Hai đứa nhỏ dây dưa với nhau chán, mới nhận ra nhà mình hôm nay còn có hai bên ba mẹ vừa lên chơi.

Taehyung ở bên trong dọn cơm, em nhỏ Jungkook được anh giao nhiệm vụ ra mời ba mẹ vào dùng bữa. Jungkook ngoe nguẩy hai bàn chân trắng mũm trong đôi dép bông của anh, chạy ra phòng khách chun mũi cười xinh làm điệu cúi thấp người mời mọi người vào ăn cơm tối, tinh nghịch hệt như đứa trẻ nhỏ.

Taehyung theo thói quen, pha cho em một cốc sữa ấm đặt lên trên bàn.

"Bé Guk, lớn thế này rồi sao lại để anh phải pha sữa cho con thế kia? Thật là.."

"Ư.." Jungkook chu môi bất mãn, ư hử lắc đầu khi bị mẹ Jeon trách yêu. Có phải em hông biết pha đâu, tại anh Taehyung của em cứ thích nhận phần pha cho em chứ bộ.

Hừ hừ!

"Dạ không sao đâu cô, con tiện tay nên pha cho em, chút nhỏ nhặt này con làm được."

"Jungkookie ngoan lắm!" Taehyung bồi thêm một câu, nhìn em một cách dịu dàng.

"Taehyung đừng chiều nhóc này quá, lại hư ra. Con phải nghe lời anh đấy có nhớ không bé?"

"Bé vẫn nghe lời anh mò, hông hư chút nào luôn~" Em nhỏ nói bằng giọng nũng, kéo dài.

Cả nhà cùng cười, nhanh chóng vui vẻ vào bữa. Em đợi người lớn thử thức ăn hết mới ngoan ngoãn mời cơm, vươn tay gắp đồ ăn của mình. Đôi khi đồ ăn ở xa, anh lớn sẽ chu đáo gắp cho em.

Jungkook ăn xong miếng sườn ướp, nước sốt lem một chút sang hai mép môi hồng hào. Taehyung ngồi bên cạnh em để ý, tự nhiên một mặt cúi gần xuống.

Một tiếng sét xoẹt ngang tai!

Taehyung có chút giật mình ngồi thẳng người lại, thấy mặt mình nóng nóng. Anh cầm lấy khăn giấy đưa sang lau khoé miệng cho Jungkook. Ban nãy, suýt chút nữa, Kim Taehyung đã định hôn em, muốn dùng môi mình làm sạch vệt thức ăn còn sót lại.


Một thói quen, chỉ tốt khi chỉ có hai người.

"Taehyung con sao thế? Sao không ăn đi ngồi thừ ra làm gì?"

Jungkook ngồi ăn thôi cũng nghịch, bên trên thì ngoan ngoãn ăn giỏi, phía dưới thì đem chân gác lên đùi anh, còn thích thú đung đưa. Kim Taehyung cũng chẳng hề khó chịu, thỉnh thoảng còn xoa xoa đùi em, quen tay đến lạ, bạn nhỏ cũng chẳng biểu lộ cảm xúc gì.

Quen quá rồi.

Hợp nhau thế này mà mình còn chưa yêu sao?

.

Sau khi đã sắp xếp chỗ ngủ ổn thoả cho hai bên ba mẹ ở dưới lầu một, anh lớn em nhỏ lại bồng bế nhau lên trên phòng. Trừ những khi học bài ra, Jeon Jungkook đóng cọc ở phòng Taehyung luôn rồi. Em nhỏ ăn no liền nằm phè phỡn lên giường, để anh phải giục đi tắm đến mấy lần mới lê cả người tròn ủm vào phòng tắm.

Taehyung để em tắm ở phòng mình, đem quần áo sang phòng tắm ở phòng em.

Jungkook tắm đặc biệt lâu, Taehyung không hiểu nổi đứa trẻ như em nghịch ngợm cái gì trong đó mà lâu như thế.

Taehyung tắm xong gõ gõ cửa phòng tắm, nhẹ nhàng nhắc nhở.

"Jungkook, bạn không nghịch trong đấy nữa, mau lau người mặc quần áo ra ngoài không cảm lạnh bây giờ."

Mất mấy giây sau cánh cửa bật mở, Jungkook với mái tóc ướt quấn mình trong chiếc khăn bông tắm to và dày, tròn xoe chu môi nhìn anh lớn báo cáo.

"Anh ơi, bé quên lấy quần áo.."

Jungkook khẽ rùng mình, vừa tắm xong nên em hơi lạnh. Taehyung có chút không hài lòng vì em hậu đậu, giữa thời tiết đang chuyển mùa về đêm rất giá, Jungkook cứ không cẩn thận rồi đổ bệnh ra đấy thì ai chăm, ai lo?

Anh chăm, anh lo.

Anh lớn bước đến, dang tay nhấc bổng cái cục bông trắng trắng tròn tròn bế lên, đem em nhỏ đặt lên giường, tay mở tủ tìm quần áo cho em.

Jungkook tủm tỉm cười, được anh lớn chăm bẵm như thế này là cảm giác cực kì vui vẻ và hạnh phúc. Em chui vào trong chăn, quấn mình vào một ổ ấm áp, còn thoang thoảng mùi hương của Taehyung, anh lớn của em mùi thơm ơi là thơm!

Taehyung lấy xong quần áo cho em mà Jungkook vẫn nghịch nhây, quấn mình trong chăn không chịu ra mà mặc quần áo, anh doạ còn nhe răng cười xinh. Em biết Taehyung làm sao mà giận em cho được.

"Anh hong được cau mày với bé." Còn bé thì đang cau mày chu mỏ nhắc nhở anh.

Kim Taehyung bất lực, nhắm lấy vị trí mông sau lớp chăn vỗ cho em một cái. Anh quỳ gối trên nệm, tay muốn thò vào chăn cù lét em, thế nào lại nắm đúng đùi nhỏ của Jungkook. Cảm giác làn da mát lạnh, vừa mềm vừa mướt của em chạm vào lòng bàn tay như bị điện giật, tê tái nhưng lại không sao dứt được ra, Kim Taehyung nhìn em với ánh mắt ngọt ngào, có chút đắm đuối đến dại đi. Jungkook đang đùa với anh vì đụng chạm này có chút ngừng lại, hai vành tai phớt hồng thẹn thùng chớp chớp mắt.

Không biết vì sao, ba giây sau hai đôi môi đã tự nguyện dính vào nhau.

Sau nụ hôn kéo dài như thế kỉ, em nhỏ trắng hồng đã được mặc quần áo đầy đủ từ đầu đến chân, thời tiết đang lạnh, Taehyung không muốn em để trần lâu. Và trên cổ lại xuất hiện mấy dấu hồng nhạt.

Hổng có biết, hổng có nhớ.


"Ngồi ngoan, tôi sấy tóc cho em."

Jungkook ngồi bên mép giường, chân thả xuống đung đưa qua lại mỉm cười nhìn Taehyung lại lấy máy sấy tóc, đứng phía trước em bật công tắc, dịu dàng sấy khô tóc cho em. Jungkook vân vê vạt áo anh lớn, một lúc lại vòng tay ôm ôm anh.


"Anh ơi.."

Taehyung đưa máy sấy lên đỉnh đầu hướng về phía mái của em, Jungkook không để ý lại ngước mặt, nhiệt nóng phả xuống mặt khiến em giật mình kêu lên. Taehyung nhanh chóng tắt máy, xem cho em.

"Em có sao không?"

Thật ra nó chẳng hề hấn gì với em cả, chỉ là em giật mình nên theo phản xạ mà kêu. Nhưng bé cục bông cứ mềm mềm trắng trắng như này, chút tổn thương nhỏ nhặt Taehyung cũng cảm thấy xót xa.

Đầu tròn lắc lắc, em nhỏ chun mũi.

"Em hong sao cả."

"Em muốn nói gì cứ nói, không cần ngẩng lên nhìn tôi đâu." Taehyung ôn nhu dặn dò, tay xoa xoa những lọn tóc mềm đã khô được nhiều phần.

"Anh ơi~"

Giọng em nhỏ ngọt sớt kéo dài, tay vươn ra ôm lấy cổ anh. Taehyung đỡ lấy mông em, bế em bé lên trước ngực, cưng chiều đáp.

"Ơi."

"Bé buồn ngụ rồi ạ.."

Cả ngày hôm nay em nhỏ vất vả nhiều, áp mặt vào đề thi giấy thi suốt 9 tiếng đồng hồ, nên hiện tại hai mắt đã lim dim, cơ miệng hoạt động ngáp dài. Bàn tay nắm tròn lại, đưa lên dụi dụi mi mắt.

Taehyung gỡ tay em ra, thơm một cái.

"Đừng dụi sẽ đau mắt."


"Em ngủ đi, mai mình dậy chơi tiếp."

Taehyung đẩy đầu em dựa lên vai mình, bàn tay theo nhịp vỗ vỗ sống lưng em, ru em nhà ngủ. Jungkook ngoan ngoãn tay ôm cổ, rúc mặt vào hõm vai anh nhắm mắt.

"Bé Guk ngủ đây, anh Taehyungie ngủ ngon.."

Taehyung vỗ lưng em được một lát, em nhỏ đã ngon lành chìm vào giấc ngủ. Anh vẫn duy trì bế em một lúc nữa, để em ngủ đủ sâu mới nhẹ nhàng đặt cục bông tròn này lên giường.

Mái tóc tơ mềm vương trên gương mặt xinh xắn, Taehyung nằm chống đầu bên cạnh, đưa tay vuốt gọn ra cho em. Jungkook ngủ có cái tật xấu là quá đáng yêu, môi nhỏ khẽ dẩu ra, hai má tròn tròn, đặc biệt là hai bàn tay nắm chặt lại hay sẽ nắm lấy một vật nào đó, khò khò ngủ ngoan, cưng lắm!

Taehyung đem mấy ngón tay vào lòng bàn tay Jungkook, em nhỏ cứ vô thức mà nắm chặt, trên môi hình như mơ đẹp mà tủm tỉm dễ thương.

"Jungkookie, nhóc con nhà em công nhận rất giỏi."

Taehyung mỉm cười, tay vuốt lấy má em, cúi đầu hôn lún hai má mềm, cuối cùng là cái hôn thật kêu lên vầng trán bóng loáng.

"Giỏi nhất là quanh quẩn trong trái tim tôi."

"Tôi yêu em rồi, bé Guk phải chịu trách nhiệm cho trái tim tôi đó."

.

đã muộn rồi, nhưng mình bị khùng nên mình đăng đó 😇👉👈💞

em bé 🥺

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương