0o0——–0o0

– Có tiền mà không kiếm thì thực có lỗi với lương tâm bản thân –

————–



Sáng sớm hôm sau, Cal xuất hiện khá sớm tại phòng ăn, hắn uống hồng trà nhìn tờ báo trong tay, trong mắt ẩn sâu ý cười, hắn đối với đầu đề bài báo mà thấy cực vừa lòng, tin tức ông chủ cửa hàng bách hóa Messi, ngài Nathan · Strauss viêm phổi chuyển biến xấu một khi ồn ào sẽ náo động vô cùng, Strauss phu nhân bởi vì luôn chăm sóc ngài Strauss hiện tại thân thể cũng suy sút không ngừng nằm viện. Hết thảy những điều này cũng không là nguyên nhân chủ yếu khiến Cal vừa lòng, trọng yếu nhất chính là, bách hóa Messi bởi vì cả nhà ông chủ gặp đại nạn mà bắt đâù lung lay.

“Judy, bữa sáng của ta chuẩn bị phong phú một chút.” Cal thèm ăn một bữa lớn, hắn với việc nhìn người không hứng thú ngược lại tâm tình khá lên một chút, tâm lý gánh nặng đều không có, đó là thời tốt để phát tài, trên chiến trường ai để ý mặt đối thủ cơ chứ?

Ngài Henry thức dậy cũng rất sớm, ông nhìn đứa con mới sáng sớm đã đói bụng, trong lòng đối với đầu bếp mới với sự hài lòng nâng cao một bậc. Cal dùng xong bữa sáng thì nói lời từ biệt ngài Henry, đầu tiên hắn đi đến tập đoàn tài chính Morgan từ ngân hàng rút ra năm triệu đô la Mĩ, sau đó không chút do dự đem công ty ống dẫn mình mới thu mua từ tay Guggenheim và một ít sản nghiệp khác toàn bộ thế chấp vay hơn một triệu đô la Mĩ, đương nhiên Cal phi thường lý trí đem kỳ hạn vay vài chục năm– hắn muốn  đem tiền kéo dài tới khi đôla bị sụt giá rồi sau đó mới trả lại.

Cal tiếp đó trở về công ty của hắn, nhóm quản lý cấp dưới đều đang chờ đợi. Cal lễ phép ân cần thăm hỏi mọi người sau đó bắt đầu cùng bọn họ hội nghị, hắn giơ tờ báo trong tay lên phi thường kiên quyết nói: “Hiện tại bắt đầu tập trung quyền lực thu mua cổ phiếu bách hóa Messi, ta muốn nắm hơn 30% cổ phần công ty.”

“Ngài Caledon, điều này không quá chính xác. Công ty bách hóa không chỉ có mỗi bánh hóa Messi, cổ phiếu bách hóa Messi sắp tới đang trượt giá nhanh chóng, thị trường của bọn họ cũng đang bị thu hẹp, khiến người khác không có cảm giác an toàn.”

Cal không sao cười cười, sức sống của bách hóa Messi có bao nhiêu mạnh mẽ hắn so với những người đang ngồi đây càng thêm rõ ràng, không thừa dịp chính mình thật vất vả sáng tạo ra cơ hội tốt để thu mua cổ phiếu bách hóa Messi, về sau không bao giờ có thời cơ tốt thế này nữa. Cal bình tĩnh nói: “Theo lời ta mà làm, trong vòng một tuần ta muốn nhìn thấy kết quả.”

“Thưa ngài, nhưng người thừa kế bách hóa Messi đến giai đoạn cuối sẽ phát hiện ra ý đồ thu mua của chúng ta.”

“Abner, cho nên ta không cần toàn bộ cổ phiếu bách hóa Messi, ta chỉ cần 30% như vậy đủ rồi.” Cal ung dung nở nụ cười: “Bọn họ chỉ cảm thấy đây là chuyện người rung chuyển tạo thành cổ phiếu đầu cơ. Còn có 10% cổ phiếu thực an toàn không phải sao?”

“Nhưng mà, ngài Caledon, tài chính của chúng ta cũng không đủ.” Abner nhìn bảng báo cáo tài vụ công ty, không thể không tiếc nuối nhấn mạnh kế hoạch của Cal tính thực thi không cao.

Cal đem văn kiện mình mang đến đưa cho Abner, hắn nhìn người quản lý đối diện mở to hai mắt nhìn rốt cục lộ ra tươi cười: “Cho nên nói, Abner, mau một chút thu mua bách hóa Messi đi, từ hôm nay trở đi, chúng ta bắt đầu trải qua những ngày vất vả.”

Người quản lý đắc lực nhất của Cal rốt cục chịu không nổi trắng mắt nhìn Cal: “Cal, tôi không thể không nhắc nhở cậu, đem cơ hồ toàn bộ tài sản của mình thế chấp để vay tiền mặt là quyết định phi thường mạo hiểm, một khi cậu đầu tư thất bại, như vậy những thứ này cũng không trở lại thành sản nghiệp của cậu. Cậu cẩn thận, sau khi Lucas từ Tennessee trở về sẽ rít gào với cậu.”

“Biện pháp Rockefeller vẫn luôn không sai, hơn nữa tín dụng của tôi luôn luôn đầy.” Cal vỗ vỗ bả vai Abner, tiếp tục nói ra kế hoạch của mình: “Ta sắp tới sẽ thu mua không ít đồng ruộng phía nam, còn có một ít máy móc cải tạo. Trong vòng cuối năm nay, ta sẽ kiến tạo một đoàn đội,  hiện đại hoá cải cách máy móc nông nghiệp là một mệnh đề vô cùng tốt.” Cal nói xong đắc ý nở nụ cười, dẫm nát trên vai người khác, phong cảnh quả nhiên phi thường tuyệt vời.

“Cal, nhưng tôi tìm không thấy việc này với việc cậu thu mua bách hóa Messi có quan hệ gì hết, cậu không muốn mở một công ty bách hóa, rồi đem sản phẩm tạo ra nhập vào đấy chứ? Cho dù nói xong cậu lập tức đuổi việc tôi, là bạn học lâu năm, tôi muốn nhắc nhở cậu, chuyện này thật sự rất mạo hiểm.” Abner thở dài, hắn có chút không nề hà nói: “Từ sau khi trải qua sự cố chìm tàu Titanic, quyết định của cậu càng ngày càng điên cuồng, Cal.”

“Đúng vậy, đây là tính toán của tôi. Ông bạn học thân mến, tưởng tượng đi, công ty bách hóa của ta không chỉ xoay quanh buôn bán đồ dùng sinh hoạt, ở đó còn có thể tìm được ô tô, nông cụ, thậm chí còn có sách, chỉ cần cậu tưởng tượng đến hết thảy sản phẩm, tôi đều làm chúng xuất hiện trong công ty bách hóa của ta” Cal thuyết pháp khiến Abner lâm vào trầm tư, hắn rốt cục tán thành ý tưởng của Cal.

“Được rồi, đây quả thật là một ý kiến hay, nhưng đầu tiên cậu cần xây dựng một công ty bách hóa rộng lớn, việc này lại là mục đầu tư khác. Trước tiên chúng ta đem bách hóa Messi thu về tay đi, tốt nhất là ăn cắp bí mật kinh doanh bên trong bách hóa Messi luôn.” Abner nói xong lộ ra nụ cười âm hiểm không khác biệt lắm so với Cal.

“Làm bảng kế hoạch chi tiết đi,  Abner.” Cal nói xong, thực yên tâm đem hết thảy đều giao cho cậu bạn học, phần mình thì tiêu sái rời khỏi công ty, hắn còn có chuyện khác cần phải làm.

Bên trong bản đồ kế hoạch kinh doanh của Cal tuyệt không chỉ bắt lấy cơ hội mà hắn đã biết trước thu mua mấy công ty kiếm tiền lãi đơn giản như vậy, hắn cần thành lập một đế quốc do hắn làm chủ, sáng tạo nhất định phải vượt qua ngồi mát ăn bát vàng. Nhưng không thể phủ nhận hiện tại cơ hội giống như là Thượng Đế ban cho, Cal sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào — có tiền mà không kiếm thực có lỗi với lương tâm bản thân, tuy rằng lương tâm của Cal chính là không lương tâm.

Mang theo tâm tình bay bổng, Cal một thân thoải mái trở lại nhà riêng ở Manhattan, Jack quả thật không hề khách khí với hắn, thoạt nhìn y hoàn toàn tiếp nhận vị trí ngang hàng trở thành một vị chủ nhân khác cùng Cal sinh hoạt. Căn phòng nhỏ dùng ánh sáng ít ỏi từ những ánh đèn bị Jack cải tạo thành phòng vẽ tranh, Cal sáng sớm gọi điện thoại đặt hàng vải vẽ tranh sơn dầu, màu nước và bút vẽ đã sớm bị Jack mang ra sử dụng thật tốt.

Ánh sáng xuyên thấu qua cánh cửa thủy tinh chiếu vào người Jack, mái tóc vàng của y lòe lòe tỏa sáng. Cal nhìn khuôn mặt  Jack lại thầm muốn cười to ra tiếng, chóp mũi Jack dính một mảng màu xanh lớn, cũng có nghĩa trên cánh mũi còn đọng vài màu khác đã nhìn không ra màu gốc là gì nữa.

Jack vẻ mặt vô cùng chuyên chú, Cal tựa vào khung cửa thấy không rõ lắm Jack đang vẽ cái gì, nhưng mà hắn thích thưởng thức biểu tình của Jack. Không biết qua bao lâu, Jack vừa lòng lại một lần nữa vươn tay dụi dụi cánh mũi của mình, vốn đã có hỗn hợp nhiều loại màu lại càng thêm nồng đậm sắc thái. Jack thở dài nhẹ nhõm một hơi, thần sắc y thả lỏng xuống.

“Cal, anh đến khi nào? Tôi thực thích màu nước, lần đầu thử dùng vẽ tranh, ừm, cảm giác này rất kỳ diệu.” Jack nói xong lộ ra nụ cười tươi khoái trá, Cal đã sớm rót hồng trà đưa cho Jack, sau đó đưa tay quét qua mũi y, nhìn đầu ngón tay dính màu nước Cal cười rộ lên.

“Quả thật phi thường kỳ diệu, chính em cũng biến thành một bức tranh rồi.” Cal cười quơ quơ ngón tay dính màu nước, Jack nhìn Cal vươn đầu ngón tay, xấu hổ cười rộ lên theo.

“Lần đầu tiên thử vẽ tranh bằng màu nước, dính một ít màu là bình thường.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương