Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn Đêm
-
Chương 11: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (11)
Tô Hồng còn không biết mình đang bị một con rắn độc đưa vào tầm ngắm, hắn như những sinh viên gương mẫu khác tựa như toàn tâm toàn ý vào việc học tại trường, thành thật mà nói, cuộc sống sinh hoạt như thế này hắn rất hưởng thụ.
Tại đế quốc, người nghèo sẽ không có điều kiện để tham gia vào các chương trình cao đẳng đại học, nếu không vì hắn linh hoạt nhạy bén, học trộm được nhiều thứ, thì hiện tại đọc hiểu từ ngữ cũng khó, vì vậy, trường hợp có cơ hội được tiếp thu bất kỳ kiến thức nào hắn đều sẽ vui vẻ chịu đựng mà lĩnh hội
"Báo cáo Nhan tổng, xế chiều hôm nay được tan học sớm, tôi muốn đến công ty cha làm thực tập!"
Tan học sớm, Tô Hồng vẫn như cũ ở trên đường nhắn cho Nhan Ngọc Minh một tin Weixin, không ngờ đối phương lần này không trả lời "Ừ" nữa, mà trái lại nói hắn đừng đi, cũng không nói rõ là tại sao.
Giảng viên khi dạy có đẩy đẩy mắt kính nói: "Xế chiều hôm nay hiệu trưởng có đến trường học thị sát, đúng, chính là người các bạn đều thần tượng Nhan Ngọc Minh tiên sinh, mọi người đều có thể kích động lên đôi chút"
Đầu tiên trong phòng học một trận yên tĩnh, sau đó truyền đến tiếng kêu đầy thất thanh sợ hãi, không khác nào fans muốn được gặp thần tượng của mình.
Học viện thương mại Minh Thành là Nhan Ngọc Minh đầu tư thành lập, được xếp hàng thứ 3 trong tất cả các trường đại học trên thế giới, chủ đạo là về thương mại, vào trường này sinh viên chắc chắn sẽ thành một ngôi sao sáng trong ngành kinh tế, tất nhiên bọn họ cũng đem Nhan Ngọc Minh ra làm thần tượng của mình, trở thành tấm gương để ra sức noi theo phấn đấu.
Tô Hồng híp mắt đánh giá tình huống này, cảm thụ sự ngưỡng mộ cùng yêu quý đến từ những con người bình thường
"Câu sao lại không có chút kích động nào thế, Nhan tổng chuẩn bị đến rồi đấy!" Bạn học ngồi sau nhìn thấy sự bình tĩnh không giống người thường của Tô Hồng, hơi kinh ngạc đâm đâm lưng hắn
Tô Hồng đặc cách vào trường sau nên vẫn rất biết điều, lúc này cũng không biểu lộ cái gì, chỉ trưng ra dáng dấp bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhẹ nhàng cười hỏi: "Thật có lỗi, tôi không nắm rõ lắm…Xin hỏi Nhan tổng đến rồi sẽ như thế nào?"
Mỗi cái nhíu mày hay nụ cười của cậu đều vô cùng hoàn mỹ, vốn định sẵn đẹp trai hơn người, khiến cho hàng loạt nam, nữ sinh phía sau đều không khỏi đỏ mặt
"Đúng nha, nghĩ tới cậu là người mới tới năm nay, tớ giải thích cho cậu!"
Một bạn học nữ chen tách các nam sinh, cả mặt đỏ ửng tiến đến bên người Tô Hồng: "Nhan Ngọc Minh vừa là hiệu trưởng của trường chúng ta đồng thời cũng là tổng giám đốc tập đoàn Minh Thành, từ trước đến giờ luôn vững mạnh trên thương trường, nghe nói năm nay còn tăng thêm mấy thứ hạng đó! Bên ngoài nếu như có ai muốn cùng Nhan tổng ăn một bữa cơm xin chỉ bảo kinh nghiệm ít nhất cũng phải bỏ ra mấy chục triệu mới được, thế nhưng nếu ngài ấy đến trường học thị sát, thì sẽ chọn lựa học sinh cùng đi ăn tối, đây vừa là truyền thống của trường, cũng là phúc lợi của chúng ta đó!"
Tô Hồng đăm chiêu gật gù, đồng thời đối với nữ sinh kia cười cười "Cảm ơn, bình thường như thế nào mới có được cơ hội cùng Nhan tổng ăn tối vậy?"
Đang lúc nữ sinh định nói cho hắn thì một tiếng khinh bỉ trào phúng vang lên:
"Cậu là nhà quê từ nơi nào đến vậy, cái này cũng không biết?"
Nữ sinh kia bất mãn mà trừng nhìn qua: "Âu Dương Hi, cậu đang nói gì đấy?"
Tô Hồng không có chút biến sắc nhìn sang, chỉ thấy một khuôn mặt thanh niên tuấn tú đang nghiêng người dựa vào phía sau hành lang, vẻ mặt cao ngạo giống như con chim công tự mãn nhất trong lồng, tràn ngập xem thường nhìn mình chằm chằm
"Quy củ cùng Nhan tổng ăn cơm trong trường học này có người nào không biết?" Âu Dương Hi nhét tay vào túi áo đi đến bên người Tô Hồng, lại không nhìn thẳng vào hắn mà nói "Đúng là một tên nhà quê"
Nhân phẩm Âu Dương Hi đại khái cũng không ra sao, các bạn học ở phía sau hầu như đều vô cùng tức giận, chỉ có Tô Hồng trầm mặc hồi lâu, một lúc sau mới thâm sâu hỏi "Âu Dương Thần là ai?"
Mắt phượng của Âu Dương Hi trừng lớn "Cậu biết anh của tôi!!"
Tô Hồng bừng tỉnh nở nụ cười, đứng dậy thẳng người so với Âu Dương Hi cao hơn mấy cm, dáng dấp gầy gò cùng vạm vỡ đối ngược nhau.
"Dùng đầu mà nghĩ đi…"
Tại đế quốc, người nghèo sẽ không có điều kiện để tham gia vào các chương trình cao đẳng đại học, nếu không vì hắn linh hoạt nhạy bén, học trộm được nhiều thứ, thì hiện tại đọc hiểu từ ngữ cũng khó, vì vậy, trường hợp có cơ hội được tiếp thu bất kỳ kiến thức nào hắn đều sẽ vui vẻ chịu đựng mà lĩnh hội
"Báo cáo Nhan tổng, xế chiều hôm nay được tan học sớm, tôi muốn đến công ty cha làm thực tập!"
Tan học sớm, Tô Hồng vẫn như cũ ở trên đường nhắn cho Nhan Ngọc Minh một tin Weixin, không ngờ đối phương lần này không trả lời "Ừ" nữa, mà trái lại nói hắn đừng đi, cũng không nói rõ là tại sao.
Giảng viên khi dạy có đẩy đẩy mắt kính nói: "Xế chiều hôm nay hiệu trưởng có đến trường học thị sát, đúng, chính là người các bạn đều thần tượng Nhan Ngọc Minh tiên sinh, mọi người đều có thể kích động lên đôi chút"
Đầu tiên trong phòng học một trận yên tĩnh, sau đó truyền đến tiếng kêu đầy thất thanh sợ hãi, không khác nào fans muốn được gặp thần tượng của mình.
Học viện thương mại Minh Thành là Nhan Ngọc Minh đầu tư thành lập, được xếp hàng thứ 3 trong tất cả các trường đại học trên thế giới, chủ đạo là về thương mại, vào trường này sinh viên chắc chắn sẽ thành một ngôi sao sáng trong ngành kinh tế, tất nhiên bọn họ cũng đem Nhan Ngọc Minh ra làm thần tượng của mình, trở thành tấm gương để ra sức noi theo phấn đấu.
Tô Hồng híp mắt đánh giá tình huống này, cảm thụ sự ngưỡng mộ cùng yêu quý đến từ những con người bình thường
"Câu sao lại không có chút kích động nào thế, Nhan tổng chuẩn bị đến rồi đấy!" Bạn học ngồi sau nhìn thấy sự bình tĩnh không giống người thường của Tô Hồng, hơi kinh ngạc đâm đâm lưng hắn
Tô Hồng đặc cách vào trường sau nên vẫn rất biết điều, lúc này cũng không biểu lộ cái gì, chỉ trưng ra dáng dấp bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhẹ nhàng cười hỏi: "Thật có lỗi, tôi không nắm rõ lắm…Xin hỏi Nhan tổng đến rồi sẽ như thế nào?"
Mỗi cái nhíu mày hay nụ cười của cậu đều vô cùng hoàn mỹ, vốn định sẵn đẹp trai hơn người, khiến cho hàng loạt nam, nữ sinh phía sau đều không khỏi đỏ mặt
"Đúng nha, nghĩ tới cậu là người mới tới năm nay, tớ giải thích cho cậu!"
Một bạn học nữ chen tách các nam sinh, cả mặt đỏ ửng tiến đến bên người Tô Hồng: "Nhan Ngọc Minh vừa là hiệu trưởng của trường chúng ta đồng thời cũng là tổng giám đốc tập đoàn Minh Thành, từ trước đến giờ luôn vững mạnh trên thương trường, nghe nói năm nay còn tăng thêm mấy thứ hạng đó! Bên ngoài nếu như có ai muốn cùng Nhan tổng ăn một bữa cơm xin chỉ bảo kinh nghiệm ít nhất cũng phải bỏ ra mấy chục triệu mới được, thế nhưng nếu ngài ấy đến trường học thị sát, thì sẽ chọn lựa học sinh cùng đi ăn tối, đây vừa là truyền thống của trường, cũng là phúc lợi của chúng ta đó!"
Tô Hồng đăm chiêu gật gù, đồng thời đối với nữ sinh kia cười cười "Cảm ơn, bình thường như thế nào mới có được cơ hội cùng Nhan tổng ăn tối vậy?"
Đang lúc nữ sinh định nói cho hắn thì một tiếng khinh bỉ trào phúng vang lên:
"Cậu là nhà quê từ nơi nào đến vậy, cái này cũng không biết?"
Nữ sinh kia bất mãn mà trừng nhìn qua: "Âu Dương Hi, cậu đang nói gì đấy?"
Tô Hồng không có chút biến sắc nhìn sang, chỉ thấy một khuôn mặt thanh niên tuấn tú đang nghiêng người dựa vào phía sau hành lang, vẻ mặt cao ngạo giống như con chim công tự mãn nhất trong lồng, tràn ngập xem thường nhìn mình chằm chằm
"Quy củ cùng Nhan tổng ăn cơm trong trường học này có người nào không biết?" Âu Dương Hi nhét tay vào túi áo đi đến bên người Tô Hồng, lại không nhìn thẳng vào hắn mà nói "Đúng là một tên nhà quê"
Nhân phẩm Âu Dương Hi đại khái cũng không ra sao, các bạn học ở phía sau hầu như đều vô cùng tức giận, chỉ có Tô Hồng trầm mặc hồi lâu, một lúc sau mới thâm sâu hỏi "Âu Dương Thần là ai?"
Mắt phượng của Âu Dương Hi trừng lớn "Cậu biết anh của tôi!!"
Tô Hồng bừng tỉnh nở nụ cười, đứng dậy thẳng người so với Âu Dương Hi cao hơn mấy cm, dáng dấp gầy gò cùng vạm vỡ đối ngược nhau.
"Dùng đầu mà nghĩ đi…"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook