Tâm Lí Học Tổng Hợp
C193: 193. Tại Sao Bạn Nên Thổ Lộ Với Crush Của Bạn?


Tại sao bạn NÊN thổ lộ với crush của bạn?
P.s. Đây là bài viết trên 1 group, mình không nghĩ nó quá liên quan đến tâm lí học nhưng mình vẫn muốn các bạn đọc được bài này vì cái nhìn tổng quan và khá sâu sắc từ tác giả.

Bài viết này không đơn thuần là một bài viết về tình yêu. Mình viết ra nhầm tạo động lực cho những bạn đang cố gắng "sống". Đây là bài viết hoàn chỉnh, chỉnh chu nhất, nội dung được cải thiện nhiều nhất. Mong mọi người có thể bỏ thời gian ra đọc một bài dài ơi là dài như bài này, cũng như giúp bài viết này được lưu giữ. Mình cảm ơn - Đôi lời từ người viết là mình
TLDR : Mỗi sự kiện trong cuộc sống đều giúp bạn cải thiện bản thân, đừng ngại ngần mà đối mặt với nó vì nó chính là thứ để khiến bạn vững chắc hơn khi bước vào đời.
CÁC NỖI SỢ CÓ TRONG BÀI VIẾT
Bạn sợ bị từ chối.
Bạn sợ bạn bè biết.
Bạn sợ khi yêu rồi sẽ chia tay.
Người ấy đã có người yêu.
Lời nói đầu
Người giàu có nỗi buồn của người giàu, người nghèo có nỗi lo của người nghèo, người đang yêu có nỗi niềm của đôi tình nhân, người cô đơn có nỗi buồn của sự đơn côi. Người cha có gánh nặng của cha, người mẹ có nỗi sầu của tình thương, người bị ung thư có nỗi sợ khi mang trong mình khối u. Người sáng tạo có khó khăn của người sáng tạo, kẻ ăn bám có phiền muộn của kẻ ăn bám. Bất cứ ai trên dòng đời này đều có khó khăn của mình, dù họ là ai, dù họ ở đâu, dù họ làm gì thì họ cũng có nỗi khổ đau của mình. Có người gọi đó là cuộc sống, có người gọi đó là số mệnh hay có người gọi đó là xui xẻo. Dù tên nó là gì, nó có to lớn như núi xanh hùng vĩ hay mênh mông như biển cả thì nó cũng là thứ mà con người phải nếm trải trong dòng đời của họ. Quan trọng không phải là cách nó đến, thứ quan trọng là cách ta đối phó với nó. Không ai biết rõ nó là gì, chỉ biết rằng khi nó đến thì trái tim ta sẽ vỡ vụn, ai rồi cũng vỡ vụn, tôi, bạn, người sáng tạo hay kẻ ăn bám đều vỡ vụn. Trái tim mỏng manh ấy rồi lại sẽ tan vỡ thành từng mảnh. Nhưng dẫu nỗi đau, sự khốn khổ đó là gì thì cuối cùng bạn vẫn phải đối mặt với nó, mỗi lần bạn đối mặt với nỗi đau ấy là một lần bạn trưởng thành, một lần bạn thay đổi, nó sẽ khiến ta cảm thấy như cả bầu trời đang đặt trên đôi vai gầy gò ấy, chỉ muốn ngã quỵ xuống mà thôi. Đấy là cái giá của một lần sống. Cho nên, hãy chọn cách đối mặt với nó, nỗi đau khi mất đi người mình yêu nhất, nỗi đau khi mất đi tất cả, nỗi đau khi mất đi chính mình hãy đối mặt với nó bằng cách khôn khéo nhất.
Bài viết này mình viết ra để cổ vũ, động viên những bạn đang mong muốn thay đổi bản thân, muốn thoát ra khỏi vỏ bọc của mình, muốn được sống, muốn được bình yên, muốn trở thành chú bướm xinh đẹp nhất bay khắp thể gian.
Em ơi, dòng thời gian trôi nhanh quá, để anh và em vô tình bước qua nhau. Nếu có lỡ vô tình chạm nhau, hãy chia sẻ gánh nặng của em, hãy để anh một lần được bước vào thế giới của em. Anh không biết liệu, tấm thân yếu đuối này có thể dời non lấp biển không, nhưng anh biết rằng, vì có em nên anh mới có thể vẽ nên bức tranh màu thanh xuân tuyệt nhất của một đời người.
GIỚI THIỆU
Có phải bạn đã từng nói rằng " ước gì ngày ấy mình đã làm điều đó" đúng không? Mình cũng vậy, tất cả chúng ta đều vậy, ai cũng một lần trong đời tự trách bản thân rằng tại sao lúc đó mình lại không làm chuyện đó, chuyện đó ở đây là tỏ tình với crush, học một điều gì đó trước ngày kiểm tra, làm một điều gì đó trước khi quá muộn v.v. Vì vậy, hôm nay mình viết ra bài nay để giúp bạn có thể mạnh mẽ mà đối mặt với các thử thách, khó khăn và mình cam kết với bạn, sau khi bạn đọc bài viết này, sẽ giúp bạn không chỉ cải thiện bản thân trong tình yêu mà còn trong đời sống, công việc.
KHÔNG BIẾT LÀ GÌ NỮA

Mỗi người chúng ta vào một giai đoạn nào đó đều thầm thương trộm nhớ một người, một người mà với ta, nụ cười của họ là ánh nắng ngày đông, mái tóc của họ như những vần mây lơ lững đưa tầm hồn ta vào cõi miên man. Trong mắt ta họ chẳng khác gì những vị tiên trên trời vậy, họ quá tuyết vời, tuyệt mĩ để đến khi ta đem lòng thầm thương trộm nhớ thì chẳng thể nào đối mặt với hằng vạn câu hỏi "Liệu mình có xứng đáng với họ không?" "Mình xấu lắm sao mà bằng họ được" "Mình chẳng có gì đặc biệt cả, chắc chắn sẽ bị từ chối thôi" những nỗi sợ ấy như vô vàn chiếc tạ kéo ta xuống vực thẩm của tuyệt vọng, để rồi... để rồi ta phải nhìn họ vui vẻ với người khác.
"Những ai dám tỏ tình với người mình thích chắc thẳng phải mạnh mẽ lắm, nhưng những ai dám nhìn người mình thích vui vẻ với người khác mạnh mẽ gấp vạn lần"
Mở đầu
Trước khi viết bài này thì mình đã có một cuộc khảo sát nho nhỏ với những người xung quanh mình, với câu hỏi "khi tỏ tình với crush thì bạn sợ điều gì nhất" trong đó có vô vàn câu trả lời và mình đã tóm gọn lại còn 4 ý chính đó là.
Bạn sợ bị từ chối.
Bạn sợ bạn bè biết.
Bạn sợ khi yêu rồi sẽ chia tay.
Người ấy đã có người yêu.
Thật ra mấy đoạn trên chẳng có quan trọng gì đâu, chủ ý là mình thể hiện khả năng viết văn của mình thôi haha. Sau đây mới là ý chính trả lời cho câu hỏi của chúng ta
Nỗi sợ đầu tiên : Bạn sợ bị từ chối
Đừng lo lắng, bạn không phải là người duy nhất có nỗi sợ này đâu, thực ra thì tất cả mọi người trên thế giới này đều vậy cả, bạn không cô đơn. Khi bị từ chối bạn nghĩ rằng nó sẽ bao gồm rất nhiều hệ luỵ như:
Sẽ không thể nói chuyện với nhau nữa.
Sẽ không có thể tiếp xúc với nhau như trước đây nữa.
Sẽ mất mặt lắm >,<.
Tui nhạt lắm.
Vâng, những hệ luỵ như vậy đáng sợ thật, nào là không nói chuyện, nào là không thể tiếp xúc với nhau nữa thật đáng sợ nhỉ? Mình cũng có một khoảng thời gian sợ những thứ như vậy, mình sợ khi mình nói ra rồi mình sẽ mất crush của mình. Nhưng các bạn ạ, ngày từ đầu bạn đã không có gì để mất rồi. Chắc thẳng bạn cũng biết rằng, để một chiếc thuyền có thể yên vị ở bến cảng thì nó cần phải có một sợi dây buộc lại rồi nhỉ. Hãy tưởng tượng rằng crush của bạn là một chiếc thuyền, còn bạn là một sợi dây.
CHIẾC THUYỀN VÀ SỢI DÂY

Tại sao mình lại nói rằng bạn không có gì để mất? Vì hãy nghĩ xem, lúc này bạn chỉ là một sợi dây mỏng manh, không rõ ràng liệu nó là dây thép, sắt hay titan, chỉ biết là một sợi dây mỏng có thể đứt khi gặp bất kỳ biến động nào của mặt biển bao la kia. Liệu sợi dây mỏng manh đó có thể níu giữ con thuyền trước sóng biển vồ vập? Liệu thứ tình cảm một phía của bạn có thể níu kéo crush của bạn khi họ gặp một người con gái hoặc con trai khác tỏ tình với họ không? Trong thế giới này, không có dấu chân của kẻ yếu đuối. Cứ chờ tình yêu sẽ tự đến... với người khác. Khi bạn thổ lộ với crush thì lúc này, bạn đã biến sợi dây đó từ một sợi dây mỏng manh thành một sợi dây bằng thép, hay một sợi dây bằng Titan. Mặc kệ nó là dây thép hay dây titan thì nó cũng là một sợi dây có thể "giữ" lấy chiếc thuyền kia trước sóng gió bão táp của biển cả. Không cần phải là những hành động mạnh mẽ chỉ đơn giản là những bữa ăn đơn giản xế chiều khi tan học, hay những bữa sáng cùng nhau đi nhâm nhi li cà phê, hoặc những bữa chiều tà dạo phố. Những thứ ấy ngày càng cũng cố cho sợi dây đáng lí mỏng manh và dễ đứt ấy trở thành một sợi dây mạnh mẽ, bền bỉ hơn bao giờ hết.
TUI XẤU LẮM NÊN KHÔNG DÁM TỎ TÌNH THÌ SAO?
Tất cả mọi người đều có một nhận định về cái đẹp riêng. Với anh A thì chị B xinh nhưng với anh C thì chị B xấu. Cho nên, đừng lo lắng vì ngoại hình của mình mà hãy tự tin tỏ tình với họ, bạn không có nhan sắc thì đã bất lợi hơn người có nhan sắc dễ nhìn nhiều lắm nhưng cũng đừng vì vậy mà thất vọng. Tất cả mọi người đều đẹp theo một khía cạnh nào đó, như mình thì mình cảm thấy mình đáng yêu lắm chẳng hạn. Vì vậy khi tỏ tình thất bại ít ra vẫn biết là họ không thích mình để mình không "mộng mơ viễn vong" nữa. Hãy biết giới hạn của bạn thân đừng đặt ra nhưng mục tiêu xa vời để khi đó đau lòng.
Tất cả mọi người đều có quyền tự do cá nhận của riêng minh. Vì vậy không có bất kỳ một ai, một thế lực nào có thể ngăn cấm bạn yêu đương, tỏ tình. Thứ duy nhất và tuyệt đối có thể ngăn cản chính là bản thân bạn. Đừng để người khác áp đặt ý nghĩ của họ lên ý nghĩ của mình. Bạn là một cá thể riêng biệt và bạn có quyền làm những điều bạn thích, những điều bạn tự hào về nó và bạn có quyền toả sáng. Hãy nhớ rằng, bất kể người đó là ai và họ có quan trọng như thế nào đối với bạn thì cuối cùng sẽ chỉ có bản thân bạn là đồng hành cùng bạn mãi mãi. Hãy lựa chọn con đường tốt nhất cho bản thân của mình.
Bị từ chối vì mình không được xinh đẹp không có gì phải sợ cả. Bạn phải biết tự ăn diện, tự trang điểm, tự làm đẹp bản thân, người ta nói rồi mà, trên đời này không có người phụ nữ nào xấu cả. Nên là hãy tự tin vì ưu điểm của mình đừng vì một vài nhược điểm mà mất đi hy vọng nhé. Hãy biết cải thiện bản thân để có thể hoà nhập với xã hội. Đừng để xã hội đào thải bạn.
Hãy mạnh mẽ đối mặt với nó vì đó chính là cơ hội để bạn có thể tìm ra người yêu bạn bằng cả tấm lòng. Đừng vội vàng quá mà rơi vào bẫy của những kẻ không xứng đáng với tình yêu nhé. Chúng sẽ lợi dụng khuyết điểm của bạn để đến bên bạn lấy điều chúng muốn, sau khi chúng đạt được thì chúng sẽ phủ phàng với bạn.
Vì vậy khi yêu thì hãy yêu bằng cả con tim nhưng đừng vứt bỏ lí trí qua một bên. Hãy toả sáng theo cách của bạn
BỊ TỪ CHỐI THÌ SAO?
Chẳng sao cả, ngược lại hãy mừng vì bạn đã vượt qua những sợ hãi, lo lắng của bản thân để có thể mạnh mẽ nói ra 5 từ "Đi ăn với tui nhé". Vì cuối ngày, thứ còn đọng lại không phải là những lời nói, những hành động mà đó là một trải nghiệm tuyệt vời nhất của cuộc đời, của tuổi trẻ, của tuổi thanh xuân ấy. Hãy vui mừng vì lần sau khi tình yêu đến thì bạn có thể rộng lòng đón nhận nó. Hãy vui mừng vì bạn đã có thể làm quen với việc bị từ chối, sau này bạn sẽ mạnh mẽ hơn khi thổ lộ tình cảm với một ai đó. Hãy vui mừng vì bây giờ bạn sẽ không tốn hằng nghìn giờ để suy nghĩ liệu họ có thích mình hay không. Hãy vui mừng vì bạn bây giờ đã không còn như trước kia, một người sợ hãi khi phải đối mặt với người mình yêu, thích.
NÔNG DÂN VÀ MẢNH VƯỜN CỦA MÌNH
Hãy tưởng tượng, bạn là một người nông dân, những thứ bạn làm là những hạt giống. Ngày hôm ấy bạn tỏ tình thất bại, bạn gieo một hạt giống xuống mảnh vườn rộng vài trăm triệu chục nghìn tỷ héc-ta của bạn, mỗi lần tỏ tình thất bại thì hạt giống ấy càng lớn lên thêm một tí, bạn lại càng có thêm nhiều kinh nghiệm trong cuộc đời. Ai rồi cũng thất bại cả, chẳng ai làm gì một lần thành công cả, kẻ thất bại không phải là kẻ đáng trách, mà kẻ đáng trách là kẻ không dám đứng lên sau thất bại. Thomas Edition phải bỏ ra 1,000 lần mới có thể chế được một chiếc bóng đèn hoàn chỉnh mà. Ngày ngày, hạt giống ấy càng lớn thêm, đâm trồi, nẩy nở. Đến một hôm, khi bạn đã gặp được người mình thích thì lúc này vườn cây ấy cũng đã trưởng thành với nào là trái xanh, trái đỏ, trái hồng mộng nước để bồi đấp cho khoảng thời gian của đôi bạn. Đừng lo lắng vì những lần thất bại, mà hãy xem thất bại như một lần bạn khôn lớn, một bài học. Tỏ tình thất bại sẽ không có gì xảy ra. Bạn sẽ không trách mình vì lúc ấy không tỏ tình, mà bạn sẽ cảm ơn vì lúc ấy bạn đã có được một bài học.
Sau khi tỏ tình rồi thì cứ bình tĩnh, cứ tiếp tục nói chuyện như thường, chẳng việc gì phải ngại ngùng cả, vì lần này bạn tỏ tình không phải để có được người yêu mà là để có được kinh nghiệm trong cuộc đời của mình. Hãy thổ lộ còn hơn là ngậm ngùi ăn trái đắng, ngậm ngùi hối hận vì lúc ấy bạn đã không làm điều ngu ngốc đó. Hãy sai khi còn cơ hội và hãy đứng lên khi còn thử thách.
CÁC CHUỖI MẮT XÍCH
Hãy nhớ rằng cuộc sống của bạn là các chuỗi mắt xích gắn kết với nhau, không sớm thì muộn bạn cũng phải làm điều đó.
10 tuổi : Bạn không dám thuyết trình ở lớp. Không sao.
15 tuổi : Bạn không dám thuyết trình ở lớp. Không sao.

20 tuổi : Bạn không dám thuyết trình ở lớp. Không sao.
25 tuổi : Bạn không dám thuyết trình ở công ty. Đuổi việc.
Những thứ bạn làm trong cuộc sống của mình đều là một lần bạn chăm sóc cho khu vườn ấy. Bạn càng thất bại nhiều, thì bạn sẽ càng gieo nhiều hạt, nhiều lần cố gắng thì hạt ấy sẽ nẩy mầm và to lớn để rồi, đến khi ta cần thì ta chỉ việc hái quả ấy để ăn. Thất bại khi tỏ tình nhiều thì bạn sẽ quen với điều đó, đến một lúc nào đó, bạn thích ai đó thì bạn sẽ thổ lộ với họ mà không trăn trở những câu hỏi khi xưa. Thuyết trình cũng vậy, lần đầu bạn thuyết trình tệ bị chửi nhưng bạn cứ cố gắng, cố gắng thì đến một lúc nào đó bạn cũng có thể thuyết trình như mình một người thuyết trình trôi chảy, mạnh mẽ và đầy sáng tạo haha. Cho nên là còn trẻ thì hãy sai, đừng sợ sai, đừng sợ thử thách, hãy sai đi vì cuộc đời cho phép mà. Nhưng hãy học mỗi khi sai và thất bại nó sẽ là hành trang để bạn bước vào đời.
NỖI SỢ THỨ HAI: SỢ BẠN BÈ BIẾT
Bạn bè biết thì chúng nó sẽ chọc mình.
Mình sẽ ngại lắm khi tiếp xúc với chúng nó vì chúng nó biết mình thất bại khi tỏ tình.
Tên mà mình tỏ tình sẽ kể, chụp hình đoạn chat của mình cho tất cả mọi người xem, như vậy thì mất mặt lắm
Có phải rằng khi có ý định tỏ tình những thứ này nô đùa trong não của bạn đúng không?
Nhưng mà bạn của tôi ơi, hãy tự hỏi bản thân tại sao bạn phải quan tâm đến những người không giúp ích được gì cho cuộc đời của mình? Họ là một cá thể và họ có quyền có suy nghĩ riêng của họ, họ có thể trêu đùa, chọc bạn làm bạn quê. Chế giễu bạn. Như vậy thì rất kì nhỉ, sẽ không còn lỗ nào để mà chui xuống luôn. Nhưng rồi, họ cũng sẽ quên, vì đó chẳng phải là việc của họ, con người có xu hướng quan tâm đến sự thất bại của người khác nhiều hơn là đồng cảm với họ. Nhưng cứ mặc kệ họ, khi họ chọc bạn thì bạn không cần phản kháng lại, không cần cãi gì cả vì đó là sự thật. Sự thật là bạn đã tỏ tình thất bại, nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề dù đó là lí do gì thì họ vẫn sẽ cười chê bạn thôi. Vì BẠN đặc biệt. Họ - những người chỉ dám thương thầm trộm nhớ - sẽ chẳng bao giờ được như bạn, dám mạnh mẽ đối mặt với nỗi sợ khi tỏ tình với người mình yêu thương, dám đối mặt với nỗi sợ khi thất bại. Nên họ cố gắng đẩy bạn xuống để bạn trông có vẻ thấp kém hơn họ. Nhưng cứ mặc kệ họ, không cần phải cãi gì cả. Lí do mà con người chọc người khác là để thấy người khác phán khảng lại, điều đó làm họ vui khi chọc tức một ai đó. Khi một người chọc bạn, bạn cứ mặc kệ, không quan tâm gì cả, mày chẳng cho tao một xu nào cả tại sao tao phải quan tâm đến những lời mày nói? 1 tuần, 2 tuần, 3 tuần rồi họ sẽ quên vì chọc mà nó không phản kháng chán vãi chọc làm gì? Những người bạn thân với bạn họ sẽ không chế giễu bạn đâu ^^! họ sẽ động viên bạn và không đẩy bạn xuống. Nếu những người bạn thân mà chỉ biết sân si nhau thì nên xem lại. Nhỉ?
"Tỏ tình đáng sợ thật, nhưng thứ đáng sợ hơn đó là cô đơn"
NỖI SỢ THỨ BA : SỢ CHIA TAY
Bạn của tôi ơi, cuộc đời này chẳng có gì gọi là trường tồn cả, vạn lí trường thành còn có điểm kết thúc mà? Tình yêu cũng vậy, đến một khi nào đó rồi nó cũng sẽ kết thúc thôi. Biết là vậy nhưng tại sao vẫn sợ? Thứ bạn sợ không phải là chia tay mà thứ bạn sợ là:
Những khoảnh khắc ấy đã chấm dứt, những khoảnh khắc vui vẻ đã kết thúc.
Bạn đã quen với việc nói chuyện, đi ăn với người ấy. Bây giờ mất đi cảm thấy thiếu thiếu => Sợ
Liệu có còn ai tốt như người ấy không? Người ấy là người tuyết vời nhất mà tôi từng gặp , sẽ không còn ai tốt như vậy nữa => sợ
Bị tổn thương, đau => sợ
Hãy nhớ rằng, cuộc sống là những cuộc giao dịch, khi một trong hai bên cảm thấy cuộc giao dịch này không công bằng thì sẽ xảy ra mâu thuẫn và tranh cãi. Nhưng như mình đã nói, cuộc sống là những chuỗi mắt xích gắn liền với nhau, dù bây giờ không có thì sau này cũng sẽ có. Thứ bạn cần là chuẩn bị hành trang để đón nhận sự kiện ấy một cách bình tĩnh mà không hoảng hốt. Khi hai con người đã hết tình cảm thì sẽ chia tay, điều đó đau thật, mình biết. Mình biết rất rõ. Lúc ấy cả thế giới như sụp xuống vậy, mình đã ngỡ rằng mình không thể nào đứng lên nữa. Nhưng rồi mình nhận ra rằng, thất bại là một thứ gì đó rất quý giá mà ai cũng phải trải qua. Mình đã trốn tránh nó rất lâu và điều đó khiến mình tổn thương rất nhiều, nó khiến mình không thể vượt lên chính bản thân mình. Nó như những sợi xiềng xích khoá chân chữ người tử tù vậy. Nhưng rồi cuối cùng mình chấp nhận nó, mình chấp nhận rằng mọi thứ đã kết thúc, những khoảnh khắc đó chỉ còn là kỉ niệm, một kỉ niệm đáng nhớ và vô vàn bài học đáng nhớ. Nhưng đừng lo lắng, hãy mạnh mẽ chấp nhận nó. Một người phải rất can đảm mới có thể nói lời chia tay, nhưng phải can đảm hơn gấp hằng tỉ lần mới có thể chấp nhận rằng cuộc tình ấy đã kết thúc. Cho nên, dù như thế nào thì hãy chấp nhận nó. Khoảng thời gian yêu nhau là những kỉ niệm vô cùng quý báu và đáng trân trọng, nó là những kỉ niệm đẹp nhất của một đời người, hãy yêu đi, hãy sai đì vì ta chỉ sống một lần. Hãy cứ mạnh mẽ đương đầu với thử thách, bước ra khỏi vùng an toàn, khai phá thiên cơ, phía sau những thử thách ấy là một cơ hội rộng mở đón chờ ta.

TẠI SAO TÔI LẠI PHẢI NẾM NHẬN NỖI ĐAU ẤY?
Bạn chắc thẳng cũng đã đôi lần ước rằng, hôm đấy mọi chuyện đã khác thì tôi không phải như bây giờ nữa. Đúng vậy, tất cả mọi chuyện trong cuộc đời này là vậy, cách thế giới này vận hành và vậy. Nó luôn len lỏi vào cuộc sống của ta, nó tìm những nơi ta yếu đuối nhất, dễ vỡ nhất, nó mặc kệ ta đã bị tổn thương như thế nào, nó chẳng quan tâm tới việc liệu ta có thể tiếp tục đứng lên hay không. Nó vẫn sẽ luôn tìm cách đẩy ta xuống, đó là cách thế giới này vận hành.


TÔI ĐÃ QUÁ MỆT MỎI RỒI, TÔI CHỈ MUỐN VỨT BỎ ĐI CÁI CẢM XÚC ĐƯỢC YÊU THÔI!
Đã đôi lần tôi tự nhủ với bản thân, đau đủ rồi, từ bỏ đi! Đừng vì những lời thề non hẹn biển mà đứng lên nữa. Hãy dựng lên một bức tường băng giá xung quanh trái tim này, hãy tạo nên một tấm màn bằng hoa, cỏ, lá của mùa xuân để làm dịu ấm trái tim lạnh giá này. Để không một ai có thể chạm tới nó nữa, để không một ai có thể khiến ta mệt mỏi nữa, để không một ai có thể khiến ta lo lắng nữa. Mọi người luôn bảo rằng, khi tan vỡ rất đau đớn, rất khó chịu, nhưng chẳng ai nói với tôi nó lại đau như vậy. Quá đủ rồi, hãy buông tha cho tôi, hay buông tha cho tâm hồn mỏng manh này, hãy để tôi có một cuộc sống lặng yên đi. Đứng trên ban công, tôi cảm nhận được làn gió lạnh đang luồn lách qua cơ thể của tôi, tôi cảm nhận được, những làn gió ấy như đang nô đùa, nhảy múa trên từng sớ thịt của tôi. Tôi cảm nhận được ánh nắng ấy như đang thiêu đốt tâm hồn tội lỗi của tôi, chỉ một bước nữa thôi là tôi có thể nhẹ nhàng bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng đâu đó trong tôi, một giọng nói thỏ thẻ nhưng lại trân thành, sao giọng nói ấy lại ấm áp đến thế? Giọng nói ấy bảo rằng "Tôi đã cố rắng từng ấy này rồi, hãy cố rắng thêm một lần nữa đi. Nỗi đau hiện giờ đang bám víu trên tay tôi, rồi sẽ được giải thoát, rồi sẽ được một người đang trông chờ từng ngày đón tôi vào vòng tay ấm áp của họ. Nếu như tôi bước thêm một bước nữa, tôi sẽ để công sức chờ đợi của họ đi vào quên lãng ư. Tôi không biết liệu họ là ai, tôi chỉ biết rằng, khi gặp họ, tôi sẽ ôm họ như một đứa trẻ lên ba. Tôi sẽ khóc thật tọ, thật to trong vòng tay của họ ấm áp của họ. Để con đau này có thể đi qua, để tôi cùng họ có thể vẽ nên câu chuyện của những kẻ mộng mơ"

ĐAU ĐỂ TRƯỞNG thành
Bất kể chuyện ta đối mặt có to lớn như thế nào. Như khi chia tay có to lớn như thế nào, dù nó có hung bạo, lạnh giá, ác độc như thế nào, thì cuối cùng nó vẫn để lại cho ta một thứ ấm áp hơn cả - một bài học. Những việc ta đang trải qua trong dòng đời này, chỉ là một trong những thử thách để ta có thể trở thành con người mà ta hằng ngày mong mỏi trở thành hoặc ít nhất, một người mà ta luôn muốn. Chia tay một lần, hai lần rồi lại ba lần, mỗi lần như vậy, tim ta lại một lần tan vỡ. Dẫu vậy, đừng từ bỏ, đừng vội vàng quá, đừng tìm một người nào đó để có thể lấp lại được khoảng trống trong tim. Hãy chậm rãi nếm nhận nỗi đau ấy, cảm nhận nó đi qua từng bó cơ, sớ thịt của ta, cảm nhận nó đi từ tâm thất tới tâm nhĩ, cảm nhận nỗi đau ấy đi qua từng khoảng trống trong cơ thể của ta hãy tự hỏi rằng, liệu đó là một lần tan vỡ hay đó là một bài học giá trị. Để ta biết rằng, ta cần phải thay đổi, để ta biết rằng, ta mạnh mẽ nhường nào, để ta biết rằng, ta tham muốn sự thay đổi như thế nào, để ta biết rằng, sự khát khao được trong vòng tay một người mà ta luôn mong chờ lớn nhường nào, để ta biết rằng, ta muốn bình yên thế nào. Hãy đau đi, hãy ngã đi. Nhưng hãy bình tĩnh ngôi lặng im tại một khoảng trời, hãy để cho tâm hồn vội vã ấy được một khoảng thời gian nghỉ ngơi, để nó có thể chữa lành những vết thương sâu trong lòng, để nó có thể phục hồi lại những vết thương khi tan vỡ. Để rồi ta lại có thể đứng lên, mở rộng lòng đón nhận một niềm yêu mới, để ta có thể tiếp tục trên hành trình của mình. Đó là thanh xuân, đó là tuổi trẻ, đó là một kiếp người.

Phải đi qua những ngày mưa mới biết quý giá ngày nắng.
NỖI SỢ THỨ TƯ : NGƯỜI ẤY ĐÃ CÓ NGƯỜI YÊU
Trước hết, tình yêu là một thứ gì đó rất khó để có thể giải thích. Dẫu bạn biết người ấy đang trong một mối quan hệ và họ đang hạnh phúc nhưng vẫn có thể, vì lòng tốt của người ấy, vì sự chu đáo của người ấy mà bạn đem lòng yêu họ. Sẽ chẳng ai trách bạn vì chuyện này cả. Bạn có quyền tự do yêu thích một người nào đó mà. Nhưng liệu có nên tỏ tình hay không? Câu trả lời sẽ là không.
DỤC CỦA LOÀI NGƯỜI
Tình yêu là một thứ gì đó rất mơ hồ, nó có thể đưa thiên đàng đến trước mắt ta cũng có thể kéo ta xuống địa ngục. Khi yêu một ai đó lí trí dường như bị kiểm soát bởi một cơn vũ bão. Cảm xúc ta lúc ấy như bị cuống vào một cơn lóc xoáy hùng hồ, dữ tợn như muốn nuốt chửng ta. Nói là yêu thì phải cho người ta biết, nhưng khi họ đã có người yêu rồi thì ta nên im lặng thì hơn. Đúng vậy, điều đó đau lắm, khó chịu lắm, xót lắm, tôi biết cảm giác đó. Lúc ấy, tôi chỉ muốn phá vỡ mối quan hệ của họ để tôi có thể bước vào cuộc đời của người tôi thầm thương trộm nhớ, để tôi có thể cùng người ấy vẽ nên một bức tranh muôn màu muôn sắc của tôi, để tôi có thể viết nên những câu chuyện vạn vật véo von của tôi. Nhưng tôi đã không để cho những cảm xúc, sự tham muốn, dục vọng của bản thân làm ô uế bức hoạ của người khác. Hãy nghĩ theo một hướng tiêu cực như cách tôi thường làm, nếu một người sẵn sàng chia tay người đã cùng mình vượt qua bao sóng gió để đi theo người khác, thì liệu chuyện ấy có tiếp tục tái diễn. Liệu người ấy có tiếp tục vì một người khác mà bỏ bạn lại nơi ấy, với những kỉ niệm, với những bức hoạ chưa thành xuân?
CÂY TÌNH YÊU
Tình yêu nó giống như một ngọn cây vậy, ngọn cây ấy có thể cao to, rộng lớn, mạnh mẽ, nhưng nếu rễ của nó không đâm sâu vào lòng đất thì chỉ cần là một cơn gió thoáng qua cũng đủ làm nó sụp đổ. Ngược lại, ngọn cây kia không cần là một ngọn cây cao to, vĩ đại, hùng hồ như ngọn Cây Thế Giới trong những câu chuyện cổ khi xưa mẹ thường kể cho tôi nghe, nó chỉ cần là một góc cây nhỏ nhắng, có thể che đi ánh nắng mặt trời ngày hè oai ẩm, có thể bám víu mặt đất giữa cơn bão to lớn kia, như vậy đã đủ rồi. Vì vậy, khi trót đem lòng yêu thương một người đang trong một mối quan hệ, thì hãy kiềm nén nó, hãy đứng lên chóng lại "con quỷ dữ" muốn nuốt trọn ta đi, con quỷ dữ ấy sẽ tạo ra không biết bao nhiêu lí do để bạn ngã quỵ vì quá mệt mỏi rồi,nó sẽ khiến bạn trở thành một người không phải là bạn, hãy chịu những đau đớn đó, bạn có thể lựa chọn hoặc là bỏ qua mối tình ấy hoặc là tiếp tục thầm thương trộm nhớ, luôn luôn là ngọn cây để người ấy tựa lưng những ngày thu. Bạn có thể chờ 2 năm, 4 năm, 10 năm để có thể đến với người ấy. Bạn có thể từ bỏ sau 1 ngày, 3 ngày, 5 ngày để làm quen với người khác, vẽ nên một câu chuyện tương lai khác mà không có người ấy. Bạn và người ấy có thể cùng nhau đồng hành qua những ngày tháng oai ẫm của tuổi trẻ. Bạn có thể là cậu bé, cô bé ngây dại để chờ người ấy đến bên bạn. Bạn có thể làm những điều đó. Chỉ là đừng để những xúc cảm ấy lôi kéo bạn, chỉ là đừng để sự tham muốn, dục vọng của bản thân lôi kéo bạn, chỉ là đem những kỉ niệm, những suy nghĩ ấy để vào trong tim, để nó sẽ mãi là những hình ảnh tươi đẹp của tuổi trẻ. Để đó là một lần bạn đau đớn vì hạnh phúc. Nếu như bạn đã yêu người ấy hết lòng thì tháng năm sẽ chẳng còn nhầm nhò, nếu như bạn đã yêu người ấy hết lòng thì bạn sẽ không để người ấy đau lòng.

Bông hoa đẹp nhất rồi cũng sẽ có ngày tàn, nhưng nó vẫn nở, không phải nở vì để tàn. Mà nở vì nó sẽ có một khoảng thời gian xinh đẹp nhất.

Trước khi viết bài viết này, mình cũng như các bạn, cũng rất đắn đo suy nghĩ liệu có nên viết? mình nghĩ rằng mình chẳng có bao nhiêu kiến thức cả nên cũng sợ sai lắm. Cũng lười vì viết lắm. Rồi lỡ viết mà không ai quan tâm thì sao. Nhưng mà mình cứ mặc kệ, vì viết bài này sẽ là một cơ hội để mình mở mang đầu óc, khả năng viết lách của mình. Nó là một cơ hội để phát triển bản thân mình, như mình đã nói. Cuối cùng chỉ là bạn và chính bạn không một ai khác cả. Cảm ơn các bạn đã giành thời gian để đọc hết bài viết của mình. Hãy bỏ một chút ít thời gian để bài viết này có thể mãi lưu dấu nơi đây, để có thể động viên những tâm hồn mềm yếu. Cảm ơn vì bạn đã quan tâm, chúc bạn có một buổi tối tốt lành!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương