Tái Tạo Thế Giới
-
Chương 9: Takara - thế giới phép thuật
VÙNG ĐẤT PHÙ THỦY
� GIỚI PHÉP THUẬT.
PHẦN 3: THẾ GIỚI PHÉP THUẬT.
II) Takara – Thế Giới Phép Thuật.
- Các cậu thật tình không biết lí do tại sao có thể qua được đây ư? – Takara hỏi.
- Ừ - Anh, Nhi đồng thanh.
- Thật ra – Anh kể lại cho Takara nghe – Lúc cậu rời đi tớ vẫn còn giữ viên đá trắng của cuốn sách, nhưng tự nhiên khi sang thế giới này nó biến đâu mất rồi! Xin lỗi nha! Mà làm sao bọn tớ có thể về được đây???
- Cậu đã giữ viên đá trắng sao? – Takara bất ngờ - Suýt nữa là được một viên đá rồi! Mình buộc phải thi tiếp rồi! … Chết mất! – Cô gái hoảng hốt lên chạy về cái lu nước. Cái lu tan nát. Cô giận lên – Mấy người làm hư mất thuốc phép của tôi rồi! Trời ơi! Sao tôi có thể thi đây. Không kịp mất!
- Thuốc phép sao? Cậu là phù thủy hả??? – Anh ngạc nhiên hỏi.
- Phù thủy??? – Nhi nghe Anh nói run sợ lẻn ra sau lưng Anh.
- Ai trong hai người làm hư nồi thuốc của tôi hả?? – Takara mặt hầm hầm hỏi.
- Tớ tên Lê Thị Lan Anh. Cậu đằng sau tớ là Nguyễn Thị Thảo Nhi. Nhi là người làm đó!
- Cái gì? Sao cậu có thể tố cáo tớ như vậy chứ! Tên phù thủy đó giết tớ mất. – Nhi khóc không lên tiếng.
- Phù thủy chưa chắc xấu xa như trong phim à! Đừng coi thường mắt nhìn người của tớ! – Anh hiên ngang nói.
- Tớ sẽ giết cậu! – Takara lao tới như con thú muốn xé xác Nhi.
- Thấy chưa! Á!!!!! – Nhi chạy vòng vòng căn nhà trốn khỏi Takara.
- Haizz … - Lan Anh thất vọng. Nhảy ra chặn Takara lại. – Tớ xin lỗi giúp cậu ấy nha! Có gì tụi tớ đền cậu một cái mới!
- Đây là thuốc tự làm mà. Nguyên liệu phải kiếm trong rừng chứ chẳng ai bán đâu!
- Vậy thì tụi tớ sẽ giúp cậu làm lại cái mới! Nhưng mà … kì thi cậu nói tới là gì vậy? – Anh hỏi.
- Phù thủy chúng tôi có mười cấp độ. Cấp độ thứ nhất là Minsa, thứ hai là Borti, thứ ba là Monga, thứ tư là Chisa, năm là Cornor, sáu là Rumer, bảy là Thino, tám là Lason, chín là Congso, và thứ mười, cấp độ cao nhất chỉ có một người có được là Tronmogan. Tôi đang ở cấp độ thứ 4: Chisa. Cần lên cấp độ thứ năm là Cornor tôi mới có thể được học những ma thuật chiến đấu cao cường, để đi tìm mấy viên đá mà mấy cậu làm mất đấy!!! – Nói tới đây, Takara lại giận lên.
- Vậy là cậu thi vào cấp Cornor??? Ơ? Cậu tìm những viên đá để làm gì chứ?? – Anh.
- Kể cũng dài. Thế giới của tôi đang trong thời kì hỗn loạn do một thế lực của Bà Hoàng Bóng Đêm tạo ra. Lúc trước, khi tôi còn nhỏ, bà ta là một Tronmogan rất mạnh. Nhưng một lần cha mẹ tôi nghe lén được bà ta đang liên lạc với Quỷ Vương. Cha mẹ rất sợ sẽ có chuyện xảy đến với gia đình nên không dám tiết lộ với ai. Có ngày mẹ tôi đi chợ và không trở về nữa. Cha đã gửi tôi cho chú và cũng một đi không trở lại. Chú tôi sớm mất trong một vụ tai nạn. Tôi nghe được bạn chú tôi kể về chuyện của cha mẹ. Từ đó tôi rất căm thù thế lực ấy. Nhưng thật sự tôi không thể nào đi cứu được cha mẹ dù tôi có mạnh ra sao. Tôi bắt đầu phấn đấu học hành thật chăm chỉ để nhanh chóng học được một số kĩ năng chiến đấu, và hướng tâm về việc tìm kiếm những viên đá của Thiên Nhân Quý, những viên đá có năng lượng rất lớn. Nhờ đó tôi mới có được cơ hội để cứu được cha mẹ tôi!!! – Takara nói rất quyết tâm.
- Ờ! Tội nghiệp cậu thật đó! – Nhi. – Nhưng cậu chỉ đường cho bọn tớ về nhà trước đi!
- Hừm!!! – Takara liếc nhìn Nhi. Vận còn máu giận.
- Đúng rồi Takara. Thật sự bọn tớ không biết giờ ra sao nữa. Cậu chỉ trước cho bọn tớ cách trở về đi.- Anh.
- Thôi được! Dù tớ có kể hai người cũng không trốn đi được đâu! Chỉ có hai cách duy nhất để mở cánh cổng không gian xuyên không. Một là đợi Thái Dương Thẳng Hàng và Lục Nhân Lục Sao cùng một lúc. Sẽ có những cánh cổng không gian hình thành trên cả hai thế giới. Hai là tìm người Thiên Nhân Quý đầu thai thành. Người đó có thể tạo ra được cổng không gian nhờ cuốn sách ma thuật có đầy đủ các viên đá. Và một lần nữa cho tôi xin nhắc lại! Các cậu làm những viên đá thất lạc rồi!
- Xin lỗi! Làm sao tìm được những viên đá đây??? – Anh
- Tôi nghe nói ở cấp Cornor người ta cho bào chế rất nhiều loại thuốc ma thuật. Trong đó có thuốc dò tìm. Chỉ cần có cuốn sách này, ta có thể tìm được các viên đá đang ở đâu nhờ ma thuật phát ra từ chúng. Riêng Thiên Nhân Quý thì theo lời tiên tri của cao nhân, ngài sẽ tự xuất hiện trong vòng một năm nữa. Tôi chỉ cần các viên đá để cứu cha mẹ thôi. Còn Thiên Nhân Quý thì tôi không cần tới.
- Như vậy tụi mình phải ở đây thêm một năm nữa ư??? – Nhi than trời.
- Không còn cách nào khác. Cậu có thể giúp tụi tớ tìm những viên đá đó không??? Đôi bên giúp đỡ nhau được chứ??? – Takara.
- Thôi được! Dù gì càng nhiều người thì quá trình sẽ nhanh hơn một chút. Ta giao kèo vậy đi! Tớ sẽ giúp các cậu về nhà! Ngược lại các cậu giúp tớ cứu cha mẹ ha! – Takara hiền dịu lại.
- Ừ! – Anh gật đầu.
- Cậu có biết mình đang làm gì không??? – Nhi.
- Biết! Đó là đường đi duy nhất rồi! – Anh.
- Haizz! Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy??!! – Nhi ( >_<)
- Các cậu sẽ sống ở đây trong một thời gian dài đấy! Được rồi. Tớ sẽ dạy các cậu ma thuật! – Takara.
- Được đó!!! – Nhi hào hứng lên.
“ Không ngờ mọi chuyện thành ra như thế này rồi. Thật ngoài sự hiểu biết của mình. Mình có vẻ đã sai đường. Nhưng mong rằng hành trình này sẽ thú vị. Sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra cả! “ – Lan Anh mĩm cười.
Trong bóng tối. Con mắt đỏ ngầu quái ác mở ra. Nhìn chằm chằm về tương lai mà bà ta căm thù … Lan Anh đã sai trầm trọng khi nghĩ đây chỉ giống như một cuộc đi chơi xa nhà. Đây là một cuộc chiến rất thảm khốc, còn đáng sợ hơn những gì mà Anh và Nhi trải nghiệm trong rừng gấp bội lần. Rồi sẽ thấy …
� GIỚI PHÉP THUẬT.
PHẦN 3: THẾ GIỚI PHÉP THUẬT.
II) Takara – Thế Giới Phép Thuật.
- Các cậu thật tình không biết lí do tại sao có thể qua được đây ư? – Takara hỏi.
- Ừ - Anh, Nhi đồng thanh.
- Thật ra – Anh kể lại cho Takara nghe – Lúc cậu rời đi tớ vẫn còn giữ viên đá trắng của cuốn sách, nhưng tự nhiên khi sang thế giới này nó biến đâu mất rồi! Xin lỗi nha! Mà làm sao bọn tớ có thể về được đây???
- Cậu đã giữ viên đá trắng sao? – Takara bất ngờ - Suýt nữa là được một viên đá rồi! Mình buộc phải thi tiếp rồi! … Chết mất! – Cô gái hoảng hốt lên chạy về cái lu nước. Cái lu tan nát. Cô giận lên – Mấy người làm hư mất thuốc phép của tôi rồi! Trời ơi! Sao tôi có thể thi đây. Không kịp mất!
- Thuốc phép sao? Cậu là phù thủy hả??? – Anh ngạc nhiên hỏi.
- Phù thủy??? – Nhi nghe Anh nói run sợ lẻn ra sau lưng Anh.
- Ai trong hai người làm hư nồi thuốc của tôi hả?? – Takara mặt hầm hầm hỏi.
- Tớ tên Lê Thị Lan Anh. Cậu đằng sau tớ là Nguyễn Thị Thảo Nhi. Nhi là người làm đó!
- Cái gì? Sao cậu có thể tố cáo tớ như vậy chứ! Tên phù thủy đó giết tớ mất. – Nhi khóc không lên tiếng.
- Phù thủy chưa chắc xấu xa như trong phim à! Đừng coi thường mắt nhìn người của tớ! – Anh hiên ngang nói.
- Tớ sẽ giết cậu! – Takara lao tới như con thú muốn xé xác Nhi.
- Thấy chưa! Á!!!!! – Nhi chạy vòng vòng căn nhà trốn khỏi Takara.
- Haizz … - Lan Anh thất vọng. Nhảy ra chặn Takara lại. – Tớ xin lỗi giúp cậu ấy nha! Có gì tụi tớ đền cậu một cái mới!
- Đây là thuốc tự làm mà. Nguyên liệu phải kiếm trong rừng chứ chẳng ai bán đâu!
- Vậy thì tụi tớ sẽ giúp cậu làm lại cái mới! Nhưng mà … kì thi cậu nói tới là gì vậy? – Anh hỏi.
- Phù thủy chúng tôi có mười cấp độ. Cấp độ thứ nhất là Minsa, thứ hai là Borti, thứ ba là Monga, thứ tư là Chisa, năm là Cornor, sáu là Rumer, bảy là Thino, tám là Lason, chín là Congso, và thứ mười, cấp độ cao nhất chỉ có một người có được là Tronmogan. Tôi đang ở cấp độ thứ 4: Chisa. Cần lên cấp độ thứ năm là Cornor tôi mới có thể được học những ma thuật chiến đấu cao cường, để đi tìm mấy viên đá mà mấy cậu làm mất đấy!!! – Nói tới đây, Takara lại giận lên.
- Vậy là cậu thi vào cấp Cornor??? Ơ? Cậu tìm những viên đá để làm gì chứ?? – Anh.
- Kể cũng dài. Thế giới của tôi đang trong thời kì hỗn loạn do một thế lực của Bà Hoàng Bóng Đêm tạo ra. Lúc trước, khi tôi còn nhỏ, bà ta là một Tronmogan rất mạnh. Nhưng một lần cha mẹ tôi nghe lén được bà ta đang liên lạc với Quỷ Vương. Cha mẹ rất sợ sẽ có chuyện xảy đến với gia đình nên không dám tiết lộ với ai. Có ngày mẹ tôi đi chợ và không trở về nữa. Cha đã gửi tôi cho chú và cũng một đi không trở lại. Chú tôi sớm mất trong một vụ tai nạn. Tôi nghe được bạn chú tôi kể về chuyện của cha mẹ. Từ đó tôi rất căm thù thế lực ấy. Nhưng thật sự tôi không thể nào đi cứu được cha mẹ dù tôi có mạnh ra sao. Tôi bắt đầu phấn đấu học hành thật chăm chỉ để nhanh chóng học được một số kĩ năng chiến đấu, và hướng tâm về việc tìm kiếm những viên đá của Thiên Nhân Quý, những viên đá có năng lượng rất lớn. Nhờ đó tôi mới có được cơ hội để cứu được cha mẹ tôi!!! – Takara nói rất quyết tâm.
- Ờ! Tội nghiệp cậu thật đó! – Nhi. – Nhưng cậu chỉ đường cho bọn tớ về nhà trước đi!
- Hừm!!! – Takara liếc nhìn Nhi. Vận còn máu giận.
- Đúng rồi Takara. Thật sự bọn tớ không biết giờ ra sao nữa. Cậu chỉ trước cho bọn tớ cách trở về đi.- Anh.
- Thôi được! Dù tớ có kể hai người cũng không trốn đi được đâu! Chỉ có hai cách duy nhất để mở cánh cổng không gian xuyên không. Một là đợi Thái Dương Thẳng Hàng và Lục Nhân Lục Sao cùng một lúc. Sẽ có những cánh cổng không gian hình thành trên cả hai thế giới. Hai là tìm người Thiên Nhân Quý đầu thai thành. Người đó có thể tạo ra được cổng không gian nhờ cuốn sách ma thuật có đầy đủ các viên đá. Và một lần nữa cho tôi xin nhắc lại! Các cậu làm những viên đá thất lạc rồi!
- Xin lỗi! Làm sao tìm được những viên đá đây??? – Anh
- Tôi nghe nói ở cấp Cornor người ta cho bào chế rất nhiều loại thuốc ma thuật. Trong đó có thuốc dò tìm. Chỉ cần có cuốn sách này, ta có thể tìm được các viên đá đang ở đâu nhờ ma thuật phát ra từ chúng. Riêng Thiên Nhân Quý thì theo lời tiên tri của cao nhân, ngài sẽ tự xuất hiện trong vòng một năm nữa. Tôi chỉ cần các viên đá để cứu cha mẹ thôi. Còn Thiên Nhân Quý thì tôi không cần tới.
- Như vậy tụi mình phải ở đây thêm một năm nữa ư??? – Nhi than trời.
- Không còn cách nào khác. Cậu có thể giúp tụi tớ tìm những viên đá đó không??? Đôi bên giúp đỡ nhau được chứ??? – Takara.
- Thôi được! Dù gì càng nhiều người thì quá trình sẽ nhanh hơn một chút. Ta giao kèo vậy đi! Tớ sẽ giúp các cậu về nhà! Ngược lại các cậu giúp tớ cứu cha mẹ ha! – Takara hiền dịu lại.
- Ừ! – Anh gật đầu.
- Cậu có biết mình đang làm gì không??? – Nhi.
- Biết! Đó là đường đi duy nhất rồi! – Anh.
- Haizz! Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy??!! – Nhi ( >_<)
- Các cậu sẽ sống ở đây trong một thời gian dài đấy! Được rồi. Tớ sẽ dạy các cậu ma thuật! – Takara.
- Được đó!!! – Nhi hào hứng lên.
“ Không ngờ mọi chuyện thành ra như thế này rồi. Thật ngoài sự hiểu biết của mình. Mình có vẻ đã sai đường. Nhưng mong rằng hành trình này sẽ thú vị. Sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra cả! “ – Lan Anh mĩm cười.
Trong bóng tối. Con mắt đỏ ngầu quái ác mở ra. Nhìn chằm chằm về tương lai mà bà ta căm thù … Lan Anh đã sai trầm trọng khi nghĩ đây chỉ giống như một cuộc đi chơi xa nhà. Đây là một cuộc chiến rất thảm khốc, còn đáng sợ hơn những gì mà Anh và Nhi trải nghiệm trong rừng gấp bội lần. Rồi sẽ thấy …
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook