Tác Loạn Ở Hogwarts
-
C8: Gặp gỡ ron ginny
George đứng trong phòng nhìn đống giấy tờ lớn thật lớn, ngán với hình phạt là phải sắp xếp lại chúng; hạ quyết tâm lần sau những nhiệm vụ như thế này nên để cho Fred tới làm. Cậu ta không muốn bị phạt thế này nữa.
Cầm được bản đồ, hai người kia chạy về phòng sinh hoạt chung.
“ Thế nào? Đường đi trong bản đồ này quá rõ ràng đúng không?” Fred có chút đắc ý. Bản đồ này là do cậu ta và George cùng phát hiện, đáng tiếc là lúc đó chưa kịp lấy đi thì đã bị ông Filch gọi đi làm công việc khác.
Jade nhìn bản đồ tỉ mỉ “ Fred! Bồ có cảm thấy tấm bản đồ này có hơi kỳ lạ không?”
“ Kỳ lạ?” Fred thò đầu qua nhìn gần bản đồ “ À, đúng rồi. Giống như bị ếm bùa.”
Jade cau mày “ Vậy thì nó là cái gì nhỉ? Trò chơi trên bản đồ ư?”
Lúc hai người đang suy nghĩ, Jordan chạy tới hỏi “ Fred, Jade, hai cậu có ai vẽ xong bản đồ thiên văn chưa?”
“ Bản đồ thiên văn?” Hai người giật mình.
Jordan ngạc nhiên nhìn bọn họ “ Cuối tuần này thu bài tập không phải hả?”
Jade suy nghĩ, Fred cau mày được một lúc, đột ngột nhảy dựng lên “ Merlin! vậy mà chúng ta lịa quên mất vẽ bản đồ thiên văn.” Ồn ào một lúc, hai người cầm lấy cuộn da dê và sách vở. Mặc kệ mọi người xung quanh đang kinh ngạc, bọn họ điên cuồng vẽ. Ôi, bọn họ thế nào mà lại quên mất bài tập này chứ. Nghĩ kỹ lại, hình như ngày hôm đó họ chỉ nghĩ đến làm sao cho ồngilch bắt phạt một người thôi, mà chỉ một ngày hơn nữa lại không thể là lỗi để bị trừ điểm.
......
Vẽ xong bản đồ chưa kịp ngẩng đầu lên, Bài vẽ của Jade đã bị các sư tử con năm Nhất mượn đi rồi. Đối với bọn trẻ mới học môn Thiên văn học mà nói, vẽ bản đồ sao trời là chuyện siêu khó khăn. Cho dù đã có bạn bè hỗ trợ bên cạnh, họ vẫn đầu óc mịt mù, mông lung.
Fred đau lòng nhìn bản vẻ được mọi người tham khảo, lòng nghĩ: cái đó là bao nhiêu sickles chứ. Đáng tiếc quá. Thở một hơi dài, Fred tiếp tục vùi đầu làm bài vẽ thứ hai, vẽ thay cho George đang bị nhốt lại.
Jade rút ra một tấm da dê còn trống “ Ổn mà. Cậu cũng không thể mọi lúc kiếm tiền đúng không. Có đôi khi cậu phải trợ giúp người khác, nếu không sẽ bị mắng đó.”Nói xong, cô nàng rút thêm một quyển sách thật dày, bắt đầu làm đề cương ôn tập môn Độc dược.
Fred không ngẩng đầu lên “ Ừ” một tiếng tỏ vẻ hiểu rồi, tay không ngừng mân mê thước, cặm cụi vẽ trên tấm da dê.
Bận rộn như thế, nhưng trước lễ Giáng Sinh vài ngày, mọi người rất vui vẻ. Trong tòa tháp nhà Gryffindor, đa số học sinh đều đang thu dọn hành lý, chuẩn bị về nhà.
“ Jade! Cậu rốt cuộc thích quà gì vậy? Tớ không giỏi tặng quà người khác.” Angelina đau đầu. Cô ấy vẫn chưa nghĩ ra quà tặng cho Jade được mấy ngày rồi. Tuy được nói là tặng quà quan trọng tấm lòng, nhưng việc này đối với kiểu người mạnh mẽ như Angelina rất khó khăn. Cô nàng cho rằng nên tặng cho đối phương món quà mà người đó thích nhất. Nhưng mà Angelina đoán rằng Jade chỉ thích một món duy nhất – tiền. Chẳng lẽ lại đưa tiền vào lễ Giáng Sinh ư? Kỳ quá!
Jade bối rối theo, không biết vì sao Angelina nhất định phải hỏi vấn đề này. Kỳ thật món quà nào đối với cô nàng cũng giống nhau. Chỉ cần tấm lòng của bạn bè là được. Vì sao lại muốn Jade nói rõ ràng ra chứ. Dù sao thì bị dây dưa vấn đề này mấy ngày rồi, Jade cũng sợ, thở thở.
“ Nghe nói cậu sắp đi Bắc Âu đúng không?”
Angelina liếc qua “ Không phải cậu sớm biết rồi sao?”
Jade không bận lòng, nói tiếp: “ Tớ nghe nói Phần Lan có làng ông già Noel, giúp tớ mua một tấm thiệp kỷ niệm bản đặc biệt được không. Chắc chắn có giá trị cất giữ đó.”
Angelina rất vui mừng, biết được đáp án liền không dây dưa nữa.
......
Lễ Giáng Sinh đã đến. Bọn họ xách theo hành lý, vui vẻ lên tàu trở về Luân Đôn.
Angelina hết quấn lấy Jade thì đến bản thân cô nàng tự cuốn vào rắc rối. Nên đưa quà gì cho các bạn, cả các giáo sư nữa? Cô nàng tính toán một hồi, rồi liệt kê ra:
Quà của Fred và George có thể nhờ Ba chuẩn bị là mấy dụng cụ dùng để đóng phim điện ảnh.
Angelina thích Quidditch. Điều rõ ràng như vậy không phải ai cũng không biết. Vậy tặng một món văn phòng phẩm hình chiếc chổi bay đi. May mắn là không khó làm lắm, hơn nữa cô nàng cũng sắp làm xong rồi.
Còn Jordan là quyển truyện tranh hài hước của Muggle.
Các anh em nhà Weasley thì sao? Percy không quá thân thiết, bỏ qua. Anh Charlie chỉ mê mẩn trang phục của đội bóng Quidditch của đội thôi.
Còn lại là các giáo sư. Cái chính là cô nàng không hiểu rõ sở thích của giáo sư, nên chuẩn bị cái gì đây. Jade đau đầu suy nghĩ. Nếu nghĩ không ra thì tặng đồ ngọt đi. Jade nhớ khách sạn Hilton có món bánh kem trái cây phiên bản Giáng Sinh rất ngon. Vậy thì mời các giáo sư thử món ngọt của thế giới Muggle vậy. Lần khác bổ sung thêm vậy.
- --- Trên tàu----
“Jade” Fred cắn một miếng bánh mì, quay sang hỏi Jade đang nhìn chằm chằm vào cuộn da dê. “ đang xem cái gì thế?”
Jade lắc đầu “ Vấn đề tặng quà. Mình đang nghĩ, nếu mỗi năm phải tặng quà như vậy, mình có nên lập một nơi chuyên môn xử lý những thư cần trung chuyển trong thế giới pháp thuật không nhỉ?”
George vừa ăn vừa nói “ Có nhiều đồ muốn tặng thế à? Mình nhớ cậu đâu có quen biết nhiều người như vậy......”
“ Ngay cả việc buôn bán đề cương là chúng mình làm đó..... “
“ Bồ muốn tặng quà cho ai?” Cặp song sinh hoang mang nhìn cái người luôn ở một mình này.
“ Thì các giáo sư.” Jade chắc như đinh đóng cột “ Mình nghĩ nên đưa bánh kem Giáng Sinh đi, đơn giản và hữu dụng.”
Fred cau mày “ Vì sao nhất định phải tặng quà?”
Jade nhướn mày “ Ba nói đây là lễ nghi. Đưa tặng quà cho người khác thể hiện tấm lòng chúc mừng của mình, nên nhất định phải đưa cho các giáo sư. Từ nhỏ tớ đều làm như vậy cả, có điều lúc ất tớ thống nhất là đưa cho họ vé xem phim của ba hoặc má hoặc là ảnh, đĩa VCD ký tên họ.” Không tốn nhiều mà người khác còn thích, tiện biết bao nhiêu!
Cặp sinh đôi tạm dừng ăn lại “ Ảnh đĩa VCD là gì?”
Jade thất bại gục đầu xuống bàn, cô nàng thề về sau nhất định không nên nói cho họ về những món đồ của Muggle nữa, bằng không cô nàng sẽ bị hỏi hàng nhiều giờ.”
Đến điểm cuối ga 9 ¾, ba người ngay lập tức thấy Bà Weasley. Tất nhiên bà ấy cũng thấy bọn họ và vẫy tay. Chờ các học sinh lục tục xuống tàu, bọn họ đến trước mặt phu nhân Weasley, cạnh anh Percy cùng anh Bill.
Bà Weasley vô cùng vui mừng đón Jade “ Bác rất vui mừng đưa con đến nhà Weasley đón Giáng Sinh, Jade yêu dấu.”
Jade cười ngọt ngào “ Vô cùng vinh hạnh thưa bác. Con cũng cảm ơn bác rất nhiều về lời mời.”
Jade ngọt ngào xinh đẹp cùng dáng vẻ ngoan ngoãn hiển nhiên làm bà Weasley yêu thích, nhiệt tình thêm. Bà sai cho cặp sinh đôi xách giúp hành lý của Jade, đồng thời thu xếp tương đối người cao lớn cường tráng là anh Charlie đi cạnh Jade, tránh ở ga bị chen chúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bọn họ rất thuận lợi dùng cách của Muggle đi đến Hẻm Xéo, và cũng dự tính dùng bột Floo để về nhà.
Bà Weasley nhìn Jade: “Con yêu, trước kia đã sử dụng bột Floo chưa?”
Jade lắc đầu, nhưng liền lập tức bổ sung: “ Nhưng mà trước kia con có nhìn thấy cách sử dụng nó trong sách. Là nắm bột Floo, sau đó hô lớn nơi muốn đến đúng không ạ?”
Bà Weasley vừa lòng gật đầu: “ Đúng vậy, con yêu, vô cùng chính xác. Thế này đi, Percy và Charli đi trước, cầm theo hành lý của Jade, làm mẫu cho cô gái nhỏ nào.”
Percy và Charlie gật đầu, lục tục đi vào lò sưởi trên tường.
Thời điểm Jade bước ra khỏi lò sưởi, trước mắt là bốn mái đầu đỏ cười tươi với cô nàng.
Anh Charlie nhiệt tình giới thiệu:
_ Jade! Giới thiệu một chút. Thằng bé này là em trai của bọn anh, Ron, nhỏ hơn em 2 tuổi. Còn bên cạnh là em nhỏ nhất, cũng là em gái duy nhất của bọn anh, nhỏ hơn em 3 tuổi, Ginny. Ron, Ginny, đây là Jade, bạn tốt của Fred và George.
Ron tròn mắt nhìn Jade: “ Thật không dám tin, chị lại chính là Jade.”
Jade cạn lời nhìn Ron “ Thế em cảm thấy chị nên có bộ dạng thế nào?”
Mặt Ron hơi hồng hồng, xấu hổ nói:
_ Xin lỗi ạ. Ý em không phải thế. Em muốn nói, ừm, chị biết, chị là bạn thân của anh Fred và anh George, chính là bọn họ......Chị cũng biết là họ tương đối.... cái đó..... ý của em là, ừm, em nghĩ là chị hiểu ý em......
Anh Charlie nhìn đứa em còn không hiểu sao, cười to:
_ Được rồi, Ron. Thời điểm anh viết thư về nhà có nói mà. Hiện tại Fred và George trưởng thành rồi, không hề làm những trò đó nữa. Mà công lớn đều thuộc về Jade đó.
Jade đỏ mặt sánh bằng màu tóc của bản thân, xấu hổ khi nghĩ chị gái này thích trêu chọc như hai anh sinh đôi nhà nó.
Thời điểm cặp sinh đôi bước ra khỏi lò, họ vô cùng hào hứng nói với Jade “ Chào! Thế nào, thấy được không? Gia đình phù thủy là như vậy đấy.....”
“ Không sai. Tuy rằng nhà tớ hơi nhỏ và có chút cũ, nhưng tổng thể vẫn có đặc điểm của gia đình phù thủy. Đến đây đi, tụi mình dẫn bồ đi tham quan.”
Thế là cặp song sinh lôi kéo Jade đi tham quan khắp các phòng, nói cho cô nàng biết phòng bếp tự nấu ăn và rửa nổi, chiếc đồng hồ kỳ diệu của phòng khách, còn có chiếc áo len đang được dệt tự động mà không cần người làm. Jade mắt sáng trưng nhìn những món đồ kỳ diệu này, không ngừng cảm thán.
Tránh cho động đến Jade đang tham quan nên nhà Weasley làm việc nhẹ nhàng hẳn, có vẻ Jade cũng chưa ý thức được việc đó và bận quan sát, say mê với những điều kỳ thú trong nhà PHù thủy.
Mãi đến khi Bà Weasley tạm dừng hoạt động của họ lại, Jade mới đỏ mặt dừng chân lại theo cặp song sinh.
Bà Weasley cười nhìn Jade: “ Con thích không?”
Jade hưng phấn gật đầu điên cuồng:
- Vâng thưa bà. Thực sự là con chưa từng gặp qua gia đình thế này ạ. Mặc dù trước lúc nhập học con có dùng vài bùa chú để quét dọn nhà cửa. Nhưng bởi quản gia không biết đến phù thủy nên con cũng không dùng nhiều.
Bà Weasley cười hiền hậu:
_ Con thích là tốt rồi. Ah, có lẽ cháu ở cùng phòng với Ginny nhé. Bởi vì con trai lớn của bác đêm nay sẽ về nhà. Xin lỗi nhé Jade cưng, con cảm thấy ổn chứ?
Jade gật đầu cười:
_ Tất nhiên ạ. Con rất vui có thể ở chung phòng với em Ginny ạ, nếu em ấy đồng ý.
Bà Weasley gật nhẹ:
_ Như thế thì tốt rồi. Charlie, con đi giúp Jade mang hành lý đến phòng Ginny nhé. Fred và George sau khi dọn đồ lên phòng mình thì dắt Jade đi dạo xung quanh đây nhé. Quanh đây có vài gia đình phù thủy, biết đâu ba đứa lại gặp bạn cùng lớp.
Fred cười:
_ Vâng thưa má. Mà má ơi, Jade nói muốn quay trở lại nhà để lấy ít dồ ạ, là đồ mà Ba má bồ ấy gửi về từ Mỹ. Tụi con có thể đưa bồ ấy về nhà không ạ?
Đáng tiếc là Bà Weasley lắc đầu:
_ Má xin lỗi. Ngay cả má muốn đi đến thành phố Luân Đôn của Muggle cũng phải chờ ba mấy đứa về. May mắn là hôm nay Ba sẽ về nhà sớm, chắc lát nữa là thấy thôi. Được chứ? Jade cưng.
Cầm được bản đồ, hai người kia chạy về phòng sinh hoạt chung.
“ Thế nào? Đường đi trong bản đồ này quá rõ ràng đúng không?” Fred có chút đắc ý. Bản đồ này là do cậu ta và George cùng phát hiện, đáng tiếc là lúc đó chưa kịp lấy đi thì đã bị ông Filch gọi đi làm công việc khác.
Jade nhìn bản đồ tỉ mỉ “ Fred! Bồ có cảm thấy tấm bản đồ này có hơi kỳ lạ không?”
“ Kỳ lạ?” Fred thò đầu qua nhìn gần bản đồ “ À, đúng rồi. Giống như bị ếm bùa.”
Jade cau mày “ Vậy thì nó là cái gì nhỉ? Trò chơi trên bản đồ ư?”
Lúc hai người đang suy nghĩ, Jordan chạy tới hỏi “ Fred, Jade, hai cậu có ai vẽ xong bản đồ thiên văn chưa?”
“ Bản đồ thiên văn?” Hai người giật mình.
Jordan ngạc nhiên nhìn bọn họ “ Cuối tuần này thu bài tập không phải hả?”
Jade suy nghĩ, Fred cau mày được một lúc, đột ngột nhảy dựng lên “ Merlin! vậy mà chúng ta lịa quên mất vẽ bản đồ thiên văn.” Ồn ào một lúc, hai người cầm lấy cuộn da dê và sách vở. Mặc kệ mọi người xung quanh đang kinh ngạc, bọn họ điên cuồng vẽ. Ôi, bọn họ thế nào mà lại quên mất bài tập này chứ. Nghĩ kỹ lại, hình như ngày hôm đó họ chỉ nghĩ đến làm sao cho ồngilch bắt phạt một người thôi, mà chỉ một ngày hơn nữa lại không thể là lỗi để bị trừ điểm.
......
Vẽ xong bản đồ chưa kịp ngẩng đầu lên, Bài vẽ của Jade đã bị các sư tử con năm Nhất mượn đi rồi. Đối với bọn trẻ mới học môn Thiên văn học mà nói, vẽ bản đồ sao trời là chuyện siêu khó khăn. Cho dù đã có bạn bè hỗ trợ bên cạnh, họ vẫn đầu óc mịt mù, mông lung.
Fred đau lòng nhìn bản vẻ được mọi người tham khảo, lòng nghĩ: cái đó là bao nhiêu sickles chứ. Đáng tiếc quá. Thở một hơi dài, Fred tiếp tục vùi đầu làm bài vẽ thứ hai, vẽ thay cho George đang bị nhốt lại.
Jade rút ra một tấm da dê còn trống “ Ổn mà. Cậu cũng không thể mọi lúc kiếm tiền đúng không. Có đôi khi cậu phải trợ giúp người khác, nếu không sẽ bị mắng đó.”Nói xong, cô nàng rút thêm một quyển sách thật dày, bắt đầu làm đề cương ôn tập môn Độc dược.
Fred không ngẩng đầu lên “ Ừ” một tiếng tỏ vẻ hiểu rồi, tay không ngừng mân mê thước, cặm cụi vẽ trên tấm da dê.
Bận rộn như thế, nhưng trước lễ Giáng Sinh vài ngày, mọi người rất vui vẻ. Trong tòa tháp nhà Gryffindor, đa số học sinh đều đang thu dọn hành lý, chuẩn bị về nhà.
“ Jade! Cậu rốt cuộc thích quà gì vậy? Tớ không giỏi tặng quà người khác.” Angelina đau đầu. Cô ấy vẫn chưa nghĩ ra quà tặng cho Jade được mấy ngày rồi. Tuy được nói là tặng quà quan trọng tấm lòng, nhưng việc này đối với kiểu người mạnh mẽ như Angelina rất khó khăn. Cô nàng cho rằng nên tặng cho đối phương món quà mà người đó thích nhất. Nhưng mà Angelina đoán rằng Jade chỉ thích một món duy nhất – tiền. Chẳng lẽ lại đưa tiền vào lễ Giáng Sinh ư? Kỳ quá!
Jade bối rối theo, không biết vì sao Angelina nhất định phải hỏi vấn đề này. Kỳ thật món quà nào đối với cô nàng cũng giống nhau. Chỉ cần tấm lòng của bạn bè là được. Vì sao lại muốn Jade nói rõ ràng ra chứ. Dù sao thì bị dây dưa vấn đề này mấy ngày rồi, Jade cũng sợ, thở thở.
“ Nghe nói cậu sắp đi Bắc Âu đúng không?”
Angelina liếc qua “ Không phải cậu sớm biết rồi sao?”
Jade không bận lòng, nói tiếp: “ Tớ nghe nói Phần Lan có làng ông già Noel, giúp tớ mua một tấm thiệp kỷ niệm bản đặc biệt được không. Chắc chắn có giá trị cất giữ đó.”
Angelina rất vui mừng, biết được đáp án liền không dây dưa nữa.
......
Lễ Giáng Sinh đã đến. Bọn họ xách theo hành lý, vui vẻ lên tàu trở về Luân Đôn.
Angelina hết quấn lấy Jade thì đến bản thân cô nàng tự cuốn vào rắc rối. Nên đưa quà gì cho các bạn, cả các giáo sư nữa? Cô nàng tính toán một hồi, rồi liệt kê ra:
Quà của Fred và George có thể nhờ Ba chuẩn bị là mấy dụng cụ dùng để đóng phim điện ảnh.
Angelina thích Quidditch. Điều rõ ràng như vậy không phải ai cũng không biết. Vậy tặng một món văn phòng phẩm hình chiếc chổi bay đi. May mắn là không khó làm lắm, hơn nữa cô nàng cũng sắp làm xong rồi.
Còn Jordan là quyển truyện tranh hài hước của Muggle.
Các anh em nhà Weasley thì sao? Percy không quá thân thiết, bỏ qua. Anh Charlie chỉ mê mẩn trang phục của đội bóng Quidditch của đội thôi.
Còn lại là các giáo sư. Cái chính là cô nàng không hiểu rõ sở thích của giáo sư, nên chuẩn bị cái gì đây. Jade đau đầu suy nghĩ. Nếu nghĩ không ra thì tặng đồ ngọt đi. Jade nhớ khách sạn Hilton có món bánh kem trái cây phiên bản Giáng Sinh rất ngon. Vậy thì mời các giáo sư thử món ngọt của thế giới Muggle vậy. Lần khác bổ sung thêm vậy.
- --- Trên tàu----
“Jade” Fred cắn một miếng bánh mì, quay sang hỏi Jade đang nhìn chằm chằm vào cuộn da dê. “ đang xem cái gì thế?”
Jade lắc đầu “ Vấn đề tặng quà. Mình đang nghĩ, nếu mỗi năm phải tặng quà như vậy, mình có nên lập một nơi chuyên môn xử lý những thư cần trung chuyển trong thế giới pháp thuật không nhỉ?”
George vừa ăn vừa nói “ Có nhiều đồ muốn tặng thế à? Mình nhớ cậu đâu có quen biết nhiều người như vậy......”
“ Ngay cả việc buôn bán đề cương là chúng mình làm đó..... “
“ Bồ muốn tặng quà cho ai?” Cặp song sinh hoang mang nhìn cái người luôn ở một mình này.
“ Thì các giáo sư.” Jade chắc như đinh đóng cột “ Mình nghĩ nên đưa bánh kem Giáng Sinh đi, đơn giản và hữu dụng.”
Fred cau mày “ Vì sao nhất định phải tặng quà?”
Jade nhướn mày “ Ba nói đây là lễ nghi. Đưa tặng quà cho người khác thể hiện tấm lòng chúc mừng của mình, nên nhất định phải đưa cho các giáo sư. Từ nhỏ tớ đều làm như vậy cả, có điều lúc ất tớ thống nhất là đưa cho họ vé xem phim của ba hoặc má hoặc là ảnh, đĩa VCD ký tên họ.” Không tốn nhiều mà người khác còn thích, tiện biết bao nhiêu!
Cặp sinh đôi tạm dừng ăn lại “ Ảnh đĩa VCD là gì?”
Jade thất bại gục đầu xuống bàn, cô nàng thề về sau nhất định không nên nói cho họ về những món đồ của Muggle nữa, bằng không cô nàng sẽ bị hỏi hàng nhiều giờ.”
Đến điểm cuối ga 9 ¾, ba người ngay lập tức thấy Bà Weasley. Tất nhiên bà ấy cũng thấy bọn họ và vẫy tay. Chờ các học sinh lục tục xuống tàu, bọn họ đến trước mặt phu nhân Weasley, cạnh anh Percy cùng anh Bill.
Bà Weasley vô cùng vui mừng đón Jade “ Bác rất vui mừng đưa con đến nhà Weasley đón Giáng Sinh, Jade yêu dấu.”
Jade cười ngọt ngào “ Vô cùng vinh hạnh thưa bác. Con cũng cảm ơn bác rất nhiều về lời mời.”
Jade ngọt ngào xinh đẹp cùng dáng vẻ ngoan ngoãn hiển nhiên làm bà Weasley yêu thích, nhiệt tình thêm. Bà sai cho cặp sinh đôi xách giúp hành lý của Jade, đồng thời thu xếp tương đối người cao lớn cường tráng là anh Charlie đi cạnh Jade, tránh ở ga bị chen chúc xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bọn họ rất thuận lợi dùng cách của Muggle đi đến Hẻm Xéo, và cũng dự tính dùng bột Floo để về nhà.
Bà Weasley nhìn Jade: “Con yêu, trước kia đã sử dụng bột Floo chưa?”
Jade lắc đầu, nhưng liền lập tức bổ sung: “ Nhưng mà trước kia con có nhìn thấy cách sử dụng nó trong sách. Là nắm bột Floo, sau đó hô lớn nơi muốn đến đúng không ạ?”
Bà Weasley vừa lòng gật đầu: “ Đúng vậy, con yêu, vô cùng chính xác. Thế này đi, Percy và Charli đi trước, cầm theo hành lý của Jade, làm mẫu cho cô gái nhỏ nào.”
Percy và Charlie gật đầu, lục tục đi vào lò sưởi trên tường.
Thời điểm Jade bước ra khỏi lò sưởi, trước mắt là bốn mái đầu đỏ cười tươi với cô nàng.
Anh Charlie nhiệt tình giới thiệu:
_ Jade! Giới thiệu một chút. Thằng bé này là em trai của bọn anh, Ron, nhỏ hơn em 2 tuổi. Còn bên cạnh là em nhỏ nhất, cũng là em gái duy nhất của bọn anh, nhỏ hơn em 3 tuổi, Ginny. Ron, Ginny, đây là Jade, bạn tốt của Fred và George.
Ron tròn mắt nhìn Jade: “ Thật không dám tin, chị lại chính là Jade.”
Jade cạn lời nhìn Ron “ Thế em cảm thấy chị nên có bộ dạng thế nào?”
Mặt Ron hơi hồng hồng, xấu hổ nói:
_ Xin lỗi ạ. Ý em không phải thế. Em muốn nói, ừm, chị biết, chị là bạn thân của anh Fred và anh George, chính là bọn họ......Chị cũng biết là họ tương đối.... cái đó..... ý của em là, ừm, em nghĩ là chị hiểu ý em......
Anh Charlie nhìn đứa em còn không hiểu sao, cười to:
_ Được rồi, Ron. Thời điểm anh viết thư về nhà có nói mà. Hiện tại Fred và George trưởng thành rồi, không hề làm những trò đó nữa. Mà công lớn đều thuộc về Jade đó.
Jade đỏ mặt sánh bằng màu tóc của bản thân, xấu hổ khi nghĩ chị gái này thích trêu chọc như hai anh sinh đôi nhà nó.
Thời điểm cặp sinh đôi bước ra khỏi lò, họ vô cùng hào hứng nói với Jade “ Chào! Thế nào, thấy được không? Gia đình phù thủy là như vậy đấy.....”
“ Không sai. Tuy rằng nhà tớ hơi nhỏ và có chút cũ, nhưng tổng thể vẫn có đặc điểm của gia đình phù thủy. Đến đây đi, tụi mình dẫn bồ đi tham quan.”
Thế là cặp song sinh lôi kéo Jade đi tham quan khắp các phòng, nói cho cô nàng biết phòng bếp tự nấu ăn và rửa nổi, chiếc đồng hồ kỳ diệu của phòng khách, còn có chiếc áo len đang được dệt tự động mà không cần người làm. Jade mắt sáng trưng nhìn những món đồ kỳ diệu này, không ngừng cảm thán.
Tránh cho động đến Jade đang tham quan nên nhà Weasley làm việc nhẹ nhàng hẳn, có vẻ Jade cũng chưa ý thức được việc đó và bận quan sát, say mê với những điều kỳ thú trong nhà PHù thủy.
Mãi đến khi Bà Weasley tạm dừng hoạt động của họ lại, Jade mới đỏ mặt dừng chân lại theo cặp song sinh.
Bà Weasley cười nhìn Jade: “ Con thích không?”
Jade hưng phấn gật đầu điên cuồng:
- Vâng thưa bà. Thực sự là con chưa từng gặp qua gia đình thế này ạ. Mặc dù trước lúc nhập học con có dùng vài bùa chú để quét dọn nhà cửa. Nhưng bởi quản gia không biết đến phù thủy nên con cũng không dùng nhiều.
Bà Weasley cười hiền hậu:
_ Con thích là tốt rồi. Ah, có lẽ cháu ở cùng phòng với Ginny nhé. Bởi vì con trai lớn của bác đêm nay sẽ về nhà. Xin lỗi nhé Jade cưng, con cảm thấy ổn chứ?
Jade gật đầu cười:
_ Tất nhiên ạ. Con rất vui có thể ở chung phòng với em Ginny ạ, nếu em ấy đồng ý.
Bà Weasley gật nhẹ:
_ Như thế thì tốt rồi. Charlie, con đi giúp Jade mang hành lý đến phòng Ginny nhé. Fred và George sau khi dọn đồ lên phòng mình thì dắt Jade đi dạo xung quanh đây nhé. Quanh đây có vài gia đình phù thủy, biết đâu ba đứa lại gặp bạn cùng lớp.
Fred cười:
_ Vâng thưa má. Mà má ơi, Jade nói muốn quay trở lại nhà để lấy ít dồ ạ, là đồ mà Ba má bồ ấy gửi về từ Mỹ. Tụi con có thể đưa bồ ấy về nhà không ạ?
Đáng tiếc là Bà Weasley lắc đầu:
_ Má xin lỗi. Ngay cả má muốn đi đến thành phố Luân Đôn của Muggle cũng phải chờ ba mấy đứa về. May mắn là hôm nay Ba sẽ về nhà sớm, chắc lát nữa là thấy thôi. Được chứ? Jade cưng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook