0o0—–0o0

…phương pháp tốt nhất trả thù một cô gái là đem cô ta vỗ béo.

Mặc kệ tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần Rose hạnh phúc thì đều đáng giá

———–



Rose tiểu thư khá kiêng ăn, nhưng Cal thì không kiêng món gì, nhìn nàng bộ dạng kiêng cử, khoé miệng Cal gợi lên đường cong nhu hoà. Cal xấu xa đặt vào đĩa Rose chút bơ, giả mù sa mưa nói: “Rose, em ăn nhiều một chút, gần đây em gầy đi, nếu say tàu thì có thể ở trong khoang nghỉ ngơi, không cần theo anh dự yến hội.”

Rose tiểu thư có lẽ chưa từng nghe qua, phương pháp tốt nhất trả thù một cô gái là đem cô ta vỗ béo. Rose tuy cau mày khó chịu nhưng vẫn đem thức ăn nuốt xuống. Quý ngài Ismas tiếp tục khoe thành công của tàu Titanic. Trong lúc bực bội, lại nghe sự khoe khoang Rose lập tức chuyển nòng súng về Ismas.

“ Ngài Ismas, tôi cảm thấy ngài và ngài Freud rất hợp nhau, ngài ấy từng phát biểu luận văn nói qua những điều ảnh hưởng đến đường sinh dục của đàn ông, ngài cũng cảm thấy đúng, phải không?”

Đề tài mà Rose tiểu thư nói tại thời điểm này có chút hạ lưu. Andrew cùng Brown phu nhân đều nghiêng người đi, nén cười. Quý ngài Ismas bởi lời nói của Rose mà sững sờ bất động. Hắn không nghĩ tới một tiểu thư danh giá lại nói ra những điều như vậy.

Rose nói xong, đem khăn ăn phủ trên váy ném đi, rời khỏi bàn. Ismas cũng rời đi theo Rose ra ngoài, hắn muốn biết Rose tiểu thư bất mãn gì về hắn cùng với bản thiết kế tàu. Cal cũng không ngăn lại.

“ Xin lỗi Brown phu nhân, Rose đến từ một địa phương nhỏ, nên thích những gì lạ.” Cal nói xong lộ ra nụ cười khinh khỉnh “Bất quá điểm này rất tốt.”

Brown phu nhân ngồi đối diện nể tình nở nụ cười, đây là điểm tốt của quý tộc mới nổi, bọn họ chưa bao giờ vì những lời hạ lưu của người khác mà thẹn thùng, có Brown phu nhân không khí rất náo nhiệt. Bà ta cười ha hả trả lời Cal: “Cal, Rose nóng bỏng như vậy, ngài như thế nào thu phục nàng?”

“Tuy rằng không lý tưởng lắm, nhưng tôi thật sự không can thiệp vào những bộ sách Rose thường xem.” Cal vừa cười vừa nói, hắn nhấp một ngụm rượu vang đỏ tiếp tục nói “Chỉ cần nhắc nhở nàng về tiền nợ của gia tộc Bukater, không bao lâu Rose sẽ trở thành một phu nhân đúng nghĩa.”

“Vì tiền tài!” Cal nâng ly rượu lên, vì tàu Titanic thành công ngài Andrew, vì chồng Brown phu nhân kiếm được núi tiền mà giàu có cùng nhau nâng ly.

Chỉ có Dewitt phu nhân cảm thấy xấu hổ từ đáy lòng, nhưng bà không nóng tính như Rose, vì bất lực chi trả nợ nần nên thành thật ngồi tại chỗ giơ ly lên, mọi người đồng thanh: “Vì tiền tài.”

Dewitt phu nhân vô cùng lo lắng cho tình cảnh hiện tại của con gái, con rể tương lai không phải một hai lần biểu đạt sự bất mãn đối với con gái bà. Dewitt phu nhân hướng mọi người nở nụ cười xin lỗi, bà nhìn ngoài cửa rồi nhẹ giọng nói: “Tôi đi xem Rose thế nào, xin vui lòng chờ một chút.” sau đó rời khỏi bàn ăn.

Cal thậm chí không liếc mắt nhìn Dewitt phu nhân một lần, Brown phu nhân nhìn cảnh này thì nở một nụ cười thâm uý: “Cal, ngài không phải rất yêu thích Bukater tiểu thư sao?”

Cal ôn hoà mỉm cười: “Rose thích mua sắm này nọ, nhưng nhà nàng vướng nợ nần, ta nghĩ mọi người cũng đều biết. Trừ bỏ thói quen tiêu tiền thì nàng không một khuyết điểm nào cả, tuy rằng nàng không ôn thuần không giúp gì tôi trong giao tiếp, nhưng Brown phu nhân, bà là phụ nữ đã kết hôn, tôi nghĩ bà so với tôi càng hiểu rõ nếu chỉ cần một mỹ nữ, tôi hoàn toàn có thể dưỡng một tình nhân. Tôi thừa nhận bản thân rất yêu thích Rose, đáng tiếc dù có yêu thích nhiều như thế nào cũng không thể chịu nổi tính bốc đồng của nàng, nói thật tôi bắt đầu có chút mệt mỏi.”

“ Đúng rồi, mọi người có biết người nào muốn mua cổ phiếu của công ty WhiteStar không? gần đây vận may không tốt.” Cal thở dài, lộ ra ánh mắt bất đắc dĩ “Tôi thừa nhận chuyện này cùng chuyện của Rose có chút quan hệ, tôi gần đây đầu tư vải vóc ở Anh, chưa kể còn nông sản, tốn rất nhiều tiền. Nên có chút giận chó đánh mèo với Rose.”

Ismas cùng Andrew tiên sinh lộ ánh mắt không dám tin, bọn họ khuyên bảo: “Ngài Hockley , công ty WhiteStar đang kiếm được nhiều tiền từ tàu Titanic, ngài không cần phải đem cổ phiếu bán tháo ra ngoài, cái này mất nhiều hơn được.”

Cal xoè tay giơ lên, ánh mắt xuyên qua tấm cửa thuỷ tinh nhìn về phía Rose và Dewitt phu nhân ở xa, giọng tiếc nuối nói: “Thời điểm cầu hôn Rose, tôi đã đáp ứng Dewitt phu nhân sau khi kết hôn sẽ thay gia tộc Bukater trả toàn bộ tiền nợ, khi đó tôi đã mua một tuyệt thế trân bảo để làm lễ vật đính hôn mà ngày đính hôn chỉ còn lại mười ngày. Tôi không đủ thời gian để kiếm tiền!”

Nói xong Cal thở dài, giống như kiên cường cười nói: “Mặc kệ tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần Rose hạnh phúc thì đều đáng giá. Tôi tin tưởng sau khi kết hôn, chúng tôi sẽ lấy lại, à không, tôi không tính đem toàn bộ cổ phần công ty bán hết.”

Nhiều cổ phiếu như vậy mà bán đi thì thật sự quá mức hấp dẫn. Mục đích của Cal là cho bản thân mình một đường lui, đến khi đền tiền chỉ có những đại cổ đông không hay biết gì mới bị trách móc nặng nề. Cal muốn mình giảm bớt số tiền bồi thường.

Ismas cùng Andrew lập tức quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, Rose tiểu thư đứng ở lan can, gió biển thổi tóc nàng bay phất phới, cả người mang một phong tư mê người. Nhìn thấy cảnh tượng này, Ismas cùng Andrew liền đồng cảm với Cal, bọn họ nguyện ý trong vòng một ngày giúp Cal tìm được người mua.

“Cái này không phải quá khó khăn, chỉ là ngài muốn bán bao nhiêu tiền?”

“Cứ dựa vào giá thị trường hiện nay là được.” Cal nói không chút suy nghĩ “Ismas, Andrew, thật vất vả hai người, tôi sẽ chuyển giao 5% hoa hồng cho 2 người.”

Vì tàu Titanic khai trương, giá cổ phiếu công ty WhiteStar luôn tăng, Cal không thể cho người khác thấy cổ phiếu có vấn đề, bằng không sau đợt đại nạn này, những kẻ mua được cứu trợ, hoặc lỡ như những phụ nữ được cứu thành goá phụ, bọn họ nhất định sẽ phát hiện Cal nóng lòng bán cổ phiếu kỳ thực là có vấn đề, sâu xa hơn họ sẽ nghĩ Cal có ác ý làm chìm tàu, như vậy hắn sẽ bị nhóm người này phân thây. Cal phải làm cho chuyện này trông thật bình thường.

“ Hai người cũng biết tôi cần tiền gấp, nên tôi chỉ bán với giá như vậy.” Cal nhìn về phía Rose đang đi tới chỗ mẹ, lộ ra ánh mắt chuyên chú mà mê luyến: “Vì cô ấy, mọi thứ đều đáng giá. Vì mỹ nhân!”

Quý ngài Ismas và Andrew cũng đồng thời nhìn về phía mẹ con Rose, sau đó nâng ly: “Vì mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.”

Bữa trưa dài dòng, không thú vị cuối cùng cũng kết thúc sau đoạn đối thoại kia. Cal tự mình đưa mẹ con Rose về phòng, Dewitt phu nhân có chút an tâm nhìn bóng hắn rời đi.

Cal cảm thấy mỏi mệt hắn muốn tìm một đàn ông để thư giãn.

Có lẽ hắn nên đi xuống khoang dưới tìm cậu nhóc tóc vàng xinh đẹp kia.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương