Mấy người một đường lao tới, thực nhanh, đi đến cái siêu thị nhỏ

Xung quanh có 7, 8 con tang thi lắc lư, chờ bon họ đi tới tang thi liền lao đến, Chu Lạc gia nhập cuộc chiến, ba người đem Giang Minh và Kiều An vây ở giữa, chỉ vài đường công phu đã hạ hết tang thi

Lại nghe thấy bên trong siêu thị có tang thi gào rống, cậu không có rút lui mà còn tiến vào trong

" Đi vùng ngoại ô, cần thiết chuẩn bị đủ đồ ăn, từ giờ trở đi bảo vệ tốt chính mình, tại ta chưa có cho các ngươi tiến vào, ai cũng không được bước vào " Chu Lạc quay đầu hướng Chu Lâm phân phó, xoay người đi vào trong siêu thị

Tang thi gào rống thanh âm, khi cậu vừa bước vào, nó liền lao đến, siêu thị không lớn, nhìn qua chỉ mười mấy, 20 con tang thi, đều hướng cậu lao tới

Chu Lạc không chút sợ hãi, chân bước nhanh như gió, hướng tang thi lao tới, đôi tay cầm đao, chờ tới gần mới lay động, chém giết qua đi,mỗi một đao là giết một con tang thi

Đến khi còn sót lại 8 con tang thi Chu Lạc mới hét lớn

" Chu Lâm, mập mạp vào đi "


Cậu còn chưa nói xong hai người đã vọt vào, vừa bước vào đã bị cảnh chiến đấu làm cho phân tâm, rất nhanh liền phản ứng, cầm đao xông tới

Có hai người gia nhập, chém giết liền dễ dàng, cậu một mình hạ ba con tang thi rồi không quan tâm hai người, xoay người đi ra, hô Giang Minh tiến vào lấy đồ vật

Chờ khi cậu tiến vào Chu Lâm và mập mạp cũng giải quyết xong tang thi, đứng ở giá đỡ thở hổn hển

" Tránh phụ cận còn có tang thi, chúng ta nhanh lấy đồ ăn, ôm đồ ăn chạy lấy người " Chu Lạc ném cái bao cho bọn hắn, cậu đi sang giá khác chọn lấy đồ, lấy vài món đồ rồi dần dần đi xa bọn họ

Mỗi cái siêu thị đều cần thiết có một cái kho hàng, mà lần này mục đích chính là kho hàng

Chỉ cần lấy được hết đồ, cả nhà bọn họ có thể sử dụng trong mấy tháng

Ngựa quen đường cũ, hướng về bên trong cửa có dán hai chữ " nhà kho ", vừa tới gần bên ngoài liền vang lên tiếng xôn xao, cậu đi thăm dò, thấy bên phải cửa lao ra bốn người, một người ăn mặc tây trang, ba người khác đều đồng phục nhân viên siêu thị

Bốn người hai nam, hai nữ lao ra vồ lấy thức ăn trên kệ ăn lấy ăn để

Những người này nhìn qua cũng không thấy có gì nguy hiểm

Chu Lạc không để ý mà lắc mình vào trong kho siêu thị, bên trong kho hàng không lớn lắm, nhưng chất đầy đồ vật, từng hộp, từng hộp, đều ghi đánh giấu tên rõ ràng

Tuy là ra kém đại siêu thị khổng lồ, nhưng lại có đầy đủ đồ dùng

Cậu hướng kho hàng đi tới, hai tay dang ra, những nơi chạm qua đều biến mất không dấu vết

Nguyên kho hàng đầy hàng hoá trong nháy mắt trở nên rỗng tuếch

Đang định ra ngoài thì cửa đột nhiên bị đá văng, cái người ăn mặc tây trang trong miệng còn đang nhai bánh mỳ đứng ở cửa, đằng sau ba cái mặc đồng phục cũng há hốc mồm. Cả cái nhà kho chất đầy hàng hoá, giờ trở nên rỗng tuếch, mỗi người khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy


" Tại sao lại như vậy, hàng hoá đâu, hàng hoá đâu " Chỉ có một người nam nhân mặc đồng phục ngồi ôm đầu bứt tóc, nghiến răng nghiến lợi hận không thể giết người, bà chủ đã chết, hắn chính là lão đại, nơi này siêu thị đều thuộc về hắn

Nguyên cái nhà kho có đến mấy chục triệu tiền hàng, như thế nào liền biến mất

" Rốt cuộc là ai trộm đi ta hàng hoá " Nam nhân mặc đồng phục hai mắt đỏ ngầu, chỉ tay về phía Chu Lạc

" Nói có phải hay không là ngươi, là ngươi đã trộm đi ta hàng hoá "

Hắn còn muốn đi lên túm cổ áo Chu Lạc, đáng tiếc người còn chưa kịp động, đã bị Chu Lạc túm cánh tay vật ngã ra đất, bị ăn đau một hồi cũng chưa phản ứng lại

Phải đến khi nữ phục vụ kéo hắn dậy, hắn mới từ trong mộng tỉnh dậy, nhìn đến Chu Lạc liền tức giận, lao đến đá chân cậu, miệng còn hung hăng chửi

" Ngươi mẹ nó, dám đánh ta - đi tìm đường chết "

Chu Lạc nghiêng người nhẹ nhàng tránh đi chân, cậu rút ra thanh đao kề lên cổ tên mặc đồng phục, lưỡi đao sắc bén, chỉ cần hơi động, liền có thể lấy đi tính mạng

Mà đao vừa rồi còn chém giết tang thi, lưu lại mùi máu tanh hôi

Mà tên mặc đồng phục lúc này, miệng im bặt, cả người run rẩy đổ mồ hôi, khuôn mặt trắng bệch không có tí máu, hai chân đã nhũn cả ra nhưng vẫn cắn răng đứng vững


Nhìn qua thiếu niên trước mặt, cao 1m 80, hơi gầy, nhìn thể nào cũng giống người yếu đuối, mỏng manh, nhưng giờ chỉ cần 1 tay là có thể giết được hắn

" Ta sai rồi, mọi chuyện đều là ta sai, đại ca, có chuyện gì từ từ nói" Nam nhân mặc đồng phục cười hiền lành, ý đồ đẩy thanh đao kề cổ hắn ra

" Lạc Lạc, đừng như vậy, có gì nói chuyện là được, đừng nóng giận mà động đao " Giang Minh vội vã lại đây, giục Chu Lạc động tác, đem Chu Lạc cất đao đi

Nam nhân mặc đồng phục bị hù không hề nhẹ, nhìn Chu Lạc cất thanh đao đi mới cười hì hì, khí thế thấp đi rất nhiều

" Có hiểu lầm có thể giải thích là được, chính là các ngươi ai nói cho ta, này một kho hàng hoá, chạy đi đâu? Ta nhưng nói cho các ngươi, ở siêu thị phía trước, chúng ta bốn người vẫn luôn ở phòng điều khiển, từ ngày hôm qua ngoài ý muốn phát sinh, các ngươi là người thứ nhất đi vào siêu thị, những thứ này không phải các ngươi lấy đi, chẳng lẽ lại là quỷ "

" Ngươi cũng nói một kho hàng đồ vật, chúng ta tiến vào siêu thị trong khoảng thời gian ngắn, có thể đem hàng hoá đi đâu? Lại nói, các ngươi đều ở phòng điều khiển, khi nào thấy chúng ta lấy hàng hoá đi hết " Chu Lâm không vui đứng ra nói

Nam nhân mặc đồng phục chỉ tay vào cậu nói " Chúng ta một đám người, đều thấy cậu ta đi vào "

" Anh trai ta vào kho hàng thời gian chưa đến một phút, có thể chứng minh cái gì " Chu Lâm tức giận lên, đi tới phía trước xô ngã nam nhân

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương