Tặc Đảm
Chương 52

Sơn đạo chia làm hai ngã rẽ, đoàn người hướng tới một trong hai ngã rẽ đó.

- Bên kia là Áo Phong Hạp Cốc? - Tiêu Ngự nhìn về ngã rẽ còn lại hỏi.

- Đúng vậy, hướng đó chính là tới Áo Phong Hạp Cốc! - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ tiếp lời.

- Chúng ta muốn đi tới một hẻm núi sâu gọi là Cốc Tắc Đắc Hạp Cốc, thật ra cũng cách Áo Phong Hạp Cốc không xa lắm, nghe nói Áo Phong Hạp Cốc sinh ra rất nhiều Huyết Lâm thảo, bất quá quái ở đấy cũng toàn là quái cấp độ 20, rất nhiều người đi vào trong đó mà không còn mạng trở về! - Ám Ngục nhìn thoáng qua Tiêu Ngự, không phải hắn muốn xông vào Áo Phong Hạp Cốc đấy chứ.

Tiêu Ngự nghe thấy Ám Ngục nói cũng không có bất kì phản ứng gì, vẻ mặt rất bình tĩnh, làm cho Ám Ngục có chút không nắm bắt được.

Tiêu Ngự có tình cảm rất phong phú nhưng lại luôn luôn giấu kín ở trong lòng, chưa bao giờ biểu hiện trên nét mặt, cho nên Ám Ngục muốn từ trên mặt Tiêu Ngự mà nhìn ra được chút gì đó thì thật là uổng phí tâm cơ.

- Phía trước có năm con Linh Cấu cấp bảy! - Đạo tặc Tinh Hoả dò xét phía trước trở về nói với Ám Ngục.

Ám Ngục chần chờ một chút, nhìn về Tiêu Ngự ở phía sau đội ngũ.

- Ngươi cứ tự an bài đi! - Tiêu Ngự nói, Ám Ngục là cố chủ của Tiêu Ngự, hiệp trợ hắn tiêu diệt quái vật trên đường đi cũng là chuyện dĩ nhiên phải làm.

- Tinh Hoả khống chế một con, Tiêu Ngự khống chế một con, ta gây chú ý cho hai con Liệp Cẩu, Phàm Dạ một con, Lôi Đình tập trung hoả lực, giết chết con Linh Cẩu do Phàm Dạ gây chú ý. Sau đó chia nhau đối phó các con Linh Cẩu khác, tiến hành công kích. Còn bố trí cụ thể thế nào chúng ta tới địa phương đó nhìn qua một chút mới an bài rõ hơn được! - Ám Ngục suy nghĩ nói.

Sáu người đều tự che dấu hành tung của mình, hướng tới địa phương Tinh Hoả nói mà tìm kiếm, trong rừng cây nhỏ bên cạnh sơn đạo quả có năm con Linh Cẩu toàn thân một màu xám đang hoạt động chung quanh, có bốn con Linh Cẩu đầu hơi nhỏ, Ở giữa là một con Linh Cẩu cao hơn chừng một hai cái đầu so với mấy con chung quanh, bề ngoài là toàn màu xám đen.

- Hình như có một con đặc thù quái! - Ám Ngục nhanh chóng ngăn chở đội ngũ đang đi tới, nếu trong đám Linh Cẩu này có một con là cấp đầu lĩnh, vậy vấn đề khá khó khăn.

- Lần trước khi tới đây không hề gặp bọn chúng, không biết chúng từ nơi nào chạy tới đây nữa! - Tử Vong Kị Sĩ Phàm Dạ xoa xoa thanh đao Trảm Đao của mình, có chút buồn bực nói.

- Vậy con đặc thù quái kia giao cho ta, các ngươi đối phó với các con khác! - Tiêu Ngự nói ra nói ra là kinh động mọi người:

- Bất quá trị liệu của Ám Vu phải hướng tới ta! - Đặc Thù quái nọ hẳn là cấp đầu lĩnh, phía sau có người phụ giúp hẳn là mình sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Tiểu đội Ám Ngục năm người hai mặt nhìn nhau, bọn họ có chút không thể tin tưởng được mà nhìn Tiêu Ngự, nhưng hắn rất bình tĩnh, không có một chút nào trên vẻ mặt cả.

- Được rồi, Tiêu Ngự đối phó với đặc thù quái, người khác theo kế hoạch ban đầu, hiện tại bắt đầu an bài vị trí công kích! - Ám Ngục cắn răng một cái nói.

- Thật không biết người này nghĩ như thế nào? - Đạo tặc Tinh Hoả nhìn thoáng qua bóng lưng Tiêu Ngự đang từ từ biến mất hướng tới đầu lĩnh Linh Cẩu.

- Nói không chừng hắn thật sự nắm chắc! - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ cười nói.

- Ngươi cảm thấy như vậy sao?

- Không có gì là không có khả năng cả.

- Nếu hắn có khả năng một mình đấu với đặc thù quái nọ, ta…

- Ngươi thế nào.

- Ta nhận hắn làm sư phụ! - đạo tặc Tinh Hoả đỏ mặt.

- Ngươi muốn nhận hắn làm sư phụ nhưng hắn nhất định không đồng ý đâu! - Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ không chút lưu tình đả kích Tinh Hoả nói.

- Mọi người vào vị trí đi, Tinh Hoả, mau lên trên! - Ám Ngục nhắc nhở nói.

Đạo tặc Tinh Hoả nhanh chóng đuổi theo Tiêu Ngự, hướng tới Linh Cẩu mà tiềm phục qua.

Chiến sĩ Ám Ngục cùng Tử Vong kị sĩ Phàm Dạ mai phục dưới mặt đất, tuỳ thời chuẩn bị chiến đấu, bọn họ đều không khỏi một phen đổ mồ hôi lạnh, Tiêu Ngự có khả năng khống chế được con Linh Cẩu đặc thù quái hơn tới nửa cái đầu so với quái Linh Cẩu bình thường kia sao.

- Hẳn là một con đầu lĩnh! - Lôi Pháp Sư Lôi Đình ở bên cạnh nói.

Ám Ngục gật đầu, nhìn về phía bóng lưng Tiêu Ngự, rất khó tin tưởng, Tiêu Ngự không ngờ lại có can đảm khiêu chiến đầu lĩnh quái bảy cấp.

- Hắn tám cấp, so với Linh Cẩu kia cao hơn một bậc, cho dù không thể giết chết cũng là kéo dài được vài chục giây hẳn là không có vấn đề gì! - Lôi Đình nói, lời của hắn như tự an ủi chính mình vậy, ngăn chặn mấy chục giây trong chiến đấu gần như là phí công vô ích.

Tiêu Ngự tỉnh táo tới gần con Linh Cẩu cao lớn, nhìn tình huống một chút, mọi người đều có các vị trí riêng của mình rồi.

- Bắt đầu! - Ám ngục nói chuyện trong tổ đội quát.

Muộn côn!

Tiêu Ngự dùng Muộn Côn kích ngất một con Liệp cẩu bên cạnh con Linh Cẩu to lớn, chuỷ thủ trên tay phải hắn nhanh chóng đánh về phía con Linh Cẩu to lớn nọ.

Con Linh Cẩu to lớn vừa mới cảm giác được tiếng vang sau lưng đã bị một thanh chuỷ thủ sắc bén đâm vào sau ót rồi.

Tiêu Ngự công kích mạnh vô cùng, nhanh như săn báo.

Linh Cẩu Đầu lĩnh: thấp cấp đầu lĩnh quái.

“ Quả nhiên là đầu lĩnh.” Giống như dự đoán của Tiêu Ngự đầu lĩnh bảy cấp, huyết lượng tới hai ngàn bảy trăm lận.

“ Huyết lượng cao thật.” Thâu Tập đắc thủ, Tiêu Ngự không hề lãng phí thời gian, liền công kích tới mấy cái, sườn xoay tròn một kĩ năng Bối Thứ ra tay.

Phía sau Tinh Hoả nhanh chóng đánh về phía con Linh Cẩu bị Tiêu Ngự kích ngất bằng Muộn Côn, tiếp nhận quyền khống chế.

Ba con Linh Cẩu đang du đãng gần đó phát hiện ra tình huống bên này, lập tức hướng tới Tiêu Ngự cùng Tinh Hoả đánh đến.

- Chờ các ngươi đã lâu rồi! - Ám ngục cùng Phàm Dạ vừa lúc chận đám Linh cẩu trên đường, một cái công kích của Ám Ngục đỡ hai con Linh Cẩu, còn một đao trảm xuống của Phàm Dạ liền ngăn cản một con Linh Cẩu còn lại.

Kế hoạch đã sớm định ra không có gì sai lầm cả, lúc Phàm Dạ vừa mới động thủ, Lôi Pháp Sư Lôi Đình công kích ma pháp Lạc Lôi Thuật lên trên người con Liệp Cẩu nọ, Ám Vu trị liệu kia liền tuỳ thời cơ trị liệu huyết lượng cho mấy người cận chiến nghề nghiệp, rất là Tiêu Ngự.

Bọn họ phối hợp với nhau tương đối ăn ý, kĩ thuật của Ám Ngục là tốt nhất, ba người kia kĩ thuật tương đương nhau, còn kĩ thuật của Tinh Hoả kém hơn một chút, phát huy khả năng phối hợp chiến đấu với nhau phi thường tốt.

Bối thứ kĩ năng mặc dù chỉ hoàn thành 90% nhưng giá trị thương tổn cũng tới hơn 150 điểm, sau khi thăng cấp kĩ năng làm điểm thương tổn trụ cột của kĩ năng tăng lên, thương tổn công kích của Tiêu Ngự tăng lên khá lớn.

Mặc dù không có sơ cấp hồi phục hoàn trong nháy mắt loại vật phẩm khẩn cấp này, nhưng phía sau có một Ám Vu trị liệu, tình cảnh này khiến cho điểm chiến đấu của Tiêu Ngự tăng lên sức mạnh.

“ Hẳn là có khả năng giết nó.” Xà nha chuỷ thủ trên tay phải mới công kích xong, Đào thoát chuỷ thủ trên tay trái đã vạch một đạo vết thương lên Linh Cẩu đầu lĩnh, tạo cho nó bị dính độc chất của xà tín thảo.

Chiến đấu tiến hành kịch liệt, Lôi Đình cùng Phàm Dạ hai người đều là nghề nghiệp có công kích cao hơn, hai người đối phó một con Linh Cẩu, chỉ vài giây đồng hồ đã đánh chết non nửa huyết lượng của nó, bọn họ phải nhanh chóng giết chết con Linh Cẩu này, mới hiệp lực với Ám Ngục được, đối với đám Linh Cẩu tiến hành công kích mạnh, như vậy bọn họ mới có phần thắng.

- Một người nhanh tay lên một chút, Tiêu Ngự nơi đó khó có khả năng chịu đựng lâu được! - Ám Ngục lo lắng nói, dù sao đối mặt với Tiêu Ngự là một quái cấp đầu lĩnh, mà ngay cả hắn một chiến sĩ cũng không có khả năng chịu được, càng huống chi Tiêu Ngự là Đạo tặc có huyết lượng thấp như vậy, vạn nhất Tiêu Ngự chết đi, cả đoàn đội có khả năng bị tiêu diệt.

Nhìn thấy Linh Cẩu đầu lĩnh quay người định đánh về phía mình, Tiêu Ngự lùi một bước, Phản Thủ Bối Thứ!

Chuỷ thủ sắc bén phá không tiến tới, đâm thẳng vào lưng của Linh Cẩu đầu lĩnh.

Hệ thống: Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng độ hoàn thành 100%, tạo thành 300% thương tổn do kĩ năng, phát huy hiệu quả Phá Giáp.

Khi thương tổn kĩ năng đã tăng cao, hơn nữa lại bị Bối Thứ kĩ năng tạo thành một điểm liên kích, trên đầu của Linh Cẩu đầu lĩnh lập tức bay lên hơn 700 điểm giá trị thương tổn.

Tinh Hoả bên cạnh nhìn thấy con số thương tổn thần thoại, ngu ngơ hồi lâu.

- Bà ngoại ơi, đây là Phản Thủ Bối Thứ sao? Thương tổn do công kích thật đáng sợ! - Tinh Hoả thất thần, trên vai liền trúng một công kích, huyết lượng mất tới chừng 32%.

- Tinh Hoả, tên tiểu tử ngươi chuyên tâm dùm ta một chút! - Ám Vu vừa trị liệu vừa mắng.

- Biết, biết! - Tinh Hoả cưỡng chế sợ hãi trong lòng, chuyên tâm đối mặt với Linh Cẩu trước mặt, nhưng con số thương tổn vừa rồi, lại không thể xua tan đi trong đầu hắn được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương