Tận Thế Dẫn Đường
C14: Cưỡi ngựa

Edit by Náppu

*

Đối với bọn họ mà nói, này chỉ là khai thông, với cậu mà nói, đây là nhục nhã.

Cậu làm không được việc tự mình ngồi trên người Liên Hạc vận động, càng không thể tiếp thu được bị ba người bọn họ nhìn chăm chú cậu ngồi trên người Liên Hạc động.

Cho nên cậu vì để chính mình có thể thừa nhận, sinh ra một cái ý tưởng lớn mật.

"Dù sao đều là khai thông, tôi cắm anh ta được không?"

Cậu cũng là nam nhân, cậu cũng có dương v*t a.

Đều không nghĩ đến cậu sẽ nói như vậy, ba người kia đều sửng sốt một chút.

Sau đó Hứa Uyên cười ầm lên, Dịch Dữ Kiệt cười nhạo, Sở Tri Nam mặt vô biểu tình lạnh nhạt nói: "Nếu cậu muốn Liên Hạc tỉnh lại sẽ giết cậu, thì tùy ý."

Cậu không dám.

Cuối cùng cậu khóc lóc giúp Liên Hạc khẩu giao cho cứng lên, sau đó đỡ dương v*t của hắn nhắm ngay cúc huyệt ngồi xuống.

Cậu một bên chảy nước mắt, một bên nâng mông động.

Tuy rằng cậu đã khẩn cầu, để ba người kia quay lưng đi, nhưng cậu vẫn cảm thấy phi thường xấu hổ, toàn bộ thân thể đều đỏ bừng.

Cậu không ngừng nâng mông vận động, mỗi lần đều rất nhanh, xương hông dùng sức va chạm, làm dương v*t của Liên Hạc cắm vào thật sâu.

Cậu còn cố ý co rút lại vách trong, muốn kích thích Liên Hạc mau một chút bắn tinh.

Cậu vốn mang ý nghĩ muốn nhanh kết thúc chuyện này, cho nên liền dùng lực nâng lên ngồi xuống, hung hăng thao làm chính mình.

Nhưng dương v*t của Liên Hạc vừa thô vừa dài, có thể đem bên trong cậu hoàn toàn lấp đầy, cho nên mỗi một lần cắm vào đều chuẩn xác dùng sức cọ xát qua điểm mẫn cảm của cậu.

Khoái cảm tê tê dại dại từ địa phương bọn họ kết hợp lan đến toàn thân, khoái cảm ngày càng cường liệt, dẫn tới đằng trước của cậu chẳng những cương cứng còn không dừng chảy ra chất lỏng.

Phản ứng này làm cậu nhịn không được bắt đầu nghi ngờ chính mình có phải hay không trời sinh chính là để bị nam nhân thao, nếu không vì cái gì chỉ tự mình động lại sẽ sinh ra khoái cảm mãnh liệt như vậy? Cậu hiện tại rõ ràng xấu hổ và giận dữ muốn chết...

Nhưng cậu không thể không thừa nhận, tư thế cưỡi ngựa này, thật sự rất sướng...

Lúc bắn tinh cậu nhịn không được khẽ rên một tiếng, trừ bỏ Sở Tri Nam, Hứa Uyên cùng Dịch Dữ Kiệt đồng thời quay đầu lại nhìn cậu một cái, Hứa Uyên lộ ra ý vị thâm trường tươi cười, "Cậu rõ ràng rất có thiên phú a."

Mặt cậu trở nên càng đỏ, phảng phất có thể tích ra máu tới nơi.

Cậu không thể phản bác, chỉ có thể vùi đầu tiếp tục khổ làm.


Cù Tầm Dương chân đều động đến mỏi, eo cũng đã tê rần, Liên Hạc rốt cuộc ở ngay trước lúc bắn tinh mở to mắt, động tác đầu tiên chính là nắm eo cậu, sau đó nâng hông hung hăng thao làm mấy chục cái, cuối cùng đem tinh dịch toàn bộ bắn vào trong cơ thể cậu.

Cảm giác bị bắn vào bên trong, cậu đều đã quen.

Cậu từ trên người Liên Hạc đứng lên, dương v*t theo động tác của cậu trượt ra khỏi cơ thể, sau đó tinh dịch liền từ đùi trong của cậu chảy xuống.

Cậu vốn muốn kẹp chặt lỗ sau chặn lại, chỉ là chưa kịp.

Mông Cù Tầm Dương tròn trịa căng mẩy, hai cái đùi vừa trắng vừa nhỏ, lúc trước bởi vì cậu tự dùng sức quá nhiều va chạm với phần hông của Liên Hạc, dẫn tới mông cùng đùi trong đều bị nhiễm một tầng phiếm hồng, tinh dịch trắng ngà men theo đùi trong chậm rãi nhỏ giọt xuống đất, bức họa trước mắt này thoạt nhìn mười phần dâm mỹ.

Bất quá Cù Tầm Dương lại không tự phát giác, còn đưa lưng về phía bọn họ cúi xuống mặc quần, mông hướng về phía bốn người kia lắc qua lại, hình ảnh tinh dịch còn chưa khô chảy xuống từ cái mông phấn nộn làm bốn người kia được triển lãm trong chốc lát.

Không bao lâu đội của mấy người Chu Giai đều lại đây.

Chu Giai thấy Cù Tầm Dương uể oải ỉu xìu ngồi xổm ngồi ở một bên, liền đi qua ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn Cù Tầm Dương mắt đỏ mũi hồng khẳng định là lại khóc, chỉ là cô cho rằng Cù Tầm Dương bị cảnh tượng đáng sợ bên trong hố đen dọa khóc.

"Tầm Dương, bên trong hố đen là bộ dáng gì?"

"Cô chưa từng thấy qua?"

Chu Giai lắc đầu: "Chúng ta chỉ cần tới gần hố đen đã không chịu được, người yêu cùng với ta đã từng tiếp cận bên ngoài hố đen, tinh thần lực bị điên cuồng cắn nuốt, thân thể nháy mắt đã vô lực, hơn nữa đều có một loại cảm giác đáng sợ như là linh hồn cũng sẽ bị hút vào bên trong."

"Nhưng tôi khi đó giống như không có cảm giác như vậy."

Chu Giai nói: "Dù sao tình huống của tôi chính là như vậy, cho nên bên trong hố đen rốt cuộc có cái gì?"

Cù Tầm Dương liền đem đại khái mọi chuyện phát sinh bên trong hố đen miêu tả cho Chu Giai một lần.

Chu Giai nói: "Bọn họ nói tiến vào hố đen năng lực liền sẽ bị hạn chế, nguyên lai là sự thật."

"Trách không được khi đó tôi cảm thấy thực lực của bọn họ giống như yếu đi."

Chu Giai cười cười: "Bọn họ yếu đi hẳn là cũng sẽ không nhu nhược chút nào đi? Tựa như lúc trước cậu nói không có cảm giác gì, hẳn là bọn họ đem cậu bảo hộ rất tốt, 'Nộ Hải' cho tới nay là đội lính gác cấp S mạnh nhất, nếu đổi lại là lính gác cấp A tiến vào, có khả năng sẽ chết ở bên trong."

Bảo hộ tốt cũng chỉ là bởi vì bọn họ cần cậu mà thôi, nếu cậu đối với bọn họ vô dụng, bọn họ nhất định sẽ vô tình đem cậu vứt bỏ.

"Phải rồi, các cô vừa nãy ở nơi nào?"

"Chúng tôi ở bên ngoài giết quái vật xung quanh đó, bởi vì một khi hố đen xuất hiện dị động tất cả quái vật sẽ trở về, chúng tôi phải ngăn cản những quái vật đó, miễn cho các cậu ở bên trong hai mặt tiếp địch."

"Nguyên lai là như vậy, vậy hiện tại quái vật ở bên ngoài giết xong rồi sao?"

"Đừng lo lắng, chỉ cần hố đen được đóng lại, toàn bộ quái vật bên trong lẫn bên ngoài đều sẽ trực tiếp tử vong."

"Vậy là tốt rồi."


Lúc này Liên Hạc đi tới trước mặt bọn họ, Chu Giai gọi một tiếng đội trưởng Liên Hạc, cậu lại chỉ đem đầu cúi thấp xuống.

Tưởng tượng đến bản thân vừa rồi mới ngồi ở trên người Liên Hạc tự mình động đến cao trào, cậu lại vừa thẹn vừa bực mình, không có biện pháp đối mặt với Liên Hạc.

Liên Hạc nhìn xoáy tóc chỗ đỉnh đầu Cù Tầm Dương nhàn nhạt nói: "Nghỉ ngơi tốt chưa? Tốt rồi thì chúng ta khởi hành trở về."

"Được, đi, đi thôi!" Nói xong cậu trực tiếp đứng dậy, vẫn cúi đầu đi lướt qua Liên Hạc.

Lúc trở về vẫn là vị trí ngồi giống như lúc trước, cậu ngồi ở giữa, Liên Hạc cùng Hứa Uyên ngồi hai bên.

Bất quá còn tốt là bọn họ đều dựa vào hai bên thành xe nhắm mắt dưỡng thần, cậu cũng không có quá xấu hổ.

Ô tô đen nhánh nhẹ nhàng chạy trên đường, trừ bỏ tiếng động cơ xe, bốn phía đều rất an tĩnh.

Cậu ngồi một lúc, mí mắt càng ngày càng nặng, hình ảnh trước mắt bắt đầu trở nên mơ hồ, cuối cùng cậu cũng không biết bản thân ngủ quên khi nào.

Một giấc này cậu ngủ thật sự trầm, khi nào về tới khu an toàn cũng không biết, cậu là bị người khác vỗ mặt cho tỉnh.

Chờ cậu mơ mơ màng màng mở mắt, mới phát hiện chính mình cư nhiên ngã vào trong lòng ngực Hứa Uyên ngủ mất.

Cậu lập tức thanh tỉnh, ngồi dậy ngay ngắn, lại phát hiện bọn họ đã trở lại tòa nhà năm tầng kia, trên xe cũng chỉ còn dư lại Hứa Uyên cùng cậu, những người khác đều đã đi xuống.

Hứa Uyên cười tủm tỉm nói: "Ôm tôi ngủ thoải mái như vậy? Cậu ngủ đều ngáy cả một đường."

Mặt Cù Tầm Dương liền đỏ ửng, cậu xoa xoa nước miếng ở khóe miệng hoảng loạn nói: "Tôi, tôi là do quá mệt."

Hứa Uyên mở cửa xe, "Xem là vậy đi, vậy cậu về phòng nghỉ ngơi thật tốt đi."

Cậu lung tung gật đầu, mở ra cửa xe bên kia đi xuống.

Trở lại phòng, phản ứng đầu tiên của cậu chính là trước đem cửa phòng khóa lại, sau đó mới đi tới phòng tắm tắm rửa.

Tuy rằng cũng chỉ có mấy ngày, nhưng đem chính mình triệt triệt để để rửa sạch từ trong ra ngoài mới làm cho cậu có cảm giác được sống lại.

Vừa nằm lên giường, thân thể mệt mỏi rốt cuộc được thả lỏng, quả nhiên chỉ có ngủ trên giường mới là thoải mái nhất.

Mấy ngày này ở bên ngoài cậu căn căn bản không có cách nào ngủ ngon, chỉ có mới nãy ở trên xe, xem như là khoảng thời gian cậu ngủ trầm nhất, chẳng qua hiện tại nằm trên giường lại không thấy buồn ngủ.

Cũng không phải bởi vì lúc trước đã ngủ trên xe rồi, mà là một người một mình nằm trong căn phòng tối mịt, cảm giác tịch mịch lại bi thương điên cuồng đánh úp lại, nhưng trong phòng lại không có một ai có thể an ủi cậu, nơi này chỉ có cảm giác xa lạ, cũng chỉ sẽ làm cậu bất an.

Đột nhiên cửa sổ truyền đến động tĩnh rất nhỏ, bởi vì ở bên ngoài bị quái vật dọa quá nhiều lần, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh của rất nhiều quái vật khuôn mặt dữ tợn, làm thần kinh cậu lập tức khẩn trương.

Cậu quên khóa cửa sổ.


Nhưng ngay sau đó cậu lại nghĩ đến bản thân hiện tại đã trở lại khu an toàn, hơn nữa dưới lầu còn có bốn lính gác cấp S.

Lúc cửa sổ bị mở ra cậu vẫn là bị dọa cho run lên một chút, sau đó liền thấy Liên Hạc xóc màn lên trèo vào.

"..."

Tuy rằng cậu đã thấy qua năng lực của mấy người Liên Hạc, cho nên bọn họ cho dù thật sự vượt nóc băng tường cũng không hiếm lạ, nhưng mà...

"Anh tại sao phải trèo cửa sổ?"

Liên Hạc nhẹ nhàng nhảy xuống đất, mỉm cười nói: "Cậu không phải khóa cửa chính rồi sao."

"... Vậy anh trèo cửa sổ vào đây để làm gì?"

Liên Hạc cười đi đến mép giường, "Đương nhiên là tìm cậu khai thông a."

"Tôi không phải đã giúp anh khai thông rồi sao?"

Liên Hạc đã bò lên trên giường, "Cậu hẳn là biết khai thông trước đó với tôi mà nói còn chưa có đủ đi."

Khi đó cậu có thể cảm giác được tinh thần lực của Liên Hạc không có hoàn toàn ổn định, "Ngày mai, ngày mai được không? Tôi mệt mỏi quá."

"Không được đâu, tôi ngày mai phải về tổng cục phục mệnh, cần phải có trạng thái tốt nhất."

Liên Hạc đã chen vào giữa hai chân cậu đem đùi cậu tách ra hai bên, cậu biết phản kháng cũng vô dụng, đơn giản nhận mệnh.

Liên Hạc đem bôi trơn đổ trên miệng huyệt của cậu, lúc ngón tay cắm vào khuếch trương đột nhiên cười khẽ nói: "Muốn tự mình tới hay không? Tôi thấy tự cậu tới động giống như càng sướng hơn?"

Cậu ngẩn ra, kéo gối đầu bưng kín mặt xấu hổ đáp một câu: "Không cần."

Liên Hạc cười ra tiếng, rút ra ngón tay, đem quy đầu để ở huyệt khẩu, sau đó một cái động thân cắm vào nửa căn.

"A!"

Cậu thấp giọng kêu một tiếng.

Liên Hạc nhéo đùi Cù Tầm Dương, nhấc hông đem dương v*t hoàn toàn cắm vào, bên trong huyệt vừa nóng vừa ướt, gắt gao hút dương v*t hắn, hắn thong thả thọc vào rút ra một lát, cảm giác bên trong tiểu huyệt càng ngày càng ướt, hắn cũng cắm càng ngày càng mạnh.

"Ngạch ngạch ~"

Liên Hạc đột nhiên hung hăng thao làm, làm cậu cũng có chút căng thẳng thân thể.

Gối đầu ở trên mặt làm cậu thở không nổi, liền ném ra gối đầu, hai tay cũng theo bản năng bắt lấy khăn trải giường dưới thân.

Không biết là bởi vì Liên Hạc mỗi lần sẽ giúp cậu làm một chút tiền diễn, hay là thân thể cậu ngày càng thích ứng cùng Liên Hạc làm tình, dù sao thời điểm cùng Liên Hạc làm cậu sẽ rất nhanh có khoái cảm.

Ngay lúc đang dần dần trầm luân trong dục vọng, khóa cửa phòng cậu đột nhiên 'lạch cạch' một tiếng, giống như là bị một lực lớn vặn gãy, rớt trên mặt đất, sau đó cửa phòng cậu đã bị mở ra.

Hứa Uyên cười tủm tỉm đi vào, "Đội trưởng như thế nào có thể ăn mảnh như vậy? Chúng tôi cũng cần khai thông a."

Liên Hạc không dừng lại động tác ra vào, không chút để ý trả lời: "Tôi cũng không ngăn cản các cậu gia nhập đi?"


Hứa Uyên đi đến trước giường, "Tư thế này không được." Nói xong liền duỗi tay đem cậu ôm lên, năng đầu cậu tới mép giường, thân thể cậu xoay một vòng nằm sấp quỳ xuống.

Liên Hạc cũng không phản đối, theo Cù Tầm Dương thay đổi tư thế đi đến phía sau cậu, nhéo nhéo mông cậu một lần nữa cắm vào.

"Ngô ~"

Cù Tầm Dương nhẹ nhàng run rẩy một chút, ngón tay Hứa Uyên thăm dò vào trong miệng cậu, một bên đùa bỡn đầu lưỡi của cậu, một bên cười nói: "Lần trước dạy cậu không quên đi? Trước giúp tôi khẩu giao một chút."

Hứa Uyên rút ra ngón tay, kéo xuống quần để lộ ra dương v*t đã hơi cương cứng lên trên môi cậu.

Cậu thuận theo hé miệng, đem dương v*t của Hứa Uyên ngậm vào.

Sở dĩ nghe lời không phản kháng như vậy, là bởi vì cậu biết phản kháng cũng vô dụng, không bằng nghe theo bọn họ sớm một chút kết thúc.

So với để cậu ngậm trong miệng, kỳ thật Hứa Uyên càng thích đâm sâu vào trong yết hầu, cho nên mới chỉ liếm một lát, Hứa Uyên đã nhéo mặt cậu hung hăng đem dương v*t đâm vào trong cổ họng.

Cảm giác yết hầu bị quy đầu thô to đỉnh nhập căng ra phi thường khó chịu, làm cậu từng đợt buồn nôn, nước mắt nước miếng cơ hồ chảy đầy mặt.

Đến lúc Liên Hạc bắn tinh xong đem dương v*t rút ra, Hứa Uyên cũng mới đem dương v*t từ trong miệng của cậu rút ra.

Cậu đỡ giường từng ngụm từng ngụm thở dốc, nước miếng theo khóe miệng mở lớn nhỏ giọt xuống.

Cậu còn chưa có bình ổn lại đã bị Hứa Uyên toàn bộ ôm tới trong lòng ngực, Hứa Uyên vỗ hai đùi cậu ý bảo cậu vòng lấy eo hắn, sau đó bẻ ra hai cánh mông đã ướt dầm dề của cậu đem dương v*t cắm vào.

Bên trong vẫn còn tinh dịch của Liên Hạc bắn vào, cho nên vừa ướt vừa mềm, làm cho Hứa Uyên ra vào phi thường thông thuận.

Chân cậu nào còn có sức lực vòng lấy eo Hứa Uyên, chỉ vòng một lát đã mềm nhũn nằm trên người hắn, về sau cơ bản là Hứa Uyên kiềm trụ thân thể cậu thao làm.

Liên Hạc rời đi khi nào cậu cũng không biết, thời điểm Hứa Uyên đem cậu áp đảo lên tường hung hăng thao làm thì Dịch Dữ Kiệt đi vào.

Cậu bị lôi tới trên cái ghế duy nhất trong phòng, tay đỡ lấy lưng ghế, phía sau là Hứa Uyên đang vận động, trước người là Dịch Dữ Kiệt, trong miệng phun ra nuốt vào dương v*t của hắn.

Đến khi miệng đều bị cắm đến tê rần, môi đỏ bừng nhuận nước, mười phần diễm lệ.

Tinh dịch của cậu đều bắn hết lên thân ghế, mà tinh dịch của Hứa Uyên toàn bộ bắn vào trong thân thể cậu.

Dịch Dữ Kiệt đem cậu một lần nữa ôm tới trên giường thao.

Cậu sớm đã ý loạn tình mê, cái gì tự tôn xấu hố tất cả đều bị vứt ra sau đầu, trong miệng chỉ còn lại rên rỉ động tình.

Nếu không thể phản kháng, không bằng phóng túng chính mình sa vào khoái cảm.

Lúc Sở Tri Nam tiến vào cậu cũng không có ngoài ý muốn, chỉ là hắn tới so với cậu dự đoán chậm hơn một chút, Dịch Dữ Kiệt đã rời đi một hồi lâu, cậu ghé vào trên giường, độ ấm trên người đều đã chờ đến lạnh.

"Ngoài miệng nói không cần, bên này lại nâng mông chờ tôi, bộ dáng muốn còn giả bộ này của cậu làm tôi thấy chơi khá tốt."

Sở Tri Nam ngữ khí nhất quán lạnh nhạt, Cù Tầm Dương quay đầu lại hướng hắn cười cười, "Tôi biết anh sẽ đến."

Ánh mắt Sở Tri Nam ám ám, ngón tay không lưu tình chút nào cắm vào bên trong huyệt của cậu, moi đào đùa bỡn vách trong, tinh dịch bên trong theo động tác ngón tay của hắn chảy ra.

Cậu đã rất mệt, nhưng trước đó bị ba người kia thao làm như vậy, hiện tại bên trong cậu dị thường mẫn cảm, cho dù Sở Tri Nam chỉ tùy ý khiêu khích vẫn làm cho cậu thở dốc liên tục.

Thời điểm Sở Tri Nam cắm vào cậu dâm đãng kêu một tiếng, lại bị thô lỗ bưng kín miệng, ngay sau đó chính là mãnh liệt muốn đem cậu thao chết...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương