Tạm Biệt, Cô Nàng Lạnh Lùng
-
Chương 93
- Bà đến rồi ! – Sun và Gin chạy vào lớp.
Cả lớp đứng dậy chào cô.
- Ngồi đi ! – GV nói yểu điệu và thực nữ lắm.
Bà chưa ngồi xuống ghế ngay mà để cặp lên bàn rồi lấy 1 viên phấn ghi 1 công thức dài đằng đẵng lên bảng.
- Hôm nay cô chỉ có việc trọng trách trông lớp cho GVCN, chứ không có trách nhiệm phải dạy thay cô ấy. Tôi lại là GV chuyên môn Toán. Nên hôm nay lớp ta sẽ học môn tôi – GV.
Cả lớp kêu lên 1 tiếng, mang đầy vẻ bất bình.
- Thôi thì ai làm được cô tặng cho 1 nụ hôn nào ? – GV.
- Ai thèm ! – Cả lớp rầm rộ lên, vài đứa còn giả bộ ọe ọe.
- Các em nói gì khó nghe vậy ! – GV.
Rick đột ngột giơ tay.
- Chết rồi, Hân bị bê đê rồi. Làm sao giờ - Sun.
Rick lên bảng, đón lấy phấn từ tay bà GV, nhìn lên bảng tầm 1 giây, rồi đặt phấn viết luôn.
Chỉ tầm 1 phút sau, Rick đã giải xong bài toán.
- Em giỏi ghê. Lớp ta đã có 1 thiên tài. Nói luôn với các em, đây là đề dành cho sinh viên đại học – GV.
- Hả ? – Cả lớp bất ngờ quay ra nhìn Rick.
- Nào để cô hôn đi – GV chu mỏ, miệng phát ra mấy tiếng Chụt Chụt thấy mà ớn.
- Trước tiên, cô nên ngồi xuống ghế đã. Từ nãy tới giờ thấy cô đứng hoài, không thấy mỏi chân hả cô ? – Rick dùng giọng điệu hết sức là ngọt.
- Em nói cô mới nhớ. Thảo nào cứ thấy mỏi chân – GV.
Bà chầm chậm ngồi xuống ghế. Rick bỏ về chỗ.
- Ơ, để cô tặng em cái hôn đã nào – GV.
- Dạ thôi không cần. Để em tặng cô món quà coi như cám ơn cô. – Rick.
- Ơn huệ gì em – GV.
- Thế cô có nhận không ? – Rick hướng ánh mắt sắc lạnh về phía bà ta.
- À..có…có…cô…nhận – Gv run rẩy.
Bà GV hết sức sợ hãi, nhưng cũng cố hỏi lại 1 câu.
- Nhưng…nhưng quà gì vậy em ? – GV.
- Để em mở ra cho cô xem – Rick cố nặn ra nụ cười.
Rick mở chiếc hộp kia ra, 1 đàn ong ùn ùn bay ra, bay tới gần GV.
Bà ta đứng dậy, toan định chạy đi, nhưng…ô kìa…mông bà đang dính chặt với cái ghế kia.
Cả lớp ngồi cười sằng sặc.
- Đẩy ra ! – Rick.
Bà giáo cứ theo hướng cửa mà chạy. Tự nhiên từ đây, 1 chiếc xô lao ra, chặn đường chạy của bà ta. Bà bất ngờ nên chưa kịp tránh. Vậy là bị vấp vào cái xô té dập mặt. Nước xô đổ lên người bà ta. Nói chung là bây giờ bà ta hết sức là thảm hại, khắp người tỏa ra mùi hôi như nước cống, tới ruồi còn phải tránh. Ong cứ tiếp tục lao tới chỗ bà mà đốt. Giờ thì bà ta chẳng khác nào 1 loài động vật quý hiếm…Chân To chăng ?
- Lúc trước học với nhỏ này. Nó làm trò này với 10 GV nhập viện 11 – Sun.
- Lòi đâu ra 1 bà nữa vậy ? – Gin.
- Bà giáo bay từ cửa lớp đập vào người bà lao công, làm bà lao công gãy mất xương chậu – Sun.
- Đáng..sợ - Gin sợ sệt nhìn Rick.
- Em thật quá đáng – GV.
- Đùa chút thôi ! – Rick.
- “ Đây mà gọi là đùa chút thôi” – Cả lớp.
Rick lấy trong cặp ra 1 lọ thuốc.
- Cầm ! – Rick đưa tận tay bà ta.
- Thuốc gì thế ? – GV.
- Thế có uống không ? – Rick lại hướng ánh mắt lạnh lẽo ấy về phía bà ta.
- Uống…Uống ! – GV nhận lấy lọ thuốc, lúng túng cố uống.
Thuốc này lại ở dạng lỏng, nên rất dễ uống.
5 phút sau, vết sưng trên người ba ta khỏi hẳn. Mấy vết nứt trên xương cũng lành lại.
- Vậy còn vết mật ong này ?Sao dính thế ? – GV.
- Mật ong hòa với keo 502 và 1 số phụ gia khác – Rick.
- Làm sao gỡ ra ? – GV.
- 1 tiếng sau sẽ tự tan, giống đá lạnh – Rick.
- Cám…Cám ơn – GV.
- Bà nên sửa cách ăn mặc cho phù hợp đi – Rick.
Thế là cả ngày hôm nay không còn GV nào dám đến dạy lớp 11A*.
( T/g : Sợ hết rồi >v
Lần này, bà hiệu phó muốn xử tội Rick. Nhưng nào bà ta dám. Nên bà ta cố tình mời thêm 1 GV ác quỷ nữa về dạy. Bà này lại là người nổi tiếng nghiêm khắc.
- Lần này bà ta cũng chết chắc mất – Hs 1.
- Tất cả chỉ tại nhỏ đó – Hs 2 chỉ Rick.
- Nếu không phải tự nhiên nhỏ bày trò thì…- Hs 3.
- Bà đến rồi đó – Hs 4 chạy vội vào lớp.
Bà chầm chậm bước vào.
- Từ bây giờ tôi sẽ là GVCN của lớp các em – GV.
- Không ! GVCN của chúng em thật sự lặn đâu mất rồi ạ ? – Hs 1.
- Cô ta đi nghỉ mát rồi ! – GV.
Cả lớp im re.
- Em ! Lên làm bài cho tôi !- Bà chỉ đích thân Rick.
Rick chầm chậm đi lên bảng, vơ lấy 1 viên phấn, giải bài này chỉ trong chốc lát.
Bà ta há hốc mồm ngạc nhiên.
( T/g : Hình như bài này bà ta chưa làm được thì phải )
Rick đưa cho bà ta 1 vật phẩm. Đó là 1 hộp quà được bọc gói hết sức là cẩn thận.
Cả lớp quơ tay quơ chân kêu gọi bà ta đừng có nhận.
Bà ta cũng đã nghe về vị GV kia bị Rick chơi đểu như nào…nên còn ngần ngại chưa nhận.
- Sợ à ? – Rick.
- Nhận thì nhận, sợ gì – Gv nhận món quà.
Dù nhận nhưng bà ta vẫn sợ mình gặp hiểm họa.
Bà ta lắc lắc cái hộp quà nhỏ bé này mấy lượt.
Bùm…Bà ta đen thui luôn.
Giờ đem bỏ vào danh sách Gorila cũng không tệ.
- Em…- Gv.
- Gì ? – Rick.
- …- Bà ta cứng họng chẳng thốt thêm được 1 lời nào.
Rick thản nhiên về chỗ.
- Chết rồi. Không biết có ai chọc tức nó hay không mà dạo này nó đáng sợ vậy nhỉ ? Hết lòng chơi đùa với những vị GV không tội lỗi gì – Sun.
- A di đà phật ! – Gin.
Sun uýnh 1 nhát vào đầu Gin.
- Trù ẻo nó chết à ? – Sun.
- Đâu có – Gin.
- Anh cứ cẩn thận đấy – Sun.
Cả lớp đứng dậy chào cô.
- Ngồi đi ! – GV nói yểu điệu và thực nữ lắm.
Bà chưa ngồi xuống ghế ngay mà để cặp lên bàn rồi lấy 1 viên phấn ghi 1 công thức dài đằng đẵng lên bảng.
- Hôm nay cô chỉ có việc trọng trách trông lớp cho GVCN, chứ không có trách nhiệm phải dạy thay cô ấy. Tôi lại là GV chuyên môn Toán. Nên hôm nay lớp ta sẽ học môn tôi – GV.
Cả lớp kêu lên 1 tiếng, mang đầy vẻ bất bình.
- Thôi thì ai làm được cô tặng cho 1 nụ hôn nào ? – GV.
- Ai thèm ! – Cả lớp rầm rộ lên, vài đứa còn giả bộ ọe ọe.
- Các em nói gì khó nghe vậy ! – GV.
Rick đột ngột giơ tay.
- Chết rồi, Hân bị bê đê rồi. Làm sao giờ - Sun.
Rick lên bảng, đón lấy phấn từ tay bà GV, nhìn lên bảng tầm 1 giây, rồi đặt phấn viết luôn.
Chỉ tầm 1 phút sau, Rick đã giải xong bài toán.
- Em giỏi ghê. Lớp ta đã có 1 thiên tài. Nói luôn với các em, đây là đề dành cho sinh viên đại học – GV.
- Hả ? – Cả lớp bất ngờ quay ra nhìn Rick.
- Nào để cô hôn đi – GV chu mỏ, miệng phát ra mấy tiếng Chụt Chụt thấy mà ớn.
- Trước tiên, cô nên ngồi xuống ghế đã. Từ nãy tới giờ thấy cô đứng hoài, không thấy mỏi chân hả cô ? – Rick dùng giọng điệu hết sức là ngọt.
- Em nói cô mới nhớ. Thảo nào cứ thấy mỏi chân – GV.
Bà chầm chậm ngồi xuống ghế. Rick bỏ về chỗ.
- Ơ, để cô tặng em cái hôn đã nào – GV.
- Dạ thôi không cần. Để em tặng cô món quà coi như cám ơn cô. – Rick.
- Ơn huệ gì em – GV.
- Thế cô có nhận không ? – Rick hướng ánh mắt sắc lạnh về phía bà ta.
- À..có…có…cô…nhận – Gv run rẩy.
Bà GV hết sức sợ hãi, nhưng cũng cố hỏi lại 1 câu.
- Nhưng…nhưng quà gì vậy em ? – GV.
- Để em mở ra cho cô xem – Rick cố nặn ra nụ cười.
Rick mở chiếc hộp kia ra, 1 đàn ong ùn ùn bay ra, bay tới gần GV.
Bà ta đứng dậy, toan định chạy đi, nhưng…ô kìa…mông bà đang dính chặt với cái ghế kia.
Cả lớp ngồi cười sằng sặc.
- Đẩy ra ! – Rick.
Bà giáo cứ theo hướng cửa mà chạy. Tự nhiên từ đây, 1 chiếc xô lao ra, chặn đường chạy của bà ta. Bà bất ngờ nên chưa kịp tránh. Vậy là bị vấp vào cái xô té dập mặt. Nước xô đổ lên người bà ta. Nói chung là bây giờ bà ta hết sức là thảm hại, khắp người tỏa ra mùi hôi như nước cống, tới ruồi còn phải tránh. Ong cứ tiếp tục lao tới chỗ bà mà đốt. Giờ thì bà ta chẳng khác nào 1 loài động vật quý hiếm…Chân To chăng ?
- Lúc trước học với nhỏ này. Nó làm trò này với 10 GV nhập viện 11 – Sun.
- Lòi đâu ra 1 bà nữa vậy ? – Gin.
- Bà giáo bay từ cửa lớp đập vào người bà lao công, làm bà lao công gãy mất xương chậu – Sun.
- Đáng..sợ - Gin sợ sệt nhìn Rick.
- Em thật quá đáng – GV.
- Đùa chút thôi ! – Rick.
- “ Đây mà gọi là đùa chút thôi” – Cả lớp.
Rick lấy trong cặp ra 1 lọ thuốc.
- Cầm ! – Rick đưa tận tay bà ta.
- Thuốc gì thế ? – GV.
- Thế có uống không ? – Rick lại hướng ánh mắt lạnh lẽo ấy về phía bà ta.
- Uống…Uống ! – GV nhận lấy lọ thuốc, lúng túng cố uống.
Thuốc này lại ở dạng lỏng, nên rất dễ uống.
5 phút sau, vết sưng trên người ba ta khỏi hẳn. Mấy vết nứt trên xương cũng lành lại.
- Vậy còn vết mật ong này ?Sao dính thế ? – GV.
- Mật ong hòa với keo 502 và 1 số phụ gia khác – Rick.
- Làm sao gỡ ra ? – GV.
- 1 tiếng sau sẽ tự tan, giống đá lạnh – Rick.
- Cám…Cám ơn – GV.
- Bà nên sửa cách ăn mặc cho phù hợp đi – Rick.
Thế là cả ngày hôm nay không còn GV nào dám đến dạy lớp 11A*.
( T/g : Sợ hết rồi >v
Lần này, bà hiệu phó muốn xử tội Rick. Nhưng nào bà ta dám. Nên bà ta cố tình mời thêm 1 GV ác quỷ nữa về dạy. Bà này lại là người nổi tiếng nghiêm khắc.
- Lần này bà ta cũng chết chắc mất – Hs 1.
- Tất cả chỉ tại nhỏ đó – Hs 2 chỉ Rick.
- Nếu không phải tự nhiên nhỏ bày trò thì…- Hs 3.
- Bà đến rồi đó – Hs 4 chạy vội vào lớp.
Bà chầm chậm bước vào.
- Từ bây giờ tôi sẽ là GVCN của lớp các em – GV.
- Không ! GVCN của chúng em thật sự lặn đâu mất rồi ạ ? – Hs 1.
- Cô ta đi nghỉ mát rồi ! – GV.
Cả lớp im re.
- Em ! Lên làm bài cho tôi !- Bà chỉ đích thân Rick.
Rick chầm chậm đi lên bảng, vơ lấy 1 viên phấn, giải bài này chỉ trong chốc lát.
Bà ta há hốc mồm ngạc nhiên.
( T/g : Hình như bài này bà ta chưa làm được thì phải )
Rick đưa cho bà ta 1 vật phẩm. Đó là 1 hộp quà được bọc gói hết sức là cẩn thận.
Cả lớp quơ tay quơ chân kêu gọi bà ta đừng có nhận.
Bà ta cũng đã nghe về vị GV kia bị Rick chơi đểu như nào…nên còn ngần ngại chưa nhận.
- Sợ à ? – Rick.
- Nhận thì nhận, sợ gì – Gv nhận món quà.
Dù nhận nhưng bà ta vẫn sợ mình gặp hiểm họa.
Bà ta lắc lắc cái hộp quà nhỏ bé này mấy lượt.
Bùm…Bà ta đen thui luôn.
Giờ đem bỏ vào danh sách Gorila cũng không tệ.
- Em…- Gv.
- Gì ? – Rick.
- …- Bà ta cứng họng chẳng thốt thêm được 1 lời nào.
Rick thản nhiên về chỗ.
- Chết rồi. Không biết có ai chọc tức nó hay không mà dạo này nó đáng sợ vậy nhỉ ? Hết lòng chơi đùa với những vị GV không tội lỗi gì – Sun.
- A di đà phật ! – Gin.
Sun uýnh 1 nhát vào đầu Gin.
- Trù ẻo nó chết à ? – Sun.
- Đâu có – Gin.
- Anh cứ cẩn thận đấy – Sun.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook