Tác Loạn Ở Hogwarts
-
C17: Anh em song sinh đi du lịch xem điện ảnh nước mỹ
Đang lúc cặp song sinh kiếm được không ít tiền, bọn họ quyết định đưa cho người má hay cằn nhằn của bọn họ, bà Weasley, một món quà. Vì sinh nhật bà ấy sắp đến. Trải qua thảo luận, bọn họ quyết định nghe theo kiến nghị của Jade, chọn lựa từ bài trong Nhật báo tiên tri, đặt hàng một chiếc khăn lụa cỡ trung tinh xảo.
“Phụ nữ! Ưa thích làm đẹp! Hơn nữa họ thích người khác khen họ đẹp.” Jade nói như thế.
Vì thế, Fred viết vào tấm thiệp “ Chúc má sinh nhật vui vẻ và càng ngày càng xinh đẹp!” Ký tên là Fred và George, gửi quà đúng vào ngày sinh nhật của bà ấy.
Sau đó vài hôm, cặp song sinh nhận được thư phản hồi từ bà Weasley đầy những lời lẽ kích động, bà tuyên bố đấy là món quà giáng sinh tuyệt vời nhất mà bà nhận được, kèm một bao kẹo lớn cùng lá thư, tất nhiên là bà không quên Jade.
Trong trận thi đấu Quiddithc, Gryffindor thắng Hufflepuff và Slytherin, giành được cúp học viện. Charlie phát huy hết khả năng đến tuyệt mỹ, nhưng nghĩ đến việc năm học kết thúc, Charlie tốt nghiệp mà đội của nhà không tìm được thành Tầm thủ dự bị, làm tất cả sư tử con đau đầu không thôi. À, ngoại trừ Jade. Cô nàng hoàn toàn không quan tâm đội bóng của nhà mình sẽ như thế nào, hơn nữa cho dù có để ý, thì cũng chẳng thay đổi được gì.
Tới lúc gần ôn thi cuối kỳ, cặp song sinh lại bị người ta vây quanh. Những người này yêu cầu bọn họ đưa ra đề cương ôn tập, thậm chí còn trả tiền đặt trước (bởi vì có một lần có người không mua được). Dưới sự mê hoặc của đồng Galleon, cặp song sinh choáng váng hứa hẹn kế hoạch ôn tập của sáu môn gồm Độc dược, Biến hình, Thảo dược, Sinh vật kỳ bí, Thiên văn và Bùa chú. Đến khi họ tỉnh táo lại, tức khắc đau đầu không thôi.
Nghĩ kỹ lại, ngoại trừ hai môn Biến hình và Sinh vật kỳ bí, thì Thảo dược và Bùa chú, họ cần chọn một môn tới chia sẻ nhiệm vụ với Jade. Dù sao, dưới khao khát kiếm tiền mạnh mẽ, anh em sinh đôi ấy nỗ lực hoàn thành cái công việc khốn khổ này. Tự nhiên, thành tích cuối kỳ của họ không tệ.
Cầm trong tay bảng thành tích rất đỗi hài lòng, cặp song sinh quyết định, nhất định phải năn nỉ má, đồng ý cho bọn họ cùng Jade đến nước Mỹ vào kỳ nghỉ hè. Bởi sự kiện hôm Giáng Sinh, khiến ba má Jade cũng muốn gặp người bạn mới của con họ. Tất nhiên là cặp song sinh hiếu kỳ về cách điện ảnh hoạt động đứng thứ nhất.
Bởi thành tích vượt ngoài mong đợi cùng với biểu hiện mới lạ ngày sinh nhật của bà, bà Weasley trừ việc lo lắng các chi phí, còn lại đều không ngăn cản. May mắn, Jade viết thư nói rằng Ba của cô ấy muốn mời vài diễn viên nhí gốc London, giọng thuần Anh, tốt nhất là học sinh ở Anh quốc. Nếu anh em song sinh đồng ý, có thể làm diễn viên tạm thời, như vậy tiền vé máy bay của họ do đoàn làm phim chi trả cho.
Nghe nói là ngồi máy bay, còn có khả năng được mời trở thành nhân vật trong điện ảnh, đến cả ông Weasley kích động đến mức hỏi ngày có cần diễn viên lớn tuổi không, nếu có, ông ấy có thể nghỉ phép mà đến ngay.
Jade bó tay nhìn lá thư trong tay, thái dương giựt giựt. Đối với yêu cầu của ông Weasley, cô chỉ có thể lịch sự và từ chối.
Thấy không cần lo lắng về chi phí đi lại, hơn nữa lại có Jade chăm lo 24/7, bà Weasley liền sảng khoái đồng ý. Vì thế, kỳ nghỉ ở nước Mỹ của cặp song sinh được quyết định như thế.
Trong bữa tối, Fred lấy ra bức thư hồi âm nhận được lúc chiều, thảo luận với mọi người về hành trình.
“Tốt quá!” Fred nhìn Jade. “Ba và má đều đồng ý, họ nói tụi này nghỉ ở nhà mấy ngày để thu dọn rồi mới lên đường. Jade, bồ thấy thế nào?”
Jade không vấn đề gì: “Có thể a. Có điều ba của tớ cần liên lạc, còn có đặt vé máy bay nữa. Fred! Bồ và George có hộ chiếu đúng không?”
George nhíu mày, Fred nhìn trời. Hai người họ suy nghĩ một lúc, mấp máy môi:
_ Tớ nghĩ chắc là có....
_ Dù không có thì sẽ có cách lấy được....
_ Giả mạo giấy cũng không phải quá khó...
_ Bọn này nghĩ Ba sẽ làm được. _ Cả hai đồng thanh nói.
Jade nghẹn họng trân trối nhìn hai cậu ta “Không. Không thể...Không thể làm như vậy. Như vậy là trái pháp luật!”
Fred và George cười như hồ ly, nhìn bộ dạng khẩn trương của cô nàng. Jade biết mình bị chơi khăm, thẹn quá thành giận, đấm cho hai anh em 2 đòn vào người “Mau nói thật đi!”
Fred trấn tĩnh lại, giọng vẫn còn hơi ý cười nói “Bộ pháp thuật có một sở chuyên cung cấp giấy cho những phù thủy cần giấy tờ giao tiếp với Muggle....”
George tiếp lời: “Người đứng đầu nơi đó là bạn của ba....”
“ Trước kia ba đã sớm thèm nhỏ dãi với đám giấy chứng nhận gì gì đó của Muggle, còn muốn cả nhà ra ngoài với thân phận Muggle trên đám giấy đó.” Cả hai thở dài, không hiểu nổi ba lại thích nó đến như thế.
“Thế thì, hai bồ vẫn được gọi là Fred và George đúng không?” Jade chớp chớp hai mắt.
Fred sờ đầu cô nàng:
_ Đương nhiên là Fred và George..
_ Weasley...
_ Vĩnh viễn không đổi.
Jade thở phào nhẹ nhõm. Tốt quá, đỡ cho cô nàng khỏi phải đi giải thích vì sao bạn mình lại đổi tên, huống chi trên vé máy bay còn có ghi tên nữa.
Bữa tối cuối cùng của năm nhất vô cùng phong phú. Có điều tâm tình của mấy con sư tử không khá khẩm mấy. Mặc dù thắng được cúp Quidditch, nhưng ở tiết Độc dược lại bị trừ quá nhiều điểm, khiến họ và cúp Học viện cuối cùng chỉ lướt qua đời nhau. Cho dù thế, đều chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng của hai anh em. Trên đoàn tàu trở về, họ còn hào phóng phân phát kẹo miễn phí, cho mọi người dùng thử, là sản phẩm đùa dai nhưng không gây nguy hiểm.
Ngày nghỉ thứ ba, Jade nhận được vé máy bay. Cô liền viết thư cho cặp song sinh, nói họ có thể chuẩn bị hành lý cùng giấy tờ cần thiết từ từ. Trước ngày xuất phát, cặp song sinh bị ông Weasley đưa đến London, bọn họ sẽ cùng với Jade ngồi xe taxi đến sân bay. Jade chuẩn bị cho mình hành lý đơn giản, lại nhìn cặp song sinh đang kéo hai cái rương đại đại bự, nhìn khối lượng thì chắc không sao. Cuối cùng kiểm tra lại giấy tờ ba người, cô nàng phát hiện phù thủy làm hộ chiếu không khác mấy với hộ chiếu của cô nàng. Thật sự rất thần kỳ!
“Jade! Chúng ta thật sự sẽ đi máy bay ư?” Fred kích động hỏi.
“Đúng vậy. Ngồi máy bay đến New York, sau đó chuyển chuyến bay khác đến Los Angeles.” Jade trả lời. “Ba tớ sẽ gọi người đến đón chúng ta. Còn ông ấy thì đang bận ghi hình.”
George nôn nóng ngồi trên ghế sô pha, cứ thấp tha thấp thỏm “Jade. Ngày mai chúng ta đi liền hả?”
Jade trừng cậu ta một cái, lại thấy người bên kia bắt đầu đứng ngồi không yên “Ừ. Nghỉ ngơi trước đi. Chiều ngày mai mới bay cơ. Các bồ không cần lo lắng. Tớ gọi các bồ tới là lo giấy tờ có vấn đề gì thôi.”
Mặc dù Jade đã nói vậy, nhưng mà sắp được ngồi máy bay của Muggle khiến hai anh em phù thủy không kìm lòng được. Cuối cùng, Jade ném họ ở phòng khách, một mình trở về phòng đi ngủ. Nghĩ đến chặng bay dài ngày mai, cô đã bắt đầu thấy đau lưng rồi. Còn phải hộ tống thêm hai phù thủy chưa từng đi máy bay nữa, chẳng những đau lưng mà bắt đầu đau đầu. Tốt nhất bây giờ nghỉ ngơi dưỡng sức. Còn hai ông tướng kia, chắc sức mạnh phấn khởi đủ để họ duy trì trạng thái cho ngày mai ha?
Quả nhiên, sang ngày hôm sau, dù không ngủ đủ, nhưng hai anh em kia vẫn tinh thần phấn chấn. Ba người dùng bữa sáng xong xuôi, lên xe chạy thẳng đến sân bay London Heathrow. Bình thường sẽ đến trước giờ bay 3 tiếng, nhưng suy xét đến hai người kia muốn đi dạo, Jade cho hẳn 5 tiếng đồng hồ cho thoải mái.
Thời điểm bọn họ đến sân bay, hành lý ký gửi vẫn chưa xử lý. Jade tìm một cái xe đẩy, đặt hành lý ba người lên đấy, dẫn hai người kia đi dạo sân bay. Dùng một vài lời giải thích ngắn gọn, cùng chỉ dẫn trên màn hình, giảng sơ qua máy bay. Vì thường xuyên ngồi máy bay nên kiến thức này không làm khó được cô nàng. Có điều cô nàng lại không tính đến học trò nghe giảng lại là phù thủy nhí, có hơi bất cập.
Trong lòng Jade không ngừng than thở về hành động này của mình. Bởi cô cảm thấy khả năng cặp song sinh ngồi máy bay Muggle lần thứ hai không cao, giải thích rõ mấy cái này không quan trọng lắm.
Không biết vì nguyên do gì mà sau khi đi dạo được một lúc, cả ba bắt đầu thấy đói bụng. Có thể là do bữa sáng ăn quá ít, hoặc do hoạt động quá nhiều. Ba người tìm một quán KFC, gọi món hamburger. Đây là Jade kiến nghị ăn thử, nghĩ rằng cũng để họ trải nghiệm thử “thức ăn nhanh Muggle” như thế nào, dù sao những món này xuất phát từ đất nước họ sắp đến thăm.
Đi dạo sân bay và dùng bữa tốn gần hai tiếng, nhân viên nhắc họ có thể bắt đầu làm thủ tục. Jade nhanh chóng kéo hai người kia chạy như bay, cô kiên quyết không để hai người kia làm mấy chuyện này. Có trời mới biết cặp song sinh lúc luống cuống lại làm ra điều gì.
May mắn họ đến sớm, quầy chưa có nhiều người. Vé Jade mua là hạng thương gia, nên được ưu tiên. Họ nhanh chóng đi tới, đặt hành lý lên, lấy hộ chiếu và vé ra. Song sinh yên lặng phối hợp, thuận lợi hoàn thành thủ tục và chờ giờ bay.
Không còn hành lý cản trở di chuyển, ba người nhàn nhã qua cửa hải quan, chuẩn bị đi dạo cửa hàng miễn thuế.
Đối với hàng hóa Muggle, hai phù thủy nhỏ hứng thú khôn xiết. Có điều cái này không quan trọng nhất, thứ họ coi trọng nhất là những vật lưu niệm trong kia. Trong cửa hàng miễn thuế có nhiều đồ, đều là đặc sản địa phương, cũng có vài món đặc biệt đến từ quốc gia khác. Có thể vì chưa từng ra khỏi nước Anh nên cặp song sinh thấy hứng thú với mấy thứ này.
Mãi đến khi Jade cảm thấy nhàm chán, tiếp viên thông báo lần hai, bắt đầu lên máy bay.
Jade kéo hai phù thủy nhỏ đang say mê trong cửa hàng ra, chạy về phía cửa ra. Vì là hạng thương gia, nên bọn họ được ưu tiên nhiều bước, khá tiện lợi. Trong khi các hành khách khoang phổ thông đang xếp hàng, thì họ trực tiếp lên máy bay.
Trong chuyến bay từ London đến NewYork, có rất nhiều thương nhân, chủ yếu là do New York và London đều là hai trung tâm tài chính lớn nhất nhì thế giới. Bởi thế khoang thương gia tương đối kín chỗ. Nhìn thấy ghế sô pha lạ lùng, còn có tay cầm đặc biệt, trước mặt còn có TV có thể di chuyển, cùng với dây lưng gì đó to bự có nút cài to cả bàn tay, cặp song sinh hiếu lỳ không thôi.
Hai anh em chia nhau ra ngồi hai bên, Jade ngồi giữa. Từ lúc lên máy bay, Jade đã bận luôn tay luôn chân. Hết giúp Fred xử lý đai an toàn, lại quay sang giải thích cho George vì sao màn hình lại không có hình ảnh...
Hên là máy bay còn chưa hoàn thành thủ tục đăng ký, tiếp viên hàng không chưa có cơ hội chú ý đến hành vi bọn họ. Bằng không ba người họ bị cho rằng đây là ba đứa trẻ quậy phá bị ba má ném lên máy bay đưa đến trường nội trú nào đó khỉ ho cò gáy. Thời điểm Jade lần đầu đi máy bay, cũnng bị cho rằng như thế. Lúc đó cô nàng từ New York bay đến bờ biển Ireland đến một trường học nội trú quý tộc.
“Phụ nữ! Ưa thích làm đẹp! Hơn nữa họ thích người khác khen họ đẹp.” Jade nói như thế.
Vì thế, Fred viết vào tấm thiệp “ Chúc má sinh nhật vui vẻ và càng ngày càng xinh đẹp!” Ký tên là Fred và George, gửi quà đúng vào ngày sinh nhật của bà ấy.
Sau đó vài hôm, cặp song sinh nhận được thư phản hồi từ bà Weasley đầy những lời lẽ kích động, bà tuyên bố đấy là món quà giáng sinh tuyệt vời nhất mà bà nhận được, kèm một bao kẹo lớn cùng lá thư, tất nhiên là bà không quên Jade.
Trong trận thi đấu Quiddithc, Gryffindor thắng Hufflepuff và Slytherin, giành được cúp học viện. Charlie phát huy hết khả năng đến tuyệt mỹ, nhưng nghĩ đến việc năm học kết thúc, Charlie tốt nghiệp mà đội của nhà không tìm được thành Tầm thủ dự bị, làm tất cả sư tử con đau đầu không thôi. À, ngoại trừ Jade. Cô nàng hoàn toàn không quan tâm đội bóng của nhà mình sẽ như thế nào, hơn nữa cho dù có để ý, thì cũng chẳng thay đổi được gì.
Tới lúc gần ôn thi cuối kỳ, cặp song sinh lại bị người ta vây quanh. Những người này yêu cầu bọn họ đưa ra đề cương ôn tập, thậm chí còn trả tiền đặt trước (bởi vì có một lần có người không mua được). Dưới sự mê hoặc của đồng Galleon, cặp song sinh choáng váng hứa hẹn kế hoạch ôn tập của sáu môn gồm Độc dược, Biến hình, Thảo dược, Sinh vật kỳ bí, Thiên văn và Bùa chú. Đến khi họ tỉnh táo lại, tức khắc đau đầu không thôi.
Nghĩ kỹ lại, ngoại trừ hai môn Biến hình và Sinh vật kỳ bí, thì Thảo dược và Bùa chú, họ cần chọn một môn tới chia sẻ nhiệm vụ với Jade. Dù sao, dưới khao khát kiếm tiền mạnh mẽ, anh em sinh đôi ấy nỗ lực hoàn thành cái công việc khốn khổ này. Tự nhiên, thành tích cuối kỳ của họ không tệ.
Cầm trong tay bảng thành tích rất đỗi hài lòng, cặp song sinh quyết định, nhất định phải năn nỉ má, đồng ý cho bọn họ cùng Jade đến nước Mỹ vào kỳ nghỉ hè. Bởi sự kiện hôm Giáng Sinh, khiến ba má Jade cũng muốn gặp người bạn mới của con họ. Tất nhiên là cặp song sinh hiếu kỳ về cách điện ảnh hoạt động đứng thứ nhất.
Bởi thành tích vượt ngoài mong đợi cùng với biểu hiện mới lạ ngày sinh nhật của bà, bà Weasley trừ việc lo lắng các chi phí, còn lại đều không ngăn cản. May mắn, Jade viết thư nói rằng Ba của cô ấy muốn mời vài diễn viên nhí gốc London, giọng thuần Anh, tốt nhất là học sinh ở Anh quốc. Nếu anh em song sinh đồng ý, có thể làm diễn viên tạm thời, như vậy tiền vé máy bay của họ do đoàn làm phim chi trả cho.
Nghe nói là ngồi máy bay, còn có khả năng được mời trở thành nhân vật trong điện ảnh, đến cả ông Weasley kích động đến mức hỏi ngày có cần diễn viên lớn tuổi không, nếu có, ông ấy có thể nghỉ phép mà đến ngay.
Jade bó tay nhìn lá thư trong tay, thái dương giựt giựt. Đối với yêu cầu của ông Weasley, cô chỉ có thể lịch sự và từ chối.
Thấy không cần lo lắng về chi phí đi lại, hơn nữa lại có Jade chăm lo 24/7, bà Weasley liền sảng khoái đồng ý. Vì thế, kỳ nghỉ ở nước Mỹ của cặp song sinh được quyết định như thế.
Trong bữa tối, Fred lấy ra bức thư hồi âm nhận được lúc chiều, thảo luận với mọi người về hành trình.
“Tốt quá!” Fred nhìn Jade. “Ba và má đều đồng ý, họ nói tụi này nghỉ ở nhà mấy ngày để thu dọn rồi mới lên đường. Jade, bồ thấy thế nào?”
Jade không vấn đề gì: “Có thể a. Có điều ba của tớ cần liên lạc, còn có đặt vé máy bay nữa. Fred! Bồ và George có hộ chiếu đúng không?”
George nhíu mày, Fred nhìn trời. Hai người họ suy nghĩ một lúc, mấp máy môi:
_ Tớ nghĩ chắc là có....
_ Dù không có thì sẽ có cách lấy được....
_ Giả mạo giấy cũng không phải quá khó...
_ Bọn này nghĩ Ba sẽ làm được. _ Cả hai đồng thanh nói.
Jade nghẹn họng trân trối nhìn hai cậu ta “Không. Không thể...Không thể làm như vậy. Như vậy là trái pháp luật!”
Fred và George cười như hồ ly, nhìn bộ dạng khẩn trương của cô nàng. Jade biết mình bị chơi khăm, thẹn quá thành giận, đấm cho hai anh em 2 đòn vào người “Mau nói thật đi!”
Fred trấn tĩnh lại, giọng vẫn còn hơi ý cười nói “Bộ pháp thuật có một sở chuyên cung cấp giấy cho những phù thủy cần giấy tờ giao tiếp với Muggle....”
George tiếp lời: “Người đứng đầu nơi đó là bạn của ba....”
“ Trước kia ba đã sớm thèm nhỏ dãi với đám giấy chứng nhận gì gì đó của Muggle, còn muốn cả nhà ra ngoài với thân phận Muggle trên đám giấy đó.” Cả hai thở dài, không hiểu nổi ba lại thích nó đến như thế.
“Thế thì, hai bồ vẫn được gọi là Fred và George đúng không?” Jade chớp chớp hai mắt.
Fred sờ đầu cô nàng:
_ Đương nhiên là Fred và George..
_ Weasley...
_ Vĩnh viễn không đổi.
Jade thở phào nhẹ nhõm. Tốt quá, đỡ cho cô nàng khỏi phải đi giải thích vì sao bạn mình lại đổi tên, huống chi trên vé máy bay còn có ghi tên nữa.
Bữa tối cuối cùng của năm nhất vô cùng phong phú. Có điều tâm tình của mấy con sư tử không khá khẩm mấy. Mặc dù thắng được cúp Quidditch, nhưng ở tiết Độc dược lại bị trừ quá nhiều điểm, khiến họ và cúp Học viện cuối cùng chỉ lướt qua đời nhau. Cho dù thế, đều chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng của hai anh em. Trên đoàn tàu trở về, họ còn hào phóng phân phát kẹo miễn phí, cho mọi người dùng thử, là sản phẩm đùa dai nhưng không gây nguy hiểm.
Ngày nghỉ thứ ba, Jade nhận được vé máy bay. Cô liền viết thư cho cặp song sinh, nói họ có thể chuẩn bị hành lý cùng giấy tờ cần thiết từ từ. Trước ngày xuất phát, cặp song sinh bị ông Weasley đưa đến London, bọn họ sẽ cùng với Jade ngồi xe taxi đến sân bay. Jade chuẩn bị cho mình hành lý đơn giản, lại nhìn cặp song sinh đang kéo hai cái rương đại đại bự, nhìn khối lượng thì chắc không sao. Cuối cùng kiểm tra lại giấy tờ ba người, cô nàng phát hiện phù thủy làm hộ chiếu không khác mấy với hộ chiếu của cô nàng. Thật sự rất thần kỳ!
“Jade! Chúng ta thật sự sẽ đi máy bay ư?” Fred kích động hỏi.
“Đúng vậy. Ngồi máy bay đến New York, sau đó chuyển chuyến bay khác đến Los Angeles.” Jade trả lời. “Ba tớ sẽ gọi người đến đón chúng ta. Còn ông ấy thì đang bận ghi hình.”
George nôn nóng ngồi trên ghế sô pha, cứ thấp tha thấp thỏm “Jade. Ngày mai chúng ta đi liền hả?”
Jade trừng cậu ta một cái, lại thấy người bên kia bắt đầu đứng ngồi không yên “Ừ. Nghỉ ngơi trước đi. Chiều ngày mai mới bay cơ. Các bồ không cần lo lắng. Tớ gọi các bồ tới là lo giấy tờ có vấn đề gì thôi.”
Mặc dù Jade đã nói vậy, nhưng mà sắp được ngồi máy bay của Muggle khiến hai anh em phù thủy không kìm lòng được. Cuối cùng, Jade ném họ ở phòng khách, một mình trở về phòng đi ngủ. Nghĩ đến chặng bay dài ngày mai, cô đã bắt đầu thấy đau lưng rồi. Còn phải hộ tống thêm hai phù thủy chưa từng đi máy bay nữa, chẳng những đau lưng mà bắt đầu đau đầu. Tốt nhất bây giờ nghỉ ngơi dưỡng sức. Còn hai ông tướng kia, chắc sức mạnh phấn khởi đủ để họ duy trì trạng thái cho ngày mai ha?
Quả nhiên, sang ngày hôm sau, dù không ngủ đủ, nhưng hai anh em kia vẫn tinh thần phấn chấn. Ba người dùng bữa sáng xong xuôi, lên xe chạy thẳng đến sân bay London Heathrow. Bình thường sẽ đến trước giờ bay 3 tiếng, nhưng suy xét đến hai người kia muốn đi dạo, Jade cho hẳn 5 tiếng đồng hồ cho thoải mái.
Thời điểm bọn họ đến sân bay, hành lý ký gửi vẫn chưa xử lý. Jade tìm một cái xe đẩy, đặt hành lý ba người lên đấy, dẫn hai người kia đi dạo sân bay. Dùng một vài lời giải thích ngắn gọn, cùng chỉ dẫn trên màn hình, giảng sơ qua máy bay. Vì thường xuyên ngồi máy bay nên kiến thức này không làm khó được cô nàng. Có điều cô nàng lại không tính đến học trò nghe giảng lại là phù thủy nhí, có hơi bất cập.
Trong lòng Jade không ngừng than thở về hành động này của mình. Bởi cô cảm thấy khả năng cặp song sinh ngồi máy bay Muggle lần thứ hai không cao, giải thích rõ mấy cái này không quan trọng lắm.
Không biết vì nguyên do gì mà sau khi đi dạo được một lúc, cả ba bắt đầu thấy đói bụng. Có thể là do bữa sáng ăn quá ít, hoặc do hoạt động quá nhiều. Ba người tìm một quán KFC, gọi món hamburger. Đây là Jade kiến nghị ăn thử, nghĩ rằng cũng để họ trải nghiệm thử “thức ăn nhanh Muggle” như thế nào, dù sao những món này xuất phát từ đất nước họ sắp đến thăm.
Đi dạo sân bay và dùng bữa tốn gần hai tiếng, nhân viên nhắc họ có thể bắt đầu làm thủ tục. Jade nhanh chóng kéo hai người kia chạy như bay, cô kiên quyết không để hai người kia làm mấy chuyện này. Có trời mới biết cặp song sinh lúc luống cuống lại làm ra điều gì.
May mắn họ đến sớm, quầy chưa có nhiều người. Vé Jade mua là hạng thương gia, nên được ưu tiên. Họ nhanh chóng đi tới, đặt hành lý lên, lấy hộ chiếu và vé ra. Song sinh yên lặng phối hợp, thuận lợi hoàn thành thủ tục và chờ giờ bay.
Không còn hành lý cản trở di chuyển, ba người nhàn nhã qua cửa hải quan, chuẩn bị đi dạo cửa hàng miễn thuế.
Đối với hàng hóa Muggle, hai phù thủy nhỏ hứng thú khôn xiết. Có điều cái này không quan trọng nhất, thứ họ coi trọng nhất là những vật lưu niệm trong kia. Trong cửa hàng miễn thuế có nhiều đồ, đều là đặc sản địa phương, cũng có vài món đặc biệt đến từ quốc gia khác. Có thể vì chưa từng ra khỏi nước Anh nên cặp song sinh thấy hứng thú với mấy thứ này.
Mãi đến khi Jade cảm thấy nhàm chán, tiếp viên thông báo lần hai, bắt đầu lên máy bay.
Jade kéo hai phù thủy nhỏ đang say mê trong cửa hàng ra, chạy về phía cửa ra. Vì là hạng thương gia, nên bọn họ được ưu tiên nhiều bước, khá tiện lợi. Trong khi các hành khách khoang phổ thông đang xếp hàng, thì họ trực tiếp lên máy bay.
Trong chuyến bay từ London đến NewYork, có rất nhiều thương nhân, chủ yếu là do New York và London đều là hai trung tâm tài chính lớn nhất nhì thế giới. Bởi thế khoang thương gia tương đối kín chỗ. Nhìn thấy ghế sô pha lạ lùng, còn có tay cầm đặc biệt, trước mặt còn có TV có thể di chuyển, cùng với dây lưng gì đó to bự có nút cài to cả bàn tay, cặp song sinh hiếu lỳ không thôi.
Hai anh em chia nhau ra ngồi hai bên, Jade ngồi giữa. Từ lúc lên máy bay, Jade đã bận luôn tay luôn chân. Hết giúp Fred xử lý đai an toàn, lại quay sang giải thích cho George vì sao màn hình lại không có hình ảnh...
Hên là máy bay còn chưa hoàn thành thủ tục đăng ký, tiếp viên hàng không chưa có cơ hội chú ý đến hành vi bọn họ. Bằng không ba người họ bị cho rằng đây là ba đứa trẻ quậy phá bị ba má ném lên máy bay đưa đến trường nội trú nào đó khỉ ho cò gáy. Thời điểm Jade lần đầu đi máy bay, cũnng bị cho rằng như thế. Lúc đó cô nàng từ New York bay đến bờ biển Ireland đến một trường học nội trú quý tộc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook