Tập Đoản Văn
Quyển 7 - Chương 3

"Mã Mi!"

"Hở???" Gọi tên cậu đứng đắn vậy mà trên mặt mang theo nụ cười cà lơ phất phơ, hai tay còn quàng trên cổ cậu, cảnh tượng không hiểu sao có chút kì lạ.

Diệp Trúc Thanh nhìn chằm chằm cậu rất lâu, tận đến khi Mã Mi không tự nhiên móc móc túi áo ngủ mới nói: "Làm bạn trai tớ đi."

Nghe thế, đôi mắt hơn mở lớn, hít thở cũng mất tự nhiên, hai má xuất hiện màu hồng nhàn nhạt.

Từ nhỏ đến ngờ, Trúc Thanh vẫn luôn lặp đi lặp lại một câu nói: Thích Tiểu Mai Mai nhất, rất thích rất thích. Nhưng đồng thời lúc cô nói ra những câu đó, chưa từng nghĩ với tư cách là người được thổ lộ cậu sẽ có phản ứng gì.

Cô là kẻ xâm lược, có được một mình cậu sẽ không có cảm giác thỏa mãn của kẻ cướp đoạt. Trong lòng cô có thể chứa được rất nhiều nam sinh, rất nhiều nữ sinh. Nhưng thế giới của cậu, từ rất lâu về trước chỉ có một mình cô, không thể chứa được thêm những người khác, quá chật.

Cho nên, nhìn vào đôi mắt sáng trong veo kia, cậu do dự.

Dáng vẻ cắn môi suy nghĩa, bờ môi đỏ hồng bóng loáng...

Càng nghĩ càng không khống chế được dục vọng của mình, con dê béo thượng hạng...  Phi, dê béo cái gì, là em gái nhỏ đang thả trước mắt, chỉ nhìn mà không ăn thì hảo hán cái gì.

Có lẽ kiếp trước Diệp Trúc Thanh là chó, cắn vào nửa cánh môi xinh đẹp ướt ái của thiếu niên, bướng bỉnh nhìn Mã Mi.

Cái... cái quỷ gì vậy?? Mã Mi phản xạ có điều kiện cúi đầu xuống, hai đầu lông mày nhíu lại, nói không rõ ràng: "Buông ra."

Ai ngờ cô chỉ dùng đôi mắt đen lúng liếng vô tội nhìn cậu, cơ thể mềm mại càng lúc càng sát vào lồng ngực cậu.

Quả thật... quả thật... quả thật muốn bùng nổ!

Cậu không phải thằng nhóc cái gì cũng không hiểu, tuổi dậy thì gì đó, sự cố đột nhiên xảy ra thực tế không quá nhiều.

Bởi vì thời gian dài giằng co, nước bọt trong suốt chảy ra từ miệng thiếu niên, mắt thấy sắp rơi xuống đầu môi cô gái.

Không để ý tới cổ và hai má đỏ sắp rỉ máu, Mã Mi giơ tay đẩy bờ vai cô, bối rối không thể che giấu.

Đón nhận một lực này, cái mũi của Diệp Trúc Thanh hấp háy che giấu âm mưu, trực tiếp đẩy con dê bé đã yêu kiều ngượng ngùng lên giường lớn phía sau cậu.

Mã Mi hiểu ra, nhưng bờ môi truyền đến cảm giác bị kéo không thể phớt lờ, đành phải hé miệng thở dốc, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm Diệp Trúc Thanh, không dám nhấc chân, sợ cô phát hiện ra bí mật của mình.

Đương nhiên, người tình trong mắt biến Tây Thi, nên trong mắt Diệp Trúc Thanh, đây là hờn dỗi, là lời mời gọi trần trụi.

"Đau..." Cậu khó khăn phun ra một chữ, nói xong còn ngượng ngùng nghiêng đầu qua một bên, tóc tai rối bời che khuất vầng trán, nhìn qua như con gái nhà lành bị ác bá bắt nạt vậy.

Diệp Trúc Thanh cực kỳ vui mừng khi rút ra được cái kết này, khóe mắt đuôi mày đều mang theo ý cười.

Lương tâm vừa mới ngoi lên lập tức bị dập tắt, cả cơ thế ghé lên người Mã Mi, cái người bình thường hung hăng là thế, thực ra cũng chỉ là một cô gái nhỏ nhắn mà thôi.

Chàng trai lấy can đảm sờ eo cô gái, nhỏ quá...

Cảm giác người được chạm run rẩy, cậu lập tức rụt tay lại, chỗ nào đó không thể miêu tả lại lớn thêm, cố gắng giả vờ trấn định nuốt nước bọt.

"Vừa rồi cậu sờ tớ..." Cô thả môi cậu ra, sẵng giọng.

"Hở?"

"Lần trước cậu còn hôn tớ trong giờ nghỉ trưa."

"..." Cậu yếu ớt phản bác, đưa ra chứng cứ thuyết phục bản thân mới không phải loại người như vậy: "Tớ tưởng đang nằm mơ."

Diệp Trúc Thanh sâu xa liếc cậu một cái, giữ chặt bàn tay cậu để lên eo mình: "Mặc dù rất nhột nhưng chỉ cần cậu muốn sờ, đều được."

Mã Mi không nói lời nào, đầu ngón chân cuộn lại như con tôm.

"Làm bạn trai tớ không?"

Cô ra sức dụ dỗ cậu đồng ý, không tiếc lè lưỡi liếm cánh môi bị thương của cậu, hơi thở nóng ẩm ướt át phả ra, từng bước từng bước, mang theo trái tim nóng bỏng của cậu, giọng nói trầm thấp mị hoặc rủ rỉ bên lỗ tai cậu: "C."

Chữ cái được cô nói ra cực kì dịu dàng lưu luyến, tại sao phải nói chữ c dễ nghe như vậy?

"Gì?"

"Tớ nói là..." Nhìn thoáng lông mi run rẩy của cậu, Diệp Trúc Thanh cười ma mãnh: "Cup, của tớ."

Cái này... Á á...

Lực sát thương đối với thẳng nam Mã Mi là lever max, cậu thậm chí còn hoài nghi một giây sau mình muốn xịt máu mũi, nhất là bộ ngực cup C còn đang đặt ở nơi mẫn cảm nào đó.

Cảm nghĩ thế nào? Đầu óc Mã Mi trống rỗng, suýt chút bùng nổ.

Tiếng cười trong trẻo nhẹ nhàng bật ra giữa hai người, Diệp Trúc Thanh cố tình cúi thấp người, xấu xa biết rõ còn cố hỏi: "Có phản ứng rồi?"

"Hả?...a ~" Lúc này thật đúng là không biết làm sao, xúc động một khi đã bắt đầu thì sẽ không dừng lại được, lều nhỏ không nghe lời dùng tốc độ mắt thường sắp phát triển thành đồi núi rồi.

Chuyện gì đang xảy ra, vì sao vừa gặp Diệp Trúc Thanh, miệng của cậu, lỗ tai của cậu, mắt cậu, chân tay cậu... Thậm chí cả cơ thể cậu lập tức phản bội cậu, "miệng nói không nhưng cơ thể thành thật" cũng không thành thật đến mức này mà.

"Cho nên, làm bạn trai tớ, nếu không..." Lúc nói, tay cô đã nhanh một bước chạm vào nơi bí mật của cậu, uy hiếp: "Phía dưới cậu để tớ ăn."

Một tay Mã Mi bao lấy tay cô, hốc mắt ửng hồng, không làm sao nổi cáu được: "Đừng..."

Như là cầu xin, Diệp Trúc Thanh nhíu mày, lẳng lặng nhìn cậu: "Làm bạn trai tớ nghĩa là... chồng tương lai."

Mặc dù nói ra câu này có vẻ quái dị, không phù hợp với phong cách của cô, trước giờ cô luôn hi vọng  Tiểu Mai Mai có thể tự mình nói ra quan hệ với cô, nhưng đồng thời cũng hiểu, em gái nhỏ quen với việc bị cô khống chế, cho dù thích muốn chết cũng sẽ không hé nửa chữ.

Vẫn may, da mặt cô đủ dày.

Hay rồi, cậu hoàn toàn khiếp sợ, chồng tương lai ý là... cùng nhau xây dựng gia đình, sinh em bé, một đời một kiếp một đôi người, đầu bạc cũng không chia lìa...

"Tớ... tớ có thể hôn cậu không?"

Nếu không trả lời tức câu trả lời của cậu càng rõ ràng hơn, Diệp Trúc Thanh thế mà cảm thấy mẹ nó hơi cảm động...

"Ừm."

Nụ hôn của cậu rất nhẹ, giống như lông vũ, giống như con người cậu, cẩn thận dè dặt.

Cô là trân bảo... Có một này, cuối cùng cậu cũng lấy can đảm tới gần, thích cô, nữ hoàng của cậu.

Có điều, sau khi hôn xong, em gái nhỏ che đuôi mình, giống như con thỏ vội vã chạy vào phòng tắm.

"Có làm sao đâu, chúng ta là người yêu, tớ giúp cậu giải quyết."

"Không cần." Kiên quyết chống lại dụ hoặc.

Trước khi kết hôn, để lộ cơ thể là hành vi bất trinh, những gì mẹ cậu giáo dục câu luôn có đạo lý.

"Mẹ thấy thằng nhóc nhà họ Mã, da thịt trắng trẻo lại còn thật thà nghe lời, Diệp Trúc Thanh, nếu con không ngủ được với nó thì coi như mẹ uổng công nuôi con."

Ôi, mẹ ơi, ngủ cùng thằng nhóc đó thật không dễ dàng  gì.

Diệp Trúc Thanh lắc đầu, quay người về nhà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương