"Cô cùng một lũ với chúng muốn giết tôi sao" - Mặt hắn chợt lạnh đi vì suy nghĩ trong đầu.
Đến vỉa hè chuẩn bi qua đường thì nó chợt dừng lại đầu tuyên ra mồ hôi lạnh trong cô giờ là sợ hãi yếu đuối cắn rứt, vì chính nơi đây ngay tại đây cô đã làm cho người mẹ cô yêu thường phải chết. Cả thân thể nó run rẩy như sắp sụp đổ hai hàng nước mắt lăn dài trên má, mặt mũi tái nhợt cắt không còn chút máu nào.
“Cô sao vậy, tỉnh dậy đi tỉnh dậy” – Hắn định kéo nó sang đường thì hình như bị ai kéo lại nên hắn quay lại nhìn thì thấy nó đang run rẩy bàn tay lạnh ngắt nước mắt bắt đầu rơi chỉ thiếu chút nữa nó đã ngã quỵ xuống đất chính biểu hiện yếu đuối này làm hắn dập tắt ngay cái suy nghĩ trong đầu kia.
Đang lo lắng cho nó thì bỗng một bóng người lao đến đâm con dao về phía nó.
“cẩn thận” – Hắn hét lớn rồi đứng chắn về phía nó chịu ngay con dao đâm thẳng vào tay từng giọt máu chảy xuống bàn tay nó.
“Máu… Máu” – Nó nhìn hay bàn tay có chút dịch thể màu đỏ tanh mà phát run lên
“Mẹ ơi tỉnh dậy đi mẹ ơi” – Nó hoảng sợ hét lớn một tiếng rồi suýt ngất đi thì bỗng có tiếng hắn từ phía sau truyền đến.

“Em sao vậy tỉnh lại đi đừng làm anh sợ nữa” – Hắn lo lắng cho cô hơn cả vết thương vẫn còn trên tay mình.
Cô dần dần vùng dậy khỏi quá khứ đang đeo bám cô nhìn về phía hắn rồi nhìn cánh tay đang bị một con dao cắm sau vào chảy vô cùng nhiều máu thì nó chợt đứng dậy mặc dù chân vẫn còn run nhưng đỡ hơn trước nhiều rồi thấy thế nó liền vòng ra sau tung một cước trung mặt tên áo đen rồi tung một quả bom khói có sẵn trong người rồi kéo hắn sang đường hòa vào đám đông.
“Chết tiệt ! Bang chủ sẽ không vui đâu” – Tên áo đen 1 bỗng lên tiếng.
“Chẳng ngờ thân thủ chúng lại cao như vậy là do ta sơ ý rồi” – Tên áo đen 2 từ phía sau chạy lại.
“Đúng là quá sơ ý rồi nhưng không biết chúng là ai nhưng có vẻ giá của chúng rất cao khiến bang chủ giao cho chúng ta cả loại phi đao BF1 này mà không hề luốn tiếc” – Tên áo đen 3 cũng đầy nghi hoặc.
“Về thôi lần này chúng ta phải về nhận lỗi với bang chủ vì không hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao rồi” – Tên cầm đầu thở dài nhưng rất nhanh điềm tĩnh quay lại nói với ba tên kia.
Bốn tên áo đen đã vô ảnh vô tung biến mất còn nó và hắn thì chật vật tìm một cái xó nhỏ ngồi nghỉ chốc lát.
“Em cầm điện thoại của tôi gọi cho Jin hoặc Killer đi” – Hắn vừa thở hồng hộc vừa nói.
“Được anh cố chịu một chút” – Nó rút máy điện thoại từ trong túi gọi cho anh hai nó.
“Alo, Tiểu Tâm hả em có đi với Gyn không mà em đang ở đâu vậy, mấy đứa bọn anh và bạn em rất lo lắng” – Đầu dây bên kia Killer đã nhấc máy.
“Anh đến ngay phố Z số ZZ nhé bọn em bị truy sát” – Nó thở hổn hển nói với anh nó như dốc toàn bộ sức lực vậy.
“Cái gì bị truy sát em có sao không ? Có bị thương chỗ nào không? Là ai truy sát em” – Killer vô cùng lo lắng lớn tiếng khiến bạn bè nó và hắn cùng nghe thấy mà đông loạt bật dậy.

“Anh cứ đến đi phố Z số ZZ nhanh lên anh Gyn bị đâm vào tay” – Nó chẳng còn chút sức lực nào mà giải thích nữa chỉ mong anh nó đến nhanh thôi.
“Được anh đến ngay chờ anh” – Killer liên nói với đám bạn nó, hắn rồi kéo nhau ra xe phóng vút đi.
“Ồ vậy là thất bại rồi à, cô mà chết dễ vậy thì trò này đâu có hay cô cứ từ từ thưởng thức đi rồi cô sẽ hối hận vì quyến rũ anh ấy mà thôi.” – Ở đâu đó có một cô gái luôn theo dõi hành động của đám bạn bè nó nên có chút thất vọng nhưng lại nở một nụ cười tàn nhẫn.
*Bên nó và hắn thì:
“Lúc đó em bị sao vậy sao lại có cái biểu hiện như thế hay em gặp chuyện gì ở đó” – Hắn nghi hoặc hỏi nó.
“Vết thương anh sao rồi bây giờ cần rút con dao ra và cầm máu” – Nó lảng tránh không trả lời câu hỏi của hắn.
“Này Em trả lời câu ….” – Hắn vừa nói được nửa câu thì
“A A A !!! Cô điên hả” – Mặt hắn chợt trắng bệnh lại nhìn về phí cánh tay của mình đã thấy con dao biến mất mà nó đang nằm trên tay nó.
“Anh yếu đuối vậy sao” – Nó xé một mảnh áo băng lên chỗ vết thươngđể cầm máu.
“Em biết chúng là ai không có thể dùng cả BF1 để ám sát thì có vẻ chúng ta bị ai đó trả giá rất cao hoặc là gây thù với nhân vật lớn nào đó” – Hắn nghĩ mãi mà không ra ai có thể thù hằn với hắn chứ.
“Sát bang”- Nó trả lời ngắn gọn mà đầy sát khí.
“Sát Bang sao ?… màsao em biết” – Hắn giật mình vì câu trả lời của nó.

“Lúc tôi đá hắn thì đã thấy môt cái huy chương được dấu kín có hình một thanh gương lồng với chứ S màu đỏ tươi” – Cô vẫn cẩn thận băng vết thương cho hắn vừa nói.
“Mà anh có ngốc không vậy tại sao lại bảo vệ cho tôi như thế chứ anh chỉ cứ lay người tôi chút là tôi kịp phản ứng mà nhỡ đâu đâm vào chỗ nguy hiểm thì làm thế nào hả ?” – Nó băng bó xong cho hắn thì luôn miệng trách hắn mà bản thân cũng không hiểu tại sao lúc nhìn thấy hớn đỡ con dao còn lo cho sự an toàn của mình thì con tim chợt đập loạn xạ cả lên.
“Tại tôi lo lắng cho em” – Hắn nhìn khuôn mặt lo lắng của nó mà lòng đầy vui mừng.
Nó còn đang cúi gằm mặt xuống bỗng nghe thấy lời của hắn thì đã ngửng phắt lên thấy khuôn mặt băng lãnh nhưng mà tuyệt đẹp ấy đang phóng to trước mặt mình. Nó nhắm tịt mắt lại tim đập loạn xạ nhưng không biết làm gì vì nó đúng là thuộc dạng “mù” trong tình yêu mà.
Bỗng đôi môi lạnh lạnh của nó và hắn đã chạm tới nhau trao cho nhau một nụ hồn nồng cháy nhất đối với nó đây là nụ hôn đầu tiên của nó khiến nó có cảm nhận mới mẻ hơn về tình yêu nồng nhiệt cháy bỏng như muốn hòa tan thân xác nó ra. Đối với hắn mà nói mặc dù đây có thể không phải nụ hôn đầu tiên nhưng hắn sẽ mai giữ nụ hôn này cho nó. Cánh môi quyến rũ của nó đã bắt đầu có phản ứng lại đôi môi lạnh như băng của hắn bắt đầu chậm rãi, chủ động hơn.
Hắn thấy sự chủ động của nó nên cũng tăng nhịp lên tăng sự nồng cháy tăng cái thứ tình cảm mà hắn cũng không biết đây có phải tình yêu hai không nữa. Hai đôi môi chạm vào nhau một lúc rồi chậm rãi tách nhau ra mặt nó thì đỏ như quả cà chua trông vô cùng đáng yêu, cuối gằm mặt xuống lẩm bẩm.
“Đây là nụ hôn đầu của mình nha trời ơi !!!!” – Nó tự nhụ trong lòng mà mặt mày thì càng ngày càng đỏ.
“Em sao vậy” – Hắn vô cùng lo lắng trước hành động của nó có lẽ hắn quá chủ động mà không lo đến suy nghĩ của nó mặc dù nó còn hơi hoảng sợ còn vương lại lúc trước, hắn từ từ nâng cằm nó lên thì thấy khuôn mặt đỏ như trái cà chua của nó.
“Lại hôn nữa sao ??” – Nó được hắn nâng cằm lên nhìn vào đôi mắt xanh dương của hắn mà đầu óc như muốn nổ tung mặc dù nó là người lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng cái tình này khiến nó chỉ có ngượng và ngượng còn có gì đó ấm áp hạnh phúc trong lòng .
“Em ngượng sao ?? Trông rất dễ thương tôi hôn em đương nhiên là tôi ….” – Hắn thấy khuôn mặt ấy mà một cỗ ấm áp đã len vào từng tế bào của hắn khiến hằn hạnh phúc không thôi hắn cũ nghĩ con người lạnh lùng này sẽ tức giận đùng đùng cho hắn vài phát tát cơ thấy biểu hiện như vậy hắn cũng bộc lộ lòng mình thì bỗng.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương