu quản chặt chẽ, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng bị cha khống chế.


Sau khi mẹ sinh em trai xong, cậu đã hiểu chuyện, đến tuổi đi học, mẹ muốn ra ngoài làm việc, cha cũng không từ chối. Cha để mẹ làm trợ lí bên cạnh, từng động tác nhỏ của mẹ, đều không qua khỏi mắt cha.

Dù mẹ đã là vợ người ta, còn là mẹ hai con, đứa con trai lớn đã 5, 6 tuổi rồi, nhưng vì thân hình mẹ được bảo dưỡng rất tốt, bộ dáng vẫn hồn nhiên ngoan ngoãn như cũ, khiến không ít người trong công ty không biết thân phận của mẹ, triển khai kế hoạch theo đuổi mãnh liệt không ngừng.

Tuy mẹ luôn báo tình huống cho cha biết, nhưng cha vẫn không vui. Tuy nhiên, trước nay hai người chưa từng cãi nhau một lần nào cả. Bởi vì, mỗi khi bất đồng quan điểm, luôn là mẹ rưng rưng kìm nén, cha ngang ngược vô lí trừng phạt, còn việc trừng phạt thế nào...

Trước kia cậu còn nhỏ, không rõ, sau này lớn hơn, việc này không cần nhiều lời.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù sao, mỗi lần, sau khi cha "bắt nạt" mẹ xong, thì mấy ngày sau, tư thế đi đường của mẹ vẫn luôn kì quái. Hỏi mẹ bị làm sao, thì mẹ chỉ đỏ mặt không hé răng nửa lời.

Bọn họ thực sự yêu nhau, yêu đến mức khiến cậu cảm thấy mình là người dư thừa. Có đôi khi, ánh mắt cha nhìn cậu rất lạ, không biết là có phải đang suy nghĩ xem có cần đuổi cậu đến trường học nội trú không.

Thậm chí, cậu còn nghi ngờ rằng, lúc trước, cha khăng khăng muốn đưa em trai về nông thôn cho bà nội nuôi, cũng không phải là sợ bà nội cô đơn một mình, muốn để cháu trai ở cùng, mà là cảm thấy sự tồn tại của đứa nhóc quá vướng bận, quấy nhiễu đến việc ôm bà xã ngủ của cha.

===============================

“Năm nay có về nhà mẹ đẻ không?” Anh mạnh mẽ ôm lấy cơ thể mềm nhũn của cô, thấp giọng hỏi.


Cô ngẩn người, lắc đầu: “Vẫn là thôi đi, em không muốn Tết nhất mà chọc bọn họ không vui.”

Sau khi Kiều Mộc và chị gái ly hôn, cô lại đang mang thai đứa con của anh, liền rơi vào tình cảnh hết sức xấu hổ. Sau đó, Kiều Mộc ra mặt nói muốn cưới cô, người nhà cô cũng không chịu, chị gái cũng lấy cái chết ra để đe dọa. Cuối cùng, cô vẫn gả cho anh, dưới tình huống không được cha mẹ đẻ chúc phúc, cùng Kiều Mộc kết làm vợ chồng.

Mấy năm nay, cô không dám về nhà mẹ đẻ, gọi điện thoại về thì bị cúp máy, thậm chí người nhà còn đổi số điện thoại để tránh cô quấy rầy. Vì vậy mà cô còn mất mát một thời gian, rồi đặt hết tâm sức lên người Kiều Mộc và con, chịu đựng những ngày tháng bị người nhà bỏ rơi.

Sau đó, cô nghe nói chị gái vẫn luôn độc thân, nhưng chức vị càng ngày càng cao, cuối cùng được điều sang trụ sở nước ngoài, ăn Tết cũng hiếm khi về nhà.

“Không về thì càng tốt, mẹ anh thương em như vậy, chuyện gì cũng nghĩ tới em. Em về ăn Tết với mẹ, nhất định mẹ sẽ rất vui vẻ.” Kiều Mộc luôn đau lòng cho mẹ vì chồng mất khi bà còn trẻ, việc này cô luôn rất rõ. Vậy nên, cô luôn tỏ ra dịu dàng ngoan ngoãn trước mặt mẹ Kiều, mọi chuyện luôn lấy ý kiến của bà làm chủ.

So với đứa con dâu trước đó, cô con dâu mới này lúc trước có thể nhẫn nhục, không danh không phận mà sinh con cho con trai mình, sau khi ở chung, lại phát hiện tính tình cô thực sự rất mềm mại dịu dàng, bị con trai mình ức hiếp đến nước mắt lưng tròng cũng không hé răng nửa lời, đương nhiên là mẹ Kiều sẽ yêu thích cô. Hơn nữa, cô còn sinh ra hai đứa con trai cho nhà họ Kiều, còn để đứa con trai nhỏ ở lại quê nhà cùng bà, điều này không phải cô con dâu nào cũng làm được.

“Năm nay chúng ta về sớm một chút đi! Nhất định là mẹ rất muốn gặp các cháu.” Cô biết nên lấy lòng Kiều Mộc như thế nào, mới có thể chọc trúng điểm yếu của anh. Một cô con dâu hiếu thuận, ngoan ngoãn, nghe lời, cô đã quen rồi.


Vẻ mặt anh đầy ý cười, hôn lên môi cô.

“Chúng ta sinh thêm một cô công chúa nữa, được không?” Mang thai một cô con gái nữa, cô sẽ không còn thời gian xuất hiện ở công ty, sẽ không hấp dẫn ánh mắt của những người đàn ông khác nữa, anh cũng sẽ không còn cảm giác nguy hiểm nữa.

Đôi chân thon dài rắn chắc của anh đè giữa hai chân cô, từ từ căng ra, mông từ từ đâm lên trên, nghe được tiếng rên của cô, nơi chặt chẽ ướt át kia, lại chậm rãi bao bọc cự vật của anh.

Cô đang định mở miệng, đã bị anh bịt kín. Vòng eo chắc khỏe bắt đầu đong đưa mãnh liệt, đâm vào khiến cho lông mi cô không ngừng run lên. Đầu vai mảnh khảnh xinh đẹp liên tục rụt lại, càng khắc sâu xương quai xanh gợi cảm mê người, làm anh chỉ muốn gặm cắn liếm mút.

Lúc đầu cô định nói cái gì? Trước khi rơi vào mê mang, cô nghĩ tới chuyện mình đã hứa là sẽ dẫn con đến thủy cung chơi. Nhưng giờ hẹn đã qua, bọn họ lại cho lũ nhỏ leo cây rồi.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương