Tặng Em Mật Đường
20: Nhập Vai Diễn


Phản ứng đầu tiên của Đường Khê là Trình Thư Tầm lại động kinh.Cô vẫn chưa kịp làm ra hành động gì, Trình Thư Tầm ôm cô rất chặt như là muốn đem cô khảm vào anh, Đường Khê có chút khó chịu, dùng tay đẩy anh ra, nhưng không thể đem anh tách ra.“Anh làm gì?!”Cảm thấy cô đang kháng cự, Trình Thư Tầm dần dần buông tay ra, nhưng vẫn để hờ tay ở eo của Đường Khê.

Mắt anh tràn đầy sự yêu chiều, hơi hơi đỏ lên.Một hồi yên tĩnh không có tiếng động, anh mới nghẹn ngào mở miệng.“Văn Nghiên, thực xin lỗi.”Đường Khê nghi hoặc nhưng chỉ ba giây.Văn Nghiên, tên này đã lâu cô chưa nghe qua, nhưng lại rất quen thuộc.Trình Thư Tầm năm đó nổi là nhờ nhân vật cảnh sát trong bộ phim điện ảnh, Văn Nghiên là người anh yêu trong bộ phim đó.

Sau khi thân phận nằm vùng bị bại lộ, ngay trước mắt anh, tên buôn ma túy đã hành hạ Văn Nghiên cho đến chết.

Cuối cùng, anh được cứu ra nhưng người trong lòng lại ở đó mãi, vị cảnh sát ngồi chăm chú ngắm hoàng hôn, rồi lựa chọn tự sát.Bộ phim đầy bi kịch này lúc đầu không được mọi người chú ý, nhưng đó là bộ phim đầu tiên Trình Thư Tầm đóng nam chính, anh dùng hết khả năng của mình để diễn, cuối cùng cũng đạt như nguyện ước.


Sau khi chiếu, được nhiều ngôi sao lớn tuyên truyền, phòng vé rất khả quan, từ đó anh hoàn toàn nổi tiếng.Chỉ là để lại di chứng.Trình Thư Tầm vì nhập vai quá sâu, một thời gian dài không thể thoát ra khỏi nhân vật, hậu kỳ cũng nhờ bên biên tập chỉnh sửa, chỉ sợ anh cảm xúc anh lại bị dao động.Chuyện này cứ lặp lại vài lần, ai cũng không biết khi nào anh lại chìm đắm trong nhân vật cảnh sát kia.

Thời điểm hai người bên nhau, loại tình huống này cũng từng xuất hiện.Một hôm nọ, sau khi xong việc cô về nhà, chung cư rất im ắng, một tiếng động cũng không có, cô cho rằng Trình Thư Tầm đi ra ngoài, liền tự làm việc của mình.

Mãi cho đến 11 giờ tối, cô không thấy anh về có chút sốt ruột, điện thoại cũng không gọi được, liên hệ bọn Tần Khi họ cũng không biết.

Nếu không phải trong phòng khách truyền ra tiếng động, cô có lẽ sẽ ra ngoài để đi tìm anh.Trình Thư Tầm cả một buổi chiều đều núp ở một góc trong phòng khách, bức màn được kéo một nửa, anh ngồi bên đó ngẩn người nhìn ra ngoài, thật là quạnh quẽ.Anh cũng không nói lời nào, như vậy an tĩnh ngồi ở đó, chỉ cần chạm vào liền tổn thương đến anh.Đường Khê bị anh dọa đến luống cuống.Cô cẩn thận ngồi xổm bên người Trình Thư Tầm, nói: “Anh tại sao ngồi ở đây nha?”Trình Thư Tầm rốt cuộc cũng ngẩn đầu, chỉ nhìn cô một cái, hốc mắt liền ẩm ướt, tiếng nói rất nhỏ.“Văn Nghiên, thực xin lỗi.”Đường Khê mất hồi lâu mới phản ứng anh đang nói gì.Mỗi tác phẩm của Trình Thư Tầm cô đều xem qua, bộ điện ảnh giúp anh thành danh cô đương nhiên biết.

Cho nên là chưa thoát vai sao?Đêm đó, Đường Khê liền ngồi trên mặt đất, bồi anh thật lâu, đến khi anh mệt mỏi mà thiếp đi.


Chờ anh ngủ sâu rồi, Đường Khi mới gọi Tần Khi xác định chuyện này.Qua nhiều năm như vậy, Đường Khê không nghĩ tới di chứng này vẫn còn.

Đã xảy ra vài lần, cô biết được, loại thời điểm này không nên kích thích Trình Thư Tầm.Tạo nghiệt cái gì a.Đường Khê thầm than một tiếng, nhập chặt môi dưới, nhìn Trình Thư Tầm có chút phức tạp, cũng không thể mặc kệ anh.Rốt cuộc cô đã từng thấy qua Trình Thư Tầm ngồi bên cửa sổ, lung lay sắp đổ.“Em…..” Cô nghĩ mở miệng nói anh cái gì đó, Trình Thư Tầm vẫn luôn cúi đầu nhìn cô, loại ánh mắt này, một tiếng nặng lời cô cũng không thể thốt ra được.

Anh hiếm khi đáng thương như vậy, đem lòng trắc ẩn của Đường Khê đều lôi ra.Liền, liền một lần thôi vậy? Qua hôm nay cũng không có gì.Đường Khê đem tâm lý mình xây dựng xong, biểu tình biến đổi lại biến đổi, cuối cùng đành bất đắc dĩ nhận mệnh.“Em không chấp anh.” Theo lời nói là một loạt động tác quen thuộc của Lưu Trình Đảo.“Văn Nghiên.”, Trình Thư Tầm nhẹ giọng nỉ non, cuối cùng còn đem đầu vùi vào cổ cô.Quá mức a!!!Đường Khê cố nén cảm xúc muốn đánh chết anh, đôi mắt chớp chớp vài lần, cô không thể cùng người bệnh so đo.

Vạn nhất anh nhảy từ trên lầu xuống, cô chết cũng không rửa sạch oan ức.“Em nóng.” Nàng cắn răng nói.Trình Thư Tầm nghe vậy, quả nhiên cách cô ra một chút, thuận tay đem khăn quàng cổ của cô kéo xuống.“Ôm không thoải mái.”Ôm cái đại gia nhà anh.Đường Khê duỗi tay lấy khăn quàng cổ về, Trình Thư Tầm cũng không buông tay, hai người cứ như vậy giằng co.“Thực xin lỗi.”Một hồi như vậy, Trình Thư Tầm không dùng sức nữa, lại cúi đầu, xoay người đến một góc ngồi xổm xuống, bé nhỏ, yếu đuối đến đáng thương.Đường Khê: “...........?”Trợn tròn mắt, cô không thể khống chế được cảm xúc của mình, Đường Khê mở cửa phòng đi ra, anh yêu ai, cùng cô có liên quan gì a.Trong phòng khách, Trần Dịch cùng Phương Hán Vũ thấy cô đi ra, tức tốc chạy đến cản cô lại.“Ai nha, mặc dù anh biết cậu ta đáng ghét, nhưng là, em không thể mặc kệ cậu ta như vậy?”“Cậu ấy như vậy em cũng đã thấy qua, em quên lần đó, không có em bên cạnh, cậu ta thiếu chút nữa lấy dao cắt cổ tay mình? Hiện tại cậu ấy cùng tên thiểu năng trí tuệ cơ bản không khác gì nhau, em mặc kệ cậu ta sao?”“Em giúp ba người bọn anh thấy mặt trời ngày mai đi, em gái Đường~”Một đại nam nhân, làm nũng như vậy thật không dám nhìn thẳng.


Trần Dịch một bên trợn mắt há mồm, một lúc sau mới hoàn hồn, lại tiếp lời.“Cái kia, Đường Khê a, rốt cuộc cũng có nhiều năm giao tình, em thấy cậu ấy như vậy, em cũng không đành lòng phải không?”“Em đành lòng.” Đường Khê ngữ khí không tốt.Trần Dịch: “Kia coi như giúp tôi một chuyện, tạp chí《Galaxy》 sang năm của Song Nguyệt San, tôi giúp Sầm Hoan bắt được, thế nào?”“Thành giao.” Đường Khê đặt biệt dứt khoát, xoay người lại, đi vào phòng.Trần Dịch đứng một chỗ lắc đầu: “Đúng là tư bản chủ nghĩa vạn ác a.”Phương Hán Vũ chọc chọc Trần Dịch: “Cậu nói gì dị?”Anh không ở trong vòng này, tự nhiên không hiểu lắm.“Tạp chí《Galaxy》hông nhiều người biết đến lắm, nhưng là, đó là cơ hội để gia nhập làng thời trang quốc tế, người sáng lập nó chính là một nhân vật cao cấp trong giới thời trang, có được cơ hội này tiền đồ thời trang sẽ mở rộng, cả nước không có mấy minh tinh nổi tiếng có được cơ hội này.Huống chi đó còn là Song Nguyệt San.Phương Hán Vũ mắt sáng rực lên: “Cậu có thể vì huynh đệ làm đến mức không tiếc cả mạng sống a.”Trần Dịch cúi đầu cười cười, anh chưa bao giờ làm chuyện lỗ vốn.

Sau này, Trình Thư Tầm chắc chắn sẽ trả lại, anh lại bán cho Đường Khê được một ân tình, hai bên đều lấy lòng, kiếm được không tồi.“Ai, Sầm Hoan có người đại diện như vậy, không nổi tiếng cũng khó.”—---------------------------------------------------------------------------------------------Cầm được chỗ tốt, Đường Khê rõ ràng phối hợp hơn nhiều.Trình Thư Tầm nói cái gì cô đều làm cái đó, ở trong mắt cô, hiện tại anh với những nhà tư bản đó không khác nhau, coi như là tăng ca.Không còn như hồi trẻ, qua hai tiếng, Đường Khê thật sự không chịu nổi, hai mí mắt cứ đánh nhau liên tục.

Trình Thư Tầm nhìn ra cô buồn ngủ, ôn nhu nói: “Văn Nghiên, lên giường ngủ đi.”Không được.Đường Khê miễn cưỡng thanh tỉnh một chút, nói: “Thời gian không còn sớm, em phải đi về nhà.”Trình Thư Tầm hiện lên tia ngạc nhiên: “Đây không phải là nhà của chúng ta sao?”Còn không có thoát vai đâu.“Cái kia, hôm nay em ở nhà ba mẹ ngủ a.”“Đều đã trễ như vậy, nhắn tin đi, nếu không, anh đưa em về?” Anh hỏi.Như thế nào vẫn chưa thoát vai vật, Đường Khê hơi hé miệng, lại không biết nói lời gì lúc này.“Em có phải hay không, còn giận anh a, lần sau anh nhất định không để em phải chờ lâu” Anh cắn môi, thấp giọng nói, như thế nào cũng đều một bộ dạn vô hại, ngược lại có chút giống Đường Khê thời điểm bị khinh dễ.Không phải vì tạp chí kia, Đường Khê tuyệt đối chạy lấy người.Cô hồi tưởng lại cốt truyện, hiện tại Trình Thư Tầm đang đóng vai cảnh sát bởi vì nhiệm vụ mà bỏ lỡ buổi hẹn hò với Văn Nghiên, đợi hồi lâu không thấy người liền rất tức giận, cùng cảnh sát náo một trận, vị cảnh sát cũng không biết phải giải thích thế nào, mối quan hệ nháo đến có chút lạnh.“Em, em không còn tức giận, em hết giận lâu rồi, em đi về đậy.”“Cũng đã trễ rồi, nếu không, anh sẽ ngủ ở phòng khách, em ngủ ở chỗ này?”Nói như thế nào cũng không thông vậy a?!!!!Đường Khê xác thực mệt mỏi, mắt một chút cũng không mở lên nổi, cứ nghe từ ngủ, cơn buồn ngủ lại tăng gấp bội.Cô thực sự không đủ sức ứng phó với Trình Thư Tầm.Liền đi ngủ vậy, bên ngoài còn có hai người kia, cũng không thể xảy ra chuyện gì.Đã là hai rưỡi đêm, cho dù là ông trời xuống cô cũng phải đi ngủ.Đạt được thỏa thuận, Trình Thư Tầm lộ ra ý cười, “Anh đi ra ngoài.”Đường Khê không có ý thức gật đầu hai cái, trực tiếp ngã trên giường quấn chăn đi ngủ.

Tốt xấu gì cô cũng đã từng ngủ ở đây, không có cảm thấy lạ giường.Đường Khê vừa dính giường liền ngủ, đôi mắt không thể nào mở lên được nữa, cho nên, Trình Thư Tầm đứng ở cạnh cửa thật lâu, rồi đến bên cạnh cô, một chút cô cũng không phát hiện ra được.Trình Thư Tầm quỳ bên mép giường chống cằm nhìn cô.Đường Khê lớn lên thật sự xinh đẹp, đây là điều vốn đã được công nhận, thời điểm đi học, hai má phấn nộn có thể kéo ra nước, một đôi mắt hạnh, nhìn ai cũng ôn nhu linh động.

Đến hai mươi bảy tuổi, làn da vẫn được bảo dưỡng tốt giống như xưa, nhan sắc ngày càng thăng hạng.


Lông mi nhỏ, cánh mũi tinh xảo, nửa khuôn mặt chôn trong chăn, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.Diện mạo ngoan ngoãn như vậy, nhưng khi tỉnh dậy lại dễ dàng sinh khí.Trình Thư Tầm nhìn một hồi, xác nhận thực sự cô đã ngủ sâu rồi, mới chậm rãi đi ra ngoài.Hai người kia đang thưởng trà ở bên ngoài.Trình Thư Tầm là một người rất biết chăm sóc cơ thể, không thức khuya, không hút thuốc, không say rượu.

Yêu thích việc uống trà thanh đạm, thường xuyên luyện tập Thái Cực quyền.

Làm việc, sinh hoạt và nghỉ ngơi giống như một người già, nhưng ông trời lại cho anh một vẻ ngoài phấn chấn, tươi trẻ của những người thanh niên.Ở nhà của Trình Thư Tầm có rất nhiều loại trà cụ, trà tốt có không ít, Phương Hán Vũ đã tới đây nhiều lần, đối với vị trí mấy thứ này đều rất quen thuộc, liền lấy ra cùng Trần Dịch thưởng trà.Hai người uống Đại Hồng Bào cùng với nước sôi để nguội, nhưng bọn họ một chút cũng không để ý.Trình Thư Tầm mấp máy khóe mội, chậm rì rì đi qua, nói: “Đừng giày xéo trà của mình như vậy được không?”Phương Hán Vũ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn anh: “Nha, thì ra là diễn.”“..................”Chưa thấy ai không biết xấu hổ như cậu ta, có thể nghĩ được dùng cách này lừa vợ trước, quả là một nhân tài.’“Hai đứa mình buổi tối chạy lại đây phụ cậu diễn kịch, uống Đại Hồng Bào của cậu thì làm sao, cậu có muốn mình đi mách lẻo với em gái Đường?”Cậu có năng lực đó sao.Trình Thư Tầm đập vào vai Phương Hán Vũ, tươi cười nói: “Cảm ơn.”“Không có bọn mình giúp đỡ, mình đứng nhìn xem khi nào cậu mới có thể lấy được vợ về nhà.” Phương Hán Vũ tuy muốn ghét bỏ nhưng ghét bỏ không được.Trần Dịch: “Hôm nay mình giúp cậu chuyện lớn, tốt nhất cậu nên cảm tạ sao cho mình vừa lòng, bằng không, mình sẽ nói ra sự thật.”“Được thôi, về sau mình sẽ từ từ báo đáp.”Trình Thư Tầm mắt dừng lại ở cửa phòng đang khép kia.

Khẳng định ngày mai thức dậy, lại muốn nháo.

Cô lúc ngái ngủ đặc biệt dễ nói chuyện, nói cái gì đều nghe cái đó.Nhìn xem, lại cắn câu rồi.Nghĩ đến đó tâm tình anh lại tốt, liền định đi vào phòng bếp.“Cậu định làm gì?”“Làm bánh kem dâu tây.”“.............”Phương Hán Vũ nhìn về phía Trần Dịch: “Cậu ta như thế nào muốn làm người chồng đảm đang?”Trần Dịch: “Vậy đến lúc đó cậu đừng ăn.”“Xem như mình chưa nói.”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương