"JUNGKOOK!!!"

Kim Taehyung gào lên, hộp sữa trên tay đã nát bét vương vãi ra khắp mặt đường. Jungkook ôm đứa nhỏ vì hoảng sở đang gào khóc trong lòng, ngã xuống kề ngay bánh xe to lớn của chiếc xe tải nặng nề vừa dừng lại.

Đứa nhỏ may mắn không bị làm sao, mọi người chỉ hoảng loạn gọi cứu thương khi thấy một bên cổ chân Jungkook đỏ máu.

Mẹ của đứa trẻ hốt hoảng chạy lại sau khi lơ đễnh trong việc trông con nhỏ, bế bé ra khỏi người em. Jungkook cảm thấy cả người mình ê ẩm đau rát, nhấc mắt đã trông thấy Taehyung đang hoảng loạn đỡ em ngồi dậy.

Cả người anh run rẩy, gương mắt trắng toát không màu máu, riêng chỉ có đôi mắt đã đỏ ửng vừa lo lắng..lại vừa có chút giận dữ, không tự chủ lớn tiếng.

"TẠI SAO EM LẠI LIỀU LĨNH VẬY HẢ JEON JUNGKOOK !!??"

Kim Taehyung lớn tiếng đến nỗi khiến đứa trẻ con ban nãy đang thút thít lại hoảng sợ khóc to trở lại, còn em nhỏ nhà anh cũng không khỏi giật mình, viền mắt đã ửng đỏ nhìn anh.

Đến khi bình tĩnh trở lại, Kim Taehyung tự tát vào mặt mình một cái đau điếng, âm thanh khiến mọi người xung quanh còn cảm thấy đau rát. Anh quỳ gối xuống đường ôm lấy Jungkook, xuýt xoa hôn xuống mái tóc ướt mồ hôi của em.

"Anh xin lỗi. Anh xin lỗi đã lớn tiếng với em."

"Anh quên mất, đáng ra anh phải để tâm đến cảm xúc của em."

"Jungkookie đừng khóc, đừng giận anh nhé?"

Jungkook từ ban nãy đã mếu máo, không nhịn được giơ tay bấu chặt lấy lưng áo anh, nghẹn ngào nức nở.

"Hu hu..em xin lỗi..em..em chỉ muốn kéo em bé ra thôi..hư hư..chiếc xe lao đến..đáng sợ lắm..hức.."

Kim Taehyung xót xa nghe tiếng em khóc, tay vội vã xoa xoa lưng nhỏ để em bình tĩnh mặc dù bản thân anh vẫn chưa hết run rẩy vì cảnh tượng vừa xảy ra ít phút trước.


"Anh biết mà, anh biết, không sao rồi, em ngoan không khóc."

Đến khi để ý ống quần Jungkook ướt màu đỏ thẫm, Kim Taehyung lại lần nữa hoảng hốt, nhưng lại được em nhỏ trong lòng níu ngực áo lắc đầu.

"Ưm..chỉ là nước siro thôi, nước siro của em bé đổ vào quần em."

Taehyung nhìn em, rồi lại vội vã đưa tay vén ống quần em lên kiểm tra, đến khi nhìn rõ cổ chân trắng mềm của em không có một vết xước nào mới an tâm thở phào, lồng ngực như bỏ được một tảng đá nặng nề.

Mọi người xung quanh cũng an tâm tản ra ngoài, người tài xế của chiếc xe cũng rối rít xin lỗi, nhưng hoàn toàn không phải riêng lỗi của ai nên tất cả cũng bỏ qua, xem là sơ suất.

Taehyung dỗ em nhỏ ngừng khóc, liền bế em đứng dậy, nâng niu trước lòng ngực.

Người phụ nữ cũng tương tự bế con mình trên tay, cúi thấp người cảm ơn và xin lỗi cả hai người vì sự bất cẩn, xém chút nữa dẫn đến tai hoạ. Jungkook mỉm cười, xua tay nói không sao.

"Anh ơi, em cảm ơn anh ạ."

Đứa trẻ ngoan được mẹ nhắc nhở, khoanh tròn hai tay trước ngực ôm quả bóng nhỏ, cúi đầu cảm ơn em.

"Lần sau đừng tự mình chạy ra đường lớn nhé nhóc!"

Jungkook cười xinh lộ lúm đồng tiền nhỏ trên má, vươn một tay đến xoa đầu đứa trẻ dặn dò, bé ngoan ngoãn gật đầu mạnh một cái.

Đứa nhóc trên tay mẹ mình giơ nắm đấm tròn xoe ra hướng về phía đứa nhóc trên tay Kim Taehyung. Hai em bé cụng nắm đấm với nhau, cười hì hì.



Đoạn đường mọi người cũng đã tản về hết, còn mỗi bóng dáng Kim Taehyung bế Jungkook trong lòng, âu yếm nhìn em.


Kim Taehyung vẫn còn có chút bàng hoàng, nhẹ nhàng mỉm cười ôn nhu nhìn em, bé con quý giá của cuộc đời anh không một vết xước đang cười xinh trong lòng mình.

"Taehyungie.." Jungkook biết Taehyung vẫn còn để tâm đến sự cố ban nãy, em chun mũi cười gọi tên anh, hai bàn tay mềm mềm xoa má người lớn hơn.

Taehyung không nói, ôm lấy gáy em kéo lại thả một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi nhỏ. Jungkook mỉm cười, ôm lấy cổ anh ấn cả hai vào một nụ hôn khác, sâu hơn, ngọt hơn trong cái giá của buổi đêm đầu đông sương xuống.

Anh rời môi, khoé miệng em ướt tràn nước bọt liền được anh dịu dàng mút sạch, tựa trán lên trán em ôn nhu cất lời.

"Jungkook, em có bị thương ở đâu không?"

"Ưm..không mà, bé hông có sao hết." Jungkook mím môi cười khúc khích, ôm chặt cổ anh lắc đầu.

"Bạn đã bắt đầu biết nói dối anh rồi?"

"Ư..bé, bé chỉ bị trầy tay có chút chíu.."

Jungkook chu môi, liền ngoan ngoãn khoe vết thương ma sát với mặt đường ra cho anh xem. Ngay cổ tay phải của em có một vết thương rách da nhỏ rướm máu, có chút đau rát.

"Bạn nào vừa nói không sao hết?"

"Bạn Jungkookie ạ."

Em nhỏ phồng má cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ nhắn của mình đang được anh bao bọc xem vết thương. Vẻ đáng yêu ngoan ngoan hết mực này khiến Kim Taehyung muốn giận cũng không giận nổi, cưng chiều cười hiền hôn lên má em một cái lún sâu, dịu dàng chu môi thổi lên vết thương của em.

Da của Jungkook đặc biệt trắng sáng không tì vết, thế nên vết thương nhỏ này cũng khiến một mảng da ửng đỏ lên, trông xót xa vô cùng.

Em là báu vật kim cương của anh lớn cơ mà.



.


Taehyung chiều chuộng thổi đau cho em cả quãng đường về nhà, Jungkook miệng nhoẻn cười mãi không thôi. Đến phòng lại cẩn thận rửa sạch cho em bằng nước sát trùng, bôi thuốc rồi dán lên vết thương một miếng băng cá nhân hoạ tiết cà rốt xinh xắn, âu yếm hôn lên nhiều cái.

Taehyung đặt em ngồi trên mép giường, bản thân khom lưng chống tay xuống nệm bên hai phía em ngồi. Người đàn ông tinh tế đem bàn tay bị thương của em đặt nhẹ lên vai mình trước, để lúc hôn em tránh cho em phản xạ chống tay xuống nệm giường.

Mấy phút sau, môi nhỏ của Jungkook đã bóng loáng, có phần sưng lên rõ rệt. Em tưởng chừng anh muốn hôn đến trẹo xương cổ, gãy xương vai của cả hai.

Taehyung phì cười hôn xuống cổ em một cái khi Jungkook vẫn còn lơ đễnh trên mây sau nụ hôn muốn ngừng thở, dịu dàng xoa má em.

"Bạn ngồi chờ anh xuống lấy sữa lên uống nhé."

Taehyung xuống pha cho em cốc sữa ấm, Jungkook nhe răng thỏ cảm ơn anh, được anh thổi nguội cho liền bưng bằng hai bàn tay, chu môi uống ngon lành trong khi anh lớn đang mở tủ, lấy ra đôi tất mỏng, quỳ một gối xuống mang vào cho em.

Jungkook nghịch ngợm gác chân lên vai anh, lại bị Taehyung dụi dụi đầu mũi vào bàn chân hồng hào thơm thơm, nhột đến rụt người cười khúc khích.

"Nào nào, bạn còn nghịch là mông bạn đỏ đấy nhé."

"Hyungie đánh bé à..?" Đôi mắt to tròn của em long lanh.

Taehyung mỉm cười đón cốc sữa đã hết sạch của em đặt lên bàn, rồi nhào đến cọ mặt vào cổ áo em.

"Ừm, Hyungie đánh mông mềm của em." Vừa nói vừa luồn tay, vỗ mấy cái xuống hai phiến mông mềm mềm có sự đàn hồi cao của Jungkook.

"Aww anh xấu, anh dâm dê bé kìaaaa!"

"Bé chỉ được cho anh dâm dê bé thôi, nhớ chưa hử?"

Taehyung vỗ thêm mấy cái, nói xong câu liền mút nhẹ xuống môi em rồi mới bế em lên, đặt Jungkook nằm gọn lên giường mới tắt đèn.


Ánh sáng từ đèn ngủ vàng trầm tạo nên không gian ấm áp, Taehyung luồn tay vào áo xoa eo thon của em. Jungkook để mặc bởi em quen rồi, tay nhỏ ngứa ngáy thò tay vào áo sờ sờ ngực săn lẫn bé mỡ của anh.

"Anh ơi, thơm môi bé."

Jungkook chu môi, Taehyung cúi đầu chụt một cái.

"Anh thơm má bé nữa~"

Jungkook đưa má, Taehyung chiều chuộng thơm một cái, cắn một cái cho bõ yêu.

"Anh yêu yêu trán bé nữa."

Jungkook nhướn mày, Taehyung dùng tay vuốt tóc mái của em ra, ôn nhu hôn một cái thật lâu giữa trán nhỏ.

Em nhỏ thích thú cười khì khì, bàn tay xinh xinh không biết vô tình hay cố ý vân vê đầu ti trên ngực anh, khiến Taehyung nheo mắt hôn xuống cổ em mấy ngụm, tay xoa eo thon cũng ôm siết lại.

Jungkook ngứa đòn, nhổm đầu dậy ghé vào tai anh, thầm thì mùa đông.

"Anh ơi bé bảo cái này."

Taehyung tưởng có chuyện, nhẹ nhàng cúi xuống để em đỡ mỏi cổ.

"Anh yêu..a"

Jungkook mới nói được hai từ đầu, Kim Taehyung đã nóng hết cả người bóp mạnh cánh mông mềm khiến em giật mình kêu.

"Bạn hư, đừng có kêu như thế."

.


em bé hư quá luôn nha 😏

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương