Tạo Hóa Chi Vương
Chương 98: Khống Linh Quyết

Trong phòng khách của Tiên Nữ Phong.

Diệp Chân vuốt vuốt chiếc nhẫn lấy được từ cấm địa tông môn, gương mặt chờ mong, này sẽ là bảo bối gì đây?

Loại Bảo khí đặc thù?

Hay là Không Gian giới chỉ không gian cực lớn trong truyền thuyết?

Mặc kệ như thế nào, bảo bối tìm được ở trong cấm địa tông môn, sẽ không đơn giản chút nào.

Lòng tràn đầy chờ mong, Diệp Chân thận trọng thôi động một tia Chân Nguyên, chậm rãi đưa vào trong giới chỉ, vô luận là cái gì, sau khi đưa vào Chân Nguyên, sẽ hiện ra chân diện mục.

Chân Nguyên vừa tràn vào, trong đầu Diệp Chân hiện ra một không gian cực lớn.

Không Gian giới chỉ?

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân liền bị bảo bối cất giữ trong không gian hù sợ.

Đầu tiên đập vào mắt, là từng xấp kim phiếu.

Mỗi tấm mệnh giá một trăm lượng, Diệp Chân thô sơ giản lược đếm một chút, ít nhất có mấy ngàn tấm, từ bốn ngàn tấm để tính, đó cũng là hơn bốn mươi vạn lượng hoàng kim.

Cự phú, đây tuyệt đối là tiết tấu để Diệp Chân một đêm chợt giàu.

Bên cạnh kim phiếu, là một cái rương lớn cao gần thước, trong rương, chỉnh tề chồng chất từng viên tinh thạch màu xanh nhạt lớn chừng nửa bàn tay, tản ra linh khí như có như không.

- Linh Tinh!

Nếu không phải Diệp Chân tự chủ đủ mạnh, nhìn thấy Linh Tinh, cơ hồ sẽ kinh hô thành tiếng.

Chưa ăn qua thịt heo, cũng đã thấy qua heo chạy rồi chứ.

Linh Tinh cực kỳ trân quý, Diệp Chân đã nhiều lần nghe các sư huynh đệ đề cập qua, là bảo bối thiết yếu để cường giả sau Dẫn Linh cảnh tăng tu vi, giá trị mỗi một viên đều cực kỳ trân quý.

Khi còn bé, Diệp Chân nghe qua một truyền thuyết, có một đứa trẻ chăn trâu, ở trong núi nhặt được ba tảng đá linh quang bắn ra bốn phía, bán được mấy vạn lượng bạc.

Tảng đá linh quang bắn ra bốn phía kia, là Linh Tinh.

Trong từng quận thành, đều có rất nhiều cửa hàng thu mua Linh Tinh, giá thu mua là ngàn lượng hoàng kim một viên. Nhưng mà, một viên Linh Tinh hạ phẩm ngươi có thể bán một ngàn lượng hoàng kim. Nhưng ngươi cầm một ngàn lượng hoàng kim, chưa hẳn có thể mua được một viên Linh Tinh hạ phẩm.

Đây là giá thị trường.

Một rương Linh Tinh hạ phẩm lớn như vậy, Diệp Chân đoán chừng ít nhất có hai trăm viên, lại là hơn mấy chục vạn lượng hoàng kim, có điều, giá trị của Linh Tinh, lại không phải hoàng kim có thể so sánh.

Trừ cái đó ra, còn có mười một bình đan dược để Diệp Chân cực kỳ động tâm, số lượng nhiều nhất, là quần áo hằng ngày, trừ cái đó ra, hấp dẫn ánh mắt Diệp Chân nhất, là hai quyển sách ở trong góc.

Trang sách màu nâu đen, vừa nhìn liền biết là trải qua xử lý đặc thù, có thể bảo tồn bí tịch thời gian dài.

- Bí tịch? Còn hai quyển!

Dưới kinh hỉ, ý niệm trong đầu Diệp Chân khẽ động, định lấy ra hai quyển bí tịch nhìn cho thỏa chí, xem đến cùng là bí tịch gì.

Ngay thời điểm Diệp Chân thôi động Chân Nguyên bao phủ lại hai quyển bí tịch kia, toàn bộ không gian chứa đựng, giống như tường đậu hũ bị đâm thủng, bắt đầu rạn nứt, sụp đổ từng tấc từng tấc!

Ầm!

Không gian trước mặt Diệp Chân phảng phất như mở một cái khe hở, vật phẩm giống như núi từ trong khe hở không gian tuôn ra, gần như sắp chôn cả người Diệp Chân lại.

Khụ khụ khụ khục!

Tro bụi bay lên đầy trời, Diệp Chân ho kịch liệt.

Nhìn thấy từng vật phẩm từ trong không gian sụp đổ rơi ra, tiếp xúc với không khí liền biến thành tro bụi, trái tim Diệp Chân hung hăng chìm xuống.

Hai quyển bí tịch kia, không biết có hóa thành tro bụi hay không?

Nguyên do trong này, Diệp Chân cũng nghĩ thông suốt.

Có lẽ là trải qua một trận đại chiến kịch liệt, Không Gian giới chỉ này bị người đánh ra khe hở, Hung thú ở trong cấm địa tông môn cảm ứng được Linh lực như có như không, là từ trong khe hở tiết lộ ra ngoài.

Cái khe kia, cũng không có hoàn toàn hủy diệt Không Gian giới chỉ này. Ở vào một loại cân bằng kỳ diệu, bây giờ Chân Nguyên lực của Diệp Chân vừa tiến vào, liền trở thành cọng rơm cuối cùng đè sập lạc đà.

Thời điểm tro bụi dần dần yên tĩnh, Diệp Chân lo lắng tìm kiếm.

May mắn là, hai quyển bí tịch kia không bị hóa thành tro bụi giống như kim phiếu, hẳn là tài liệu làm bí tịch đặc thù.

Để Diệp Chân đáng tiếc là, mấy ngàn tấm kim phiếu, chỉ có một phần nhỏ ở giữa bảo tồn, ước chừng năm sáu vạn hoàng kim, còn có mấy bình đan dược, lúc mở nắp bình ra, liền hóa thành tro bụi, hẳn là cất giữ thờì gian quá dài.

Còn một rương lớn Linh Tinh hạ phẩm, tự nhiên là bảo tồn hoàn chỉnh.

- Phong Vân kiếm quyết?

Danh xưng của bản bí tịch thứ nhất, liền để Diệp Chân vui vẻ, hối hả lật xem.

Một phút đồng hồ sau, Diệp Chân có chút buồn bực.

Phong Vân kiếm quyết, ghi lại phương thức vận chuyển của bảy loại Chân Nguyên đặc thù, tuyến đường Chân Nguyên vận chuyển trong người cực kỳ phức tạp, nhìn qua vô cùng cao minh.

Diệp Chân phiền muộn, là vì trang cuối cùng của Phong Vân kiếm quyết chú thích... Phong Vân kiếm quyết là tâm pháp đặc thù thôi động Phong Vân Kiếm Pháp Địa giai trung phẩm, chỉ có Phong Vân Kiếm Pháp, mới có thể phát huy ra uy lực.

Phong Vân Kiếm Pháp Địa giai trung phẩm đó, hiện tại Diệp Chân phí hết khí lực giết vào Top 10 Thiên Bảng, mới có thể tiến nhập tầng thứ tư của Tàng Kinh Các đạt được công pháp bí tịch Nhân giai thượng phẩm.

Phong Vân Kiếm Pháp Địa giai trung phẩm, không biết Tề Vân Tông có hay không, cho dù có, đoán chừng cũng là trấn tông chi bảo của Tề Vân Tông, trong thời gian ngắn, Diệp Chân là cơ bản đừng suy nghĩ.

Thu hồi Phong Vân kiếm quyết, ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía cuốn bí tịch thứ hai.

- Khống Linh Quyết?

Khống Linh Quyết là một quyển bí tịch phụ trợ, tác dụng chủ yếu là rèn luyện năng lực điều khiển linh lực của võ giả.

Một đạo Linh lực giống như, có người có thể chia nhỏ nó thành hơn mười tia Linh lực, mà có người, thì có thể chia làm mấy chục tia Linh lực, càng có người có thể chia nhỏ thành trên trăm tia Linh lực.

Một đạo Linh lực giống như, có người chỉ có thể thôi động nó bắn ra ngoài cơ thể công kích địch nhân, nhưng có người, lại có thể chà xát niết tròn, thiên biến vạn hóa, tùy ý bản thân.

Tu luyện Khống Linh Quyết, có thể để võ giả điều khiển linh lực cường hãn đến cực hạn, để Linh lực phát huy ra uy lực càng kinh người hơn.

Chú thích: Khống Linh Quyết này, hữu hiệu với Hồn Hải cảnh trở xuống, tồn tại mới vào Chân Nguyên cảnh cũng hữu hiệu!

Trang cuối cùng của bí tịch ghi chú, để Diệp Chân từ thất vọng trở nên kinh hỉ.

Diệp Chân vốn tưởng rằng, Khống Linh Quyết này chỉ có tu luyện ra Linh lực mới có thể luyện, không nghĩ tới, đối với tu vi ở vào Chân Nguyên cảnh, cũng có thể luyện.

Nhưng ánh mắt Diệp Chân bị một hàng chữ nhỏ hấp dẫn, kiểu chữ này, giống như hắn đã từng quen biết.

Khống linh khiếu môn: đưa Linh lực hoặc Chân Nguyên ra bên ngoài cơ thể, mở rộng đến cực hạn. Khi tu luyện, xem tu vi khác biệt, bên trên đè vật nặng mấy chục cân, mấy trăm cân, mấy ngàn cân khác nhau.

Lại lấy tâm pháp Khống Linh Quyết đệ tam thức vận chuyển Linh lực, có thể ở trong thời gian ngắn, nhanh chóng tăng lên năng lực khống linh.

- Chữ này, sao giống như đã từng quen biết nhỉ?

Chữ viết mang theo khí tức đường hoàng kia, để Diệp Chân có một loại cảm giác quen biết.

- Đúng rồi, Đồ Phương Diệp!

Từ trong vòng tay trữ vật lấy ra bản chép tay mà năm đó Đồ Phương Diệp để trong Lôi Báo Băng Quyền so sánh, Diệp Chân lập tức xác định chủ nhân của chữ viết này.

Cấm địa tông môn kia, trùng hợp là địa phương Đồ Phương Diệp vẫn lạc, Diệp Chân có đầy đủ lý do tin tưởng, Không Gian giới chỉ này, là đồ vật của chân truyền Đồ Phương Diệp.

Thế nhưng mà, đệ tử chân truyền như Đồ Phương Diệp, tại sao lại vẫn lạc ở địa phương cách tông môn không phải quá xa chứ?

Sau khi ngã xuống, nơi hắn vẫn lạc, còn bị biến thành cấm địa tông môn?

Đây là vì cái gì?

Diệp Chân nghi hoặc.

Phong Vân kiếm quyết không có Phong Vân Kiếm Pháp là không thể tu luyện, còn Khống Linh Quyết này, Diệp Chân cũng không vội tu luyện, mà lấy ra Bách Điệp Chân Cương hôm nay vừa chọn lựa tới tu luyện.

Với tu vi trước mắt mà nói, tu luyện Nhân giai thượng phẩm Hàn Viên kiếm pháp cùng Bách Điệp Chân Cương, mới là phương pháp nhanh chóng tăng lên chiến lực, nhất là Bách Điệp Chân Cương, nếu tu luyện có thành tựu, để Diệp Chân ở trước mặt Dẫn Linh cảnh, cũng có bản sự bảo mệnh.

Phương pháp tu luyện cùng nguyên lý của Bách Điệp Chân Cương rất đơn giản, nguyên lý của nó giống như câu chuyện bó đũa vậy.

Một chiếc đũa, tiểu hài tử tám chín tuổi cũng có thể bẽ gãy.

Mười chiếc đũa thành một bó, thì phải phí khí lực rất lớn mới có thể bẽ gãy.

Nếu một trăm chiếc đũa thành một bó, vậy dù là đại lực sĩ trong người thường, cũng bẻ không được.

Bách Điệp Chân Cương cũng như thế, một tầng cương khí hộ thể, rất kỳ dễ dàng bị xé rách, nhưng nếu hai tầng, ba tầng, năm tầng, thậm chí là mười tầng thì sao?

Bách Điệp Chân Cương, là cương khí hộ thể điệp gia đến cùng một chỗ, gia tăng lực phòng ngự. Trong bí tịch ghi lại, nếu có thể điệp gia cương khí hộ thể đến mười tầng, uy lực của cương khí hộ thể có thể tăng lên gấp mấy chục thậm chí gấp trăm lần.

Công pháp rất đơn giản, nhưng chỉ có lúc tu luyện, mới có thể trải nghiệm tu luyện Bách Điệp Chân Cương gian nan.

Tu luyện Bách Điệp Chân Cương, trước phải rèn cương khí hộ thể giống như rèn sắt, rèn luyện đến độ mỏng cực hạn, nếu độ dày nén đến một nửa, có thể điệp gia hai tầng, nén đến một phần ba, có thể điệp gia ba tầng.

Nhưng khi chân chân chính chính nén Chân Nguyên, Diệp Chân mới có thể cảm nhận được lão chấp sự ở Tàng Kinh Các quan tâm.

Rèn luyện Chân Nguyên, là cực kỳ phiêu miểu.

Rèn sắt, một búa một búa đập xuống, có sức lực chảy mồ hôi là được.

Thế nhưng rèn luyện Chân Nguyên, cho dù là có phương pháp tu luyện trong Bách Điệp Chân Cương, tiến độ vẫn chậm tới cực hạn. Một canh giờ trôi qua, độ dày cương khí hộ thể của Diệp Chân, cơ hồ nhìn không thấy quá nhiều biến hóa.

Giờ khắc này, Diệp Chân đột nhiên rõ ràng, vì cái gì nhiều đệ tử nội môn, đều muốn đổi Bách Điệp Chân Cương như vậy, bởi vì tu luyện đồ chơi này, bỏ ra cố gắng, nhìn thấy hồi báo, lại cực nhỏ cực nhỏ.

Sau nửa canh giờ, Diệp Chân có chút nhụt chí, đột nhiên thần sắc khẽ động.

- Sao không thử Khống Linh Quyết xem?

Phương pháp tu luyện trong Khống Linh Quyết có chút phức tạp, theo Đồ Phương Diệp nói, hắn lưu lại phương pháp, là đơn giản nhất, hiệu quả cũng tốt nhất.

Không có mấy hơi, đầu ngón tay của Diệp Chân phun ra một đạo Chân Nguyên Kiếm Chỉ gần dài bảy thước, vững vàng nâng một cái ghế nặng mười mấy cân.

- Có chút nhẹ?

Mũi chân đá một cái, Diệp Chân để lên một cục đá nặng đến năm mươi cân.

Vừa để cục đá năm mươi cân xuống, Diệp Chân lập tức cảm nhận được áp lực trước đó chưa từng có.

Cục đá đè ở trên Chân Nguyên, để toàn thân Diệp Chân, từ trong tới ngoài đều căng thẳng, vận chuyển tâm pháp duy trì Chân Nguyên trong cơ thể, tất cả lực chú ý đều tập trung vào Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài bảy thước ở bên ngoài cơ thể.

Vẻn vẹn giữ vững được trăm tức, một loại mỏi mệt trước nay chưa có, ba ba xông về phía Diệp Chân.

Một trăm ba mươi tức sau, thời điểm trước mắt Diệp Chân bắt đầu choáng váng, mới đình chỉ tu luyện.

Khoanh chân nghỉ ngơi một canh giờ, Diệp Chân thả ra Chân Nguyên lần nữa, nâng đá tu luyện.

Mới đầu, Diệp Chân liền kinh ngạc phát hiện, Chân Nguyên Kiếm Chỉ từ trong cơ thể phun ra, chiều dài lại dài một tấc, từ sáu thước chín, tăng đến bảy thước.

Tiến bộ rõ ràng như thế, khiến Diệp Chân cực kỳ mừng rỡ.

Lúc này đây, Diệp Chân giữ vững được một trăm ba mươi lăm tức.

Tiếp tục nghỉ ngơi một canh giờ, Diệp Chân bắt đầu tu luyện lần nữa, một trăm bốn mươi tức sau, toàn thân Diệp Chân run rẩy, mồ hôi tuôn như nước.

Nhưng mà, chiều dài Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân, cũng thành công tăng đến bảy thước hai tấc!

Hiệu quả tu luyện rõ ràng như thế, khiến Diệp Chân không ức chế nổi hưng phấn, tiếp tục khổ tu.

Lúc tu luyện lần thứ năm, khi Diệp Chân kiên trì đến một trăm ba mươi dư, một loại mỏi mệt khó nói lên lời đánh tới, mắt tối sầm lại, trong nháy mắt ngã xuống đất hôn mê.

...

Thời điểm Diệp Chân tỉnh lại lần nữa, đầu đau muốn nứt, ánh sáng mặt trời lan vào trong phòng khách, chiếu vào trên người Thải Y đang làm gì đó.

Dưới ánh sáng mặt trời, tựa như Tiên Tử.

- Ta... Ta đây là...

- Ngươi đã tỉnh?

- Chờ một lát, chén thuốc này sắp xong rồi.

Tiên Tử Thải Y ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, phảng phất như đang bận rộn lấy cái gì đó.

Mấy hơi sau, Thải Y bưng một chén thuốc màu xanh lá cây, đưa cho Diệp Chân.

- Uống đi, ngươi hẳn có thể phục hồi như cũ rồi.

- Đúng rồi, Diệp Chân, ngươi từ nơi nào lấy được phương pháp tu luyện thần niệm? Ngươi có biết, nếu không phải ngươi ở Tiên Nữ Phong, trùng hợp có ta ở đây, ngươi như vậy, sẽ biến thành ngu ngốc rồi hay không!

- Cái gì? Tu luyện thần niệm? Biến thành ngu ngốc?

Nghe vậy, Diệp Chân sợ hãi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương