Tam Đại Tiểu Thư Tinh Nghịch
Chương 17: Đặc vụ bí mật

-Uk! Mai nhé? Minh cười hiền, không biết từ bao giờ cậu ta ăn nói rất nhỏ nhẹ nhất là đối với Phong

Nam Phong gật đầu lia lịa, đôi mắt ánh lên tia sáng cực kì rung động lòng người nhìn Minh với tất cả lòng biết ơn, nó và Lam Kỳ nở nụ cười man rợ rất chi là nguy hiểm

Các tiết học sau trôi qua một cách nhẹ nhàng kèm theo âm mưu đen tối của ai kia.

***

Quác......quác....quác tiếng quạ kêu trông thật mê li vào buổi sáng, như thường lệ thì sẽ cộng thêm tiếng ngáy của 3 con heo nào đó nhưng không....

Rào.....rào.....rào.... Tiếng nước rơi xối xả

-Làm cái gì mà ồn thế? Nó tỉnh dậy, vươn vai một cái rồi hét - á..

Lập tức một cái đồng hồ cú mèo hạ cánh ngay vào mặt nó với một lực"khá nhẹ" làm nó rớt luôn xuống giường.

-Mới sáng sớm mà la với hét cái gì, hôm nay là chủ nhật mà chẳng cho người ta ngủ gì hết á! Kỳ nói giọng ngái ngủ, nó nằm trên đất mẹ thân yêu mà bất động nãy giờ

-Bà....

-Tui sao?

-à mà nè, con Chi nó dậy sớm ghê cơ! Nó nói

-Không biết hôm nay là ngày gì hả?

-ừ ha

-2 bà! Chào buổi sáng! Chi bước ra từ phòng tắm, mái tóc đọng lại vài giọt nước, trang phục nam chỉnh tề

-Đi chơi vui ghê ha! Nó bĩu môi

-Chúng ta làm sao mà so sánh với thằng cha nào đó được cơ chứ! Kỳ tiếp lời

-Đừng giận nữa mà! Tui sẽ mua kem về cho 2 bà! ở nhà vui vẻ nha! Phong cười tươi như hoa đẩy nhẹ cánh cửa bước ra ngoài, lập tức không khí trong phòng bỗng trở nên u ám lạ thường

-Không cần mua về đâu...

-Vì bọn tui...

-Sẽ cùng ăn chung với bà......hehe

***

-Dậy sớm ghê ta! Minh đã đứng đợi ở cổng cùng với con BMW bóng loáng

-Đi nào!

-ừ!

***

-Nên mặc bộ nào đây? Nó hỏi tay cầm cả đống quần áo

-Con trai mà theo dõi người khác thì kì lắm, chi bằng mặc cái này đi! Kỳ trả lời tay chỉ vào một cái váy ngắn ngang đầu gối cúp ngực màu vàng nhạt

-Được đó! Nhưng mà...cứ thấy thiếu thiếu sao ấy!

-Cái này phải không? Kỳ đưa lên 1 cái mũ rộng vành

-Đúng rồi ha

Bước ra khỏi cửa, 2 chị sáng chói lòa còn hơn ánh mặt trời, Kỳ diện một cây đen từ đầu đến chân, một chiếc kính mát và mũ lưỡi trai, nó thì một cái mũ rộng vành che gần hết khuôn mặt kèm theo mắt kính và một cái túi nhỏ

-Let's go!!!!!!!!!!! 2 chị phi lên con Porsche Carrera GT chạy với tốc độ chóng mặt.

Tiệm Snow

-Gì đây? Có tin nhắn à? Minh mở điện thoại lên xem, trên màn hình chỉ có duy nhất một dòng chữ

"Hãy bảo đảm rằng túi tiền của bạn không bao giờ rỗng!" của số lạ.

-Tui gọi nha ehem 1 Lassi, mojito, Chocolate MilkShake, Bubble tea, Es kelapa muda, Eggnog, Sangria, Caipirinha, Sortilege, Coureur des Bois, yerba mate, Lemon & Paeroa, Jigarthanda và americano, à thêm 1 suất gà rán và khoai tây chiên nhé!

Cô phục vụ nãy giờ đã hóa đá tại chỗ, không ngờ trên đời này lại có người ăn khỏe đến thế

-V-Vâng

-Này! không phải cậu vào đây ăn kem sao?

-Để sau đi, miễn có gọi kem là được chứ gì!

-Ôi túi tiền của tôi Minh lẩm bẩm khóc ròng trong lòng

Tại một cái bàn khuất

-Đã cảnh báo cho rồi mà không nghe! Nó nói

-Như thế mà là cảnh báo à?

-2 chị...dùng gì ạ? Giọng nói lấp lửng của một cô gái xinh xắn vang lên, xem ra là nhân viên mới vào làm

-ừm, 2 li cafe đen nhé! Anh nói

-Không được, 1 li thôi, cafe đen và sữa tươi nguyên chất nhé! Nó cười tươi

-V..vâng Cô rời đi trong lòng nghĩ thầm"Chị ấy đẹp thật"

-Có ai vào đây mà gọi sữa tươi như mi không hả

-Cũng không phải là không được gọi đúng không? À có đem camera không đấy

-Tất nhiên là có!

-Vậy tốt, hành động

Tách tách tách

Bọn nó ngồi ở chỗ khuất nên rất dễ làm chuyện xấu

Tách tách

-À xem nè! Nó đưa ra trước mặt Anh một cái túi nhỏ, trong đó đựng mấy viên thuốc màu xám

-Giờ là thuốc viên hả?

-ừ! Nó sẽ làm cho người bị hại die lâm sàn luôn

-Di....die?

-Bọn chúng ăn kem mà không nói một lời nào thì nhìn chán quá, tui nhúng tay vào là mọi chuyện êm đẹp!

-Đổ bể thì có

-Bà cứ làm như thế này nhé..... Nó thỏ thẻ vào tai Anh

-ừ

Một lúc sau

-Cô gì ơi! Nó gọi cái cô đang bê một tá đồ uống lại gần

-Qúy khách có chuyện gì vậy ạ? Ả lại gần

-Tôi cần tìm một người có diện mạo như thế này trong........

Lách tách Viên thuốc bị bẻ đôi rơi vào li cafe sữa mà Minh đã gọi

-Nếu tôi nhớ không lầm thì chẳng có ai như thế này cả!

-Vậy hả? Xin lỗi đã làm phiền cô Nó cười hiền, cô nhân viên bê cái khay đến bàn Phong, nó trở lại bàn mình

-Thế nào rồi?

-Ổn cả

-Sắp có chuyện vui rồi đây Nó cười tà mị

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương