Nhìn thấy Vương Đào lắc đầu, sắc mặt ông chú hói đầu chợt trở nên lo lắng.
"Đại ca, ta biết ngươi chiến đấu với zombie là nhấc lên nguy hiểm tính mạng, nhưng chúng ta không phải zombie, chúng ta cần phải ăn cơm a! Chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm ... nếu không hay là như thế này đi, ta chỉ cần một phần tư thôi, còn lại đều cho đại ca ngươi!"
Ông chú hói đầu cắn răng nói, lại giảm yêu cầu của mình thấp xuống một chút.
Một phần tư của 50 cân gạo chính là 12,5 cân, hắn ăn tiết kiệm có thể ăn tới nửa tháng thậm chí là một tháng cũng không có vấn đề gì, hơn nữa trong căn hộ 201 này chắc chắn còn có những đồ ăn khác, bốn bỏ làm năm lên một chút, ít nhất có thể ăn được hai tháng!
Nếu như hai tháng cũng không đợi được cứu viện đến, hắn đoán chừng chính mình khả năng cũng điên lên rồi ... tuy nhiên chuyện sau này thì sau này hãy nói, việc cấp bách bây giờ trước tiên là phải kiếm được thức ăn trong thời gian ngắn.
Ông chú hói đầu thấy Vương Đào vẫn im lặng, càng ngày càng sốt ruột, nếu không biết hắn không có năng lực tiêu diệt zombie, thì hắn sớm đã một mình qua đó...
Ngay sau khi hắn cho rằng Vương Đào thật không muốn mạo hiểm, Vương Đào đột nhiên mở miệng.
"Một phần tư, được, tuy nhiên ta có một cái điều kiện."
"Đại ca ngươi nói đi! Ta cam đoan đáp ứng!"
Ông chú hói đầu lập tức kích động lên, nhanh chóng hứa hẹn, dù có làm được hay không thì cũng cần phải đồng ý trước rồi lại nói.
Vương Đào nhìn vào hắn một mặt nghiêm túc nói:
"Dạy ta cách mở khóa."
"A?" Ông chú hói đầu sửng sốt một lát, sau đó sắc mặt có chút khó khăn "Mở khóa cũng không phải là có thể dạy một cách tùy tiện, chúng ta đều có hồ sơ, nếu như ----"
"Không có nếu như, ngươi cứ dạy đi, một phần tư lương thực bên trong căn hộ 201 này đủ để ngươi sống sót rất lâu." Hắn còn chưa nói xong đã bị Vương Đào cắt ngang "Ngươi có thể suy nghĩ cân nhắc thật kỹ, ta ở căn hộ 501, nếu như suy nghĩ kỹ rồi thì tới tìm ta."
Vương Đào nói xong lập tức đi, giống như không có một chút lưu luyến nào.
Tuy nhiên hắn mới vừa đi được vài bước, ông chú hói đầu sau lưng vội vàng mở miệng nói.
"Đại ca chớ đi! Dạy! Ta dạy!"
Ông chú hói đầu vẫn giữ hy vọng rằng xã hội có thể trở lại bình thường, hắn không muốn làm bất cứ điều gì có thể gây nguy hiểm cho tương lai của chính mình, nhưng hy vọng là hy vọng, hiện thực là hiện thực ... hắn không còn lựa chọn nào khác.
"Rất tốt, vậy ngươi mở cửa đi, ta đi vào."
Vương Đào quay người, trên mặt nở ra nụ cười tươi.
"Mời vào!"
Ông chú hói đầu vội vàng mở cửa ra.
Căn hộ của hắn có bố cục ba phòng ngủ giống như căn hộ của Đinh Vũ Cầm, rộng hơn so với căn hộ của Vương Đào nhiều.
Tuy nhiên, có vẻ như hắn đã tháo dỡ đồ đạc trong nhà, trong nhà rất bừa bộn, khắp nơi có đủ loại dụng cụ, bảng gỗ,…
"Ta đây là đang tìm đồ để bịt kín cửa sổ lại, cho nên trong nhà có hơi bừa bộn, đại ca chớ để ý, mời đại ca ngồi!"
Vương Đào hoàn toàn không để ý, thản nhiên ngồi xuống, để ống thép xuống, sau đó cởi găng tay, khăn che mặt và kính mắt, lộ ra một khuôn mặt trẻ trung.
"..."
Nhìn thấy Vương Đào còn trẻ như vậy, ông chú hói đầu lập tức có hơi xấu hổ, cả buổi hắn một mực gọi một thanh niên là đại ca.
"Đại ... Tiểu ca, ngươi chờ một lát, ta đi lấy công cụ ra!"
Vương Đào cũng không để ý tới cách gọi, không bao lâu sau, ông chú hói đầu đã lấy ra một cái túi xách, bên trong chứa các loại cờ lê lực, móc khóa và các dụng cụ khác.
"Tiểu ca, chúng ta bắt đầu học từ đơn giản nhất?"
"Được."
Ổ khóa có rất nhiều loại, ổ khóa đơn giản kỳ thực rất dễ bị bẻ khóa, chỉ là hầu hết mọi người bình thường đều không tiếp xúc đến loại vật này, cho nên cảm thấy rất lợi hại.
Ông chú hói đầu đầu tiên giải thích những nguyên tắc cơ bản cho Vương Đào, sau đó lấy ổ khóa ra làm cho hắn xem, cuối cùng lại để cho Vương Đào tự mình thử.
Chẳng mấy chốc, chỉ nghe thấy một tiếng két, Vương Đào dùng công cụ mở khóa thành công mở ra một cái ổ khóa.
"Tiểu ca lợi hại a!"
Ông chú hói đầu khen ngợi Vương Đào vài câu, sau đó lại dạy Vương Đào dùng những phương pháp khác để mở khóa.
Sau khi nhìn thấy ông chú hói đầu dùng đoạn dây kẽm là mở ra được ổ khóa, Vương Đào lập tức biểu thị: Huấn luyện viên, ta muốn học cái này!
Vương Đào ra cửa là buổi sáng, một mực học cho tới giữa trưa.
Hắn cảm thấy nếu hồi đi học hắn có thái độ học tập nghiêm túc như vậy thì cuộc sống cũng không trở nên kém như bây giờ.
Ục ục ~
Ông chú hói đầu có chút xấu hổ ôm bụng, hắn đã một ngày chưa có gì ăn.
Vương Đào thấy vậy, lập tức từ trong túi móc ra mấy miếng bánh mì dẹt đưa cho hắn.
"Cảm ơn! Cảm ơn! Rất cảm ơn ngươi!"
Ông chú hói đầu lập tức hết sức kích động mà nhận lấy, hắn kỳ thật không thích bánh mì, hắn thích ăn bánh bao hơn, nhưng hắn cảm thấy ở vào thời khắc này bánh mì ngon hơn so với bất kỳ bánh bao mà hắn từng ăn trước đây."
"+10"
"35/100"
Thanh máu ông chú hói đầu cũng khôi phục lại được một đoạn nhỏ.
Vương Đào cũng ăn hai miếng bánh mì lót dạ một chút. Buổi sáng hắn đã ăn cơm, dưới tình huống không vận động mạnh, lượng cơm ăn của hắn cùng người bình thường không khác mấy, cho nên hiện tại còn chưa đói.
Sau khi ăn đơn giản, Vương Đào lại tiếp tục học với ông chú hói đầu một lúc, sau đó thì đứng lên nói:
"Hôm nay trước tiên học đến đây đi, ta đi giải quyết phiền phức trong căn hộ 201."
"A? Được được được! Tiểu ca cố lên, nhất định phải chú ý an toàn!"
Nghe thấy Vương Đào cuối cùng cũng động thủ, ông chú hói đầu vội vàng kích động đứng lên.
"Ngươi có chắc chắn chỉ có một người ở bên trong căn hộ 201 không?"
Vương Đào vừa đeo găng tay vừa hỏi.
"Chắc chắn! Bên trong chỉ có một mình hắn, ta không mấy khi thấy ai đến nhà hắn cả..."
Động tác tay Vương Đào dừng lại.
"Không mấy khi thấy, vậy chính là có khi thấy?"
"Trước đây ta từng thấy hắn có mấy lần mang theo cô gái trẻ tuổi trở về."
Ông chú hói đầu gãi đầu một cái rồi nói.
"Cô gái? Là bạn gái hắn hay là vợ hắn?"
"Khục, mỗi lần hắn mang gái về nhà đều không giống nhau."
"Ta hiểu, nói cách khác, ngươi cũng không phải xác định trăm phần trăm bên trong chỉ có một người?"
"... Đúng, tuy nhiên có khả năng cao chỉ có một mình hắn, bởi vì tần suất hắn mang gái về nhà cũng không cao, khả năng một tháng một lần ..."
Vương Đào không nói thêm gì nữa.
Giả thiết bên trong có hai con zombie, như vậy không phải là không thể đối phó, dù sao hắn bây giờ đã đổi vũ khí, nếu quả thật không được thì chạy là được rồi.
Hắn tin tưởng, zombie chắc chắn không có chạy lên tầng nhanh hơn hắn.
Sau khi Vương Đào trang bị đầy đủ một lần nữa, cùng ông chú hói đầu cùng đi tới trước cửa căn hộ 201.
"Ngươi mở khóa xong thì về nhà chờ đó."
Vương Đào không có để hắn tham gia đối phó zombie.
Ông chú đầu hói này dáng vẻ thấp bé và gầy gò như vậy, đoán chừng không gánh nổi một đòn của zombie, để ông ta đi theo chắc chắn sẽ cản trở hắn, còn không thuận tiện bằng một mình Vương Đào hắn.
Vương Đào cũng không muốn để hắn chết, dù sao kỹ thuật mở khóa hắn còn chưa có học được hết.
"Được rồi!"
Ông chú hói đầu nhẹ nhàng mân mê ổ khóa một lúc, sau đó chỉ nghe thấy kẹt một tiếng, cửa mở.
Hắn không nói hai lời, quay đầu là chạy trở về cửa nhà mình, cũng đóng cửa lại.
Vương Đào nắm chặt ống thép, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau đó nhanh chóng đảo mắt một vòng.
Trong phòng khách không có người, nhưng phòng khách có rất nhiều vết máu biến thành màu đen.
"Trong phòng này không chỉ có một người!"
Vương Đào lập tức có hơi khẩn trương lại có chút hưng phấn.
Một người biến thành zombie thì không có khả năng có nhiều vết máu như vậy! Hiển nhiên là có người bị zombie tập kích!
Tất cả các cửa trong căn hộ đều mở, Vương Đào đi được hai bước thì nhìn thấy một người phụ nữ tóc dài đang quỳ trên sàn phòng ngủ chính, quay lưng về phía Vương Đào.
Người phụ nữ hơi cúi đầu xuống, như thể đang ăn thứ gì đó.
Như nghe thấy tiếng động, người phụ nữ chậm rãi quay người lại, lộ ra khuôn mặt tái nhợt với đôi mắt trắng dã, mạch máu xanh đen và… trên tay là nửa đầu người!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook