Tạo Thần
Chương 73: Dung hợp chiến kỹ

**

Doanh Thừa Phong sau khi cùng đám người Lâm Tự Nhiên tách ra, hắn tìm tới một chỗ yên tĩnh và an toàn, im lặng ngồi xuống.

Lúc này, ở trong đầu hắn hiện lên toàn bộ hình dạng của con Hỏa Hồ.

Hỏa Hồ là một loại dị thú không cường đại, nhưng thân pháp của nó lại có nét độc đáo lên.

Đặc biệt là lúc hai lần chuyển hướng giữa không trung càng làm cho Doanh Thừa Phong đại khai nhãn giới, đồng thời trong lòng cũng có chút xúc động.

- Trí Linh! Ngươi ghi chép lại thế nào?

- Đã ghi chép xong. - Trí Linh trả lời rất lưu loát:

- Bộ lông trên người Hỏa Hồ phóng thích ra một loại lực lượng kỳ lạ, loại lực lượng này khuấy động không khí bốn phía xung quanh người nó hình thành một dòng khí đặc thù. Do đó, nó có thể ở giữa không trung tiến hành chuyển hướng.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia quang mang kỳ dị, nói:

- Ta có thể làm được không?

- Trên lý luận thì có khả năng, nhưng thực tế lại không được.

- Vì sao?

- Bởi vì ngươi quá nặng.

- Cái gì? - Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi.

- Thân thể Doanh Thừa Phong nhẹ vô cùng, ngay cả khi thay đổi phương hướng lực lượng nó cần cũng rất nhỏ. Nhưng ngươi thì khác, nếu thêm cả cân nặng của Phách Vương Thương, như vậy khi ngươi ở giữa không trung chuyển hướng, khả năng cần phải bùng nổ toàn bộ chân khí mới có thể làm được. - Trí Linh dừng lại một chút, bổ sung:

- Kinh mạch của ngươi tuyệt đối không thể chịu đựng được loại bùng nổ chân khín hư thế này, cho nên ta đề nghị một là vứt bỏ Phách Vương Thương hai là từ bỏ ý nghĩ này đi.

Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong hơi nhướng lên, hắn trầm tư một lát, lại nói:

- Trí Linh! Ngươi cảm thấy Phách Vương Thương là lực cản, nhưng ta lại thấy nó có giúp ích rất lớn a.

- Cái gì? - Lúc này đến lượt Trí Linh không hiểu chút nào hỏi.


Doanh Thừa Phong cũng không nói chuyện, hắn lấy chiếc hộp dài sau lưng xuống, đem Phách Vương Thương tổ hợp lại.

Cầm bộ trường thương lên tay, hắn trầm tư một lát, sau đó đâm ra một thương. Một thương này hắn ngưng tụ chân khí cường đại, làm cho mũi thương nổi lên một tầng quang mang màu đỏ.

Mà thân thể Doanh Thừa Phong cũng lao theo trường thương về phía trước.

Mũi thương nhanh như tia chớp, trong giây lát đã chuẩn bị xuyên thủng một cây đại thụ, đúng lúc này thân thể Doanh Thừa Phong cũng nhanh hơn, hắn xuất hiện ở bên cạnh cây đại thụ, cánh tay nhẹ nhàng buông ra tạo thành quyền đánh mạnh lên thân Phách Vương Thương.

Phách Vương Thương ở giữa không trung lập tức chấn động, thay đổi phương hướng.

Nhưng ngay trong nháy mắt này, thân thể Doanh Thừa Phong cũng co rút lại, giống như biến thành một loài khỉ bám vào Phách Vương Thương thay đổi phương hướng.

Thân âm Trí Linh lập tức vang lên:

- Ta hiểu. Ngươi muốn mượn sức nặng của Phách Vương Thương để chuyển hướng giữa không trung.

Hai chân Doanh Thừa Phong chấm đất, cổ tay nhẹ nhàng rung lên, Phách Vương Thương lập tức giống như một đứa trẻ nhỏ rơi xuống chân hắn.

- Ha ha... Trí Linh! Ngươi quả nhiên thông minh. - Doanh Thừa Phong cười to nói:

- Quỷ Ảnh Bộ và Phách Vương Thương quyết đều là chiến kỹ cường đại, cho dù tách ra sử dụng cũng thuộc vào dạng cao cấp. Nhưng nếu kết hợp chúng nó lại, như vậy.... - Trong mắt của hắn hiện lên một tia sáng như sao, nói:

- Hơn nữa, với trang bị của ta hiện nay ngay cả khi đối mặt với Lâm Tự Nhiên sư bá cũng có lực đánh một trận a.

Nếu như một người bình thường nghe hắn nói tới ý tưởng này, tuyệt đối sẽ kinh ngạc không tới nỗi không thốt nên lời.

Mặc dù hiện nay tu vi của Doanh Thừa Phong đã đột ngột tăng mạnh, nhưng vẫn chỉ vẻn vẹn là lục tầng mà thôi, còn Lâm Tự Nhiên lại là cường giả tu vi đã bước vào thập tầng đỉnh phong.

Chênh lệch bốn tầng đã đủ khiến cho đại đa số mọi người phải tuyệt vọng.

Nhưng Doanh Thừa Phong lại có cái suy nghĩ khác người như thế, tự nhiên là làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó tin.

Trí Linh sau một hồi tính toán, cuối cùng nói:

- Ta đã thiết kế ra một bộ chiến thuật phối hợp cho ngươi phát huy chiến lực tới mức cực hạn. Chẳng qua, có thể dựa vào bộ chiến thuật này thắng Lâm Tự Nhiên hay không ta cũng không thể nắm chắc.

Doanh Thừa Phong cười ha hả nói:

- Không sao. Ngươi chỉ cần làm hết sức là được.

Trí Linh không đáp lại, không khí xung quanh lập tức rơi vào yên lặng, Doanh Thừa Phong cũng im lặng chờ đợi, không quấy rầy đối phương.

Một lúc lâu sau, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện hình ảnh.

Doanh Thừa Phong cầm Phách Vương Thương trong tay, chân di chuyển theo Quỷ Ảnh Bộ pháp không ngừng ở giữa một đống người huy động trường thương. Thương pháp của hắn lăng lệ vô cùng, lúc ra tay còn ẩn chứa khí thế to lớn không gì sánh được. Mà bước chân của hắn lại có vài phần mơ hồ khó lường, lúc thì tiến về trước, khi lại lui về sau, trong lúc di động Phách Vương Thương phối hợp vô cùng xảo diệu.

Bỗng nhiên, hắn dùng lực đâm ra một thương, thân hình theo sát phía sau. Ngay khi mũi thương đâm ra một nửa thì đột nhiên tung ra một quyền đánh lên ngang thân trường thương.

Trường thương bị quay vòng đi, mà thân thể hắn cũng mượn lực chuyển hướng, cả người ở giữa không trung chân không hề chạm đất lại có thể chuyển đổi phương hướng của mình.

Theo từng quyền đánh ra của hắn, quyền kình không ngừng va chạm với trường thương hóa thành từng đạo quang ảnh màu đỏ tràn ngập trong phạm vi một trượng hai.

Cùng lúc đó, hình ảnh Doanh Thừa Phong ở trong não vực thét dài lên một tiếng, thu trường thương đứng lại, quang ảnh màu hồng vốn tràn ngập tứ phía đã biến mất không còn dấu vết.

Trong lòng Doanh Thừa Phong thoáng cảm thán, cũng chỉ có sinh mệnh cường đại như Trí Linh mới có thể dưới tình huống như này đáp ứng được yêu cầu của hắn.

Bộ thương pháp này phối hợp với bộ pháp tuy rằng không phải là cường đại nhất, nhưng nó thích hợp với Doanh Thừa Phong nhất.

Hắn hít sâu một hơi, nói:

- Tìm trên bản đồ xem có chỗ nào thích hợp nhất cho ta không?

- Xà Diếu, Lang Cốc, Bức Huyệt đều có thể đi. - Thanh âm Trí Linh chậm rãi vang lên nói:

- Đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý cũng có thể đi dạo một vòng khu vực Đoạt Mệnh Phong.

Doanh Thừa Phong lập tức nghĩ tới thần bí nhân khống chế đàn Đoạt Mệnh Phong mà không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Tuy rằng chỉ nhìn từ xa, nhưng dáng người gầy gò của đối phương lại gây ra cho hắn áp lực rất lớn.

Dưới tình huống không có thực lực tuyệt đối, hắn chẳng muốn gặp lại đối phương chứ đừng nói là trêu chọc.

- Nói đề nghị của ngươi.

- Bức huyệt.

- Vì sao?

- Bởi vì động tác của loài dơi rất linh hoạt, thích hợp nhất để cho ngươi rèn luyện chiến kỹ mới.

- Tốt. Vậy đi Bức Huyệt đi.

Còn chưa dứt lời, thân ảnh Doanh Thừa Phong đã nhanh chóng rời đi, trong nháy mắt không còn nhìn thấy đâu nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương