Tặc Đảm
Chương 54

Cơ hội tới rồi!

Vừa nhìn thấy có cơ hội giết chết Linh Cẩu đầu lĩnh, năng lượng trong cơ thể Tiêu Ngự phảng phất như đang lưu động, lập tức năng lượng toàn thân tập trung lên trên thanh chủy thủ ở tay phải, Xà Nha chuỷ thủ trong tay phát ra tiếng vù vù đầy vui sướng.

Trong vòng 3,5 giây tê liệt nhất định phải giết chết nó.

Thần kinh của Tiêu Ngự tiến vào trạng thái hưng phấn cực độ, nhưng là cũng không làm cho hành động của hắn cứng nhắc mà ngược lại tiềm năng toàn thân phảng phất bạo phát ra hệt như một quả bom được rút kíp ra chuẩn bị bộc phá vậy.

Tiêu Ngự nhanh chóng vòng tới sau lưng của Linh Cẩu đầu lĩnh, cơ nhục toàn thân hắn co rút lại mà hơi thở cũng trở lên rung động, chân phải đạp một cái, sườn xoay tròn, lực lượng toàn thân theo chuỷ thủ trên tay phải mãnh liệt đâm xuống, tựa như đại hồng thủy ập xuống vậy.

Phốc, Chuỷ thủ trên tay phải xuyên vào sau lưng của Linh Cẩu đầu lĩnh.

100% độ hoàn thành, đúng với dự tính của Tiêu Ngự, 210 thương tổn do kĩ năng, hiệu quả chảy máu 20 điểm, còn có hai điểm liên kích nữa.

Cái Tiêu Ngự muốn nhất chính là hai điểm liên kích kia, có được hai điểm liên kích này, có thể làm cho Phản Thủ Bối Thứ của Tiêu Ngự thương tổn có thể tăng lên gấp đôi không chừng.

2,5 giây xong, Linh Cẩu đầu lĩnh từ từ hối phục lại, cơn đau nhức toàn thân làm cho nó phát ra tiếng kêu thê lương, nó liền xoay người đánh về phía Tiêu Ngự, móng vuốt sắc bén phát ra ánh sáng.

Móng vốt bén nhọn của nó lộ ra trước ánh mắt trời tạo lên quang mang chói mắt, làm con mắt của Tiêu Ngự có chút khó chịu.

Khép nhẹ mi mắt vào một chút, móng vuốt của Linh Cẩu đầu lĩnh đã tới trước ngực.

Thích, một cái công kích gần kề bên Tiêu Ngự, hắn nhanh chóng lùi về phía sau.

Linh Cẩu đầu lĩnh một kích đắc thủ, lần nữa nhảy cao lên hướng tới Tiêu Ngự đánh tới.

Nhìn thấy tấn công của Linh Cẩu đầu lĩnh, đồng tử của Tiêu Ngự co rút lại.

Tiêu Ngự chân phải hơi lùi về phía sau, một bên sườn hiện ra, hiện lên trước hướng tấn công của Linh Cẩu đầu lĩnh.

- Đi tìm chết đi! - Tiêu Ngự quát vang một tiếng, thân thể nảy lên, chuỷ thủ trên tay quay một cái ba trăm sáu mươi độ, hung hăng xuyên vào lưng của Linh Cẩu đầu lĩnh, một lực đạo cường đại xuyên thẳng vào tim nó.

Lực lượng toàn thân của Tiêu ngự đã đi theo một kích này, dồn toàn bộ lên người của Linh Cẩu đầu lĩnh.

Linh Cẩu đầu lĩnh đang lăng không trên không trung bị trúng một kích này, bay tới năm sáu mét rồi mới nặng nề rớt lên trên mặt đất.

Hệ thống: Ngươi đã đánh chết Linh Cẩu đầu lĩnh.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống truyền tới, giá trị kinh nghiệm của Tiêu Ngự tăng lên tới 3%.

“ Phù.” Tiêu Ngự thở dài một tiếng, sau khi giết chết Linh Cẩu đầu lĩnh, cơ hồ toàn thân không còn một tia khí lực vậy, cảm giác mệt nhọc tới cực độ.

Cuồng Liệt Trảm Sát!

Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ đột kích, trảm đao trong tay chém ra một quầng lửa màu đen, mãnh liệt chém xuống con Linh Cẩu, thịch một tiếng, Linh Cẩu bị đánh bay ra ngoài, chết ngay trên mặt đất.

- Rốt cuộc cũng giết được hết chúng nó! - Phàm Dạ lộ ra nụ cười khó tin.

- Tiêu ngự đâu? - Ám Ngục không thấy bóng dáng Tiêu Ngự, nghi hoặc hỏi thăm.

- Hắn bị Linh Cẩu đầu lĩnh truy đuổi vào bên trong rừng! - Phong Qua gấp giọng nói, không thể hưởng thụ trị liệu, giờ phút này e rằng hắn đã chết rồi.

- Đừng thu thập chiến lợi phẩm vội, chúng ta nhanh chóng tới đó đã! - Ám Ngục lo lắng xung phong tiến tới, hướng tới bên trong rừng cây mà phóng đi, một đao chặt xuống, bùm bùm, cành lá xum xuê bị chặt mất hơn phân nửa, thân thể hắn rùn xuống, băng qua một mảnh cây tùng thấp.

- Mọi người chút ý, Phàm Dạ, chú ý dụ Linh Cẩu đầu lĩnh, Tiêu Ngự rất có thể đã chết! - Ám Ngục vừa nói xong, trong rừng truyền tới tiếng kêu thê lương.

- Hình như là Linh Cẩu đầu lĩnh! - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ sửng sốt nói, là Linh Cẩu đầu lĩnh bị công kích? hắn không rõ, nơi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Mọi người đẩy nhánh cây ra, Ám ngục nhìn thấy tràng cảnh phía trước, trở nên ngây dại.

- Làm sao vậy? - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ nhìn thấy Ám Ngục dừng bước, ngẩng đầu nghi hoặc hỏi thăm, nhìn tới phía trước, cũng choáng váng.

Năm người đều đứng ngây ngốc, đầu óc quay ngược quá nửa ngày.

Tiêu ngự đứng bên cạnh thi thể của Linh Cẩu đầu lĩnh, phát hiện ra rừng cây xa xa có chút động, nhìn lại, phát hiện ra đó là đám người Ám ngục.

- Các ngươi đã đánh xong? - Tiêu Ngự nhìn Ám Ngục hỏi.

- Là.. đúng vậy! - Ám Ngục gian nan nuốt nước bọt một cái, Tiêu Ngự không biết, lúc này hắn đứng cạnh thi thể Linh Cẩu đầu lĩnh làm cho bao nhiêu người rung động.

- Này… đây là do ngươi giết chết? - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ vẻ mặt thừ ra hỏi thăm, Tiêu Ngự này một người có thể giết chết đầu lĩnh thất cấp?

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua thi thể Linh Cẩu đầu lĩnh, nhặt trang bị rơi ra từ thi thể của nó nói: “ Vận khí tốt.”

- Vận khí tốt? - Ám ngục cũng không dám tin tưởng, một người có vận khí tốt là có thể giết chết đầu lĩnh quái có cấp bậc cao như vậy, dù có thành phần của vận khí, nhưng thực lực chính là nguyên nhân chủ yếu.

- Hộ thủ lục trang của đạo tặc, còn có một kiện vòng cổ của pháp sư coi như không tồi! - Tiêu Ngự giơ mấy món đồ vật trong tay lên, đem thuộc tích nói cho đám người Ám Ngục nghe.

- Mấy thứ này đều là ngươi đánh rơi ra, chúng ta cũng không biết xấu hổ mà lấy được, như vậy đi, hộ thủ lục trang ngươi cầm, về cái vòng cổ pháp sư kia chúng ta mua theo giá cả thị trường! - Ám Ngục nói, lúc này hắn muốn biết nhất là Tiêu Ngự làm như thế nào giết chết được Linh Cẩu đầu lĩnh quái, nhưng bộ dạng hời hợt của Tiêu NGự làm hắn không mở miệng ra hỏi được.

- Được rồi! - Nếu Ám Ngục đã nói như vậy, Tiêu Ngự cũng không từ chối, nhìn hộ thủ đạo tặc một chút.

Liệp Phong Hộ Thủ: Phẩm cấp, Lục trang. Phòng ngự 3-6, Lực lượng +5, nhanh nhẹn+7. yêu cầu cấp bậc 7. (*: Hộ Thủ: Cái bảo vệ tay.)

Hộ thủ đeo trên tay của Tiêu Ngự là một kiện bạch bản, phòng ngự chỉ có hai điểm, Tiêu Ngự thay đổi cái hộ thủ này.

“ Kiếm được đủ bộ lục trang mau thật.” Tiêu Ngự nhìn qua trang bị trên người mình một chút, đối với chiến đấu mấy ngày qua của mình, hắn vô cùng hài lòng.

Cái vòng cổ của pháp sư kia là gia tăng 10 điểm tinh thần, đồ tốt, bọn Ám ngục đem 18 kim tệ để mua chiếc vòng cổ này.

- Chúng ta đi thôi! Tiêu Ngự nói.

- Tốt! - Đoàn người thu thập chiến lợi phẩm từ bốn con Linh Cẩu còn lại rồi lại xuất phát.

Tiêu Ngự cùng Tinh Hoả đi phía trước dò đường, điều tra quái vật dọc đường, nếu gặp phải một số quái đơn độc thì trực tiếp giết sạch.

Ám Vu Phong Qua nhìn thoáng qua bóng lưng Tiêu Ngự nói với Ám Ngục:

- Ngươi nói hắn vừa rồi làm thế nào giết được Linh Cẩu đầu lĩnh?” Phong Qua đối với người gọi là Tiêu Ngự này nảy sinh tò mò.

- Làm sao vậy, ngay cả ngươi cũng sinh ra hứng thú với hắn sao? - Ám Ngục cười nói, Phong Qua bình thường trầm mặc ít nói, là một cái hồ lô buồn bực điển hình, nhưng trong tổ đội uy tín chỉ thấp hơn Ám Ngục.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương