Tạo Thần
Chương 952: Thần quốc

Doanh Thừa Phong khẽ nheo mắt lại, tinh thần tập trung cao độ. Tại thời khắc này, hắn đã không còn cảm ứng được sự hiện hữu của Trí Linh nữa rồi, bởi vì giờ phút này, dường như Trí Linh đã hoàn toàn dung hợp làm một với thân thể hắn rồi.

Từ nay về sau, Doanh Thừa Phong chính là Trí Linh, Trí Linh chính là Doanh Thừa Phong, hai bọn họ đã hợp hai làm một, cũng không có sự phân biệt nào nữa rồi.

Lúc Trí Linh đang nghiên cứu thần lực, chính là lúc nó từng bước dung nhập vào thành một thể với Doanh Thừa Phong.

Cho đến tận lúc này, khi bọn hắn tới chỗ Vô Bá Thần linh tàn hài này, phải chịu áp lực hùng mạnh không gì sánh nổi, rốt cục Doanh Thừa Phong và Trí Linh cũng hoàn toàn bùng nổ, thành công hòa vào làm một thể thống nhất.

Giờ khắc này, Doanh Thừa Phong hoàn toàn được thừa hưởng khả năng tính toán thần kì siêu cấp của Trí Linh.

Trải qua việc nghiên cứu hơn một nghìn loại thần lực, tuy rằng Doanh Thừa Phong vẫn chưa bắt đầu tu luyện thân thể, nhưng thế giới tinh thần của hắn đã khác với trước kia rồi.

Ở trong thế giới tinh thần của hắn, tràn ngập một loại lực lượng thần linh. Hơn nữa, những lực lượng này cũng không thuộc về riêng một vị thần linh nào, mà là lực lượng siêu cường của tất cả những thần lực mà hắn đã quan sát.

Tất cả đó là lực căn nguyên của thần linh, chính vì sự tồn tại của cỗ lực lượng này, cho nên các vị thần linh đó mới có thể lĩnh hội được sức mạnh hội tụ của trời đất để thành thần. Nhưng hôm nay, qua sự tính toán siêu cường của Trí Linh, và sau khi phân tích ngọn nguồn của hơn một ngàn thần lực, Doanh Thừa Phong cũng đã nắm giữ được loại năng lượng này.

Nhìn quanh một lượt, cũng chỉ có mình Doanh Thừa Phong mới có thể làm được việc này. Ngoài hắn ra, cho dù người đạt đến cấp cao thủ Chí Cao thần vị, cũng đừng mơ là có thể làm được như vậy.

Lực căn nguyên, chính là lực lượng thần bí mạnh nhất trong vũ trụ.

Thần linh trước khi thành thần, ngay cả những người có tài năng xuất chúng cũng không thể nào dựa vào lực lượng chính mình cảm ngộ ra. Mà mỗi khi bọn họ lĩnh hội được một loại lực thiên địa đại đạo nào đó, và nhờ vào lực lượng đại đạo, kết hợp với lực căn nguyên, sau khi đã nâng cao thần tọa. Mà hắn vốn có thần lực ở bên trong, thì tất nhiên cũng đã bao gồm cả một phần lực căn nguyên rồi.

Mây dày đặc không nhìn thấy gì, chỉ bởi vì thân thể đang ở trong núi này.

Có lẽ nhóm thần Chí Cao có thể mơ hồ cảm ứng được sự tồn tại của cỗ lực lượng này. Nhưng, sau khi cỗ lực lượng này dung hợp lại, bọn họ cũng sẽ hoàn toàn mất đi khả năng cảm ngộ đó.

Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, bởi lúc này hắn mới chỉ là một cao thủ Vương Cấp.

Nhưng trong cơ thể hắn lại có khản năng tính toán vô song không ai bằng của Trí Linh, và có thần lực của hơn một nghìn Thần linh tàn hài mặc hắn phân tích và nghiên cứu.

Bản thân hắn không nắm giữ thần lực, giống như một tấm giấy trắng không tì vết, bất cứ một chút màu sắc gì xuất hiện trên tờ giấy đó, đều có thể được biểu hiện ra một cách hoàn mỹ nhất.

Chính vì nguyên do đó, cho nên sau khi nghiên cứu những loại thần lực khác nhau, Doanh Thừa Phong rốt cục cũng phát hiện ra một điều mà chưa có ai biết đến.

Hắn, dĩ nhiên là lấy thân phận Vương giả để nắm giữ lực lượng thần lực căn nguyên rồi.

Lúc này, xung quanh thân thể hắn, từng cỗ lực lượng quỷ dị mà mạnh mẽ lẩn quẩn quanh người. Dưới cỗ lực lượng này, dẫn lực phóng thích ra giống như một tinh cầu cực lớn, không ngờ lại không hề có bất cứ ảnh hưởng nào với hắn.

Mà bản thân hắn lại nhẹ nhàng chuyển hóa dẫn lực khủng bố đó thành lực lượng của chính mình.

Hai chân của hắn không ngừng tiến lên phía trước, nhìn thì giống như đang thong thả bước đi, nhưng kì thật là bước chân nhanh như tia chớp.

Chỉ qua có nửa canh giờ, hắn đã có thể đến gần Thần linh tàn hài cực lớn này rồi.

Nhưng vào đúng lúc này, ánh mắt của Doanh Thừa phong hơi động một chút, hắn dừng bước, ánh mắt quét về một điển trong hư không.

Sau đó, thân hình hắn vụt qua một cái, lập tức biến mất khỏi chỗ vừa đứng. Ngay sau đó, lúc hắn xuất hiện, là đã ở trước một điểm không gian nào đó rồi.

Chỉ thoáng do dự một chút, Doanh Thừa Phong liền vươn tay ra.

Căn nguyên thần lực trên ngón tay hắn bao quanh, bảo hộ hắn.

Thần linh tàn hài cực lớn kia có lực lượng vô hạn, nếu lực lượng này có người khống chế, như vậy thì chỉ cần bóp nhẹ một cái là có thể khiến cho Doanh Thừa Phong biến mất hoàn toàn, không còn tồn tại trên cõi đời này nữa rồi.

Nhưng điều đáng tiếc là, những lực lượng này đã mất đi chủ nhân của nó, biến thành loại lực lượng vận chuyển dựa theo một vài quy luật cố định.

Loại sức mạnh này đối với sự tồn tại của những người khác, hoặc của Thần Chí Cao mà nói, chính là lực uy hiếp có tính hủy diệt cực lớn.

Nhưng trước mặt người nắm giữ được căn nguyên thần lực như Doanh Thừa Phong mà nói, thì những lực lượng này cũng giống như những con chó săn đã được thuần phục, không hề có tính công kích.

Khẽ chuyển động tay, chỉ về phía trước.

- Ba…

Không gian trước mặt tách ra.

Doanh Thừa Phong giống như là dùng chiếc chìa khóa mở ra một cánh cửa, để cho mọi người có thể nhìn thấy được tất cả những thứ bên trong đó.

Từng cỗ năng lượng khổng lồ khẽ dao động, lấy điểm này làm trung tâm, nhộn nhạo như muốn mở ra.

Ở ngay phía trước Doanh Thừa Phong xuất hiện một lối vào không gian. Xuyên qua lối vào đó, hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy hết thảy mọi thứ bên trong.

Bên trong đó, không ngờ lại là một thế giới thu nhỏ.

Tuy nhiên, nếu nói thế giới này rất nhỏ thì cũng chưa chắc, bởi vì diện tích của nó còn lớn hơn nhiều lần so với bản thể vị thần linh này.

Chỉ có điều, trong cái thế giới này, không có sự tồn tại của sự sống, cho dù là một sinh mạng nhỏ bé yếu ớt cũng không hề có.

Hai hàng lông mày của Doanh Thừa Phong khẽ nâng lên, chậm rãi nói:

- Thần quốc.

Ở phía xa xa, ba vị bán thần linh tròn mắt líu lưỡi nhìn một màn này.

Đúng lúc Doanh Thừa phong vừa nhấc chân lên đi về phía trước, bọn họ cũng đã chặt đứt ý niệm muốn đi cứu viện ở trong đầu, bởi vì bọn họ căn bản cũng không dám tới gần vị thần linh siêu cường đã ngã xuống từ bao nhiêu năm trước này.

Nhưng nhìn thấy Doanh Thừa Phong đến gần mà không chịu bất kì ảnh hưởng nào, cuối cùng còn giống như quỷ thần sai khiến mở ra “Thần quốc” vốn có của đối phương, thì bọn họ vẫn như cũ không thể trấn định lại được.

- “Thần quốc”, không thể nào!

Lão Cường Ni kinh ngạc hô lên:

- Thần linh đã ngã xuống, làm sao “Thần quốc” lại có thể xuất hiện được nữa chứ?

Thời Không Chi Vương lạnh lùng nhìn ông ta một cái, nói:

- Nếu là thần linh bình thường thì đương nhiên là không có khả năng sau khi chết mà vẫn bảo tồn được “Thần quốc”. Nhưng Chí Cao thần thì có thể.

Nó dừng một chút, rồi lại nói:

- Chỉ cần Chí Cao thần muốn, vậy thì “Thần quốc” của ông ấy sẽ tồn tại vĩnh viễn trên thế gian này, cho dù có mất đi sự bảo hộ của ống ấy đi chăng nữa.

Lão Cường Ni ngẩn ra, ông ta hít một ngụm khí lạnh, nói:

- Vị thần linh này… không ngờ lại là Chí Cao thần.

Thời Không Chi Vương chậm rãi gật đầu một cái, nói:

- Đúng vậy!

- Nhưng làm sao mà Chí Cao thần lại chết vậy.

Mặt Lão Cường Ni lộ vẻ không thể tin nổi, ngay cả nét mặt của Giáo tông Bệ Hạ cũng không khá hơn chút nào.

Chí Cao thần, thần linh cấp cao nhất.

Còn có loại lực lượng nào có thể giết được cao thủ cấp bậc này ư?

Thời Không Chi Vương do dự một chút, khẽ thở dài nói:

- Trong không gian hư vô, có chỗ rất nguy hiểm. Ngay cả Chí Cao thần có khi cũng sẽ bị ngã xuống ở chỗ đó.

Giáo Tông Bệ Hà và Lão Cường Ni liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều biết, trên một số phương diện, những bí mật mà Thời Không Chi Vương nắm giữ được nhiều hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều.

Đột nhiên, thân hình Doanh Thừa Phong chợt lóe lên một cái, đồng thời cửa vào “thần quốc” kia cũng biến mất.

Ba vị bán thần ngơ ngác nhìn nhau. Một lúc lâu sau, Lão Cường Ni thì thào nói:

- Hắn, còn có thể quay trở về không?

Lúc này, ba người bọn họ đã chắc chắn được một việc, đó là lần này, cảm ngộ thần lực của Doanh Thừa Phong đại sư nhất định là sẽ có được thu hoạch rất lớn. Tuy rằng, hiện giờ hắn vẫn chỉ là một cao thủ Vương Cấp nho nhỏ, nhưng năng lực vốn có của hắn đã không thể nhìn bằng con mắt bình thường nữa rồi.

Đúng vào thời khắc này, Doanh Thừa Phong lại có thể tiến gần đến chỗ của vị Chí Cao thần to lớn, đồng thời còn bước vào“Thần quốc” của ông ấy.

Việc này, ngay cả những vị thần linh bình thường cũng không dám vọng tưởng đến.

Cho nên, nếu Doanh Thừa phong không muốn trở về, thì bọn họ cũng không có cách nào khác.

Trầm ngâm một lát, Giáo Tông Bệ Hạ chậm rãi nói:

-Doanh đại sư là một người biết giữ lời hứa, nhất định hắn sẽ trở lại đây.

Thời Không Chi Vương cũng gật đầu, nó khẽ ngoảnh đầu lại, nhìn chiến thuyền màu trắng ngà, nói:

-Đừng quên rằng, Kim cương còn ở đây, hắn sẽ không rời đi một mình đâu.

Lão Cường Ni cười khổ một tiếng, khẽ thở dài nói:

- Hy vọng hắn có thể trở lại sớm một chút.

Một bước chân tiến vào trong vòng hư không, Doanh Thừa Phong quan sát bốn phía xung quanh.

Đây là một “Thần quốc” đã mất đi sự khống chế của chủ nhân, và bắt đầu trở nên tan hoang.

Trải qua lễ rửa tội hàng ngàn năm, toàn bộ sinh linh trong “Thần quốc” đã bị tuyệt chủng.

Có lẽ, “Thần quốc” này từng có một lịch sử huy hoàng, nhưng tất cả những thứ đó, đều đã bị thời gian vùi lấp không còn tồn tại nữa.

Sau khi bước vào “Thần quốc”, phạm vi phóng thích của mấy món bán Thần khí chậm rãi tản ra.

Tuy rằng nơi này tràn đầy hơi thở cô tịch chết chóc. Nhưng với thể chất của Doanh Thừa Phong, nếu chỉ đơn thuần là inh sống ở nơi này thì cũng không có vấn đề gì.

Lực lượng tinh thần phóng thích ra ngoài, hắn muốn quan sát tình huống xung quanh một chút.

Nhưng mà, ngay khi lực lượng tinh thần vừa rời khỏi cơ thể hắn, Doanh Thừa Phong lại khẽ run lên một cái.

Bởi vì hắn phát hiện ra một việc hết sức đáng sợ, lượng lực tinh thần của hắn không ngờ lại dung hợp với căn nguyên thần lực quanh người, mà lực lượng mới này một khi tiếp xúc với “Thần quốc”, thần lực còn sót lại lập tức nắm giữ lực lượng chủ đạo.

Chỉ trong nháy mắt, lượng lực tinh thần của hắn đã lan ra toàn bộ “Thần quốc” rồi.

Diện tích “Thần quốc” này rất lớn, quả thật là không thể tưởng tượng được, vì vậy “Thần quốc” chính là nơi mà thần linh đặt bản thể của mình.

Có thể giống nhau như vậy, có thể dễ dàng đem cất Địa cầu vào trong đó, và để Địa cầu có thể thong dong chuyển động bên trong “Thần quốc” mà không hề cảm thấy có chút gò bò nào…

Vậy “Thần quốc” sẽ phải to lớn đến mứ nào chứ!

Nhưng lực lượng tinh thần đã bị biến dạng của Doanh Thừa Phong kia, sau khi điều khiển thần lực còn sót lại của vị thần linh này, lại trở nên hết sức kỳ lạ không thể tin nổi.

Chỉ chớp mắt một cái, lực lượng tinh thần kia đã bao phủ toàn bộ thế giới.

Vào thời khắc này, Doanh Thừa Phong thậm chí còn có một loại cảm giác được hóa thân thành vị Chí Cao thần kia, hắn có thể cảm ứng được một phần biến hóa trong “Thần quốc”.

Ở trong này, mặc dù không có sinh linh, nhưng lại có hồn phách rất cường đại.

Quỷ vật đó một khi cảm ứng được lực tinh thần của Doanh Thừa Phong, thì sẽ lập tức bạo phát ra âm thanh reo hò, giống như muốn nhào lên để xé nát những lực lượng này vậy.

Nhưng, theo sau cỗ lực lượng này còn có thần lực trong “Thần quốc”.

Vì thế, cả đám quỷ vật hùng mạnh này đều thét chói tai mà tránh né, run rẩy dưới sự áp chế của cỗ tinh thần này. Thân thể chúng cuộn tròn lại, thể hiện rằng trong lòng đang rất sợ hãi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương