Tặc Đảm
-
Chương 93
Cổ tay Thứ Đao rung lên, chuỷ thủ trong tay hắn đột nhiên tăng tốc, kích ngất con nhện Lãng Mỗ to lớn.
Thời gian choáng váng cũng chỉ như cũ ngắn ngủi trong 1 giây, căn bản không có bất kì hành động nào, song Thứ Đao tấn công không phải không có hiệu quả, chỉ trong một giây ngắn ngủi bị tất cả các con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ mất đi sự khống chế của con to đã loạn lên.
- Chi, chi.
Con nhện lãng Mỗ to lớn gào thét nhắm về phía Thứ Đao, muốn đem hắn tế lễ tại chiến trường, Thứ Đao không ngừng lùi về sau, bước di chuyển không chút lộn xộn, tốc độ di chuyển nhanh hiếm thấy, trốn tránh được mấy công kích liên tiếp của con nhện Lãng Mỗ to lớn.
Con nhện Lãng Mỗ to lớn này nhanh chóng phun ra một cái võng màu trắng bao trùm tới Thứ Đao.
Tật Phong Bộ!
Thứ Đao đột nhiên biến mất, mạng nhện liền rơi vào một khoảng không, không thể bắt được Thứ Đao, dây dưa với hắn thời gian dài như vậy lúc con nhện Lãng Mỗ to lớn quay đầu lại, phát hiện những con nhện nhỏ đã tử vong gần hết chỉ còn lại tầm 60, 70 con mà thôi.
Thứ Đao vừa thối lui, mấy người chiến sĩ khác gắt gao bao vây lấy con nhện lãng mỗ to lớn.
Từng đạo ánh sáng ma pháp hoa mắt bay ngang qua bầu trời, làm cho con nhện Lãng Mỗ to lớn trên đầu bay lên liên tiếp các thương tổn.
Con nhện Lãng Mỗ to lớn này gào thét suy nghĩ phải thoát ra, nhưng là chung quanh nó tất cả đều là người chơi cận chiến chức nghiệp, ngay cả một đường di chuyển sống còn cũng không có.
- Mọi người coi chừng, cẩn thật một chút không khéo đạo tặc kia lại tới.
Vong linh chiến sĩ nhắc nhở nói.
Tiêu Ngự trốn sau một cái cây, nhìn tình huống bên kia một chút, các người chơi này vừa trải qua chuyện vừa rồi nên đều có phòng bị, vài cái khuy thị chi nhãn cắm ở trên mặt đất, đề phòng cẩn thận, Tiêu Ngự tuyệt đối không dám đi qua, nếu như mạo hiểm tới lấy trang bị, khẳng định là đem cái mạng nhỏ đặt ở đấy rồi.
Có thể là do tiếng kêu thê lương của con nhện Lãng Mỗ to lớn, nên cũng có một hai tổ đội cũng truy tìm tới đây, bất quá vừa nhìn thấy nhiều người chơi như vậy, tất cả đều sáng suốt lựa chọn rời đi.
Hơn mười người chơi nghề nghiệp Hoả Pháp sư phía sau công kích rất mạnh, một đám con số thương tổn từ trên đầu con nhện lãng Mỗ to lớn hiện lên.
Con nhện Lãng Mỗ to lớn này huyết lượng đã cạn, kêu lên thảm thiết một tiếng, ầm ầm ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy con nhện Lãng Mỗ to lớn này chết, Thứ Đao đi tới bên cạnh nó, nhặt vật phẩm rơi xuống lên.
- Là một kiện trang bị Tử cấp cấp 10 của Ám Vu! - Thứ Đao liếc mắt nhìn mấy người chơi ở gần nói:
- Cái này giao cho công hội, các người bị rơi mất năm kiện trang bị, công hội sẽ bồi thường cho các ngươi.
Không có ai phản bác lời Thứ Đao nói, Thứ Đao gật đầu thu vật vào hành trang.
- Cuồng Đao, chuyện gì xảy ra vừa rồi thế? - Thứ Đao hỏi, lúc Tiêu Ngự lấy trang bị hắn đang chuyên tâm đối phó với con nhện lãng Mỗ to lớn không có tập trung chú ý tới tình huống bên này.
Cuồng Đao xấu hổ cười cười:
- Mới vừa rồi có một đạo tặc giả mạo làm người của chúng ta, lấy đi năm kiện trang bị, kết quả hắn đã trốn thoát.
- Như thế nào được, các ngươi nhiều người như vậy.
Thứ Đao nao nao, không nghĩ tới Cuồng Đao lại phạm phải loại sai lầm này, kì quái chính là, không ngờ đối phương lại có thể trốn thoát.
- Người này có điểm cổ quái, không ngờ có tới ba kĩ năng chạy trốn, một là Tật Phong Bộ, hai cái khác chưa nhìn qua bao giờ, kĩ thuật cùng phản ứng của hắn cũng không tệ lắm.
Cuồng Đao nói, nếu không phải Tiêu Ngự có ba kĩ năng chạy trốn, sợ rằng tính mạng hắn đã sớm thăng tiên rồi.
- ba kĩ năng chạy trốn ư? Phỏng chừng là làm nhiệm vụ chuyên biệt của đạo tặc mà được.
Thứ Đao nói, khó khi nào nghe thấy Cuồng Đao khen kĩ thuật của người khác, Thứ Đao thật ra muốn gặp gỡ đạo tặc cướp đi năm kiện lục trang này.
Đám Ám Vu lần lượt hồi sinh những người đã chết sống lại.
- Tốt lắm, mọi người giải tán đi.- Thứ Đao nói, thu hoạch được một kiện tử trang, mặc dù chỉ là mười cấp, Thứ Đao vẫn phi thường hài lòng.
Những người chơi này lần lượt rời đi, bọn họ hoàn toàn không có nghĩ tới tìm kiếm sào huyệt của con nhện Lãng Mỗ to lớn này, ngoại trừ Tiêu Ngự gặp nó lúc ban đầu ra, người chơi khác căn bản không biết sào huyệt của nó ở đâu.
Nhìn thấy người chơi ở gần lần lượt rời đi, Tiêu Ngự lúc này mới tới chạc cây ban đầu gặp con nhện Lãng Mỗ to lớn.
Sào huyệt của nó cách mặt đất ước chừng năm mét, do tơ nhện cùng với hài cốt của động vật chất đống mà thành, muốn tới được đó thật phải hao tổn một ít công phu.
Tiêu Ngự nhìn độ cao một cái, dùng chuỷ thủ cắm vào thân cây, bắt đầu len lên.
Chuyện leo cây này đối với Tiêu Ngự mà nói không khó tẹo nào, hắn tựa hồ như con khỉ nhanh nhẹn linh hoạt vậy, rất nhanh leo tới phía dưới sào huyệt của con nhện Lãng Mỗ to lớn này, hai chân đạp một cái, hai tay bắt vào một chạc cây, thuận thế leo lên trên sào huyệt của nhện Lãng Mỗ to lớn.
“ Nhanh nhẹn cao thật tốt.” Tiêu Ngự thầm nghĩ xem xét một chút sào huyệt này, phía bên trên khá bằng phẳng, chất đống một lượng lớn các đồ vật hỗn tạp, tất cả đều có, muốn tìm ra một số vật có thể sử dụng được, thật đúng là chuyện không đơn giản.
Tiêu Ngự đẩy một lớp tơ nhện hỗn độn ra, phía dưới tơ nhiện xuất hiện một cái rương miệng không lớn, cái rương này mặt ngoài đã bị tổn hại nghiêm trọng, hoàn toàn trở thành một đống gỗ nát.
Tiêu Ngự duỗi tay xuống, vừa với chạm tới cái rương, nó lập tức biến thành từng mảnh nhỏ, có một chiếc nhẫn cổ xưa rơi ra.
Nhìn thấy cái nhẫn, con mắt của Tiêu Ngự toả sáng, trong sào huyệt của quái tinh anh lại có thể tìm được một chiếc nhẫn, khẳng định sẽ không quá kém chứ, hắn tò mò cầm chiếc nhẫn lên, cái nhẫn này hình dáng quá bình thường, tựa hồ như một khối sắt đen vậy, mặt ngoài ảm đạm không một chút ánh sáng.
Tiêu Ngự lau lau bụi bặm phía trên, phát hiện ra cạnh chiếc nhẫn có khắc chữ nhỏ: Ai Mạc.
Có thể chủ nhân trước kia của cái nhẫn này tên là Ai Mạc cũng không chừng, Tiêu Ngự nhìn thuộc tính của cái nhẫn này một chút.
Phệ Hồn Phong Ấn Chi giới chỉ: Phẩm cấp, Tử Trang. Nhanh nhẹn +20. lực lượng +15, trí tuệ +13, tinh thần+10, thể lực +10. Yêu cầu cấp bậc; không. Vật phẩm đặc thù, giám định khi giải khai phong ấn.
“ Không phải là một kiện tử trang chứ, lại còn bị phong ấn gì gì nữa, thật là thần thần bí bí.” Mò được kiện tử trang, tất cả các thuộc tính coi như không tồi, ánh mắt lơ đãng đảo qua một huyệt khẩu bên cạnh rương gỗ, hình như còn vật gì nữa.
Tiêu Ngự thu thập xong, nhìn lại thì đó là một quyển sách làm bằng giấy, đã trải qua nhiều năm tuổi như vậy, không ngờ không bị mục nát.
Mở quyển sách ra, phía trên đầy những kí tự kì lạ, xoay tròn méo mó, có vài phần giống với chữ giáp cốt, vẽ thành một vật gì đó, Tiêu Ngự căn bản đọc không hiểu, ngoại trừ văn tự khó hiểu đó ra phía trên còn vẽ hai bức tranh, vẽ hai chiếc nhẫn, trong đó một chiếc nhẫn có vài phần giống với chiếc Phệ Hồn giới chỉ, nhưng khác cái là mặt nhẫn màu xám.
“ Phỏng chừng là một nhiệm vụ tầm bảo, tìm kiếm một cái nhẫn khác.” Loại nhiệm vụ kì lạ này, trên đại lục Ân Trạch Tư thật sự rất nhiều, chính thức hoàn thành được cũng rất ít, đại lục Ân Trạch Tư lớn như vậy, đi tìm món đồ chơi cổ quái này ở nơi nào đây?
Tiêu Ngự chỉ là nhìn lướt qua văn tư cùng đồ án, liền ném vật vào trong hành trang.
Tiêu Ngự tìm tòi trong sào huyệt con nhện Lãng Mỗ to lớn trong chốc lát, không phát hiện ra có gì khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook