Tạp Đồ
-
Chương 13: Rốt cuộc đây là loại tạp gì?
Trần Mộ không hề nghĩ rằng Lôi Tử lại có thể vào làm trong công ty tạp ảnh, nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, người này xử sự rất linh hoạt, miệng mồm cũng lanh lẹ. Mà biên kịch gì đó, Trần Mộ không hiểu, bất quá hắn rất tin tưởng khả năng của Lôi Tử.
“Sao lại ăn mặc như thế này?” Trần Mộ đưa mắt đánh giá Lôi Tử từ trên xuống dưới, khó hiểu hỏi.
Lôi Tử cười hắc hắc, dõng dạc nói: “ Bây giờ ta cũng có thể coi là người hoạt động nghệ thuật, đây là phong cách được lưu hành nhất.”
Sau đó liền đưa đầu đến sát mặt Trần Mộ nói nhỏ: “ Không còn cách nào khác, không mặc thế này khó bắt chuyện cùng người khác.”
“Dạo này ngươi thế nào?” Lôi Tử hỏi Trần Mộ.
“Vẫn như trước kia.” Trần Mộ cảm thấy cuộc sống của mình cùng với trước đây không khác nhau chút nào.
“ Tốt lắm tốt lắm, không cùng ngươi trò chuyện nữa, giờ ta phải đến công ty. Vài hôm nữa đến nhà ta chơi, ta vẫn còn ba bình thanh vân lưu thủy.” Gặp mặt vội vàng, từ biệt cũng vội vã.
Thanh Vân Lưu Thủy là một loại rượu trái cây màu xanh, mùi vị rất nhạt, Trần Mộ và Lôi Tử đều rất thích. Loại rượu này giá rất mắc, vài bình còn lại trong nhà Lôi Tử là do cha mẹ nuôi của hắn mua lúc trước, vẫn còn bảo quản đến giờ. Chỉ khi nào Trần Mộ qua chơi, Lôi Tử mới lấy ra.
Cuộc sống của Trần Mộ cũng vẫn đơn giản như trước đây. Bất quá trong mắt hắn, cuộc sống vẫn không không có gì phát sinh. Mỗi ngày kiên trì luyện tập “ Môn thể dục”, chế tạo năng lượng tạp để duy trì cuộc sống, những lúc chế tạo huyễn tạp hắn đều quan sát nghiền ngẫm cẩn thận. Hắn không có nhiều tiền đến mức chế tạo huyễn tạp hàng ngày chỉ để luyện tay. Dù vậy hắn vẫn thu hoạch được không ít, ví dụ như biến hóa của các bộ phận vật thể với ánh sáng, làm sao để tạo ra ảo ảnh ba chiều một cách chân thật, nói chung hắn đã nắm giữ được điểm mấu chốt.
Tất cả đều rất thuận lợi, thứ duy nhất ngoài dự tính của hắn là “Môn thể dục”, mười tám động tác này dưới điều kiện kiên trì luyện tập liên tục bốn giờ một ngày khiến cho hắn mất hơn ba tháng.
Bất quá những cố gắng nỗ lực luôn luôn được đền đáp.
Thân thể Trần Mộ bây giờ cực kì mềm mại, tay, chân, eo tất cả đều rất mềm dẻo, có thể làm được nhiều tư thế vô cùng kì quái. Loại mềm mại này cũng không phải mềm yếu, mà là như lò xo, trong mềm có cứng, sức lực cũng theo đó mà tăng lên rất nhiều.
Soi mình trong gương, mặc dù nửa thân trần không phải vai u thịt bắp, nhưng rất cân đối, hơn nữa chỉ cần hắn thoáng dùng sức, những bắp thịt săn chắc ẩn dấu liền tranh nhau lộ ra.
Đây là thành quả luyện tập trong thời gian này của hắn. Thân thể này làm cho Trần Mộ rất hài lòng, hắn không nghĩ rằng mười tám động tác lại có hiệu quả bồi dưỡng kinh người đến vậy. Nhìn dáng vẻ của mình trong gương, hắn cảm thấy những khổ cực lâu nay rất đáng giá. Hắn không để ý đến vóc dáng, thứ này không thể giúp hắn kiếm ăn. Nhưng hắn hết sức coi trọng sức khỏe, hắn có thể cảm nhận rõ ràng, việc khống chế lực lượng trên cơ thể này so với trước đây có thể nói là muốn sao được vậy. Ở điểm này, thể hiện rất rõ ràng khi hắn chế tạo năng lượng tạp, tay hắn càng thêm ổn định, linh hoạt. Trong mười tám động tác, thì có ba động tác chuyên rèn luyện sự linh hoạt của ngón tay.
Sau này cần phải luyện tập “môn thể dục” này hàng ngày. Trần Mộ nghĩ vậy.
Bây giờ mình có thể dễ dàng hoàn thành mười tám động tác, cũng đã đến lúc tiến vào huyễn cảnh trong tạp phiến thần bí kia một lần nữa.
Sau lần phiêu lưu từ trong huyễn cảnh thần bí đi ra, Trần Mộ cũng không có mở ra tạp phiến thần bí.
Nhấn nút kích hoạt, một lần nữa Trần Mộ tiến vào hư không tối tăm mờ mịt.
Mười tám con rối vẫn đang thực hiện những động tác như trước.
Mang theo vài phần chờ mong, vài phần tò mò, Trần Mộ hít một hơi thật sâu.
Thân thể của hắn bắt đầu chuyển động!
Thân thể Trần Mộ giống như rắn, từng động tác kì quái nối tiếp nhau theo thân thể hắn chuyển động không ngừng thay đổi, mỗi khi hắn hoàn thành một động tác, liền có một con rối tối lại.
Bộ động tác thể dục này hắn đã thuộc nằm lòng, liền một mạch thực hiện như mây trôi nước chảy, từ động tác này đến động tác khác, không chút trở ngại.
Làm xong tất cả mười tám động tác, nhịp thở của Trần Mộ có chút dồn dập. Dù đã rất thuần thục, nhưng bộ động tác này vẫn rất tốn sức.
Kế tiếp sẽ xảy ra cái gì? Trần Mộ vô cùng tò mò.
Mười tám con rối đều tối lại, biến hóa mà Trần Mộ chờ mong rốt cuộc cũng xảy ra.
Hai cái tạp phiến! Trước mặt Trần Mộ trôi nổi hai tạp phiến, một cái màu xanh nhạt, một cái khác màu da cam. Chúng nó phát ra ánh sáng nhàn nhạt, phiêu phù giữa hư không.
Đã có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, Trần Mộ cũng không sợ hãi, hắn tò mò chạm tay vào một trong hai cái. Hắn chạm vào tạp phiến màu da cam. Tạp phiến được bao phủ trong ánh sáng màu da cam ấm áp nhu hòa.
Ngay khi ngón tay của Trần Mộ chạm vào tạp phiến màu da cam, tạp phiến này liền chia thành hai tạp phiến. Trên mỗi tạp phiến màu da cam có một con số, 1 và 2.
Tinh thần Trần Mộ rung lên, cảm thấy rất hứng thú, ngón tay liền chạm vào tạp phiến màu da cam số 1.
“Phương pháp chế tạo huyễn tạp cấp một….”
Miếng tạp phiến màu da cam này là giáo trình chế tạo một huyễn tạp cấp một hoàn chỉnh, chi tiết từng bước đều có hình ảnh, những hình ảnh này chuyển động một cách rất logic khiến cho Trần Mộ một chế tạp sư nửa vời như nhặt được bảo vật!
Nếu nói mười tám động tác chỉ làm hắn cảm thấy tò mò, thì giáo trình huyễn tạp cấp một này đối với hắn không khác gì báu vật vô giá.
Quá chân thật! Tất cả chi tiết đều hoàn toàn giống với tình huống thực tế, ảo ảnh mà huyễn tạp này phóng ra giống thật đến mức khiến người nhìn phải trợn mắt há mồm.
Tâm thần của hắn mới vừa thoát li khỏi những hình ảnh tuyệt đẹp ngay lập tức liền bị những ảo ảnh rất logic trong giáo trình hấp dẫn! Hắn như đói khát, thậm chí mang theo vài phần tham lam nhìn chằm chằm vào những ảo ảnh đang không ngừng thay đổi. Trên thế giới này, còn có thứ gì có thể hấp dẫn hắn so với những thứ trước mắt?
Từ trước đến nay, hắn vẫn tự mình hết sức tìm tòi, sự khổ cực do không được ai hướng dẫn hắn rõ nhất. Bây giờ có cơ hội như vậy, làm sao hắn bỏ qua? Thậm chí hắn còn lo lắng ảnh ảo này chỉ hiện ra một lần, nếu mình không cẩn thận bỏ sót thứ gì, không phải sẽ hối hận đến chết sao?
Lượng kiến thức chứa trong tạp phiến số một vượt khỏi dự liệu của hắn rất nhiều. Bên trong không chỉ có giáo trình huyễn tạp cấp một, mà còn có rất nhiều bí quyết chế tạo huyễn tạp cấp một. Những bí quyết này khiến Trần Mộ mừng như điên, đủ để huyễn tạp mà hắn chế tạo nâng lên một tầm cao mới.
Thế giới này thật sự đáng yêu a! Trần Mộ trong lòng thì thào.
Cho đến lúc Trần Mộ rời khỏi ảo ảnh từ tạp phiến, hắn vẫn cảm giác đầu óc mình hơi mơ hồ.
Cả hai tạp phiến màu da cam đều chứa kiến thức liên quan đến huyễn tạp cấp một, mà tạp phiến màu xanh nhạt trong ảo cảnh cũng là một giáo trình chế tạo tạp phiến, nhưng Trần Mộ chưa bao giờ nghe nói qua loại tạp phiến này, nó tên là Trù tạp.
Trần Mộ cũng không nghĩ gì khác, tạp phiến mà hắn chưa nghe qua có nhiều lắm.
Buổi tối, rốt cuộc hắn cũng khôi phục tỉnh táo. Hiện tại hắn có một vấn đề rất tò mò: Rốt cuộc cái tạp phiến này dùng để làm gì?
Từ môn thể dục lúc đầu cho đến giáo trình chế tạo huyễn tạp cấp một sau này, trong mắt hắn hai cái này không có mối liên hệ nào với nhau.
Chưa bao giờ trong lòng Trần Mộ cảm thấy lofng hiếu kỳ mạnh mẽ đến thế, hắn rất muốn biết tất cả bí mật của tạp phiến đầy bí ẩn, tối thiểu, cũng biết mục đích cuối cùng của tạp phiến này là gì.
“Sao lại ăn mặc như thế này?” Trần Mộ đưa mắt đánh giá Lôi Tử từ trên xuống dưới, khó hiểu hỏi.
Lôi Tử cười hắc hắc, dõng dạc nói: “ Bây giờ ta cũng có thể coi là người hoạt động nghệ thuật, đây là phong cách được lưu hành nhất.”
Sau đó liền đưa đầu đến sát mặt Trần Mộ nói nhỏ: “ Không còn cách nào khác, không mặc thế này khó bắt chuyện cùng người khác.”
“Dạo này ngươi thế nào?” Lôi Tử hỏi Trần Mộ.
“Vẫn như trước kia.” Trần Mộ cảm thấy cuộc sống của mình cùng với trước đây không khác nhau chút nào.
“ Tốt lắm tốt lắm, không cùng ngươi trò chuyện nữa, giờ ta phải đến công ty. Vài hôm nữa đến nhà ta chơi, ta vẫn còn ba bình thanh vân lưu thủy.” Gặp mặt vội vàng, từ biệt cũng vội vã.
Thanh Vân Lưu Thủy là một loại rượu trái cây màu xanh, mùi vị rất nhạt, Trần Mộ và Lôi Tử đều rất thích. Loại rượu này giá rất mắc, vài bình còn lại trong nhà Lôi Tử là do cha mẹ nuôi của hắn mua lúc trước, vẫn còn bảo quản đến giờ. Chỉ khi nào Trần Mộ qua chơi, Lôi Tử mới lấy ra.
Cuộc sống của Trần Mộ cũng vẫn đơn giản như trước đây. Bất quá trong mắt hắn, cuộc sống vẫn không không có gì phát sinh. Mỗi ngày kiên trì luyện tập “ Môn thể dục”, chế tạo năng lượng tạp để duy trì cuộc sống, những lúc chế tạo huyễn tạp hắn đều quan sát nghiền ngẫm cẩn thận. Hắn không có nhiều tiền đến mức chế tạo huyễn tạp hàng ngày chỉ để luyện tay. Dù vậy hắn vẫn thu hoạch được không ít, ví dụ như biến hóa của các bộ phận vật thể với ánh sáng, làm sao để tạo ra ảo ảnh ba chiều một cách chân thật, nói chung hắn đã nắm giữ được điểm mấu chốt.
Tất cả đều rất thuận lợi, thứ duy nhất ngoài dự tính của hắn là “Môn thể dục”, mười tám động tác này dưới điều kiện kiên trì luyện tập liên tục bốn giờ một ngày khiến cho hắn mất hơn ba tháng.
Bất quá những cố gắng nỗ lực luôn luôn được đền đáp.
Thân thể Trần Mộ bây giờ cực kì mềm mại, tay, chân, eo tất cả đều rất mềm dẻo, có thể làm được nhiều tư thế vô cùng kì quái. Loại mềm mại này cũng không phải mềm yếu, mà là như lò xo, trong mềm có cứng, sức lực cũng theo đó mà tăng lên rất nhiều.
Soi mình trong gương, mặc dù nửa thân trần không phải vai u thịt bắp, nhưng rất cân đối, hơn nữa chỉ cần hắn thoáng dùng sức, những bắp thịt săn chắc ẩn dấu liền tranh nhau lộ ra.
Đây là thành quả luyện tập trong thời gian này của hắn. Thân thể này làm cho Trần Mộ rất hài lòng, hắn không nghĩ rằng mười tám động tác lại có hiệu quả bồi dưỡng kinh người đến vậy. Nhìn dáng vẻ của mình trong gương, hắn cảm thấy những khổ cực lâu nay rất đáng giá. Hắn không để ý đến vóc dáng, thứ này không thể giúp hắn kiếm ăn. Nhưng hắn hết sức coi trọng sức khỏe, hắn có thể cảm nhận rõ ràng, việc khống chế lực lượng trên cơ thể này so với trước đây có thể nói là muốn sao được vậy. Ở điểm này, thể hiện rất rõ ràng khi hắn chế tạo năng lượng tạp, tay hắn càng thêm ổn định, linh hoạt. Trong mười tám động tác, thì có ba động tác chuyên rèn luyện sự linh hoạt của ngón tay.
Sau này cần phải luyện tập “môn thể dục” này hàng ngày. Trần Mộ nghĩ vậy.
Bây giờ mình có thể dễ dàng hoàn thành mười tám động tác, cũng đã đến lúc tiến vào huyễn cảnh trong tạp phiến thần bí kia một lần nữa.
Sau lần phiêu lưu từ trong huyễn cảnh thần bí đi ra, Trần Mộ cũng không có mở ra tạp phiến thần bí.
Nhấn nút kích hoạt, một lần nữa Trần Mộ tiến vào hư không tối tăm mờ mịt.
Mười tám con rối vẫn đang thực hiện những động tác như trước.
Mang theo vài phần chờ mong, vài phần tò mò, Trần Mộ hít một hơi thật sâu.
Thân thể của hắn bắt đầu chuyển động!
Thân thể Trần Mộ giống như rắn, từng động tác kì quái nối tiếp nhau theo thân thể hắn chuyển động không ngừng thay đổi, mỗi khi hắn hoàn thành một động tác, liền có một con rối tối lại.
Bộ động tác thể dục này hắn đã thuộc nằm lòng, liền một mạch thực hiện như mây trôi nước chảy, từ động tác này đến động tác khác, không chút trở ngại.
Làm xong tất cả mười tám động tác, nhịp thở của Trần Mộ có chút dồn dập. Dù đã rất thuần thục, nhưng bộ động tác này vẫn rất tốn sức.
Kế tiếp sẽ xảy ra cái gì? Trần Mộ vô cùng tò mò.
Mười tám con rối đều tối lại, biến hóa mà Trần Mộ chờ mong rốt cuộc cũng xảy ra.
Hai cái tạp phiến! Trước mặt Trần Mộ trôi nổi hai tạp phiến, một cái màu xanh nhạt, một cái khác màu da cam. Chúng nó phát ra ánh sáng nhàn nhạt, phiêu phù giữa hư không.
Đã có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, Trần Mộ cũng không sợ hãi, hắn tò mò chạm tay vào một trong hai cái. Hắn chạm vào tạp phiến màu da cam. Tạp phiến được bao phủ trong ánh sáng màu da cam ấm áp nhu hòa.
Ngay khi ngón tay của Trần Mộ chạm vào tạp phiến màu da cam, tạp phiến này liền chia thành hai tạp phiến. Trên mỗi tạp phiến màu da cam có một con số, 1 và 2.
Tinh thần Trần Mộ rung lên, cảm thấy rất hứng thú, ngón tay liền chạm vào tạp phiến màu da cam số 1.
“Phương pháp chế tạo huyễn tạp cấp một….”
Miếng tạp phiến màu da cam này là giáo trình chế tạo một huyễn tạp cấp một hoàn chỉnh, chi tiết từng bước đều có hình ảnh, những hình ảnh này chuyển động một cách rất logic khiến cho Trần Mộ một chế tạp sư nửa vời như nhặt được bảo vật!
Nếu nói mười tám động tác chỉ làm hắn cảm thấy tò mò, thì giáo trình huyễn tạp cấp một này đối với hắn không khác gì báu vật vô giá.
Quá chân thật! Tất cả chi tiết đều hoàn toàn giống với tình huống thực tế, ảo ảnh mà huyễn tạp này phóng ra giống thật đến mức khiến người nhìn phải trợn mắt há mồm.
Tâm thần của hắn mới vừa thoát li khỏi những hình ảnh tuyệt đẹp ngay lập tức liền bị những ảo ảnh rất logic trong giáo trình hấp dẫn! Hắn như đói khát, thậm chí mang theo vài phần tham lam nhìn chằm chằm vào những ảo ảnh đang không ngừng thay đổi. Trên thế giới này, còn có thứ gì có thể hấp dẫn hắn so với những thứ trước mắt?
Từ trước đến nay, hắn vẫn tự mình hết sức tìm tòi, sự khổ cực do không được ai hướng dẫn hắn rõ nhất. Bây giờ có cơ hội như vậy, làm sao hắn bỏ qua? Thậm chí hắn còn lo lắng ảnh ảo này chỉ hiện ra một lần, nếu mình không cẩn thận bỏ sót thứ gì, không phải sẽ hối hận đến chết sao?
Lượng kiến thức chứa trong tạp phiến số một vượt khỏi dự liệu của hắn rất nhiều. Bên trong không chỉ có giáo trình huyễn tạp cấp một, mà còn có rất nhiều bí quyết chế tạo huyễn tạp cấp một. Những bí quyết này khiến Trần Mộ mừng như điên, đủ để huyễn tạp mà hắn chế tạo nâng lên một tầm cao mới.
Thế giới này thật sự đáng yêu a! Trần Mộ trong lòng thì thào.
Cho đến lúc Trần Mộ rời khỏi ảo ảnh từ tạp phiến, hắn vẫn cảm giác đầu óc mình hơi mơ hồ.
Cả hai tạp phiến màu da cam đều chứa kiến thức liên quan đến huyễn tạp cấp một, mà tạp phiến màu xanh nhạt trong ảo cảnh cũng là một giáo trình chế tạo tạp phiến, nhưng Trần Mộ chưa bao giờ nghe nói qua loại tạp phiến này, nó tên là Trù tạp.
Trần Mộ cũng không nghĩ gì khác, tạp phiến mà hắn chưa nghe qua có nhiều lắm.
Buổi tối, rốt cuộc hắn cũng khôi phục tỉnh táo. Hiện tại hắn có một vấn đề rất tò mò: Rốt cuộc cái tạp phiến này dùng để làm gì?
Từ môn thể dục lúc đầu cho đến giáo trình chế tạo huyễn tạp cấp một sau này, trong mắt hắn hai cái này không có mối liên hệ nào với nhau.
Chưa bao giờ trong lòng Trần Mộ cảm thấy lofng hiếu kỳ mạnh mẽ đến thế, hắn rất muốn biết tất cả bí mật của tạp phiến đầy bí ẩn, tối thiểu, cũng biết mục đích cuối cùng của tạp phiến này là gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook