Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn Đêm
-
Chương 23: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (23)
"Ba trăm triệu!"
"Năm trăm triệu!"
"Bảy trăm triệu!"
"1 tỷ!"
Ra giá thật cao!
Cho dù biết trước mảnh đất này giá cuối cùng bỏ ra chắc chắn sẽ không thấp, nhưng nghe những người ở bên tai hết tỷ này lại thêm tỷ khác, Tô Hồng vẫn là không cưỡng được có chút tăng huyết áp.
Đắt quá, đắt quá, cậu đúng là dân nghèo
Một tỷ một tỷ chậm rãi dâng lên, đã vượt tới mức 4.9 tỷ.
Nhìn Tô Hồng vắt chân ngồi vững vàng, nhưng kỳ thực trong lòng đầy hoảng loạn, chuẩn bị giây phút nâng bài ra giá.
"5 tỷ!"
Một giọng nam rõ ràng báo giá, Tô Hồng nhìn sang, hình như là trợ lý bên người của một vị đại gia lên tiếng, vị này tựa như đang đối đầu với tập đoàn Minh Thành giành mảnh đất này, vì lẽ đó không hẹn mà cùng tìm kiếm người ra mặt che giấu thân phận tham gia bán đấu giá.
Cậu thanh giọng định ra giá, không ngờ Âu Dương Hi bên cạnh nhanh hơn một bước hô lên "5 tỷ mốt!"
Người trợ lý ra giá 5 tỷ lúc nãy oán hận liếc nhìn Âu Dương Hi, cắn răng ngồi xuống.
Trong lòng Tô Hồng xì cười một tiếng, xem ra người trợ lý này cho rằng 5 tỷ có thể dễ dàng đạt được, kết quả giữa đường bị Âu Dương Hi chặt đứt.
"Nếu như tôi nhìn không lầm, vị thanh niên trẻ tuổi đầy triển vọng ra giá 5 tỷ mốt này nhất định là một trong hai người người con trai nhà Âu Dương, Âu Dương Hi thiếu gia!"
Người bán đấu giá cảm xúc mãnh liệt hô tên Âu Dương Hi, kéo theo sau đó là một trận tiếng hô.
Âu Dương Hi vô cùng thỏa mãn, trong lòng đầy ý nghĩ sâu xa liếc nhìn Tô Hồng
Ui chà?
Tô Hồng nhíu mày, hắn là đang muốn gây hấn hay sao?
Cậu hít một hơi thật sâu định lại tâm tình báo giá "5 tỷ hai!"
Không phải chỉ là một con số sao, ai mà không nói được!
Sắc mặt Âu Dương Hi âm trầm trong nháy mắt, không chút ngừng nghỉ nào tăng giá "5 tỷ ba!"
Tô Hồng: "5 tỷ tư!"
Âu Dương Hi: "5 tỷ năm!"
Tô Hồng: "5 tỷ sáu!"
Âu Dương Hi: "5 tỷ 7!"
Từ hai trăm triệu lên đến 5 tỷ, những người ngồi ở đây đều cảm thấy là chuyện thường tình, nhưng sau 5 tỷ, huyết áp của mọi người đều theo Tô Hồng nâng lên cao.
Weixin đột nhiên truyền đến tiếng nhắc nhở, Tô Hồng vội vàng liếc nhìn chiếc điện thoại, thấy cái người bình thường chỉ nhắn một hoặc hai từ lại gửi một nụ cười "Cố lên"
Này!
Cậu quả thực là có thể phát họa được gương mặt cao thâm khó dò của người đàn ông kia nhìn cậu mỉm cười, thật muốn đánh đòn!
Huyết áp Tô Hồng tăng vọt, vỗ bàn ra giá: "8 tỷ!"
Toàn hội trường đều bị cậu đột nhiên nâng giá dọa cho bối rối
"Đây là người nào vậy, sao có thể xằng bậy như thế?" Có người lén lút ghé tai nhau hỏi.
"Nhìn quen mắt, rất giống con riêng nhà Tô gia?"
"Một đứa con ngoài giá thú lại lớn tiếng như vậy mua đất?"
"Chẳng qua lần này dường như bên nhà thầu không có đặt ra tiêu chuẩn yêu cầu tăng giá, hắn ra giá như vậy không có vấn đề gì"
Các loại từ ngữ tán dương chui và tai Tô Hồng, cậu chỉ cười nhạt, không quan tâm hơn thua, đứng dậy nhìn về phía mọi người.
"Các vị, còn có ai muốn tăng giá sao?"
Âu Dương Hi sắc mặt lúc xanh lúc trăng, hắn không nghĩ tới lá gan Tô Hồng lại lớn đến như vậy không tuân thủ theo thói quen đấu giá thông thường.
8 tỷ, nói lớn không lớn, nếu muốn khẳng định vẫn đem ra được, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, Âu Dương Gia không phải kinh doanh bất động sản, ném 8 tỷ vào chuyện này nhất định rất lăn tăn
"Âu Dương thiếu gia, cậu còn theo không?"
Nhìn Tô Hồng không quan tâm hơn thua, mang theo trong mắt sự trào phúng, Âu Dương Hi nổi lên cơn giận dữ
"8 tỷ mốt!"
Hắn dơ lên bản đấu giá, mạnh mẽ hô, phảng phất như vừa đánh thắng một trận chiến, trừng Tô Hồng với ánh mắt đầy sát khí.
"Tô nhi thiếu, Âu dương thiếu gia định giá 8 tỷ mốt! Cậu còn theo hay không?"
Người bán đấu giá cẩn thận nhìn hai người này từng li từng tí.
Ánh mắt Tô Hồng sâu thẳm, cười tựa như không cười nhìn Âu Dương Hi đang thở dốc.
Hồi lâu nhẹ nhàng trả lời: "Không theo"
Âu Dương Hi trợn to mắt: "Cậu không theo?"
"Đúng rồi, tôi không theo." Tô Hồng nhún nhún vai, khuôn mặt ung dung: "Không có tiền nhiều như cậu, chúc mừng cậu giành được đất nha!
"Cậu!"
"Năm trăm triệu!"
"Bảy trăm triệu!"
"1 tỷ!"
Ra giá thật cao!
Cho dù biết trước mảnh đất này giá cuối cùng bỏ ra chắc chắn sẽ không thấp, nhưng nghe những người ở bên tai hết tỷ này lại thêm tỷ khác, Tô Hồng vẫn là không cưỡng được có chút tăng huyết áp.
Đắt quá, đắt quá, cậu đúng là dân nghèo
Một tỷ một tỷ chậm rãi dâng lên, đã vượt tới mức 4.9 tỷ.
Nhìn Tô Hồng vắt chân ngồi vững vàng, nhưng kỳ thực trong lòng đầy hoảng loạn, chuẩn bị giây phút nâng bài ra giá.
"5 tỷ!"
Một giọng nam rõ ràng báo giá, Tô Hồng nhìn sang, hình như là trợ lý bên người của một vị đại gia lên tiếng, vị này tựa như đang đối đầu với tập đoàn Minh Thành giành mảnh đất này, vì lẽ đó không hẹn mà cùng tìm kiếm người ra mặt che giấu thân phận tham gia bán đấu giá.
Cậu thanh giọng định ra giá, không ngờ Âu Dương Hi bên cạnh nhanh hơn một bước hô lên "5 tỷ mốt!"
Người trợ lý ra giá 5 tỷ lúc nãy oán hận liếc nhìn Âu Dương Hi, cắn răng ngồi xuống.
Trong lòng Tô Hồng xì cười một tiếng, xem ra người trợ lý này cho rằng 5 tỷ có thể dễ dàng đạt được, kết quả giữa đường bị Âu Dương Hi chặt đứt.
"Nếu như tôi nhìn không lầm, vị thanh niên trẻ tuổi đầy triển vọng ra giá 5 tỷ mốt này nhất định là một trong hai người người con trai nhà Âu Dương, Âu Dương Hi thiếu gia!"
Người bán đấu giá cảm xúc mãnh liệt hô tên Âu Dương Hi, kéo theo sau đó là một trận tiếng hô.
Âu Dương Hi vô cùng thỏa mãn, trong lòng đầy ý nghĩ sâu xa liếc nhìn Tô Hồng
Ui chà?
Tô Hồng nhíu mày, hắn là đang muốn gây hấn hay sao?
Cậu hít một hơi thật sâu định lại tâm tình báo giá "5 tỷ hai!"
Không phải chỉ là một con số sao, ai mà không nói được!
Sắc mặt Âu Dương Hi âm trầm trong nháy mắt, không chút ngừng nghỉ nào tăng giá "5 tỷ ba!"
Tô Hồng: "5 tỷ tư!"
Âu Dương Hi: "5 tỷ năm!"
Tô Hồng: "5 tỷ sáu!"
Âu Dương Hi: "5 tỷ 7!"
Từ hai trăm triệu lên đến 5 tỷ, những người ngồi ở đây đều cảm thấy là chuyện thường tình, nhưng sau 5 tỷ, huyết áp của mọi người đều theo Tô Hồng nâng lên cao.
Weixin đột nhiên truyền đến tiếng nhắc nhở, Tô Hồng vội vàng liếc nhìn chiếc điện thoại, thấy cái người bình thường chỉ nhắn một hoặc hai từ lại gửi một nụ cười "Cố lên"
Này!
Cậu quả thực là có thể phát họa được gương mặt cao thâm khó dò của người đàn ông kia nhìn cậu mỉm cười, thật muốn đánh đòn!
Huyết áp Tô Hồng tăng vọt, vỗ bàn ra giá: "8 tỷ!"
Toàn hội trường đều bị cậu đột nhiên nâng giá dọa cho bối rối
"Đây là người nào vậy, sao có thể xằng bậy như thế?" Có người lén lút ghé tai nhau hỏi.
"Nhìn quen mắt, rất giống con riêng nhà Tô gia?"
"Một đứa con ngoài giá thú lại lớn tiếng như vậy mua đất?"
"Chẳng qua lần này dường như bên nhà thầu không có đặt ra tiêu chuẩn yêu cầu tăng giá, hắn ra giá như vậy không có vấn đề gì"
Các loại từ ngữ tán dương chui và tai Tô Hồng, cậu chỉ cười nhạt, không quan tâm hơn thua, đứng dậy nhìn về phía mọi người.
"Các vị, còn có ai muốn tăng giá sao?"
Âu Dương Hi sắc mặt lúc xanh lúc trăng, hắn không nghĩ tới lá gan Tô Hồng lại lớn đến như vậy không tuân thủ theo thói quen đấu giá thông thường.
8 tỷ, nói lớn không lớn, nếu muốn khẳng định vẫn đem ra được, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, Âu Dương Gia không phải kinh doanh bất động sản, ném 8 tỷ vào chuyện này nhất định rất lăn tăn
"Âu Dương thiếu gia, cậu còn theo không?"
Nhìn Tô Hồng không quan tâm hơn thua, mang theo trong mắt sự trào phúng, Âu Dương Hi nổi lên cơn giận dữ
"8 tỷ mốt!"
Hắn dơ lên bản đấu giá, mạnh mẽ hô, phảng phất như vừa đánh thắng một trận chiến, trừng Tô Hồng với ánh mắt đầy sát khí.
"Tô nhi thiếu, Âu dương thiếu gia định giá 8 tỷ mốt! Cậu còn theo hay không?"
Người bán đấu giá cẩn thận nhìn hai người này từng li từng tí.
Ánh mắt Tô Hồng sâu thẳm, cười tựa như không cười nhìn Âu Dương Hi đang thở dốc.
Hồi lâu nhẹ nhàng trả lời: "Không theo"
Âu Dương Hi trợn to mắt: "Cậu không theo?"
"Đúng rồi, tôi không theo." Tô Hồng nhún nhún vai, khuôn mặt ung dung: "Không có tiền nhiều như cậu, chúc mừng cậu giành được đất nha!
"Cậu!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook